Đúng là hắn không dám liều mạng, mà Cốc Tâm Hoa thì không lo lắng nàng có điểm cống hiến.
Hơn nữa cho dù có thể liều mạng đấu giá thì hắn cũng không dám hồ đồ như vậy, đắc tội với một đệ tử hạch tâm là một chuyện vô cùng lớn, cho dù Trưởng tôn gia tộc là một gia tộc lớn thì cũng khó mà chống đỡ nổi.
Trưởng tôn gia tộc cũng không phải chỉ có một tam đại đệ tử còn có nhiều người khác. Trưởng Tôn Kiểm Bạch hôm nay có thể đi tới bước này cũng chính là nhận được sự ủng hộ của gia tộc. Hắn biết rất rõ một đệ tử hạch tâm như Cốc Tâm Hoa có thân phận rất lớn, đừng nói là hắn mà cho dù là gia chủ của Trưởng Tôn gia Trưởng Tôn Thiên Thu cũng không dám đắc tội.
Vì khí phách mà tranh đấu thì thật không đáng, huống chi là đắc tội với Cốc Tâm Hoa một đệ tử hạch tâm. Thân phận địa vị của Cốc Tâm Hoa giống như là mặt trời buổi trưa hắn hoàn toàn không thể so sánh được.
– Chỉ cần không bị Yến Đường đoạt mất thì ta đủ hài lòng rồi, bị Cốc Tâm Hoa lấy đi cũng không phải là chuyện gì quá đáng. Hơn nữa thứ này có giá trị tới bốn vạn điểm cống hiến chẳng lẽ ta còn muốn mua sao? Bốn vạn điểm cống hiến đủ để ta ăn chơi hưởng thụ không biết bao nhiêu.
Với ý nghĩ như vậy cho nên sắc mặt tuy khó coi nhưng hắn cũng không định tiếp tục đấu giá.
– Bốn vạn điểm cống hiến lần một, bốn vạn điểm cống hiến lần hai, bốn vạn điểm cống hiến lần ba, thành giao.
Cái búa được nện xuống thanh âm vang lên, cuối cùng bảo vật tam giai đỉnh cấp Tam Sắc Vũ Băng Chi cũng được giao cho đệ tử hạch tâm Cốc Tâm Hoa.
Hiển nhiên đấu giá sư cũng đã nhận ra hôm nay hắn đã kiếm được rất nhiều tiền, vị trưởng lão đấu giá kia sẽ tưởng thưởng cho hắn rất nhiều, mọi người đối với hắn cũng sẽ phải lau mắt mà nhìn. Không ngờ cuộc đấu giá lần này lại có đệ tử hạch tâm tới tranh giá bốn vạn điểm cống hiến cũng đã đạt tới cực hạn cho nên vị đấu giá sư cũng không nói nhiều nữa, báo giá ba lượt, sau khi không thấy ai tranh giá nữa lập tức thành giao.
Sau đó quản sự của phòng đấu giá nhanh chóng mang Tam Sắc Băng Vũ Chi giao cho Cốc Tâm Hoa.
Cầm lấy Tam Sắc Băng Vũ Chi, Cốc Tâm Hoa đứng ở nơi đó với bộ y phục màu vàng, lông mi như thúy vũ, người như u lan, dáng vẻ uyển chuyển yêu kiều, thông suốt chói lọi, không ngừng bắn ra hào quang, lưu chuyển bất định như là tiên nữ hạ phàm, phiêu diêu xuất trần.
Thời khắc này tất cả ánh mắt của mọi người trong trường đều đổ về phía nàng ngay cả Trưởng Tôn Kiếm Bạch, Yến Đường cũng không khỏi mà hơi động lòng.
Cho dù trong lòng Yến Đường chỉ có Lý Khinh Thiền, nhưng cũng không thể không thừa nhận Cốc Tâm Hoa rất xinh đẹp. Mà Trưởng Tôn Kiểm Bạch cũng không ngờ khi cầm Tam Sắc Băng Vũ Chi Cốc Tâm Hoa lại xinh đẹp như vậy. Hắn nuốt nước miếng một cái, nếu như đây là đệ tử ngoại tông thì bất kể phải trả cái giá lớn thế nào thì hắn cũng phải lấy được. Đáng tiếc đối phương lại là đệ tử hạch tâm hắn có sắc tâm nhưng không có sắc đảm, bởi vậy chỉ có thể cam lòng mà liếc nhìn Cốc Tâm Hoa. Text được lấy tại Truyện FULL
Mà ngay cả Diệp Bạch Diệp Khổ cũng nhịn không được mà khẽ run cả người, trong lòng yên tĩnh của bọn họ bỗng nhiên hơi dậy sóng, bọn họ không thể không thừa nhận Cốc Tâm Hoa vô cùng xinh đẹp, thậm chí còn hơn một bậc so với Đạm Thai Tử Nguyệt siêu thoát, khiến cho người ta không đành lòng nhìn gần, chỉ sợ bị đui mù con mắt.
May mà Cốc Tâm Hoa chỉ nhìn qua một cái sau đó lập tức cất Tam Sắc Băng Vũ Chi vào trong người rồi biến mất không còn thấy đâu nữa. Cốc Tâm Hoa bây giờ thoạt nhìn trông bình thường hơn rất nhiều giống như là một đóa ngọc lan, tuy không chói mắt nhưng vẫn hấp dẫn. Nàng nhìn mọi người một chút rồi quay người đi, hướng về phía dưới lầu mà rời khỏi.
Tất cả mọi người nhìn theo bóng lưng của nàng thì trong lòng lúc đó đều cảm thấy chấn động mãnh liệt, mãi đến khi Cốc Tâm Hoa đã rời đi bọn họ mới đành lòng thở dài một hơi, cuộc đời này có được giai nhân như vậy cho dù thọ thêm mười năm nữa cũng nguyện ý.
Đáng tiếc là bọn họ biết rằng điều đó không thể nào, người ta chính là đệ tử hạch tâm tuổi nhỏ đã đạt tới cảnh giới huyền sĩ cao cấp đỉnh phong sắp đạt tới cảnh giới huyền sĩ đỉnh cấp tương lai tiền đồ bất khả lượng, từ nay về sau ngay cả cốc chủ Túc Hàn sơn cũng phải dựa vào những đệ tử hạch tâm này, những tiểu đệ tử bọn họ làm sao có thể sánh nổi với nàng.
Bởi vậy bọn họ chỉ có thể suy nghĩ ở trong lòng mà thôi, trừ phi có một ngày bọn họ tu luyện bằng hoặc vượt qua nàng thì hãy nói nhưng mà có thể như vậy được sao?
Tất cả mọi người đều lắc đầu thở dài một hơi, bọn họ ngay cả nội tông cũng không tiến vào được thì nói gì đến hạch tâm như Cốc Tâm Hoa.
Xác suất này đúng là giống như là hoàng kim rớt từ trên trời xuống.
Sau khi nhìn thấy cuộc đấu giá đã chấm dứt, Diệp bạch Diệp Khổ nhìn nhau một cái rồi nói:
– Chúng ta cũng đi thôi.
Hai người đứng dậy rời khỏi cuộc đấu giá, những người khác thấy cuộc đấu giá đã kết thúc thì cũng nhanh chóng rời khỏi đi, tất cả những chuyện phát sinh hôm nay sau đó được nhanh chóng truyền ra, đệ tử hạch tâm nội tông Cốc Tâm Hoa hôm nay đã xuất hiện ở cuộc đấu giá dùng bốn vạn điểm cống hiến để lấy được bảo vật tam giai đỉnh cấp, những người nghe thấy tin tức này thì đều ảo não không thôi, hối hận vì tại sao mình lúc trước không tham gia.
Mà những đệ tử ngoại tông ở đây thì dương dương đắc ý nước bọt tung tóe miêu tả sự kinh ngạc của những người trong trường khi nhìn thấy Cốc Tâm Hoa.
Đối với chuyện này Diệp Bạch và Diệp Khổ cũng không để ý tới.
Bọn họ sau khi trở về thì lập tức bế quan bởi vì bọn họ biết rõ ba ngày sau chính là lúc bắt đầu cuộc thí luyện nhập cốc, bọn họ đối với thực lực của mình rất có niềm tin nhưng ai mà biết được vạn nhất, thí luyện sẽ có nội dung gì cho nên không thể khinh thường được.
Nếu không vạn nhất để hận cả đời thì thật là không đáng, bọn họ có suy nghĩ này trong đầu.
Với kiếm thức hôm nay được mở mang từ kỳ đấu giá đại hội, nhóm người Diệp Bạch min bạch rằng đệ tử hạch tâm ở trong Tử Cảnh Cốc có chênh lệch thực lực rất lớn với bọn họ. Bọn họ vốn ở Diệp gia là Thiên tài là nhân vật nổi tiếng nhưng ở đây thì khác.
Hiện tại khi tiến vào Tử Cảnh Cốc bọn họ đã biết được thiên địa to lớn, một đệ tử ngoại tông tiến vào Tử Cảnh Cốc cũng có thực lực thấp nhất là huyền sĩ đê cấp hơn nữa công pháp so với bọn họ thì còn cao hơn, kinh nghiệm so với bọn họ thì mạn hơn, tuy bọn họ hiện tại đã tiến tới huyền sĩ trung cấp nhưng chưa chắc đã là đối thủ của huyền sĩ đê cấp.
Càng không nói đến một phần ba trong đó đã tiến tới huyền sĩ trung cấp, bọn họ dĩ nhiên là càng lợi hại hơn.
Nhất là một nghìn huyền sĩ này không ít người đã tiến vào giai đoạn huyền sĩ trung cấp nhiều năm, xuất hân cao quý trong người có vài bộ lục giai trung cấp thân pháp thậm chí có vài người còn có lục giai cao cấp bí kíp. Bọn họ ở trong Tử Cảnh Cốc nhiều năm có nhiều kỹ xảo thủ đoạn.
Các gia tộc của bọn họ so với các gia tộc ở La Lâm quốc thì không biết mạnh hơn biết bao nhiêu lần.
La Lâm quốc ở trong bảy quốc gia phía nam thì chính là quốc gia yếu ớt nhất, tông môn chỉ có một tông không nhập lưu là Ô Linh Tông bị người ta dễ dàng tiêu diệt mà Vô Sương quốc lại chính là quốc gia mạnh nhất trong bảy quốc, có nhiều thế lực lớn, La Lâm quốc không thể nào so sánh được.
Ở đây có những tông môn cường đại, tông môn càng cường đại thì quốc gia càng mạnh, quốc gia càng mạnh thì tông môn cũng càng mạnh.
Cho nên cho dù mười La Lâm quố cộng lại luận theo thực lực diện tích dân cư kinh tế bất kỳ thành phần nào cũng không sánh được với Vô Sương Quốc.
Tông môn còn như thế thì càng không kể đến thế gia, thế gia chênh lệch rất lớn, ví dụ như Diệp gia ở trong La Lâm quốc miễn cưỡng có thể trở thành nhất đẳng nhưng ỏ Vô Sương quốc có lẽ chỉ xếp hạng chót.
Nói cách khác nếu như Lý gia của Lý Khinh thiền là nhị phẩm, Yến gia là tam phẩm, Trưởng tôn gia là tứ phẩm thì Diệp gia chính là bất nhập phẩm, thập phẩm.
Tất cả về nội tình gia tộc, công pháp huyền kỹ, thế lực bọn họ đều kém xa so với người khác, ngoại trừ đưa những đệ tử của họ vào Tử Cảnh Cốc thì bất kể thế nào cũng không thể duy trì được.
Cho nên muốn có ngọn thì phải tiến vào trong nội tông, nhất định phải siêu việt hơn, mà ở trước mặt bọn họ vô luận là huyền khí tu vi, đan dược cảnh giới kinh nghiệm, thậm chí là thiên phú cũng không bằng người khác. Cũng không có thực lực để dựa vào.
Cho nên thứ duy nhất để chiến thắng người khác chính là chăm chỉ và cố gắng.
Không ít đệ tử ngoại tông của Tử Cảnh Cốc xuất thân và lý lịch không tốt nhưng nhờ chăm chỉ tu luyện, không ngại sinh tử mà đã vượt qua cuộc khảo hạch nội tông, thậm chí là trở thành đệ tử hạch tâm, còn có trưởng lão. Thậm chí có một số người vượt qua Lam Nguyệt cốc quốc tiến vào Tử Hoa vương quốc, đây mới chính là mục tiêu của bọn họ. Tuy nhiên muốn tiên vào nội tông thì bọn họ cần phải cố gắng hơn nữa, cần phải có công pháp, huyền binh đan dược để bù lại, mà muốn có được thì cách duy nhất chính là tìm điểm cống hiến.
Thấy đấu giá đại hội như vậy bọn họ dĩ nhiên không muốn bỏ qua, có lẽ ở kỳ đấu giá đại hội sắp tới sẽ có không ít thứ tốt, bọn họ muốn nhanh chóng tăng thực lực của mình lên, rút ngắn chênh lệch với người khác thì cẩn phải không bỏ qua kỳ đại hội đấu giá cuối năm kia, mà hiện tại kỳ đấu giá đó chỉ còn cách hiện nay ba bốn tháng.
Tuy nhiên tất cả đều cần điểm cống hiến, một lượng lớn điểm cống hiến.
Cho nên ba tháng này bọn học cần phải tăng thực lực của mình lên, sau khi thông qua cuộc thí luyện cần phải kiếm thật nhiều điểm cống hiến.