Thánh Vương

Chương 154: Tình hình cụ thể


“Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao có thể cường đại như vậy? Ngươi muốn biết
chuyện gì của Già Thiên minh?”

Lúc này Hàn Ly lão tổ đã sợ, không còn tâm tư cướp Băng Phách thần kiếm, dù
sao cái mạng nhỏ của hắn cũng đang nằm trong tay đối phương, hắn không thể
điên rồi nuôi ý cướp đoạt thần kiếm trong đầu.

“Không cần hỏi nhiều, chỉ cần trả lời vấn đề của ta là được rồi.”

Dương Kỳ lạnh lùng nói, cái tay tóm cổ Hàn Ly lão tổ không buông lỏng chút
nào:

“Nếu không đan điền của ngươi bị phá hủy, hậu quả không cần nói ngươi cũng
biết.”

“Được… ”

Hàn Ly lão tổ run giọng nói:

“Già Thiên minh là một cái liên minh do thiếu gia Già Thiên tự mình thành lập,
hiện giờ đã có mấy trăm thế lực ngoài biển gia nhập liên minh, địa điểm ở ngay
tại 'vùng biển Hỗn Loạn', nằm trên Thiên Yêu đảo. Thiếu gia Già Thiên nghe đồn
là một vị tồn tại chí cao của Huyền Không Sơn, là con của đại thánh Già Thiên,
thực lực đạt tới cảnh giới Truyền Kỳ. Lần này xuống đây xây dựng liên minh Già
Thiên, một là do trời đất sắp có biến động, đại lục Phong Nhiêu sẽ có biến hóa
lớn, thứ hai là để báothù.”

“Báo thù? Báo cái gì thù?”

Dương Kỳ hỏi.

“Nghe đồn trước đây rất lâu thiếu gia Già Thiên cũng đã xuống đại lục Phong
Nhiêu, nhưng mà lại gặp Thái tử của học viện Thiên Vị, bị Thái tử đánh bại,
hốt hoảng quay về Huyền Không Sơn.”

Hàn Ly lão tổ thẳng thắn nói luôn.

“Gặp Thái tử?”

Dương Kỳ đột nhiên nghĩ tới một chuyện:

“Thiếu gia Già Thiên muốn đối phó Thái tử, đối với ta mà nói đây là một chuyện
tốt, thế nhưng hắn dù sao cũng là yêu ma, không cùng tộc tất có tâm tư khác,
không thể kết thành bằng hữu được.”

“Thái Tử hội kia có thế cực lớn, rất nhiều môn phái đều tập trung vào cái hội
này, thiếu gia Già Thiên muốn thành lập một cái liên minh, trong khoảng thời
gian ngắn có sức chống lại Thái Tử hội, sau đó lúc bốn đại học viện tiến hành
đại hội luận võ đột nhiên xuất hiện, khiêu chiến Thái tử, đánh chết hắn, lập
nên uy năng đời đời bất diệt.”

Hàn Ly lão tổ tiếp tục nói.

“Còn một lọ đan dược vừa nãy thu được trên người ngươi có lai lịch thế nào?
Dường như cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh không thể luyện chế được nó.”

Dương Kỳ hỏi.

“Đó là là Nguyên Thần đan do thiếu gia Già Thiên ban thưởng, dùng thiên ngoại
thần dược luyện chế mà thành, loại đan dược này không có trên đại lục Phong
Nhiêu, đại lục Phong Nhiêu chỉ là đại lục cấp thấp không có linh dược để luyện
chế nó.”

Hàn Ly lão tổ liên tục nói.

Dương Kỳ không hỏi gì được, hắn đang suy nghĩ.

Sau một lúc, Dương Kỳ cười lạnh:

“Ta không giết ngươi, nhưng cũng không thể để cho ngươi rời đi như vậy, hừ! Ta
muốn phong ấn và thu lấy kiếm khí do ngươi khổ luyện, tránh việc sau này ngươi
làm chuyện ác. Già Thiên minh kia là một liên minh do yêu tộc thành lập, khẳng
định không phải thứ tốt. Sau này ngươi giúp ta tìm hiểu tình hình trong cái
liên minh này, nếu như làm tốt ta sẽ trả lại kiếm khí cho ngươi.”

Đột nhiên, chân khí cường đại của Dương Kỳ trực tiếp chui vào trong cơ thể của
Hàn Ly lão tổ.

Hàn Ly lão tổ kêu thảm một tiếng, trong đan điền đột nhiên xuất hiện bảy cỗ
chân khí, mỗi một cỗ chân khí đều có hình dáng của một thanh kiếm nhỏ, bảy
thanh kiếm này đại diện cho bảy chiêu thức Hàn Dạ, Phi Tinh, Tùy Phong, Tàn
Nguyệt, Kinh Vân, Vô Pháp Vô Thiên, là kiếm khí do Hàn Ly lão tổ khổ tu trăm
năm mới có được.

Dương Kỳ muốn tu luyện thành 7 chiêu kiếm khí này không biết phải mất bao
nhiêu lâu, thế nhưng nếu như hắn thu lấy 7 chiêu kiếm khí này sẽ có thể hoàn
toàn nắm giữ, có được hiệu quả khổ tu trăm năm.

Người khác sẽ không thể làm như vậy, bởi vì khi đó các luồng chân khí dị chủng
sẽ xung đột với nhau khiến cho cơ thể nổ tung, chỉ có loại quái thai như hắn
tu luyện Địa Ngục Dung Lô mới có thể.

Bảy thanh kiếm nhỏ bị rút ra từ trong cơ thể Hàn Ly lão tổ, khiến hắn như một
quả bóng bị xì hơi, tuy rằng vẫn là cao thủ Đoạt Mệnh lần 9, nhưng mà là người
yếu nhất trong số Đoạt Mệnh lần 9, thậm chí còn không thắng nổi một số nhân
vật tầng 8 đỉnh phong.

Dương Kỳ rút củi dưới đáy nồi, khiến cho chân khí của hắn đại giảm, trong ánh
mắt hắn hiện lên cừu hận sâu sắc với Dương Kỳ.

“Thế nào? Hận ta ư? Nhưng mà cũng không sao, ta sẽ để lại một đạo phong ấn
trong cơ thể ngươi, bằng vào đạo phong ấn này ngươi có thể liên hệ với ta, ta
cũng có thể biết rõ tình hình trong cơ thể ngươi, ngươi không thể thoát khỏi
bàn tay của ta.”

Dương Kỳ tiếp tục đưa một luồng chân khí của Thần Ma Phong Ấn tiến vào trong
cơ thể Hàn Ly lão tổ, sau khi vận chuyển một vòng thì biến mất.

Hàn Ly lão tổ hoàn toàn tuyệt vọng, hắn vận chuyển chân khí cũng không cảm
thấy đạo phong ấn kia nằm ở đâu, nhưng mà trong lòng luôn có cảm giác bản thân
đã bị Dương Kỳ khống chế.

Việc này đại biểu cho chân khí của Dương Kỳ có đẳng cấp cao hơn chân khí của
hắn nhiều, kiếm khí khổ luyện trăm năm lại bị lấy đi nên càng không có khả
năng phản kháng Dương Kỳ, từ nay về sau chỉ có thể mặc cho đối phương điều
khiển.

Làm xong mọi chuyện, Dương Kỳ tung mình biến mất trong tầng mây, truyền lại
một thanh âm:

“Hàn Ly lão tổ, ngươi nên tự biết mình.”

Hàn Ly lão tổ xụi lơ trên mặt đất, ngơ ngác nhìn dấu vết kiếm khí của mình tàn
phá đảo Đào Hoa, trong lòng hắn xuất hiện tâm trạng muốn tự sát.

Thế nhưng, hắn không tự sát mà chậm rãi bay lên, đi về hướng xa.

Cứ như vậy, Dương Kỳ đã bố trí được một quân cờ ở trong Già Thiên minh.

Tương lai quân cờ này sẽ có tác dụng lớn, khi tu vi của hắn tăng tiến, Già
Thiên minh và Thái Tử hội nhất định sẽ có xung đột, hắn có thể làm ngư ông đắc
lợi.

Hắn cảm thấy mỹ mãn trở về học viện Thiên Vị.

Liên tiếp chiến đấu, giúp hắn thu được lợi ích không nhỏ, kiếm thuật được tăng
cường cực lớn, hiện giờ có thể quang minh chính đại biểu hiện thực lực của
mình.

Kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn phối hợp với Băng Phách thần kiếm, hơn nữa có
được 7 chiêu kiếm thuật mới, trải qua ma luyện là đủ để thể chiến thắng tất cả
cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh, cường giả Đoạt Mệnh lần 9 cũng vậy.

Thần Tượng Trấn Ngục Kình không cần thi triển vẫn có thể trấn áp quần hùng,
hơn nữa việc biểu hiện thực lực của hắn cũng hợp lý, có Băng Phách thần kiếm
tương đương với cường giả Đoạt Mệnh lần 9, kiếm thuật phối hợp có thể tung
hoành trong đám đệ tử hạch tâm của học viện Thiên Vị.

Đương nhiên, trong đám đệ tử hạch tâm của học viện Thiên Vị cũng có rất nhiều
cao thủ, có khả năng còn vượt qua tán tu Hàn Ly lão tổ nhiều.

Trong khi phi hành, Dương Kỳ đem 7 chiêu kiếm ý của Hàn Ly lão tổ đưa vào
trong Địa Ngục Dung Lô, sau đó dung hợp với kiếm thuật của mình, kiếm khí trên
người tỏa ra giống như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, đâm rách trời cao, trong
khi lực lượng của Thần Tượng Trấn Ngục Kình đã bị phong ấn.

Bây giờ hắn đã biến thành một cường giả kiếm thuật, đại sư kiếm thuật, một vị
kiếm khách tuyệt thế.

Kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn, Băng Phách thần kiếm, bảy đạo kiếm chiêu liên
tục kết hợp, khiến cho đạo lý ám sát của Dương Kỳ càng hoàn mỹ, nhất là hai
đại sát chiêu “Vô Pháp” “Vô Thiên” càng xuất thần nhập hóa.

Không tới nửa ngày, hắn đã từ Đông hải bay đến gần học viện Thiên Vị, vô thanh
vô tức đáp xuống, gửi thư cho đám người Lý Hạc.

Bốn người Lý Hạc, Hoa Dần Hổ, Hà Cát Lợi, Lương Đông hiện đều đạt tới cảnh
giới Đoạt Mệnh, trở thành đệ tử tinh anh, chỉ cần trốn ở trong học viện tinh
anh không ra ngoài thì không ai có thể gây chuyện với họ được.

Vân Hải Lam và Thái Tử hội có nghĩ nát óc cũng không dám giết người trong học
viện Thiên Vị.

Lúc đầu, đám người Giang Phàm, Cốc Phần Tiên cũng chỉ dám bảo Dương Kỳ ra
ngoài, chứ không dám gây sự trong học viện tinh anh, bởi chúng biết gây sự sẽ
bị phạt nặng.

Cho nên, khi Dương Kỳ gửi tin, bốn huynh đệ đều chạy tới tòa nhà của Dương Kỳ,
vẻ mặt hưng phấn vô cùng.

“Huynh đệ, có đại sự xảy ra rồi.”

Lý Hạc vừa thấy mặt đã trực tiếp nói:

“Tống Hải Sơn, Cốc Phần Tiên đều đã chết, họ theo một tên đệ tử tinh anh là
Giang Phàm ra ngoài và chết trên tay yêu thú, bây giờ học viện đang điều tran
việc này, Giang Phàm và đám thành viên có liên quan của học viện Thiên Vị đều
bị trách phạt. Đây là một chuyện vô cùng tốt với chúng ta.”

“Ừ, đúng là tốt chuyện, bọn họ làm tự chịu.”

Dương Kỳ gật đầu, đối với việc Cốc Phần Tiên, Tống Hải Sơn chết, hắn cũng
không nói cho các huynh đệ biết, bởi vì vạn nhất bị tiết lộ ra ngoài, ngược
lại sẽ mang tới phiền phức vô cùng.

Nếu như sau này họ bị cao thủ nào đó bắt, vận dụng khí công sưu hồn thì đúng
là hậu quả khó lường.

Nếu không nói, cho dù việc có bại lộ họ cũng không phải chịu tội đồng lõa.

“Còn nữa, việc Sở Thiên Ca đã chết, hiện giờ học viện sợ rằng cũng đã biết,
mấy ngày nay học viện mấy vị trưởng lão của Hình Pháp viện đã điều tra chuyện
này, đã gọi một số thành viên của Quân Tử hội tới hỏi. Cũng may thế lực của
Quân Tử hội cũng rất to lớn, đồng thanh nói rằng sau khi cùng Sở Thiên Ca tiến
vào trong Sát Thi sơn mạch thì hắn mình rời đi, sau đó không thấy xuất hiện
trở lại, quan trọng là họ không nói tới chúng ta.”

Trong mắt Hoa Dần Hổ hiện đã xuất hiện sự dũng mãnh, hắn đã có biến hóa trở
thành một người nắm quyền lực.

Bốn người không còn là đệ tử tạp dịch như năm ngoái, mà đã là cao thủ cường
giả Đoạt Mệnh, nhân vạt gần với địa vị gia chủ trong gia tộc.

Hiện giờ gia tộc bọn họ đang khuếch trương xây dựng thế lực, kết minh với một
số thế lực lớn khác trong hoàng triều Thánh Tổ, người khác muốn xuất thủ với
gia tộc bọn họ, việc đầu tiên là nghĩ tới thế lực này.

“Tốt, bây giờ chúng ta không thích hợp xuất hiện, cứ im lặng tu luyện là
được.”

Dương Kỳ gật đầu:

“Lần này ta về gia tộc có chiếm được một bảo bối, có thể trợ giúp các ngươi tu
luyện, phải cố gắng tu luyện khiến cho tu vi tiến bộ hơn nữa. Ngoài ra ta cũng
có một số kỳ ngộ, có thể dương danh trong đại hội luận võ lần này.”

Dương Kỳ đang định lấy ra Sinh Mệnh Chi Tuyền.

Đột nhiên, hắn dừng tay xoay người ra bên ngoài, nói:

“Vị sư huynh nào ở bên ngoài tới bái phỏng?”

Vù vù vù… . .

Có mấy thanh âm vang lên, từ bên ngoài truyền vào một thanh âm:

“Quân Tử hội mời Dương sư đệ ra ngoài nói chuyện một chút.”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.