Thánh Vương

Chương 141: Quân Thiên Cừu cầu trợ


Ở trong giới chỉ Hải Dương Chi Tâm, có một tấm phù Thiên Nhai Hải Giác.

Là đệ tử hạch tâm của học viện Hải Thần, Quân Thiên Cừu đưa cho Dương Kỳ.

Hai người kết bái làm huynh đệ, dùng tấm phù này làm liên hệ tín hiệu, nếu
không hai bên cách nhau ngàn dặm, không có thứ gì truyền tin sao có thể báo
cho nhau biết tình hình.

Lúc trước Quân Thiên Cừu nói, nếu như Dương Kỳ có chuyện gì thì có thể thông
qua tấm phù này tìm hắn.

Thế nhưng hiện giờ tấm phù này lại rung động, hiển nhiên là Quân Thiên Cừu đã
xảy ra chuyện gì, nếu không hắn cũng chẳng gọi Dương Kỳ làm gì.

Vung tay, Thiên Nhai Hải Giác Phù bay ra.

Nhất thời, trong đó truyền đến thanh âm của Quân Thiên Cừu:

“Dương Kỳ huynh đệ, mau mau tới Ác Ma đảo ở Đông Hải. Ta và mấy người bạn bị
nhốt ở trong Ác Ma cổ trận… . . . .”

Sau khi thanh âm này truyền ra, Thiên Nhai Hải Giác Phù nổ tung, biến thành
các loại hơi nước. Hiển nhiên chân khí trong đó đã tiêu hao hết.

“Đông Hải, Ác Ma đảo!”

Dương Kỳ không chút nghĩ ngợi, lấy từ trong giới chỉ ra một tấm bản đồ, đây là
bản đồ đại lục Phong Nhiêu mà học viện Thiên Vị chế tạo, trong đó có vẽ cả
phần biển.

Đông Hải sóng xanh mênh mông, vô cùng vô tận, hoàn cảnh trên biển hiểm ác đáng
sợ vô cùng, có rất nhiều đảo nhỏ, thậm chí còn cả đại lục nhỏ.

Các thế lực, các cao thủ khí công cao cường chiếm cứ một hòn đạo, một hải nhãn
linh mạch khai tông lập phái.

Thậm chí có cả vết nứt thời không giống như thời không Thiên Thi, chúng thông
tới các vi diện thời không khác nhau.

Ác ma kia đảo chính là một trong số này, nghe đồn là thời đại thượng cổ, lúc
ác ma còn chiếm giữ địa ngục, ác ma cường đại đã dùng khí công xé rách hư
không, tạo ra vô số không gian đứt gãy, rất nhiều ác ma lấy nơi này làm nơi
sinh sống.

Nhưng mà, Ác Ma đảo lại ở trên biển, được quy định là nơi tu luyện của học
viện Hải Thần, giống như thời không Thiên Thi của học viện Thiên Vị.

Đệ tử các môn phái khác trừ khi được giấy mời, nếu tự ý tiến vào Ác Ma đảo,
săn giết ác ma trong đó thì sẽ bị học viện Hải Thần trừng phạt.

Nhưng mà bây giờ huynh đệ của Dương Kỳ là Quân Thiên Cừu xảy ra chuyện, Dương
Kỳ chẳng quản nhiều chuyện như vậy, hắn muốn tới Ác Ma đảo cứu viện, huynh đệ
có việc dù hắn phải xông pha khói lửa cũng không chối từ.

Cũng may là hắn có bản đồ, nếu không sẽ chẳng biết Ác Ma đảo ở nơi nào.

“Phụ thân, đại ca, nhị ca, một vị huynh đệ kết bái của con xảy ra chuyện, con
phải nhanh chóng tới đó cứu viện, mọi người ở nhà có gì thì thông báo cho con
biết. Ngoài ra còn phải chuẩn bị nhiều đan được giải độc, phòng ngừa Ảnh Độc
môn xâm nhập. Mấy hôm trước con giết Bí Ma độc vương và một số trưởng lão của
Ảnh Độc môn, trên người của bọn họ có không ít giải độc đan, con để lại cho
mọi người.”

Dương Kỳ chỉ nói một câu sau đó rời đi, tiến vào mây nhanh như điện, vô thanh
vô tức biến mất.

Lúc này, Dương Kỳ đã hoàn toàn vận chuyển Ác Ma Chi Dực, nó chẳng còn màu đen
kịt nữa, mà tỏa sáng ra quang huy thánh khiết như ngọc, giống như sứ giả
thượng giới, tà khí đã khu trừ hết, chuyển hóa thành Thiên Sứ Chi Dực.

Tốc độ này nhanh hơn trước kia không biết bao nhiêu lần.

Lúc ở học viện Thiên Vị về nhà, hắn mới có tu vi đoạt mệnh lần 3. Khi đó, nếu
toàn lực phi hành, hắn chỉ có thể tạo thành một vệt trắng trên trời, nếu như
tạo thành lốc xoáy thì có thể phá tan một ngọn núi.

Nhưng hiện giờ hắn đã có tu vi đoạt mệnh lần 5.

Ở trong Hắc Thi sơn mạch thôn phệ ma quỷ, tu luyện đạt tới đoạt mệnh lần 4,
trở lại thành Yến Đô dùng Sinh Mệnh Chi Tuyền trùng kích thành công đoạt mệnh
lần 5.

Hiện giờ số vi hạt đã thức tỉnh trong cơ thể là 99.

Tương đương với việc hắn có lực lượng của 99 viễn cổ cự tượng.

Khi Dương Kỳ tấn chức đoạt mệnh lần 4, trong cơ thể đã có 81 vi hạt, hiện giờ
đoạt mệnh lần 5, chân khí tăng mạnh, vi hạt đã sắp đạt được con số 100.

Vù vù vù!

Dương Kỳ bay lên biển mây, nhanh như điện chớp, toàn lực triển khai khí công,
tạo thành một luồng sáng vàng trên không trung, lấy thần lực vĩ đại của thiên
nhiên làm nguồn lực, Thiên Nhân Hợp Nhất, di chuyển mà không còn thấy khí công
ba động.

Lúc hắn phi hành đã không còn phát ra khí thế, hoàn toàn hoàn vào tự nhiên, hư
vô mờ mịt nhưng tốc độ cực nhanh, chân khí đã thu liễm không còn ảnh hưởng tới
không khí xung quanh.

Người tu luyện khí công có được lực lượng thì dễ, thế nhưng muốn nắm giữ lực
lượng lại vô cùng khó khăn, giống như là có người một quyền có thể đánh vỡ một
tảng đá nhưng bảo hắn đi xe chỉ luồn kim lại vô cùng khó khăn.

Sau khi phi hành nửa ngày, Dương Kỳ ngửi thấy mùi hơi nước trong biển mây, mùi
hơi nước này đã mang theo vị biển, hắn biết mình đã ở trên mặt biển, cho nên
thu khí công về đan điền, ngưng tụ ở Khí Hải, dừng lại trên biển mây đưa mắt
nhìn bốn phía, chỉ thấy sóng xanh vỗ nhẹ, đảo nhỏ chi chít như sao trên trời.

Hắn mở bản đồ, tìm kiếm trong phương viên mấy trăm dặm, phát hiện ra mình chỉ
mới ra ngoài Đông Hải, trong khi Ác Ma đảo lại ở tít ngoài xa, trong đại dương
mênh mông vô tận.

Tới Đông Hải là có thể nhận được phương hướng chính xác, hắn không sợ lạc nữa,
cho nên lập tức di chuyển.

Trời tối dần, trăng sáng treo cao, một số đảo hoa tươi nở rộ, có thể nói là
trên biển sinh minh nguyệt, cảnh đẹp nơi đây, đẹp không sao tả xiết.

Đáng tiếc Dương Kỳ lo lắng tới an nguy của huynh đệ, không có thời gian bận
tâm tới chuyện khác, di chuyển qua vô số cảnh đẹp trên biển.

Giờ Tý nửa đêm, đêm lạnh như nước.

Đây là khoảng thời gian mà âm khí mạnh nhất, đột nhiên ở xa xa có vô biên tà
khí truyền tới, luồng tà khí này mang theo mùi vị tàn nhẫn, máu tanh, nước
biển vỗ mà bất an, hóa ra hiện đang có yêu thú ở đây chém giết, máu tươi lênh
láng khắp nơi.

“Ác Ma đảo ở ngay phía trước.”

Dương Kỳ phát hiện ra Ác Ma đảo, quả nhiên nơi này tà khí vô biên, có thể nói
nó là một đại lục trên biển.

Thực ra Ác Ma đảo không phải một hòn đảo, mà là một cái đại lục trên biển,
trên đó không có con người sinh sống, mà là nơi cư trú của một số ác ma tới từ
vi diện khác.

Chúng chính là hậu duệ của thượng cổ đã sáng lập ra Ác Ma đảo, nơi này cách
đại lục quá xa xôi, cho nên không cách nào tới đại lục làm loạn được, chỉ có
cách ở nơi này chém giết.

Dương Kỳ vừa mới hạ xuống mặt đất của Ác Ma đảo đã nhận thấy được này cái đại
lục trên biển này có rất nhiều ác ma sinh sống, đại bộ phận ác ma này cao
khoảng ½ con người, sắc mặt dữ tợn, xấu xí vô cùng, nhưng mà sau lưng chúng có
một đôi cánh đen kịt, giống với hình dạng thu nhỏ của Ác Ma Chi Dực.

Đám ác ma này có nanh vuốt sắc bén, lực lượng cực kỳ cường đại, bay tới bay
lui trên không trung, quay đi quay lại lại như gió. Nó gặp yêu thú nào thì chỉ
cầm một chém cũng khiến cho đối phương bị phanh thây.

Hơn nữa đám tiểu ác ma này còn có thể phun lửa, nắm giữ khí công, ngọn lửa kia
mang theo mùi lưu huỳnh nồng nặc của địa ngục.

Ngoài đám tiểu ác ma còn có một số con đại ác ma, nó cao gấp hai, ba lần người
thường, đôi cánh thật lớn, diện mục càng thêm dữ tợn, khí công thâm hậu, con
nào con nấy đều là cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh, hiểm ác đáng sợ vô cùng.

Dương Kỳ vừa hạ xuống Ác Ma đảo, khí công của hắn đã hấp dẫn vô số sự chú ý
của ác ma.

Ầm ầm!

Đám tiểu ác ma bay tới như châu chấu, bầu trời tràn ngập lửa lưu huỳnh, móng
vuốt ác ma chém xuống giống như muốn phân thây Dương Kỳ.

Số lượng đám ác ma này giống như kiến trong rừng rậm, các gì chúng cũng có thể
thôn phệ, cho dù là cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh không kịp đề phòng dưới cũng
bị đám này gặm thành bột phấn, xương cốt cũng chẳng còn.

“Cút ngay!”

Dương Kỳ không thèm quan tâm, một cổ kình khí lấy hắn làm trung tâm tuôn ra
ngoài, trong vòng phạm vi ngàn bước, toàn bộ đám tiểu ác ma đều nổ tung, thân
thể nát bét, yêu hạch thì biến thành nguyên khí bị hút vào trong Địa Ngục Dung
Lô.

Dương Kỳ không có thời gian ở đây dây dưa với đám tiểu ác ma này, hắn tung
mình biến thành một vệt trắng di chuyển trên không trung, bay tới đâu đám tiểu
ác ma bị đánh cho tan tác, tạo thành một con đường cho hắn di chuyển.

Có một số đại ác ma có ý đồ ngăn cản bị Dương Kỳ dùng thế sét đánh không kịp
bưng tai đánh tan, yêu hạch cảnh giới Đoạt Mệnh cũng bị hắn hút lấy.

Trên đường di chuyển hắn đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Đã có kinh nghiệm tiến vào thời không Thiên Thi, Dương Kỳ biết Quân Thiên Cừu
chắc chắn đã bị vây trong một thời không khác, cho nên hắn không muốn dây dưa
với đám tiểu ác ma và đại ác ma này, mà chuyên chọn hướng nào có mức độ tà khí
mãnh liệt nhất bay tới.

Quả nhiên, càng bay vào trong hắn càng nhìn thấy nhiều không gian đứt gãy, vô
số ác ma theo đó xuất hiện.

“Rốt cuộc là ở nơi nào? Thiên Nhai Hải Giác Phù đã nổ tung nên không có cách
nào liên lạc với Quân Thiên Cừu.”

Dương Kỳ lo lắng vạn phần, nghĩa:

“Theo bản đồ, những khe hở không gian của Ảnh Độc môn đều thông tới những
không gian khác nhau, trong đó có đủ loại ác ma sinh sống, nếu như đi nhầm thì
chẳng khác nào biển rộng tìm kim, sẽ lãng phí thời gian, quan trọng hơn là
huynh đệ của ta sẽ nguy hiểm!”

Hắn đột nhiên gào to một tiếng, dùng hết lượng toàn thân lực, đem chân khí
biến thành âm ba:

“Thiên Cừu huynh đệ, ta là Dương Kỳ, huynh đệ đang ở đâu!”

Ầm ầm!

Giống như một viên đá ngoài hành tinh rơi xuống mặt đất tạo nên một cơn sóng
gió động trời, âm ba như gió, âm thanh lấy Dương Kỳ làm trung tâm lan tỏa theo
vòng tròn, nó truyền tới đâu thì số tiểu ác ma, thậm chí đại ác ma cũng bị nổ
tung.

Uy lực của một tiếng thét.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.