“Có người muốn đối phó mình, nhất định là đám thành viên của Thái Tử hội.”
Khi Dương Kỳ ra ngoài, hắn lập tức cảm nhận được vô số ánh mắt đầy địch ý và
cừu nhận nhìn chằm chằm vào mình. Trong đó có một ánh mắt nóng rực như mặt
trời.
“Người này nhất định là Cốc Phần Tiên, hắn không cam lòng, muốn trả thù.”
Cốc Phần Tiên lòng dạ hẹp hòi, tính cách cao ngạo, sinh ở trong đại thế gia,
lại tu luyện hoàng cấp khí công của gia tộc, trong gia tộc lại có người đạt
tới cảnh giới Truyền Kỳ, thậm chí tổ tiên của hắn còn là Cổ Đại Thánh, cho nên
hắn có cảm giác ưu việt hơn bất cứ người nào khác, ai cũng phải thần phục hắn.
Ngày đó ở trong Thánh Học đường hắn bị thua hết mặt mũi, cho nên có đạo lý nào
lại không đi trả thù.
Dương Kỳ rất hiểu điểm này, cho nên luôn phòng bị người này.
Tấn chức đệ tử tinh anh được chừng hai tháng, Dương Kỳ vẫn luôn phòng bị Thái
Tử hội trả thù, hắn không dám ra ngoài học viện Thiên Vị, chỉ dụng tâm học
tập, đề cao lực lượng, nghiền ngẫm trận pháp, tu vi tiến được bước nào hay
bước đó, sau này sẽ cho đám thành viên Thái Tử hội biết được tu vi của mình.
Từ sau khi tiến vào học viện tinh anh, Dương Kỳ sau bao ngày tu luyện cũng đã
có thể cảm nhận được tu vi chân chính của mình.
Bởi vì thân phận khác nhau, cho nên trong người đệ tử tinh anh nào cũng có bí
mật, ngay cả trưởng lão cũng không có tư cách thăm dò.
Đệ tử tinh anh càng lớn tuổi thì bí mật càng nhiều.
Dương Kỳ đã tính toán, sau khoảng 4, 5 năm ở trong học viện, khi địa vị dần
dần vững chắc, có được tín nhiệm của nhiều người, lúc đó hắn sẽ buông tay hành
động.
“Hừ! Vân Hải Lam, nếu ngươi không dựa vào Thái Tử hội, ta nhất định sẽ cho
ngươi đẹp mặt. Nhưng mà sớm muộn cũng có một ngày, Thánh Vương hội của ta sẽ
siêu việt Thái Tử hội, đến lúc đó ta muốn nhìn xem ngươi buồn cười tới mức
nào! Cho dù ngươi có cầu xin ta thế nào, ta cũng không cho ngươi cơ hội và hi
vọng.”
Dương Kỳ bay tới chỗ ở của đệ tử ngoại viện, đồng thời cảm nhận xem xung quanh
có ai theo dõi hắn hay không.
Tu vi khí công của hắn lúc này có thể cảm nhận được tất cả ánh mắt thù địch
của người nào, cho dù địch nhân có cố tỉnh ẩn nấp cũng không có tác dụng.
Đám người Cốc Phần Tiên còn lâu mới bằng hắn.
Tuy rằng đều là cảnh giới Đoạt Mệnh tầng 1, nhưng tu vi thực sự của Dương Kỳ
cường đại hơn họ mấy chục lần.
Đám người Cốc Phần Tiên ở trong bóng tối âm thầm quan sát Dương Kỳ, nhưng
không ngờ rằng bất cứ động tác gì, những lời đối thoại nào của họ cũng bị
Dương Kỳ biết rõ.
Sau khi khẳng định không có ai theo dõi mình, Dương Kỳ tiến vào trong phòng
luyện công của đám người Lý Hạc.
Trong vòng hai tháng này, tu vi của bốn người Lý Hạc cũng tăng mạnh.
Tròng phòng có rất nhiều tài liệu, linh dược, đan dược, hiển nhiên đây không
phải là của học viện Thiên Vị, mà là do gia tộc của bọn họ mang tới.
Trong khoảng thời gian này, bốn người đã trở về gia tộc một chuyến, sau khi
được đám trưởng bối trong tộc kiểm tra, họ đều hi vọng họ dốc toàn lực tấn
chức đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh.
Gia tộc họ đã thấy bốn ngôi sao hi vọng trong gia tộc, trừ khi trưởng lão
trong tộc bị mù, chứ không nhất định sẽ dốc toàn lực bồi dưỡng.
Kỳ thực Dương Kỳ cũng biết, tin tức hắn tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh trở thành
đệ tử tinh anh, tứ đại thế gia cũng biết, họ chắc chắn đã bày tỏ thái độ với
thành Yến Đô.
Hơn nữa, họ sẽ có những thủ đoạn trợ giúp phụ thân hắn, nhằm biểu thị sự cám
ơn sự giúp đỡ của hắn đối với bốn người này.
Đây là một loại hợp tác cùng có lợi.
Cho nên Dương Kỳ tập trung nghiên cứu Vương Đạo Khí Trận để cho tu vi của bọn
họ tăng tiến, nếu liên thủ với nhau sẽ lợi hại hơn trước. Nếu như năm đệ tử
tinh anh cùng kết thành một trận, đám Thái Tử hội, Quân Tử hội, Thần Thông
hội… sẽ kiêng dè hơn rất nhiều.
“Dương Kỳ, hai tháng nay huynh tu luyện thế nào?”
Dương Kỳ vừa tiến vào trong phòng, bốn người Lý Hạc đã mở mắt, tu vi khí công
của bọn họ rõ ràng lại có tinh tiến.
“Ta đã tu luyện thành công Vương Đạo Khí Trận, hiện đang phong ấn trong Hải
Dương Chi Tâm, bây giờ ta sẽ bố trí cấm chế ở gian phòng kia, sau đó đưa nó ra
ngoài, các ngươi thử tu luyện một chút xem có ổn không, có giống với việc tu
luyện trong học viện tinh anh hay không. Chờ khi các ngươi kiểm nghiệm xong,
ta sẽ nhờ các ngươi đưa Vương Đạo Khí Trận này đến thành Yến Đô, cho phụ thân
và hai ca ca và đám tài tuấn kiệt xuất trong tộc sử dụng.”
Trong lúc nói chuyện, Dương Kỳ khẽ búng ngón tay, một luồng chân khí ập tới
gian phòng.
Linh khí màu trắng đậm mà không tán, giống như là sữa trâu bao bọc lấy mọi
người, mạnh mẽ xông vào cơ thể qua lỗ chân lông.
Trong lúc Vương Đạo Khí Trận vận chuyển, Khí Tông vương đạo tuôn ra có khả
năng tăng cường trí tuệ, thể xác và tinh thần.
“Đúng là Vương Đạo Khí Trận, Dương Kỳ huynh sao có thể ngưng tụ thành công
được vậy? Có rất nhiều đệ tử của học viện muốn luyện chế thành công mà đều
thất bại. Vương Đạo Khí Trận này có khả năng lấy linh khí màu trắng sữa, cuồng
bạo ở sâu trong lòng đất, cho dù cường giả đoạt mệnh lần 3, 4 có dùng chân khí
tiến vào trong đó cũng không thể lấy được, sao huynh có thể thành công?”
Lương Đông không thể tin được.
Dương Kỳ cũng không giải thích, chỉ cười cười, Thần Tượng Trấn Ngục Kình của
hắn có một số năng lực đặc thù mà môn khí công khác không thể nào sánh được.
“Các ngươi đừng quản nhiều như vậy, hiện giờ bắt đầu tu luyện đi, ta trợ giúp
các ngươi một chút, nhất là Lương Đông, ngươi sắp tấn chức cảnh giới Đoạt
Mệnh, phải tranh thủ tận dụng.”
“Được!”
Bốn người tiếp tục ngồi xuống tiến hành tu luyện.
Dương Kỳ tọa trấn ở giữa, hai tay vận chuyển, một cỗ chân khí từ trong thân
thể xuất hiện, kết hợp với linh khí màu sữa, dưới sự áp súc của Vương Đạo Khí
Trận, nó biến thành những con linh xà màu trắng, chui vào trong cơ thể bốn
người.
Linh khí màu sữa kia đúng là linh dược trời sinh, chúng vừa tiến vào trong cơ
thể bốn người thì lập tức hòa tan, xương cốt trong cơ thể bắt đầu phát sinh
biến hóa, bắt đầu có màu vàng bao phủ, đồng thời kết hợp với chân khí trong cơ
thể họ, tăng thêm uy lực của Đại Nhật Càn Khôn Kiếm.
Hiện giờ bốn người Lý Hạc bỏ qua chuyện tu luyện chân khí, toàn tâm toàn ý tu
luyện Đại Nhật Càn Khôn Kiếm, kiếm kỹ càng cao, uy lực kiếm càng mạnh, kiếm
khí bao phủ càn khôn, mãnh liệt giống như mặt trời.
Kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn có yêu cầu cực lớn với cơ thể, kiếm khí sắc bén
vô cùng, nếu kinh mạch không cứng cáp nó sẽ cắt phá khiến cho chúng vỡ tan.
Mà bây giờ, Dương Kỳ vận chuyển Vương Đạo Khí Trận, linh khí màu sữa dung nhập
trong cơ thể bốn người, cộng với khí công bản thân của họ, tạo nên hiệu quả
cực lớn cho thân thể, giúp họ có thể chịu đựng được kiếm khí của Đại Nhật Bản
Càn Khôn kiếm, giúp kiếm khí tiến lên cảnh giới đăng phong tháo cực.
Kiếm khí đạt tới cực hạn, xuyên phá không trung, sắc bén giống như sắp hướng
thiên đoạt mệnh.
Mà Dương Kỳ thì dùng lực lượng của mình để trợ giúp họ đột phá.
Phong mang khác với lực lượng, phong mang lợi hại ở chỗ rất nhẹ nhàng sắc bén,
một kích tung ra phá tan cản trở. Mà lực lượng lại rất nặng, có thể nghiền nát
khiến cho tất cả tan vỡ.
Phong mang là thích khách, lực lượng là đế vương.
Thế giới này có rất ít người dùng lực lượng đoạt mệnh, bởi vì lực lượng là đặc
thù của chúng ma, thiên thần, người thường không thể khinh thường và có được.
Người giống như Dương Kỳ hiện giờ chỉ là số ít, lực lượng của bốn người không
đủ để đoạt mệnh, cho nên hắn trợ giúp bốn người dùng phong mang đoạt mệnh, đây
cũng là chính đạo.
Mỗi người đều khắc khổ tu luyện.
Cái tổ đội nhỏ này hiện đang rất phấn chấn, tuy rằng trong học viện có rất
nhiều thế lực lớn, thế lực của họ vô cùng nhỏ bé, nhưng sớm muộn cũng có một
ngày, lực lượng do họ bộc phát ra có thể khiến cho toàn bộ kinh sợ.
Tu vi của bốn người Lý Hạc, Lương Đông lại được nâng cao, nhưng mà cho dù có
Vương Đạo Khí Trận, họ cũng không thể tấn chức thành cường giả cảnh giới Đoạt
Mệnh nhanh như vậy được.
Dương Kỳ nhận được kỳ ngộ trên trời rơi xuống, trải qua vô số khó khăn và nguy
hiểm đánh với Sở Thiên Ca một trận, mới có thể kích phát sinh mệnh tiềm năng,
luyện thành Địa Ngục Dung Lô, lại trải qua các loại tích lũy mới có thể đoạt
mệnh thành công.
Những người khác đâu có được như vậy.
Vân Hải Lam có thể đoạt mệnh là do có Thái tử ưu ái, thậm chí có được Sinh
Mệnh Chi Tuyền do Thái tử ban tặng.
Vù!
Trong lúc Dương Kỳ đang trợ giúp bốn người tu luyện, cái tai của hắn khẽ
chuyển động, giống như cảm nhận được cái gì đó, hắn thấy bầu trời bên ngoài
cửa sổ có một đạo quang mang rất nhỏ bắn tới, dừng lại bên ngoài cửa sổ, ngưng
tụ thành một con hạc bằng khí công.
Con hạc này giống y như tực, tinh xảo trông rất sống động, giống như nó đến vì
khí tức của Dương Kỳ.
Dương Kỳ lập tức nhận ra trên con hạc này có khí tức của Dương Tố Tố.
Chắc là cô cô hắn đã xuất quan, dùng con hạc này báo tin cho Dương Kỳ biết,
hắn mở ra cửa sổ, để lại một đạo chân khí hình người trấn áp đại trận, còn
thân hình thì lóe lên bay ra ngoài.
Con hạc này cảm nhận được khí tức của Dương Kỳ, cũng cất cánh bay xa, đồng
thời còn quay đầu nói chuyện.
Nó bảo Dương Kỳ đi theo nó.
Dương Kỳ đâu còn lựa chọn nào khác, chỉ còn cách đi theo con hạc này về phía
xa xa, vượt qua rất nhiều kiến trúc, đi thẳng vào sâu trong học viện Thiên Vị.
Vào sâu trong học viện mấy trăm dặm, nơi này không còn kiến trúc to lớn, mà là
vô số núi cao, mây khói lượn lờ, hoa tươi nở rộ.
Những ngọn núi này vẫn kéo dài xa xa, giống như vẩy của cự long, không biết có
bao nhiêu, Dương Kỳ có nhìn cũng chẳng tới điểm cuối.
Đây là khu vực trung tâm của học viện Thiên Vị, gọi là Thiên Mạch sơn. Nghe
đồn đây là sơn mạch dài nhất học viện Thiên Vị, thâm bất khả trắc, có tiếng
tăm lừng lẫy thời thái cổ, thế nhưng hiện giờ nó bị học viện Thiên Vị chiếm
toàn bộ.
Ở trong này là tầng lớp cấp cao của học viện Thiên Vị, thậm chí có một số đệ
tử hạch tâm, và đám Thánh Đồ tu luyện.
Cô cô có thể tu luyện ở đây, xem ra sư phụ của người cũng là một nhân vật khó
lường. Dương Kỳ dừng lại trước sơn mạch này, hắn không dám bay bởi vì bên trên
nguy hiểm trùng trùng, có rất nhiều sát trận ẩn giấu trên bầu trời, trong rừng
rậm, tự tiện xông vào chỉ có chết.