Đến bây giờ Thần Tượng Trấn Ngục Kình tổng cộng có bốn loại năng lực.
Thứ nhất chính là “Minh Thần Chi Mâu” .
Thứ nhì là “Ác Ma Chi Dực” .
Thứ ba là “Minh Thần Thủ Hộ Khải Giáp” .
Thứ tư là “Địa Ngục Dung Lô” .
Minh Thần Chi Mâu là mạnh nhất công kích, Ác Ma Chi Dực có tốc độ nhanh nhất.
Minh Thần Khải Giáp phòng ngự kiên cố nhất, mà Địa Ngục Dung Lô trợ giúp tu
luyện tốt nhất.
Công năng tiếp theo chính là “Ma Thần Phong Ấn”, là phương tức ẩn tàng hoàn mỹ
nhất.
Nếu như có thể tiến thêm một bước, chính là “Địa Ngục Chi Môn” phương thức
triệu hoán kinh khủng nhất.
Địa Ngục Chi Môn có công năng gì, Dương Kỳ cũng không biết, chỉ khi nào hắn
đạt tới cảnh giới Truyền Kỳ mới có thể biết được.
Hiện tại “Địa Ngục Dung Lô” đã ngưng luyện thành công, hắn bắt đầu lĩnh ngộ
“Ma Thần Phong Ấn”, tu luyện Thần Tượng Trấn Ngục Kình đã khiến cho máu và khí
công hợp lại với nhau, ngưng tụ toàn bộ tu vi ở trong đan điền khí hải, khiến
cho biểu hiện thực lực ở bên ngoài giảm xuống, người ngoài không thể phát
hiện.
Thế nhưng bởi vì hắn đã tấn chức đến cảnh giới Đoạt Mệnh, lực lượng quá cường
đại, không cách nào ẩn tàng cho hết được.
Cũng may Ma Thần Phong Ấn xuất hiện đúng lúc, giải quyết toàn bộ các vấn đề
khó khăn cho hắn.
Nghiền ngẫm từng câu trong công pháp “Ma Thần Phong Ấn”, chân khí của Dương Kỳ
bay lơ lửng trên không trung, biến thành những bông tuyết màu trắng, quay tròn
quanh bản thân.
Đến cuối cùng đám hoa tuyết này biến thành màu vàng xám chui vào trong cơ thể
hắn, trông rực rỡ vô cùng.
Chân khí trong cơ thể hắn bắt đầu nén lại, lực lượng cường đại bắt đầu giảm
dần.
Máu màu vàng xám trong cơ thể biến thành màu đỏ tươi, xương cốt cũng bắt đầu
mềm đi, cơ thể không còn cứng rắn như trước, lực lượng trong cơ thể rút đi như
thủy triều.
Cuối cùng, chân khí hoa tuyết kia phong ấn toàn bộ lực lượng trong máu, xương
cốt và kinh mạch thành một viên chân khí hình tròn nhỏ, nằm sâu trong đan điền
khí hải, ẩn tàng một cách hoàn mỹ, không ai có thể phát hiện.
Chân khí của Dương Kỳ giảm 10 lần, tương đương với nó là lực lượng cũng biến
mất.
Hắn đã phong ấn cả bản thân
Nhìn bên ngoài, hắn chỉ là một người mới có tu vi cảnh giới Đoạt Mệnh, kém đám
người Sở Thiên Ca rất nhiều.
Tuy chân khí của hắn bị phon ấn, nhưng mà lúc nào cũng có thể bùng nổ, biến
hóa ở bên ngoài không ảnh hưởng tới lực lượng chân chính, không giống phong ấn
vĩnh viễn phải mất một thời gian dài mới giải khai được.
Có một số người, vì để ẩn tàng thực lực chọn phương thức phong ấn chân khí bản
thân, kết quả lúc gặp nguy hiểm không kịp giải phong ấn, bị người ta đánh
chết, thê thảm vô cùng.
“Ma Thần Phong Ấn” không có hiện tượng như vậy, chỉ cần Dương Kỳ có ý niệm, là
chân khí sẽ trở lại cơ thể, bá đạo tuyệt luân.
Hiện giờ, tu vi của Dương Kỳ yếu đi rất nhiều, nhưng mà đối với những người có
tu vi Khí Tông thì vẫn mạnh mẽ hơn nhiều.
Liên tiếp vận chuyển mấy lần, đem lực lượng và chân khí của bản thân phong ấn
gần hết, lúc này Dương Kỳ mới thỏa mãn bay về hướng học viện Thiên Vị.
Lúc này, vầng trăng đã hạ, đêm đã qua, trời đang sáng dần, trên mặt biển có
một ánh sáng vàng rực kéo lại.
Sau đó, mặt trời hiện lên.
Một ngày mới lại bắt đầu.
Dương Kỳ lặng lẽ quay trở về học viện Thiên Vị, thế nhưng thời gian đã là buổi
trưa, hắn cũng ngạc nhiên vì hôm trước chỉ mất có gần một đêm đã có thể bay
tới biển.
Học viện Thiên Vị sức sống bừng bừng, vô số học sinh đang tu luyện khí công,
có người ra ngoài săn giết yêu thú, có người luận bàn hỗ trợ cho nhau, có
người ở trong học viện nghe một số lão sư giảng bài, có người uống rượu ngắm
cảnh trong hoa viên, có nam nữ thành đôi, nhu tình mật ý.
Toàn bộ học viện nơi nào cũng mang sức sống mùa xuân, nhộn nhịp vô cùng.
Trên bầu trời học viện có tiên hạc, loan điểu đang bay liệng, thậm chí còn có
cả chim công năm màu, Sư Thứu do một số đệ tử nuôi dưỡng cũng bay qua.
Dương Kỳ lúc này mới nhớ ra mình đã là đệ tử ngoại viện, có thể dùng điểm công
lao đổi lấy Sư Thứu.
Nhưng mà bây giờ không cần nữa rồi, nuôi Sư Thứu vô cùng tổn hao đan dược, hơn
nữa tốc độ phi hành cũng không phải là quá nhanh, còn kém rất xa Ác Ma Chi
Dực.
Hơn nữa, bản thân hắn đã tấn chức đạt tới “Cảnh giới Đoạt Mệnh”, tu vi thâm
hậu, địa vị cũng theo đó mà lên, lại sắp trở thành đệ tử tinh anh, còn nhiều
đồ tốt hơn để chọn lựa.
Dương Kỳ vô thanh vô tức ẩn giấu khí tức bay vào phòng mình.
Giờ này khắc này, trong một căn phòng rộng, Lý Hạc, Lương Đông, Hoa Dần Hổ, Hà
Cát Lợi bốn người đang liên thủ tu luyện “Kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn” .
Bốn người liên thủ bộc phát ra ngàn tầng kiếm mạng bằng chân khí.
Nghìn tầng kiếm mạng này liên tục bao phủ thái dương bảo thạch, lấy tinh hoa
của mặt trời tiến vào trong kiếm khí của bốn người, mấy tháng tu luyện bằng
người khác khổ tu cả năm.
Ngay cả Sở Thiên Ca cũng tha thiết ước mơ Đại Nhật Càn Khôn Kiếm, bây giờ nó
đã trở thành công phu tu luyện của 4 người.
Còn thái dương bảo thạch thì bắt đầu co lại, nhỏ dần đi.
Bốn người hoàn toàn tiến vào trạng thái tu luyện.
Phía sau Lương Đông ngưng tụ thành một đạo kiếm khí giống như mặt trời, hơi có
một chút khí thế của Sở Thiên Ca, hiện giờ trong bốn người, hắn là người có tu
vi cao nhất, có thiên phú tu luyện tốt nhất.
Trên thực tế, Lương Đông đúng là thiên tài tu luyện, thời gian tu luyện của
hắn rất ngắn, vậy mà đã tiến nhập cảnh giới Khí Tông.
Dương Kỳ vào trong phòng nhìn thấy tình cảnh này, ngón tay búng một cái, một
đạo chân khí lạnh thấu xương bay ra trúng vào thái dương bảo thạch.
Thái Dương bảo thạch đột nhiên nổ tung, biến thanh bốn đạo hồng quang tiến vào
trong cơ thể bốn người, di chuyển toàn thân, nhất thời mặt mày người nào người
nấy đều hồng hào, hấp thu toàn bộ lực lượng của Thái Dương bảo thạch.
Coong coong coong!
Tiếng chuông vang lên, hơi nóng tỏa ra, trước mặt mỗi người đều xuất hiện một
thanh bảo kiếm, trên kiếm sáng vàng rực rỡ, mang theo khí tức của càn khôn.
Đây là bản mạng kiếm khí của Đại Nhật Càn Khôn Kiếm.
Hiện tại, bản mạng kiếm khí của bốn người đều có uy lực tương đương với bảy,
tám phần mười Sở Thiên Ca, bởi vì ngoài việc họ hấp thu tiên thiên kiếm khí
của hắn, còn hấp thu năng lượng của Thái Dương bảo thạch.
Mỗi người đều có khả năng bảo mệnh trước cảnh giới Đoạt Mệnh.
Bốn người liên thủ kết thành kiếm trận, thậm chí có thể cân tài cân sức với
những người như Sở Thiên Ca.
Kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn cuối cùng cũng tu luyện thành công.
“Dương Kỳ huynh đã trở về? Khí tức trên người huynh…”
Lương Đông nhìn thấy Dương Kỳ, lại thấy thái dương bảo thạch biến mất, hắn
biết chuyện gì đã xảy ra, trong mắt không giấu nổi sự khiếp sợ.
“Đúng vậy, đêm qua ta tấn chức đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh.”
Dương Kỳ nói một câu bình thản mà gây lên bao sóng to gió lớn.
“Thật chứ?”
“Tấn chức đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh?”
“Một bước lên trời.” … .
Ba người còn lại đồng thời thu chân khí, đứng dậy mà thân hình cứ thẳng đơ ra.
Dương Kỳ không nói câu nào, nhưng khí tức đã tỏa ra khắp gian phòng, trực tiếp
khiến cho tâm tình của 4 người bình tĩnh lại.
“Dương Kỳ huynh, khí tức trên người huynh sao không cường đại hơn bao nhiêu?”
Lý Hạc lại nghi vấn.
“Bởi vì ta đã phong ấn 9 thành chân khí và bản mạng tinh hoa.”
Dương Kỳ giải thích:
“Nhưng mà với thực lực bây giờ đã có thể đánh bại cường giả cảnh giới Đoạt
Mệnh.”
“Phong ấn 9 thành cửu chân khí và bản mạng tinh hoa mà vẫn cường đại như vậy,
nếu như huynh thi triển toàn bộ thì sẽ khủng bố tới mức nào?”
Hoa Dần Hổ tấm tắc than thở, vô cùng vui vẻ, Dương Kỳ càng cường đại đối với
bọn hắn càng có lợi, hơn nữa bọn họ cũng có thể nhanh chóng tấn chức đến cảnh
giới Đoạt Mệnh.
Kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn được gọi là kiếm mãn càn không, công kích sắc
bén, chân khí muốn vận thành có yêu cầu cực lớn với kinh mạch bản thân, kinh
mạch của ai không mạnh thì không thể sử dụng.
Thế nhưng bốn người đã được Dương Kỳ phạt mao tẩy tủy, kinh mạch toàn thân vô
cùng cứng cỏi, tu luyện kiếm thuật có tính công kích này đúng là càng thêm sức
mạnh.
Mặc dù bọn họ không thể tấn chức trong một thời gian ngắn nữa, nhưng trong
lòng vô cùng hi vọng, họ không còn như trước đây, không hề có ý nghĩ rằng mình
có thể tấn chức đến cảnh giới Đoạt Mệnh.
“Dương Kỳ, huynh bây giờ có thể tới Thánh Học đường tấn chức thành đệ tử tinh
anh, chỉ cần có thể thông qua kiểm tra, xác nhận huynh tiến nhập cảnh giới
Đoạt Mệnh, vậy thì địa vị lập tức biến đổi, ngay cả người nhà của huynh cũng
được học viện bảo hộ.”
Lý Hạc lập tức nói.
“Đúng vậy, Dương Kỳ huynh chỉ cần huynh trở thành đệ tử tinh anh, cho dù việc
huynh đánh chết Sở Thiên Ca có truyền ra ngoài, nhiều lắm cũng chỉ là bị trách
phạt mà thôi, dù sao Sở Thiên Ca cũng muốn giết chúng ta trước, chúng ta chỉ
tự vệ.”
Hà Cát Lợi ở trong học viện Thiên Vị bảy tám năm, cho nên biết được thân phận
của đệ tử tinh anh có đặc quyền gì, tôn quý cỡ nào.
“Ta cũng đang có ý đó, đã như vậy thì chúng ta cùng đi.”
Dương Kỳ tin tưởng rằng không một ai có thể nhìn thấu lực lượng của mình khi
đã có Ma Thần Phong Ấn, hắn không có sợ hãi, lấy một viên ngọc ra ném cho
Lương Đông:
“Đây là viên ngọc mà ta có được khi giết một vị đại tướng quân cương thi dưới
lòng đất Sát Thi sơn mạch, trong đó có chứa đựng chân khí, nếu đem chân khí
bản thân trút vào trong đó, vậy thì thực lực sẽ tăng gấp bội, Lương Đông, thực
lực của ngươi mạnh nhất, ta có kỳ vọng rất cao về chuyện ngươi tấn chức tới
cảnh giới Đoạt Mệnh, ngươi nghĩ cách dùng viên ngọc này cho tốt.”
“Đây là Địa Tàng Thánh Ngọc!”
Đám người Lương Đông đều thất kinh.
“Địa Tàng Thánh Ngọc là cái gì?”
Dương Kỳ hỏi.
“Nghe đồn trên đại lục Phong Nhiêu có 9 loại ngọc, trong đó có Cửu Thiên Thần
Ngọc, Địa Tàng Thánh Ngọc, Ngân Hà Vương Ngọc… . . .”
Lý Hạc tinh tế giải thích:
“Mỗi một loại ngọc đều vô cùng trân quý, có nhiều loại năng lực khác nhau, Địa
Tàng Thánh Ngọc là loại ngọc có thể chứa đựng chân khí bản thân, giống như mặt
đất thu nạp vạn chủng sinh cơ, viên ngọc này có giá trị không nhỏ, cường giả
cảnh giới Đoạt Mệnh cũng không dễ gì mà có được có được, cao thủ Khí Tông lấy
được có thể khiến cho thực lực tăng gấp bội.”