– Công chúa còn chưa nói, ta gia nhập Thánh Thụ Hoàng Triều, đến cùng cần ta trả giá lớn nào? Chung quy không đến mức để ta làm một kẻ buôn nước bọt chứ?
Lâm Hi rất nhanh chuyển chủ đề nói chuyện, để tránh hai người đều xấu hổ.
Quả nhiên, trong mắt Tinh Tinh công chúa rất nhanh khôi phục trấn định:
– Sư huynh đã thẳng thắn, vậy ta cũng xin nói thẳng. Thánh Thụ Hoàng Triều hoàng tử hoàng nữ đông đảo, nhưng kế vị chỉ có một. Yêu cầu của ta đối với Lâm sư huynh chỉ có một việc, đó chính là trong Thần Tiêu Tông toàn lực ủng hộ Tam hoàng huynh Lưu Diệp của ta!
– Hoàng tử chi tranh!
Lâm Hi trong nội tâm hiểu rõ. Lúc Thất công chúa xuất hiện thì hắn đã có dự đoán, hiện giờ, chỉ là chứng minh thôi.
Mặc kệ hoàng triều, vương triều, tông phái, môn phái, tranh giành giữa trưởng thứ về bản chất đều như nhau, chỉ là danh tự thay đổi thôi.
– A, công chúa cảm thấy bảo ta buông tu luyện, chạy tới Thánh Thụ Hoàng Triều thuần phục một hoàng tử, thực tế sao?
Lâm Hi lắc đầu nói.
Bởi vì thân phận nữ nhân của đối phương, lại là hoàng thất công chúa. Lâm Hi mới nói khách khí như thế. Nói không khách khí một chút, đây quả thực chính là nói đùa, cực kỳ vớ vẩn! Không cần suy nghĩ, loại chuyện này căn bản hắn sẽ không đáp ứng.
– Sư huynh đã hiểu lầm. Phụ tá Tam hoàng huynh, cũng không cần sư huynh chạy tới Thánh Thụ Hoàng Triều. Trên thực tế, Tam hoàng huynh Lưu Diệp ở ngay trong Thần Tiêu Tông, “Đế Thánh Vương” trong nội môn chính là hắn.
Tinh Tinh công chúa giải thích nói.
– Đế Thánh Vương là Tam hoàng tử của Thánh Thụ Hoàng Triều?
Lâm Hi lắp bắp kinh hãi.
“Thần Tiêu Thánh Vương Bảng” hắn có biết, đối ứng thập đại Thánh vương. Bất quá cụ thể là ai cũng không nhiều người rõ lắm. Lúc này nghe Thất công chúa nói, Đế Thánh Vương trong Thập Thánh Vương lại chính là Tam hoàng tử của Thánh Thụ Hoàng Triều hắn liền lập tức lắp bắp kinh hãi.
– Không sai, tứ đại hoàng triều đều có truyền thống. Mỗi một thời đại phái ra đại lượng hoàng tử hoàng nữ, gia nhập vào các Đại tông phái. Trước mắt Thần Tiêu Tông dùng Tam hoàng huynh ta cầm đầu, mặt khác Thái Nguyên Cung, Đâu Suất Cung, Tiên La Tông, Thái A Tông đều có các hoàng huynh khác tọa trấn, địa vị đều không thấp. Bọn hắn từng người lôi kéo rất nhiều cao thủ bên người. Hiện giờ, bọn hắn đã lôi kéo đại lượng cao thủ, đưa đến đế đô. Hoàng đế chi tranh, cạnh tranh kịch liệt, Tam hoàng huynh muốn thắng được, bên người cũng phải có đầy đủ cao thủ.
Thất công chúa ánh mắt lộ ra thần sắc chân thành:
– Lâm sư huynh, ngươi rất nhanh sẽ đi vào nội môn. Ta hi vọng ngươi sau khi đi vào, có thể gia nhập vào Đế Thánh Phong của Tam hoàng huynh, ở bên cạnh trợ giúp hắn. Ta cũng không sợ nói cho ngươi biết, Khổng Kinh Thế và Yến Kỷ Đạo chính là người bên cạnh hoàng huynh, sớm đã được hoàng huynh chọn trúng, chỉ đợi vào nội môn, sẽ tiến vào Đế Thánh Phong, gia nhập vào dưới trướng Tam hoàng huynh. Tương lai Tam hoàng huynh chấp chưởng hoàng triều, Lâm sư huynh chính là đại công thần, đến lúc đó phần thưởng quần thần, các loại Thượng Cổ Tiên Khí, tuyệt học, đan dược đều không phải nói chơi. Thậm chí đạt được Xá Lợi Tử của Thánh Thụ Hoàng Triều chúng ta, thành tựu bất thế cường giả cũng không phải không thể.
Thất công chúa cực dùng ba tấc lưỡi.
Lâm Hi trong nội tâm âm thầm chấn động, nếu không phải Thất công chúa nói đến, Lâm Hi cũng không biết, Khổng Kinh Thế và Yến Kỷ Đạo lại là người củaTam hoàng tử Thánh Thụ Hoàng Triều, Đế Thánh Vương.
– Trách không được, vài ngày trước bọn hắn dắt tay nhau tới. Nguyên lai là thần đi đầu, quân đến sau. Thất công chúa đã đến, mới là mục đích thực sự.
Lâm Hi như có điều suy nghĩ.
Bất quá, nhớ tới Thượng Cổ hoàng triều Nho Đạo Thánh Nhân Đạo Thống mà Khổng Kinh Thế được truyền thừa nội tâm không khỏi bình thường lại. Nho Đạo Thánh Nhân Đạo Thống của Khổng Kinh Thế cũng chỉ có ở trong hoàng triều, mới có thể phát huy ra tác dụng lớn nhất.
“Quân không rời thần, thần không rời quân”, Nho Đạo Thánh Nhân Đạo Thống của Khổng Kinh Thế vốn cùng với Thượng Cổ Hoàng Thất Đạo Thống tương sinh làm bạn. Thậm chí đạo thống của hắn vốn chính là từ chỗ Thánh Thụ Hoàng Triều có được cũng không chừng.
– Thất công chúa, ngươi quả thật là một thuyết khách tốt. Chỉ tiếc, điều kiện của ngươi rất khó đả động ta. Long Băng Nhan ta có thể tự mình đối phó, không cần mượn tay người khác. Đối với Tiên Khí, đan dược, tuyệt học, trong Thần Tiêu Tông cái gì cần có đều có. Ngươi cũng thấy đấy, Thần Tiêu Tinh Túc Bảng lần này, ta đã lấy được 1000 vạn giá trị công huân, tuyệt học truyền kỳ, cùng Thượng Cổ huyết thống. Những thứ này, ta đều có thể bằng năng lực của mình đạt được. Cần gì phải cúi đầu áp tai, bị người nắm thóp, nghe người ta hiệu lệnh chứ? Mà đoạt được vẫn chỉ là lợi ích cực nhỏ. Hơn nữa, hoàng đế chi tranh hung hiểm trùng trùng điệp điệp, thu hoạch càng lớn, phong hiểm càng lớn, cũng không nhỏ hơn nguy hiểm hiện giờ ta gặp phải chút nào. Một cái nguy hiểm còn chưa giải quyết, đã lâm vào nguy cơ khác, vô luận ở nơi nào, đều là tối kỵ! Huống hồ, sau khi tiến vào nội môn, ta có an bài khác. Cho nên, “đại phú quý” này của công chúa, ta chỉ sợ không có phúc hưởng thụ.
Lâm Hi nói xong, khoát tay áo.
Thất công chúa khuyên bảo Lâm Hi gia nhập Tam hoàng tử Thánh Thụ Hoàng Triều, lần nữa cường điệu chỗ tốt. Nếu là người bình thường, thật sự đã động tâm. Chỉ tiếc, Lâm Hi không phải dễ hồ lồng như vậy. Muốn thu hoạch, phải trả giá, chỗ tốt của Thánh Thụ Hoàng Triều cũng không dễ cầm như vậy.
Một hồi nguy cơ còn chưa giải quyết đã lâm vào nguy cơ khác, đây là tối kỵ!
Thất công chúa nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, đôi mắt đẹp liền chuyển. Đây là lần đầu tiên nàng đụng phải một người không hiểu thấu như thế. Kế hoạch lúc đến cơ hồ hoàn toàn thất bại. Dĩ vãng, tuy rằng cũng có một ít người không dễ dàng khuất phục, nhưng ít ra sẽ bị nàng nói cho động tâm, ít nhất cũng phải suy nghĩ thật kỹ, cân nhắc liên tục.
Nhưng Lâm Hi nhìn vấn đề, rõ ràng còn xa, còn thấu triệt hơn cả nàng. Dùng “Trùng kiến Đại Lương vương triều” dụ dỗ hắn, hắn cũng không hoàn toàn cự tuyệt, nhưng lại cân nhắc đến “sau khi trùng kiến phải làm sao?”. Dùng “Trợ giúp hắn thoát thân khỏi vòng xoáy với Long Băng Nhan” để dụ dỗ hắn, hắn lập tức thấy được “Sau khi thoát khỏi một vòng xoáy đã lập tức nhảy vào vào một cái khác”.
Người như vậy, nhìn vấn đề quá độc, quá thấu triệt. Thất công chúa thậm chí cảm giác, có chút không rõ, mình là thuyết khách hay hắn là thuyết khách nữa. Hai người rốt cuộc là ai nói phục ai?
– Lâm Hi này thật khó thuyết phục a?
Thất công chúa thầm nghĩ trong lòng.
Lúc này mới chỉ là lần đầu tiếp xúc nhưng cảm giác mà Lâm Hi mang đến cho nàng đã là rất khó đối phó rồi. Hết lần này tới lần khác, những thứ có thể dùng để đánh bạc trong tay nàng lại quá ít, mà Lâm Hi cũng không phải loại người chỉ cần chút ân huệ đã có thể đả động.
Đoạt đệ nhất “Thần Tiêu Tinh Túc Bảng”, hắn đã lấy được 1000 vạn giá trị công huân.
Ở cấp bậc ngoại môn, đồ vật mà những giá trị công huân này có thể mua sắm quả thực khổng lồ. Thậm chí ngay cả Thuần Dương Tiên Đan cũng có thể mua. Thất công chúa tự hỏi giai đoạn hiện giờ, cũng không cung cấp được gì nhiều hơn
Huống chi, lúc Lâm Hi giao đấu Long Đan Ny đã ném ra hơn một ngàn “Đại Tiên La Đan”, dùng đan dược cứ thế trấn áp Long Đan Ny có được một kiện tuyệt phẩm pháp khí.
Thủ bút lớn như vậy, có thể thấy Lâm Hi căn bản không thiếu các loại đan dược, pháp khí.
Một người như Lâm Hi, thật sự rất khó nói phục. Nhưng với tư cách quán quân “Thần Tiêu Tinh Túc Bảng”, giá trị của Lâm Hi cơ hồ vượt qua tất cả ngoại môn đệ tử của Thần Tiêu Tông. Giá trị thuyết phục xếp thứ nhất trong danh sách thuyết phục của Thất công chúa.
Huống chi, với tư cách “Đệ tử đạo thống”, Lâm Hi cơ hồ nhất định tương lai có thể trở thành “Chân truyền đệ tử”, chỉ là vấn đề thời gian thôi. Nếu như cân nhắc đến thời gian hắn gia nhập Thần Tiêu Tông, đến thành tựu Khí Tiên Kỳ vậy thì tiềm lực càng lớn hơn nữa.
Thất công chúa cơ hồ có thể khẳng định, bây giờ là thời cơ tốt nhất để thuyết phục Lâm Hi, đợi đến lúc hắn lớn lên, khi đó người chú ý tới hắn sẽ càng nhiều, tuyệt không chỉ có nàng, hoặc là “Thánh Thụ Hoàng Triều”.
Trong mắt Thất công chúa chuyển qua rất nhiều ý niệm, trong nội tâm vẫn có chút không cam lòng, còn muốn thử một chút. Nhưng ánh mắt xẹt qua khóe miệng như cười mà không phải cười của Lâm Hi thì trong nội tâm chấn động, rốt cục bỏ đi ý nghĩ này, xảo tiếu nói:
– Lâm sư huynh nếu giai đoạn hiện giờ đã không có ý định gia nhập Thánh Thụ Hoàng Triều chúng ta. Ta cũng không miễn cưỡng, bất quá, hi vọng Lâm sư huynh không nên cự tuyệt nhanh như vậy. Tương lai, Lâm sư huynh lúc nào nghĩ thông suốt, lời hứa của ta vẫn hữu hiệu. Vẫn hoan nghênh Lâm sư huynh gia nhập thánh thụ hoàng triều chúng ta. Hơn nữa… Nếu như Lâm sư huynh có một ngày, phát hiện không đối phó được Long Băng Nhan, vẫn có thể tùy thời xin chúng ta giúp đỡ.
Thất công chúa nói xong, đứng dậy.
Nàng lời nói này cũng coi như rất hay, mọi thứ lưu một đường, ngày sau dễ nói chuyện, Thất công chúa tin tưởng, tương lai mọi chuyện biến hóa, Lâm Hi sớm muộn cũng sẽ cải biến chú ý.
– Dễ nói.
Lâm Hi cũng đứng dậy, cũng không triệt để cự tuyệt, cũng không đáp ứng.
Phàm là làm tuyệt, đoạn tuyệt tất cả đường lui, đây là chuyện chỉ người ngu mới làm. Thánh Thụ Hoàng Triều có thể đứng hàng • Tiên Đạo Đại Thế Giới •, mờ mờ ảo ảo sánh ngang tông phái, cũng không phải không có đạo lý. Cho dù không đáp ứng, cũng không cần phải trêu chọc làm gì.
– Sư huynh dừng bước, ta còn có việc, tự đi là được!
Thất công chúa thu đình đài pháp khí, dẫn theo vài thị nữ, cáo từ vài câu, đứng dậy rời đi.
– Chủ nhân, cô bé này rất phiêu lượng. Vì sao không đáp ứng nàng, làm phò mã của Thánh Thụ Hoàng Triều cũng rất không tệ ah!
Hấp Huyết Nữ Vương nhìn qua Thất công chúa rời đi, đôi mắt huyết hồng chớp động nói, hơi có chút hương vị thèm nhỏ dãi.
– Đúng vậy a, chủ nhân, làm phò mã cũng không tính là cúi đầu áp tai, cống hiến cho người khác. Lại có đan dược, Tiên Khí, mỹ nữ, chuyện tốt như vậy, chủ nhân sao lại không đáp ứng chứ?
Địa Ngục Ma Long vẻ mặt rất tiếc nuối.
Đáng tiếc ah! Nếu dính vào Thánh Thụ Hoàng Triều này, Ma Đồ đại gia ta chẳng phải lại có thể ăn uống no say rồi sao?
Đi một chuyến đến Tiên Đạo Đại Thương Minh, Địa Ngục Ma Long đã hiểu rất rõ ý nghĩa trọng yếu của ôm đùi. Ôm hai cái đùi, chung quy tốt hơn một cái nhiều ah!
– Tạp Mễ Lạp, Ma Đồ cảm thấy hứng thú với ăn, đây cũng là ngươi dạy nó sao?
Lâm Hi xoay người lại, nhàn nhạt nhìn qua Tạp Mễ Lạp đang cười mỉm sau lưng nói.
Dáng tươi cười của Hấp Huyết Nữ Vương thoáng cái cứng ngắc lại.
Địa Ngục Ma Long cũng thoáng cái ngây người.
– Chủ nhân, anh minh ah! Ngươi thật sự quá vĩ đại. Hấp Huyết Quỷ này quả thực không phải người ah! Đều là nàng bức ta làm! Bằng không sẽ uy hiếp muốn hút sạch máu của ta.
Địa Ngục Ma Long quả thực cảm động đến nước mắt nước mũi tèm nhem.
– Yêu tinh chết tiệt, mau trừng phạt nàng đi, Thượng Thiên, tốt nhất buông thiên lôi xuống đánh nàng đi!
– Khanh khách, chủ nhân, đã biết rõ không thể gạt được ngươi mà.
Tạp Mễ Lạp ôm lấy cánh tay Lâm Hi, bộ ngực to không ngừng cọ lấy cánh tay Lâm Hi, một bên thuận thế uy hiếp Địa Ngục Ma Long:
– Ta cũng là cân nhắc vì chủ nhân. Nữ nhân này vừa xinh đẹp lại thông minh, có bối cảnh, ở rể, nhất định có thể có trợ giúp rất lớn cho chủ nhân!
Hấp Huyết Nữ Vương một chút cũng không có ý tứ giấu diếm.