Lâm Hi sau khi bước vào tiên đạo thế giới, một đường tu hành tới, cơ hồ đều giãy dụa trong sinh tử nguy hiểm cực độ.
Bắt đầu từ “Dung Nham Tiểu Ma Quân”, đến “Lục Đức đạo nhân”, đến “Quỷ vương lão tổ”, đến “Lôi Đức đạo nhân”. . . , Lâm Hi phải đối mặt, cơ hồ đều là đối thủ cường đại hơn mình, có được đại lượng kinh nghiệm lấy yếu thắng mạnh!
So sánh ra, loại Luyện Khí sĩ dựa vào đan dược, lại bằng vào một hai kiện pháp khí cường đại mà phát uy như Long Đan Ny chênh lệch với hắn không chỉ phải một hay hai điểm.
Tuyệt phẩm pháp khí của Long Đan Ny, chỗ đáng sợ nhất là ở chỗ xuất kỳ bất ý.
Nhưng dưới tình huống có chuẩn bị, Long Đan Ny muốn đánh trúng hắn, vẫn không hề dễ dàng.
Chỉ là, Lâm Hi tuy rằng tránh rất nhẹ nhõm, nhưng trong mắt người ngoài lại cực kỳ nguy hiểm, âm thầm thay hắn ngắt một bả mồ hôi lạnh.
– Xú bà nương, bằng một kiện pháp khí sính uy phong gì chứ, xem Long đại gia tới thu thập ngươi!
Một tiếng thét dài từ trên không trung truyền xuông, Địa Ngục Ma Long Nhân Kiếm Hợp Nhất, đột nhiên lao về phía Long Đan Ny, miệng rộng mở ra, một cổ Địa Ngục Liệt Diễm thật dài lập tức phun ra.
– Muốn chết!
Trong “Sơn nhạc vụ khí” nồng đậm, Long Đan Ny liếc nhìn thấy, trên mặt lập tức thoáng hiện hàn quang. Nàng nhớ rõ ràng lời nói lỗ mãng của Địa Ngục Ma Long trước kia.
Bàn tay như ngọc trắng điểm một cái, lập tức kháp động “Sơn Hà Ấn” chân khí đánh tới Địa Ngục Ma Long.
– Coi chừng, lui về!
Lâm Hi sắc mặt đại biến, lập tức trách móc nói. Ngay cả hắn cũng không dám đối kháng tuyệt phẩm pháp khí của Long Đan Ny chớ nói chi đến Địa Ngục Ma Long. Nói thì chậm, xảy ra lại nhanh, ngay lúc Địa Ngục Ma Long sắp nhảy vào trong Sơn Hà Ấn thì Địa Ngục Ma Long đột nhiên quát to một tiếng, ngừng lại trong hư không một chút.
Chính nhờ đó, khiến nó né qua một bộ phận uy lực khổng lồ của Sơn Hà Ấn, chỉ là bị biên giới “Sơn Hà Ấn” đảo qua.
Ầm ầm!
Địa Ngục Ma Long quát to một tiếng, thân thể cao lớn bay rớt ra ngoài, rơi xuống phần biên giới nhất của đấu trường, phun ra một ngụm máu đen hỗn tạp lấy địa ngục hỏa diễm, sau đó nằm trong vũng máu, vẫn không nhúc nhích.
– Tên hỗn đản này, lại đang giả chết!
Thượng Quan Dao Tuyết ở trên mặt đất, oán hận mắng một tiếng.
Nàng thấy rõ ràng, lúc Địa Ngục Ma Long ngã xuống mặt đất, bốn chân còn đạp hai cái, sau đó lại bất động.
Ngươi cho rằng ngươi là gà sao! Lúc sắp chết, chân còn muốn đạp hai cái! Giả chết thì cứ giả đi, đây không phải vẽ rắn thêm chân sao?
– Thấy lợi quên nghĩa, đồ sợ chết!…
Thượng Quan Dao Tuyết hung hăng mắng hai câu.
Đối với tính cách đầu Địa Ngục Ma Long này nàng sớm đã rõ ràng rồi. Nó rõ ràng thấy Long Đan Ny có tuyệt phẩm pháp khí nơi tay, sợ nàng “Nhớ thương” nó, chủ động đi lên một lần, sau đó giả chết để thoát khỏi lực chú ý của Long Đan Ny.
Bất quá, Thượng Quan Dao Tuyết biết rõ tính tình Địa Ngục Ma Long, nhưng không có nghĩa là Long Đan Ny cũng biết. Đánh chết nàng cũng sẽ không nghĩ tới lại có một đầu Long biết giả chết!
– Thật sự là trông thì ngon mà không dùng được!
Long Đan Ny trong nội tâm mắng một câu. Nàng tuy rằng cũng biết đầu Ma Long, này “Chết” quá dễ dàng. Nhưng cũng không nghĩ đến khía cạnh “Giả chết”:
– Lâm Hi, sủng vật của ngươi đã chết. Kế tiếp, nên đến phiên ngươi. Ta xem ngươi đến cùng chạy đi đâu!
Ầm ầm!
Trong hư không, tám tòa sơn phong, tám tòa sơn nhạc bỗng nhiên tăng vọt, thẳng đứng thiên nhận, ầm ầm, nhanh như sao băng đánh về phía Lâm Hi. Sơn Hà Ấn đi qua, hư không kịch liệt nổ tung.
– Trưởng lão, lợi dụng Linh Lung chi thuật tham gia trận đấu, đây là ăn gian! —
Thanh Liên Thánh nữ rốt cục nhịn không được kêu lên.
Một tiếng này lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người. Biết rõ “Tuyệt phẩm pháp khí” coi như không ít, biết rõ “Linh Lung chi thuật” lại không nhiều lắm.
– Thanh Liên Thánh nữ, đây là ngươi mình lựa chọn. Hi vọng ngươi về sau sẽ không hối hận.
Long Băng Nhan trong mắt lóe lên hàn quang, nói xong, cũng không để ý tới Thanh Liên Thánh nữ, trực tiếp giẫm vào hư không, đi về phía mấy vị trưởng lão. Lập lòe mấy cái, đã xuất hiện dưới kim sắc bảng đơn.
– Bái kiến các vị trưởng lão.
Long Băng Nhan thi lễ.
– Băng Nhan, ngươi không cần phải đa lễ.
Vài tên trưởng lão khoát tay.
Long Băng Nhan tuy là Thánh nữ, nhưng cơ hồ tất cả trưởng lão đều biết nàng là Thần Phi, sau lưng đại biểu chính là Thần Tử. Thần Tử là “Chân truyền đại đệ tử” đạt được chân truyền môn phái, đang ở bên ngoài hư không đối phó những dị tộc khác, dùng chiến công của hắn, tương lai tiếp chưởng quyền hành tông phái chỉ là chuyện sớm muộn. Cho nên coi như là các trưởng lão cũng muốn cho chút mặt mũi.
– Cạnh kỹ trưởng lão, quy củ của Thần Tiêu Tông cũng không có nói, trong trận đấu không được sử dụng Linh Lung chi thuật. Hơn nữa, Đan Ny dùng đều là tuyệt học của mình, cái này cũng không tính là ngoại lực a!
Long Băng Nhan nhìn về phía Cạnh kỹ trưởng lão.
Nàng thần sắc lãnh đạm, giống như sông băng vạn năm không thay đổi.
Cạnh kỹ trưởng lão trầm mặc không nói.
Sử dụng “Linh Lung chi thuật”, ban tuyệt phẩm pháp khí cho Long Đan Ny sử dụng, thật ra nếu truy cứu thì rất khó phán định.
– Đương nhiên không phải! Chúng ta đều thấy được, Long Đan Ny dùng đều là chiêu thức của mình.
Lộc Đức trưởng lão đột nhiên chen lời nói.
– Cái này, quả thực rất khó phán định.
Một tên trưởng lão khác nói.
Lộc Đức trưởng lão nói chuyện, mọi người cũng không nên vì loại chuyện nhỏ nhặt này mà bác bỏ ý của hắn. Hơn nữa, hai người đã ở trên trận đấu, quả thật không thể dừng lại được nữa.
– Ha ha, Long Băng Nhan, ngươi thật đúng là đủ vô sỉ, bất quá, ngươi cho rằng như vậy là đã có thể đối phó được ta sao?
Thanh âm Lâm Hi từ trong đấu trường truyền đến, mặc dù trong trận đấu, hắn cũng nghe rõ ràng thanh âm của Long Băng Nhan.
– Hừ!
Long Băng Nhan hừ lạnh một tiếng, sâu trong đồng tử hiện lên một tia sát cơ đậm đặc.
Cho dù là Long Băng Nhan cũng không thể không thừa nhận biểu hiện của Lâm Hi đã vượt quá dự liệu của nàng. Một kiện tuyệt phẩm pháp khí, tăng thêm nàng dùng “Linh Lung chi thuật” phong ấn chân khí trong đó, uy lực tạo thành cơ hồ là có tính nghiền áp.
Nhưng dưới loại tình huống này, Lâm Hi rõ ràng còn có thể chạy thoát dưới sự oanh kích từ “Sơn Hà Ấn”.
Loại năng lực né tránh trong phạm vi nhỏ và năng lực nắm chắc đối với thời cơ chiến đấu kia quả thực khiến cho người tức lộn ruột!
Cho dù là Long Băng Nhan, cũng tự hỏi có chút không bằng. Cảm giác Lâm Hi mang đến cho người khác phảng phất như vì chiến đấu mà sinh vậy. Cái này quả thật khiến người khác rất khó hiểu. Dùng thiên tài cũng không đủ để hình dung.
Nàng lại không biết, Lâm Hi này không phải là “Lâm Hi” kia, với tư cách là võ giả lớn lên dưới sự hun đúc từ “Quốc thuật” hun đúc, trong cốt cách của Lâm Hi đều lạc ấn bản năng chiến đấu cường đại. Đây là thứ được ma luyện ra từ trong chiến đấu hung hiểm, không có chút quan hệ nào với đan dược cả.
– Lâm Hi, Linh Lung chi thuật cũng có khuyết điểm. Chỉ cần năng lượng trong pháp khí hao hết sạch, Long Đan Ny có lợi hại, cũng không cách nào thúc dục ‘tuyệt phẩm pháp khí’!
Thanh âm của Thanh Liên Thánh nữ lần nữa rõ ràng rơi vào tai Lâm Hi.
Lâm Hi nghe được câu này, mắt sáng rực lên một cái.
– Thanh Liên Thánh nữ!
Trong mắt Long Băng Nhan hiện lên một tia giận dữ.
Thanh Liên với tư cách Thánh nữ, đã xúc động nghịch lân của nàng!
– Trưởng lão, khu vực đấu đều đã được giới hạn, Lâm Hi sử dụng ngũ thải pháp khí, đã vi phạm với ước nguyện ban đầu khi lập ra đấu trường. Thỉnh trưởng lão thiết lập cấm chế không trung, thu lại phạm vi chiến đấu!
Long Băng Nhan đột nhiên khom người nói với Cạnh kỹ trưởng lão.
Ngoại môn đệ tử bình thường không có năng lực ngự không, phải có thượng phẩm ngũ thải pháp khí mới có thể lơ lửng. Nhưng có thể sử dụng thượng trung phẩm hoàng kim pháp khí đều rất ít, chớ nói chi đến thượng phẩm ngũ thải pháp khí. Hơn nữa, đệ tử có được thượng phẩm pháp khí cũng chỉ là chuyển nơi chiến đấu lên đến không trung, cũng không ảnh hưởng gì đến kết quả cả.
Hiện giờ, Long Băng Nhan yêu cầu thiết lập cấm chế không trung, hiển nhiên để hạn chế phạm vi hoạt động của Lâm Hi, rất có lợi cho Long Đan Ny.
– Hừ! Băng Nhan nói có lý. Để công bằng, phải thiết lập cấm chế không trung! Cạnh kỹ trưởng lão ngươi không lập, ta đến lập!
Thanh âm ông ông vang lên trên bầu trời. Thanh âm vừa dứt, một mảnh tiên khí lăng không từ sâu trong không gian nghiêng tiết mà xuống, trong một chớp mắt, hóa thành một cái “Hoàng kim tráo tử” cực lớn, ầm vang một tiếng, bao toàn bộ đấu trường lại.
Lâm Hi nghe được rõ ràng, đây là Hộ Pháp trưởng lão cách không truyền kình, lợi dụng tiên khí của mình để thiết lập một cấm chế cường đại bao toàn bộ đấu trường lại. Như thế, không gian của hắn không thể nghi ngờ đã bị giảm bớt rất lớn.
– Ha ha ha, Lý Trọng Đạo, Long Băng Nhan, các ngươi cho rằng dựa vào loại phương thức này là có thể đối phó được ta sao? Hừ, ta hôm nay sẽ cho các ngươi xem, mặc cho các ngươi trêu đùa đủ loại quỷ kế, Lâm Hi ta cũng là người đứng đầu Tinh Túc Bảng năm nay!
Lâm Hi cười ha ha nói.
Lời nói này trịch địa hữu thanh, ở trước mặt các vị trưởng lão, và ngoại môn đệ tử khắp núi, Lâm Hi nói ra lời nói này, quả thực quá mức kinh người.
– Chỉ bằng phần khí thế này, ta không bằng hắn!
Đỗ Duy Ma lắc đầu, hắn cũng một mực đang nhìn. Đối với Lâm Hi, hắn kỳ thật không biết.
Nhưng nghe được hắn nói năng khí phách, hào ngôn chí khí như thế cũng không khỏi tâm huyết sôi trào!
Đây là khí phách, đây là khí thế!
Một cuộc tranh tài, dẫn xuất một kiện “Tuyệt phẩm pháp khí”, hai Thánh nữ, ngay cả các trưởng lão cao cao tại thượng cũng liên lụy đến. Cái này đã sớm khiến đám ngoại môn đệ tử trợn mắt há hốc mồm, cảm giác được một cổ hương vị lục đục đậm đặc.
Chuyện liên quan đến trưởng lão tông phái cao cao tại thượng, rất nhiều đệ tử không biết thế nào đều không lên tiếng. Bất quá, lúc nghe được Lâm Hi ở trước mặt Long Băng Nhan và Hộ Pháp trưởng lão lại nói ra hào ngôn vẫn nhịn không được bội phục:
– Cuối cùng minh bạch, hắn vì sao dám đối đầu với Hộ Pháp trưởng lão rồi! Thực nam tử ah!
– Những thứ không nói khác, dựa vào khí độ này thôi, hắn đã có tư cách đứng đầu bảng rồi!
– Bội phục! Ta ngay cả đụng phải nội môn đệ tử, cũng không dám nói chuyện lớn tiếng. Chớ nói chi đến Thánh nữ và trưởng lão! Chỉ có người không sợ hãi như vậy, mới được là mẫu mực của đệ tử Thần Tiêu Tông chúng ta. Cũng chỉ có người như vậy, mới có thể đứng đầu Thần Tiêu Tinh Túc Bảng!
… Trong lòng mọi người nghị luận nhao nhao, âm thầm thuyết phục.
– Muốn đứng đầu bảng, đến đây đi!
Long Đan Ny kháp động “Sơn Hà Ấn”, một kích nện qua.
Lâm Hi thân hình nhoáng một cái, lần nữa tránh đi.
– Hừ! Long Đan Ny ngươi thực cho rằng cầm một môn tuyệt phẩm pháp khí thì ta không làm gì được ngươi sao? Cạnh kỹ trưởng lão, nếu Long thế gia đã sử dụng Linh Lung chi thuật, khiến Long Đan Ny sử dụng được tuyệt phẩm pháp khí. Vậy ta sử dụng đan dược, cũng không tính phạm quy chứ?
Lâm Hi nói.
Lời này vừa nói ra, Long Băng Nhan đầu tiên liền đổi sắc, Lộc Đức trưởng lão và mấy vị trưởng lão khác cũng nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt biến hóa.
– Không tính phạm quy. Chỉ cần không phải để người khác thay thế ngươi ra tay, đều nằm trong phạm vi trận đấu cho phép cả.
Cạnh kỹ trưởng lão lúc này trả lời rất dứt khoát, căn bản không để người khác có cơ hội ngắt lời.
Hắn là Cạnh kỹ trưởng lão, giải quyết dứt khoát. Lời đã nói ra, các trưởng lão khác đều không thể nghi vấn.