Tiên Quốc Đại Đế

Chương 936: Kho Báu


– Ta dám chắc chắn là vượt qua ta bây giờ. Bổ Thiên kiếm là bội kiếm của thủy tổ, sớm tương truyền bên trong phong bí tân của Độc Cô thế gia, sao có thể để nó rơi vào tay người ngoài được?

– Vâng!

– Đi Khổng Tước cương vực!

Âm phủ, Khổng Tước cương vực.

Long liễn của Diêm Xuyên ngừng ở một tiểu sơn cốc.

Trong sơn cốc nước suối chảy ra, từng tia âm khí tỏa ra.

Miêu Miêu kinh ngạc nói:

– Meo! Là chỗ này?

Khổng Ma Vương gật đầu, nói:

– Ừm!

Miêu Miêu kinh ngạc nói:

– Meo! Sơn cốc này quá nhỏ, giấu hơn mười người là ghê gớm lắm rồi, có thể chứa toàn tộc của ngươi sao?

Doãn Hận Thiên nghi hoặc hỏi:

– Đây là một tiểu thế giới?

Khổng Ma Vương hít sâu, nói:

– Lúc kỷ đệ tam thì gia chủ ở trong một đọa luân hồi mở ra một tiểu không gian, nơi đây là lối vào tiểu không gian đó?

Bạch Khởi nghiêm túc hỏi:

– Luân hồi? Ở trong luân hồi mở ra tiểu không gian? Thông đọa luân hồi có lực nghiền cực kỳ khủng bố, là cấm khu của sinh linh, dù là ta bây giờ có đi vào cũng sẽ bị nguy hiểm tính mạng.

Khổng Ma Vương tiếp tục bảo:

– Đúng là chỗ này.

Trong khi Khổng Ma Vương nói chuyện thì cách không xa, trong suối nhỏ bỗng lăn tăn sóng gợn, một bóng người bước ra.

Khổng Hạt Tử đi ra trước, sau đó lục tục có người ra khỏi gợn sóng.

Khổng Hạt Tử cười to bảo:

– Thánh vương, ngươi thật sự chữ tín!

Bên cạnh Khổng Hạt Tử đứng một nam nhân mặc khổng tước linh trang, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, mi mắt có màu xanh, trông hơi yêu dị.

Nam nhân nói với Diêm Xuyên:

– Sào kính chào Diêm đế!

Dù chào hỏi Diêm Xuyên nhưng mặt của nam nhân vẫn lạnh băng.

Khổng Hạt Tử vội tiến lên nói:

– Diêm đế đừng trách, đây là gia chủ. Gia chủ trước giờ ít ăn nói, không, là trước nay chưa từng cười, đừng trách!

Trước nay chưa từng cười?

Diêm Xuyên nhìn Khổng Tước Tử hơi quái dị, gật đầu.

Khổng Hạt Tử cười nói:

– Diêm đế, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ ngươi, mời!

Khổng Tước Tử nghiêm túc nói:

– Diêm đế, mời!

Khổng Ma Vương, Khổng Ngạo Thiên đứng sau lưng Khổng Tước Tử.

Diêm Xuyên nhìn dòng suối nhỏ sóng gợn, nhíu mày.

Thông đạo luân hồi?

Diêm Xuyên ở đại thế giới từng tiếp xúc với thôn đạo luân hồi, bên trong không tốt đẹp như đã tưởng. Có thể mở ra một tiểu không gian bên trong thiên địa, có thể tưởng tượng thực lực của kẻ đó cực kỳ mạnh mẽ.

Hơn nữa đã trải qua nhiều năm, khó tránh khỏi sẽ ra ngoài ý muốn.

Khổng Hạt Tử cười nói:

– Diêm đế yên tâm, bên trong rất an toàn.

Rất an toàn? Không phải Diêm Xuyên mà là hắn sẽ không giao an nguy của mình cho ngươi ngoài.

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

– Mọi người ở bên ngoài, một mình trẫm đi vào.

Như nhìn ra Diêm Xuyên có điều e ngại, Khổng Hạt Tử không khuyên nữa.

Miêu Miêu không chịu, nói:

– Meo! Không được, ta muốn đi, ta muốn đi!

Miêu Miêu từ Đại Trăn thánh đình đi tới đây chẳng phải là vì kho báu sao? Làm sao nó chịu bỏ qua?

Miêu Miêu lăn lộn trên vai Diêm Xuyên đòi đi.

Triệu A Phòng dở khóc dở cười nói:

– Miêu Miêu, đừng quậy nữa.

Miêu Miêu vẫn không chịu buông tha:

– Meo! Ta muốn đi!

Diêm Xuyên nhìn Miêu Miêu, gật đầu, nói:

– Vậy thì Miêu Miêu đi theo.

Diêm Xuyên hiểu là trừ hắn ra thì Miêu Miêu có thực lực mạnh nhất. Trong thông đạo luân hồi dù có gì bất trắc thì Miêu Miêu có thể giúp đỡ cho hắn.

Miêu Miêu hưng phấn nói:

– Meo! Diêm Xuyên là tốt nhất!

Diêm Xuyên nói:

– Bạch Khởi, trông chừng xung quanh, phòng ngừa có biến cố.

Bạch Khởi lên tiếng:

– Tuân lệnh!

Triệu A Phòng hơi lo lắng nói:

– Hãy cẩn thận.

Diêm Xuyên gật đầu, nói:

– Yên tâm.

Khổng Tước Tử nhìn xung quanh, mở miệng nói với đám đệ tử của Khổng gia:

– Các ngươi cũng ở lại bên ngoài đi, Khổng Ma Vương, Khổng Ngạo Thiên đi vào với ta.

Mọi người đồng thanh kêu lên:

– Tuân lệnh!

Khổng Tước Tử nghiêm túc nói:

– Diêm đế, mời.

Diêm Xuyên gật đầu, cùng Miêu Miêu, Khổng Hạt Tử, Khổng Tước Tử, Khổng Ma Vương, Khổng Ngạo Thiên cất bước đi vào gợn sóng.

Vù vù vù vù!

Diêm Xuyên, Miêu Miêu, Khổng Hạt Tử, Khổng Tước Tử, Khổng Ma Vương, Khổng Ngạo Thiên tiến vào trong như xuyên qua thông đạo trong suốt.

Bên ngoài thông đạo có vô tận ánh sáng lam, từng hồn phách nhanh chóng xẹt qua bên trong, tốc độ cực nhanh nên mọi người không thấy rõ hình dạng của hồn phách.

Miêu Miêu oán trách mắng:

– Meo! Sao nhanh như vậy? Ta không thấy rõ ràng, vội vàng đi đầu thai sao?

Khổng Hạt Tử cười nói:

– Đúng vậy. Những hồn phách đều là vội vàng đi đầu thai.

Miêu Miêu không biết nên nói cái gì:

– …

Diêm Xuyên tán thán:

– Trong thông đạo luân hồi có lực nghiền cực mạnh, không thể ở lại nơi này. Nhưng năm xưa Khổng gia thật lợi hại, ở bên trong tạo nên một tiểu không gian, người bình thường căn bản không đoán ra nơi này. Hèn chi giấu từ kỷ đệ tam đến giờ mà không ai phát hiện ra.

Rất nhanh tới cuối thông đạo luân hồi, mọi người vào trong tiểu không gian.

Tiểu không gian xám xịt, có ánh sáng lam chiếu rọi hơi âm u.

Bên trong có nhiều cung điện, rất nhiều đệ tử của Khổng gia, nhưng đoàn người Diêm Xuyên, Miêu Miêu, Khổng Hạt Tử, Khổng Tước Tử, Khổng Ma Vương, Khổng Ngạo Thiên không có tâm tình ngắm.

Khổng Hạt Tử, Khổng Tước Tử dẫn theo mọi người rất nhanh tới đằng trước một hồ nhỏ.

Một cái hồ màu vàng, bên trong toàn là chất lỏng vàng.

Khổng Hạt Tử hưng phấn nói:

– Diêm đế, chính là chỗ này, dùng Vấn Thiên lệnh có thể mở nó ra.

Miêu Miêu tò mò hỏi:

– Meo! Bên trong không thấy có cái gì?

Diêm Xuyên lật tay lấy ra Vấn Thiên lệnh.

Vấn Thiên lệnh xuất hiện, mắt mọi người sáng lên.

Đặc biệt là Khổng Ngạo Thiên, trong mắt đầy ghen tỵ, Vấn Thiên lệnh vốn nên là của gã.

Diêm Xuyên nghiêm túc hỏi:

– Dùng Vấn Thiên lệnh này mở ra?

Khổng Hạt Tử gật đầu, nói:

– Đúng vậy. Điều kiện mở ra kho báu cần Đạo Thần có huyết mạch Khổng gia, dùng máu dẫn nhập Vấn Thiên lệnh, sau đó bỏ Vấn Thiên lệnh vào trong hồ. Đạo Thần nắm giữ thiên đạo khuất kim trì, kho báu lập tức mở ra.

Khổng Tước Tử mở miệng nói:

– Có hai loại Đạo Thần, một là thiên đạo tuyển ra, một là bổ thiên đạo mà thành. Nếu có vài tên Tổ Tiên cùng tu một thiên đạo, tranh giành nhau thì Đạo Thần có thể khiến thiên đạo này bài xích mọi người. Đồn rằng Diêm đế bổ thanh thiên đạo thì chắc cũng là Đạo Thần. Nếu Diêm đế có hứng thú thì có thể do người mở ra kho báu.

Khổng Ngạo Thiên sốt ruột nói:

– Cái gì!? Gia chủ, không phải do ta mở ra sao?

Khổng Tước Tử nghiêm túc nói:

– Ngươi là Đạo Thần, Diêm Xuyên cũng là Đạo Thần, đều được.

Khổng Ngạo Thiên lộ vẻ mặt sốt ruột nói:

– Nhưng mà, ta…

Sau khi mở ra kho báu của gia chủ thì đương nhiên sẽ lại phân phối, Khổng Ngạo Thiên mở ra kho báu thì có một phần công lao, sẽ được chia cho nhiều chút. Nhưng nếu hôm nay Diêm Xuyên mở ra thì Khổng Ngạo Thiên có được cái gì?

Nhưng Vấn Thiên lệnh nằm trong tay Diêm Xuyên, người Khổng gia đang có việc nhờ vả hắn, dĩ nhiên không tiện ngăn cản.

Khổng Ngạo Thiên đành oán hận trừng Diêm Xuyên.

Miêu Miêu sốt ruột nói:

– Meo! Diêm Xuyên, ngươi mau mở ra đi, để ta xem bên trong rốt cuộc có cái gì!

Cách mở ra rất đơn giản, nhưng hiện tại Diêm Xuyên do dự.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.
Linh La Giới

Chương 936: Kho báu


Dưới công kích của lão già Tùng Hạc, thân thể Hạ Ngôn không ngờ không có chút ý tứ tránh né.
 
– Muốn chết!
 
Ngay khi chưởng ấn của lão già Tùng Hạc kia sắp đánh lên trên thân Hạ Ngôn, trong mắt mọi người thấy được song chưởng Hạ Ngôn khẽ run lên. Sau đó, lão già Tùng Hạc kia liền thật nhanh bay ra ngoài, trực tiếp đụng vào một bức tường bên cạnh đại sảnh. Nếu không phải toàn bộ kiến trúc này có khắc đại trận phòng ngự, chỉ sợ thân thể lão già Tùng Hạc kia đã phá vỡ tường đại điện văng ra ngoài kiến trúc.
 
– Cái gì?
 
– Đầy là.
 
Trong lúc nhất thời, vài tên tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ vốn ở trong đại điện đều sắc mặt đại biến đứng bật đậy, kinh ngạc nhìn về phía Hạ Ngôn. Trước khi Hạ Ngôn ra tay, bọn họ căn bản không nghĩ tới thực lực thanh niên này lại rất mạnh.
 
– Tùng Hạc đại Nhân đã chết!
 
Tống Khôn sau khi biểu tình dại ra vội phóng thích ý niệm tra xét khí tức lão già Tùng Hạc, lại phát hiện sinh cơ của lão ta đã hoàn toàn biến mất, ngay cả linh hồn cũng đều tiêu tan. Chỉ là một kích, lão già Tùng Hạc cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ kia liền tử vong đương trường.
 
– Các ngươi không phải coi ta là hàng hóa sao?
 
Hạ Ngôn hừ lạnh một tiếng, ánh mắt như điện đảo qua trên mặt vài tên tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ.
 
Vù~
 
Ba Ba Ba—-
 
Trong nháy mắt thân hình Hạ Ngôn nhoáng lên, liên tục đánh ra vài chưởng. Đám người Tống Khôn thân thể toàn bộ không ổn định bay ngược ra ngoài, không ai có thể ngăn cản uy lực một chưởng của Hạ Ngôn, thậm chí ngay cả thời gian phản ứng cũng không có. Tổng cộng năm tên tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ lúc này toàn bộ ngã trên mặt đất, máu từ trong thất khiếu chảy ra.
 
Toàn bộ đại điện chỉ còn lại Hạ Ngôn cùng tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ kia còn đứng. Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ này cũng là một món hàng hóa, ở bên ngoài vừa bị Chu Ngọc cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ kia bắt về.
 
– Ngươi.
 
Hàng hóa này khóe miệng co giật, ánh mắt kinh sợ nhìn Hạ Ngôn hồi lâu mới phát ra một tiếng.
 
Hạ Ngôn cũng không để ý tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ này, mà là thu hồi thần khí hiện ra trên thân thể năm tên tu luyện giả đã chết đi, ý niệm trong đầu đảo qua, không kìm được lắc đầu.
 
– Đám tu luyện giả cấp Điện chủ này tài phú thế mà lại quá ít.
 
– Đại nhân, xin mang ta rời khỏi nơi này.
 
Tu luyện giả cấp Chuẩn Điện chủ kia lập tức quỳ sụp xuống, vành mắt ửng đỏ khóc lóc vanxin.
 
– Hửh?
 
Hạ Ngôn nhướng mày, ánh mắt dừng trên người này.
 
– Đại nhân, ta gọi Mạc Ngôn, là một tu luyện giả của Phương Diệp đại thế giới. Lần này cùng mấy vị bằng hữu đi thành Trọng Thiên chuẩn bị mua sắm một ít vật phẩm, lại không nghĩ rằng sẽ gặp phải cường đạo Kim Di.
 
Mạc Ngôn quỳ dưới đất, khóc nức nở nói.
 
– Cường đạo Kim Di?
 
Lông mày Hạ Ngôn khẽ giật, có chút nghi hoặc hỏi.
 
– Đại nhân không biết?
 
Mạc Ngôn khẽ ngẩng đầu, thấy nghi hoặc trên mặt Hạ Ngôn liền nói:
 
– Khu vực này trong bãi săn thú ngoại giới thường xuyên có đám cường đạo Kim Di này hoạt động. Bọn họ có một tổ chức khổng lồ, chủ yếu lấy nhiều hiếp ít thủ thắng. Đám cường đạo này tại khu vực này có ác danh rất lớn, Phương Diệp giới chúng ta thường có tu luyện giả bị bọn họ bắt giữ.
 
– Biết rồi. Kim Di đại nhân theo lời bọn họ vừa rồi hẳn là đầu lĩnh đám cường đạo này, hắn tu luyện một loại thần thông, cẩn hấp thu tinh thần dấu vết của tu luyện giả.
 
Hạ Ngôn gật gật đầu nói.
 
Tinh thần dấu vết của tu luyện giả, bình thường mà nói đều là thực lực càng mạnh tinh thần càng mạnh. Như tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa linh hồn phải đạt tới tiểu viên mãn mới có thể đột phá. Linh hồn không đạt tới cảnh giới tiểu viên mãn căn bản không có khả năng từ
 
cảnh giới Thiên Thần đột phá đến cảnh giới Tạo Hóa.
 
– Vừa rồi ngươi nói đến thành Trọng Thiên?
 
Ý niệm trong đầu Hạ Ngôn xoay chuyến, lại hỏi.
 
– Đại nhân. Thành Trọng Thiên này là một khu vực giao dịch thành lập ở bãi săn thú ngoại giới. Tu luyện giả ở thành Trọng Thiên có thể mua được bất kỳ vật phẩm gì, đương nhiên cũng có thể bán ra bất kỳ vật phẩm gì. Theo lời đồn, thành Trọng Thiên là người mở ra Trọng Thiên đại thế giới thành lập. Trong thành Trọng Thiên, bất kỳ người nào cũng không dám gây sự đánh nhau.
 
Mạc Ngôn trịnh trọng nói
 
– Ừm.
 
– Vậy ngươi cùng ta đi thôi.
 
Hạ Ngôn nghĩ một lát rồi nói với Mạc Ngôn kia.
 
Có tu luyện giả của Phương Dig) đại thế giới này. Hạ Ngôn có thể biết nhiều thêm một chút về phàn bố đại thế giới trong khu vực chung quanh. Hơn nữa, người kia dường như cũng rất hiểu biết về thành Trọng Thiên nào đó.
 
Lang Tà Giới nơi Hạ Ngôn Phi thường xa xôi, tu luyện giả của Lang Tà Giới muốn đến thành Trọng Thiên là rất khó. ơ bãi săn thú ngoại giới liên tục Phi hành vài tháng thậm chí là vài năm, vậy rất có thể sẽ bị đánh chết. Cho nên ở Lang Tà Giới cũng rất ít có tu luyện giả nói đến thành Trọng Thiên.
 
Đương nhiên, tu luyện giả bình thường cũng không tiếp xúc đến những tin tức liên quan thành Trọng Thiên này.
 
Mà Mạc Ngôn này, Phương Diệp đại thế giới của hắn cách thành Trọng Thiên cũng không xa Cho nên, với thực lực cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ của hắn cũng có thể kết bạn mà đi.
 
– Cảm ơn đại nhân!
 
Mạc Ngôn này vội vàng nói cảm ơn, cảm kích đến rơi nước mắt. Nếu không đi theo Hạ Ngôn, với thực lực của hắn căn bản không có khả năng rời khỏi không gian của cường đạo Kim Di này. Hơn nữa lúc này thực lực của hắn cũng bị một loại dược vật phong ấn hơn phân nửa, cẩn mười hai canh giờ mới có thể khôi phục.
 
– Không biết hàng hóa lần này Tống Khôn mag về có thể được ban thưởng bao nhiêu!
 
ở ngoài kiến trúc, ba gã tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ còn đang nói chuyện với nhau. Bọn họ cũng không biết trong kiến trúc đã xảy ra chuyện gì.
 
– Ha ha. Tống Khôn đại nhân sẽ không xử tệ với chúng ta
 
Một người trong đó cười nói.
 
– Đúng vậy, hàng hóa lần trước Tống Khôn đại nhân được ban thưởng ba ngàn viên Quy Nguyên Đan, lập tức cho ba chúng ta năm trăm viên.
 
Một người sau cùng gật đầu nói.
 
– Hả?
 
– Kỳ quái, tiểu tử này làm sao từ bên trong ra đây?
 
Đột nhiên một bóng trắng xuất hiện trước mặt bọn họ, ba người tập trung nhìn vào, chính là hàng hóa mà bọn họ mang về lúc trước không ngờ nghênh ngang đi ra.
 
– Tiểu tử kia, còn muốn chạy sao?
 
Nam tử mắt chuột nhoáng một cái liền tới trước người Hạ Ngôn.
 
– Hừ!
 
Hạ Ngôn hừ lạnh một tiếng, bên ngoài cơ thể lóe lên một vệt hồng quang, nam tử mắt chuột kia liền lập tức mềm oặt ngã xuống đất, sinh mệnh tan biến. Hai người còn lại thấy vậy chấn động sắc mặt kịch biến, phân biệt viễn độn về hai hướng.
 
– Còn muốn chạy?
 
Hạ Ngôn đứng tại chỗ, bàn tay Khẽ đẩy ra, một đạo kim quang trực tiếp xuyên thấu hư không. Hai tên tu luyện giả đã đi xa kia phân biệt truyền ra một tiếng kêu thảm thiết, rồi sau đó thân hình rơi xuống đất
 
Hết thảy đều phát sinh trong khoảnh khắc cực kỳ ngắn ngủi.
 
– Trên hòn đảo này có lẽ có một ít đồ vật đáng giá.
 
Hạ Ngôn hơi trầm ngâm một lát, ý niệm chuyển động lấy ra Như Ý Bàn trong không gian nhẫn Linh La. ý thức tiến vào trong. Như Ý Bàn này trong khoảnh khắc biến lớn, rất nhanh xoay tròn.
 
Trong khoảnh khắc, trên mặt Hạ Ngôn lập tức lộ ra tươi cười.
 
– Quả nhiên là có một số thứtốt.
 
Hạ Ngôn căn cứ chỉ thị từ Như Ý Bàn, chậm rãi Phi hành về một phá. Mạc Ngôn thì theo sát phía sau Hạ Ngôn, cảnh giác nhìn bốn phía. Trên hòn đảo này còn có khí tức của mấy
 
chục tu luyện giả.
 
– Bảo vật ngay trong kiến trúc này?
 
Sau thời gian mười mấy hô hấp, Hạ Ngôn đi tới bên ngoài một kiến trúc hình tròn, Như Ý Bàn cũng ngừng lại. Căn cứ chì thị từ Như Ý Bàn, trong kiến trúc này hẳn là có một ít vật phần trân quý.
 
– Mạc Ngôn, ngươi ở ngoài chờ ta là được, ta vào xem.
 
Hạ Ngôn xoay người nói với Mạc Ngôn đang thấp thỏm lo âu nói.
 
– Vâng. Vâng, đại nhân.
 
Mạc Ngôn gật gật đầu đánh giá hoàn cành xung quanh, hô hấp dồn dập nói.
 
Vù~
 
– Người nào?
 
– Dám xông vào kho báu!
 
Một tiếng quát nặng nề từ trong kiến trúc truyền ra, tiếp theo bóng người màu đen từ trong cửa chính vọt ra. Thân thể Hạ Ngôn vốn Phi về phía trước hơi khựũg lại, rồi lại bay lui về phía sau.
 
– ồ?
 
– Ngươi là người mới tới? Chẳng lẽ không biết quy củ trên đảo, không ngờ dám xông vào kho báu trên đảo?
 
Người này tóc tán loạn, trên mặt mọc đẩy lông đen, cơ bắp toàn thân nhô cao.
 
– Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ!
 
“Tổ chóc cường đạo Kim Di này xem ra thật là không bình thường. Trong không gian này ít nhất có hai ba mươi hòn đảo, nếu trên hòn đảo khác cũng đều là Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ như vậy tổ chức Kim Di này phải có bao nhiêu tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ chứ? Lang Tà Giới chúng ta cũng chỉ có một gã Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ”.
 
Ý niệm trong đầu Hạ Ngôn nhanh chóng xoay chuyển.
 
– Ngươi là ai?
 
Hạ Ngôn hỏi ngược lại.
 
– Cái gì?
 
– Hỗn đãn, không ngờ ngươi ngay cả ta đều không biết? Ta là chủ nhân hòn đảo này, Thập cửu đảo Chủ. Tiểu hỗn đản, ngươi là ai lôi kéo vào đây?
 
Trong mắt dã man nhàn này hung quang lấp lánh, như muốn xé nát Hạ Ngôn vậy, khí tức ồ ồ như mãnh thú.
 
– Đảo chủ?
 
Hạ Ngôn nờnụ cười:
 
– Hiện tại ngươi tránh ra cho ta, ta muốn đi vào kho báu nhìn xem.
 
Hạ Ngôn vươn tay chi sang một bên khinh miệt nói.
 
– Đáng giận, tiểu tử muốn chết!
 
Vị Thập cửu đảo chủ này lập tức nổi giận lôi đình, mạnh mẽ xông tới, trực tiếp đánh một chưởng tới Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cũng không thua kém đồng dạng một chưởng đánh ra. Lực lượng của hai người trong nháy mắt va chạm vào nhau, lập tức truyền ra một tiếng nổ lớn vang trời, cả hòn đảo đều khe khẽ rung động.
 
Mạc Ngôn vội vàng tránh ra xa, kinh hồn táng đảm nhìn hai người giao chiến.
 
– Thực lực thật mạnh a. Đảo chủ của cường đạo Kim Di, đó đều là thực lực cấp Hạch Tâm Điện chủ. Người này không ngờ có thể kịch chiến với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch TâmĐiện chủ.
 
Trong lòng Mạc Ngôn cũng vạn phần chấn động.
 
Vù Vù Vù ~~
 
Bốn phương tám hướng trôi hòn đảo này bắn ra từng bóng người màu đen. Những người này đều cảm giác được chấn động mới từ từng nơi bí ẩn bay ra, bay về phía vị trí kho báu trên đảo. Bọn họ nhìn thấy Thập cửu đảo chủ đang giao thủ. với người, mỗi người đều không kim được lộ ra vẻ kinh ngạc.
 
– Người giao chiến với đảo chủ đại nhân là ai? Làm sao tới Thập cửu đảo chúng ta?
 
– Không biết. Ta chưa từng gặp người này trên đảo, chẳng lẽ là tu luyện giả mới gia nhập cường đạo Kim Di chúng ta?
 
– Thực lực thật mạnh, không ngờ không dưới Thập cửu đảo chủ. Chẳng lẽ cũng là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ sao?
 
Những tu luyện giả vừa từ bốn phía bay tới nhìn hai người bên dưới đang kịch chiến không khỏi phát ra tiếng bàn luận.
 

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.