Bên kia Mạnh Dung Dung nhíu mày, hiển nhiên Trường Thanh mất đi Yến quốc quyền thế hậu, đã không thể biết Yến quốc mỗi ngày xảy ra chuyện gì.
Nhưng Mạnh Dung Dung không để ý những điều này, dù sao điều kiện tiếp theo của nàng không ai từ chối được.
Mạnh Dung Dung cười nói:
– Kỳ lực của Diêm Xuyên đúng là cường đại, kỳ lực của lão thái sư cũng bất phàm, chắc năm nay lão thái sư đã chín mươi hai tuổi?
Dịch Phong gật đầu, nói:
– Đúng vậy. Vì đại hạn sắp đến nên mỗi ngày ngắm sông núi, đánh cờ tiêu khiến, yên bình qua thời gian cuối.
Mạnh Dung Dung cười nói:
– Đại hạn sắp tới? Ha ha, không biết lão thái sư còn có nguyện vọng gì không? Để xem ta có thể giúp được ngươi không.
Tôn tử của Dịch Phong đứng sau lưng Dịch Phong mắt sáng lên.
Giờ phút này dù là ai đều nghe ra được Mạnh Dung Dung có ý tốt.
Mạnh Dung Dung đang hướng cành ô- Liu cho Dịch Phong, không chừng nàng có thể dẫn lão vào giới tu hành.
Tôn tử của Dịch Phong nhỏ giọng sốt ruột giục:
– Gia gia!
Dù là ai đều thấy ra gã kích động, ánh mắt như đang giục Dịch Phong 'mau đồng ý'.
Nhưng Dịch Phong trải qua mưa gió mấy chục năm, trải qua bao nhiêu hồng trần? Đương nhiên sẽ không biểu hiện vui buồn như tôn tử.
Dịch Phong cười nói:
– Nguyện vọng? Tiền bối có thể giúp ta thực hiện nguyện vọng gì?
Dịch Phong không mở miệng nói muốn cơ hội trường sinh, dù là chuyện gì đều có kỹ xảo, mặc kệ là khi nào không thể bịđộng.
Mạnh Dung Dung cười nói:
– Ngươi có biết tình huống Cự Lộc thư viện không?
Dịch Phong gật đầu, nói:
– Nhất Tịnh Tự Kiên Vương đời trước từng nói với ta một số về thế giới tu giả, đặc biệt nhắc đến Cự Lộc thư viện, văn phong đỉnh thịnh chi địa, vô số đại nho, thiên hạ trí tuyền. Một lời nói một hành động có tác động thiên hạ ngàn vạn tông môn.
Đám Trường Thanh lộ nụ cười thoải mái.
Mạnh Dung Dung cười hỏi:
– Không biết lão thái sư có nguyện ý vào Cự Lộc thư viện của ta không? Làm bạn với thiên hạđại nho, cùng ngàn vạn trí giảđánh cờ?
Người đàn ông trung niên kích động kêu lên:
– A? Gia gia!
Dù Dịch Phong có gặp nguy không hốt hoảng thì lúc này mắt lóe tia sáng, Mạnh Dung Dung đã nói thẳng, dẫn ngươi nhập tiên môn! Đây chính là nguyện vọng mấy chục năm của Dịch Phong.
Dịch Phong hít sâu, ổn định tham muốn trong lòng.
Dịch Phong cười khổ nói:
– Tiền bối không biết căn cốt của ta sao?
Mạnh Dung Dung cười nói:
– Đương nhiên ta biết, căn cốt kém hì sao? Giới tu hành có nhiều tài nguyên, điều duy nhất ngươi yếu kém là tuổi lớn, cơ năng thân thể có nhiều cái khó hồi phục, không thẻ độ nhất trọng thiên lôi kiếp, nhưng ngươi đã Lực cảnh thập trọng, ta có một viên 'Xung Tinh đan' có thể trợ giúp ngươi xông vào Tinh cảnh. Vào Tinh cảnh thì ta tự dẫn ngươi vào Cự Lộc thư viện, ở trong Cự Lộc thư viện chắc chắn có thể khiến ngươi phát huy tài trí.
Dịch Phong lần đầu tiên có xúc động:
– Xung Tinh đan?
Trường Thanh ngồi một bên cười nói:
– Đúng vậy, chính là Xung Tinh đan. Ở giới tu hành có vô số đan dược nhưng đan dược có thểđối kháng thiên lôi thì đếm trên đầu ngón tay, vô cùng quý giá. Nhiều lúc không phải có linh thạch là mua được, viên Xung Tinh đan của đại tiểu thư do cơ duyên xảo hợp lấy từđệ tửc. Chỉ cần nuốt nó là ngươi liền tiến vào Tinh cảnh, tuổi thọ nhanh chóng tăng gấp đôi. Hơn nữa có đại tiểu thư dẫn ngươi vào Cự Lộc thư viện, ở trong Cự Lộc thư viện đương nhiên ngươi sẽ được chú trọng, có lẽ có thểđược một số đại nho ưu ái, không thể vuột mất cơ hội.
Người đàn ông trung niên đứng một bên hít thở dồn dập nói:
– Gia gia!
Đây thật là khổ tận cam lai, nguyện vọng suốt đời của gia gia rốt cuộc sắp đạt thành.
Dịch Phong nhìn Mạnh Dung Dung, msaực dù kích động nhưng lão đang phân tích lời nàng nói có bao nhiêu phần thật.
Mạnh Dung Dung lấy ra một đan bình, tự tin nói:
– Đây chính là Xung Tinh đan, chắc ngươi có nghe qua giới thiệu?
Người đàn ông trung niên cẩn thận nhận lấy, đưa cho Dịch Phong.
Dịch Phong nhìn cái bình, mắt sáng lên:
– Không sai, không sai, lúc trước Diêm Đào có giới thiệu, đúng là nó!
Dù chững chạc như Dịch Phong hiện giờ không thể bình tĩnh.
Lưu Cẩn ngồi một bên mặt cứng lại, phút chốc nghĩ ra điều gì.
Hình như lúc trước thánh nữđệ tửc Mặc Vũ Hề từng kêu Thanh Long đưa một viên đan dược cho vương gia, khi đó là lần đầu gặp mặt, phong thủy sư gà mờĐinh Ngũ Cốc sát hại hai ngân binh giáp, vương gia có nhắc tới đan dược quý giá.
Hình như đan dược đó tên là 'Xung Tinh đan', Xung Tinh đan?
Mạnh Dung Dung cười nói:
– Lão thái sư, như thế nào? Cự Lộc thư viện là thánh địa trí giả, ngươi đi đến đó có thể phát triển sở trường. nguồn TruyenFull.vn
Dịch Phong cảm động nói:
– Đa tạ tiền bối hậu ái!
Mạnh Dung Dung cười nói:
– Chỉ cần lão thái sư đồng ý thì viên Xung Tinh đan này là của ngươi.
Dịch Phong hé môi:
– Ta…
Lưu Cẩn bỗng hét to:
– Khoan đã!
Tôn tử của Dịch Phong la lên:
– Lưu Cẩn, ngươi muốn gì?
Dịch Phong phất tay, ngăn cản tôn tử xen lời.
Dịch Phong nghi hoặc hỏi:
– Như thế nào? Lưu công công có chuyện gì sao?
Lưu Cẩn hít sâu, đứng dậy hành lễ nói:
– Ta biết đánh gãy lão thái sư là không đúng, nhưng, xin nghe ta nói một câu.
Dịch Phong tò mò nhìn Lưu Cẩn:
– A?
Mạnh Dung Dung nhíu mày nhìn sang.
– Quân cờ cuối cùng là vương gia kêu ta tự mình đặt xuống, cũng khiến ta nói cho lão thái sư không lâu sau vương gia sẽ đến, cùng lão thái sư lại đánh một bàn cờ.
Lưu Cẩn nghiêm túc nói:
Dịch Phong cười nói:
– Vậy sao? Dịch ta rất hoan nghênh.
Lưu Cẩn nghiêm túc nói:
– Vương gia nói rất mong chờđánh cờ cùng lão thái sư, cũng có chuyện quan trọng hơn nói với lão thái sư.
Dịch Phong nghi hoặc hỏi:
– Chuyện quan trọng hơn?
Lưu Cẩn hít sâu, nói:
– Vương gia nói lão thái sư già mà vững vàng, già mà cơ trí, càng có thể nhìn thấu rất nhiều chuyện, ta hy vọng, lão thái sư chờ vương gia đến rồi hãy đồng ý lời mời của Mạnh tiền bối.
Lưu Cẩn suy nghĩ nhiều lần, không nói mình cũng có một viên Xung Tinh đan, mặt hiện vẻ cay đắng, không biết làm sao khuyên Dịch Phong.
Trường Thanh ở một bên la lên:
– Tại sao?
Tôn tử của Dịch Phong cũng tức giận nói:
– Đùa giưỡn cái gì?
Mạnh Dung Dung nhíu mày nói:
– Lưu Cẩn, ngươi có ý gì?
Lưu Cẩn lạnh nhạt nói:
– Mạnh tiền bối, xin thứ lỗi.
Tôn tử của Dịch Phong quát mắng:
– Hừ! Ngươi nói chờ là sẽ chờ sao?
Cơ hội như vậy sao có thể bỏ qua?
Dịch Phong nhìn chằm chằm Lưu Cẩn, thấy được gã vẻ mặt nóng nảy, mắt lóe tia sáng, hình như đang nhanh chóng phân tích.
Dịch Phong bỗng nhiên nhìn hướng Mạnh Dung Dung:
– Tiền bối.
Mạnh Dung Dung nghi hoặc hỏi:
– A?
Dịch Phong nghiêm túc nói:
– Dịch Phong tuổi già, vốn là không mơ xa gì, chỉ sống qua ngày, cảm ơn hậu ái ngươi. Ta muốn vào giới tu hành, rất muốn, các ngươi cho ta ưu đãi khiến ta cảm động đến rơi nước mắt.
Lưu Cẩn nóng nảy hé môi.
Đám Trường Thanh lộ nụ cười, hình như nắm chắc phần thắng.
Dịch Phong chân thành nói:
– Nhưng Dịch Phong ta có suy nghĩ của mình, kỳ đạo của Nhất Tịnh Tự Kiên Vương là hiếm thấy trong đời ta, vì một bàn cờ cuối cùng tinh thuần này, ta muốn chờđánh cờ xong mới trả lời tiền bối, có được không?