Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 322: Tranh đoạt con rể


Nhìn thấy khối tinh thạch màu đen và viên nội đan lục giai ma thú và một số vật liệu phù trợ khác Nhạc Thành hơi biến sắc, khối tinh thạch màu đen này rất tốt, luyện chế pháp bảo Đạo khí cũng không thành vấn đề, xem ra thủ bút lần này của Vạn Kim Môn thật không ít.
Bởi vì trận chung kết tính thời gian cho nên Nhạc Thành phải lập tức luyện chế, Nhạc Thành cũng biết Vạn Kim Môn vì hắn mà thay đổi quy tắc, sợ rằng hắn lại làm như lần trước, nghỉ ngơi hai ngày, đến ngày thứ ba mới bắt đầu.
– Xoẹt.
Nhạc Thành ngưng kết thủ ấn trong tay, lập tức một luồng Vô Thượng Chân Hỏa rất lớn ngưng tụ lại thành khí lô. Với sự xuất hiện Vô Thượng Chân Hỏa, những luyện khí sư khác liền bị ảnh hưởng, khí hỏa của bọn họ đều mất đi độ nóng.
Trên người của Nhạc Thành không có khí lô cho nên đành phải dùng Vô Thượng Chân hỏa ngưng tụ. Nam Cung Hiên cũng là luyện khí sư đỉnh cấp, tận mắt Nhạc Thành ngưng tụ được khí lô thì kinh ngạc vô cùng.
Ngay lập tức thủ ấn trong tay của Nhạc Thành biến đổi, bệ đá được ném một số vật liệu vào, lục giai ma thú nội đan cũng bị ném vào trong đó.
Nhìn thấy động tác này của Nhạc Thành, Nam Cung Hiên và Lê Giang Nam một lần nữa trở nên kinh ngạc, Lê Giang Nam mặc dù không phải là luyện khí sư nhưng hắn cũng biết qua, ở Cuồng Sư môn có mấy luyện khí sư, nhưng hắn chưa từng thấy ai dùng phương pháp đó để luyện chế.
Những người vây quanh một lần nữa cuồng nhiệt, trong ba tháng nay có không ít Luyện Khí sư điên dại học theo cách của Nhạc Thành nhưng không có một người nào thành công.
Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành biến đổi, lập tức Vô Thượng Chân Hỏa bao bọc lại, tinh thạch và ma thú nội đan cũng được luyện chế thành một đám linh dịch, linh khí tràn ngập rất lớn.
– Xoẹt.
Nhạc Thành luyện chế bảo giáp thì so với luyện chế binh khí còn dễ dàng hơn, trong tay biên hóa những thủ ấn, những vật liệu phù trợ khác cũng bị hắn luyện chế hoàn toàn, lập tức Nhạc Thành biến đổi thủ ấn, dung hợp tất cả lại.
Phương pháp luyện chế của Nhạc Thành khiến cho mọi người đại khai nhãn giới, không ít Luyện khí sư trở nên kinh hãi, loại phương pháp luyện chế này đã vượt ngoài sức tưởng tượng của bọn họ.
– Xoẹt.
Thủ ấn của Nhạc Thành biến đổi lần nữa, Vô Thượng Chân Hỏa trở nên nóng bỏng thêm vài phần, một hộ thân bảo giáp mỏng manh đã xuất hiện và ngưng tụ linh khí nồng đậm cũng bao trùm.
Cùng lúc đó, thủ ấn của Nhạc Thành biến hóa, một Đạo gia trận pháp bị Nhạc Thành kết lại, một thanh mang lập lòe xuất hiện, linh khí bắt đầu tràn ngập.
– Xoẹt.
Thura ấn trong tay Nhạc Thành vừa thu lại, lập tức Vô Thượng Chân Hỏa cũng chìm ngập, sau đó một bảo giáp màu xanh xuất hiện trong tay của hắn.
Không cần Nam Cung Hiên phân phó một trưởng lão vủa Vạn Kim Môn đã đi xuống dưới đài, tôn kính mời Nhạc Thành đi lên ghế trọng tài, trong tay Nhạc Thành cầm bảo giáp mỏng manh mang lên xem xét, những lão giả khác thấy vậy cũng đỏ cả mắt.
– Nhạc Thành, mau ngươi ngồi ở đây đi.
Nam Cung Hiên trực tiếp sắp xếp một vị trí cho Nhạc Thành ngồi, bây giờ bảo giáp mà Nhạc Thành luyện chế đã nằm trong tay của Nam Cung Hiên.
Nhạc Thành vừa rồi luyện chế còn chưa tới một canh giờ, thời gian ngắn như vậy làm ra một bảo giáp, hơn nữa còn là bảo giáp không biết giai tầng nào.
– Mau cho ta nhìn xem
Lê Giang Nam đã nhịn không được muốn quan sát, bảo giáp này tràn ngập ra linh khí, Lê Giang Nam tự nhiên cũng biết nó không phải là phàm vật.
– Nhạc Thành, hộ thân bảo giáp này có công hiệu gì ngươi mau nói cho ta biết.
Nam Cung Hiên để hộ giáp qua một bên cho Lê Giang Nam cũng xem xét, sau đó cất tiếng hỏi với Nhạc Thành, lần trước thanh kiếm Nhạc Thành mang tới đã khiến cho hắn há hốc mồm, hắn muốn biết hộ thân bảo giáp này sẽ mang tới rung động gì nữa.
– Quả nhiên là hảo bảo giáp.
Lê Giang Nam tiếp nhận hộ thân bảo giáp mà khen ngợi không dứt miệng.
– Môn chủ, hộ thân bảo giáp này sau khi nhỏ máu sẽ có thể cùng với huyết nhục tương liên, hơn nữa còn có thể tùy ý biến hóa lớn nhỏ, ai mặc vào cũng vừa người, nó không có lực phòng ngự cố định, cũng không cần ma pháp và đấu khí đưa vào, nhưng ai mặc nó cũng có thể chống lại một đòn toàn lực cuả người hơn mình một cấp mà không bị thương, mặt khác, mặc bảo giáp này, bất kể ma pháp sư hay đấu sư cũng đều tăng tốc độ tu luyện gấp đôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Nhạc Thành đã sắp đặt một Tụ Linh trận vào trong bảo giáp, có Tụ Linh trận này có thể ngưng tụ thiên địa linh khí xung quanh, cái này cũng giống như là phòng tu luyện của Đấu Khí học viện mà thôi.
– Ngươi nói thật chứ?
Lê Giang Nam kinh ngạc hỏi, có thể nâng cao gấp đôi tốc độ tu luyện, và chống một đòn toàn lực của đối thủ hơn mình một cấp, thật khó tưởng tượng được, bảo giáp này đúng là một thần giáp.
– Nhạc Thành, có phải nhất tinh Đấu Tôn mặc vào có thể chống lại toàn bộ một đòn tấn công của nhị tinh Đấu Tôn không?
Nam Cung Hiên hưng phấn hỏi.
– Không sai, nếu như là công kích của Tam Tinh Đấu Tôn cũng không bị thương thế quá lớn.
Nhạc Thành mỉm cười nói, hộ thân bảo giáp Nhạc Thành có sắp đặt đại trận ở trong đó, tiêu tán lực lượng công kích của đối phương thì tuyệt đối không thành vấn đề.
– Thần giáp, đây quả là thần giáp.
Lê Giang Nam đại khai nhãn giới, sau đó nhìn Nhạc Thành mà hỏi:
– Nhạc Thành, bảo giáp này ngươi muốn bán thế nào, có thể bán cho ta khong, cái bảo giáp này ta muốn có rồi, ngươi không bán cũng không được.
– Lê môn chủ, cái bảo giáp này ta cũng muốn, ông không thể mua.
Nam Cung Hiên vừa nghe Lê Giang Nam muốn mua bảo giáp này thì cũng có vẻ không nguyện ý, cái bảo giáp này bất kể ai trả giá cũng không thể bán.
– Ta cũng muốn, dù sao bảo giáp này ta cũng đã định.
Lê Giang Nam nói với Nam Cung Hiên, theo đạo lý này mà nói, cái hộ giáp này Nhạc Thành muốn bán thì Vạn Kim Môn ưu tiên có quyền lựa chọn, dù sao đây cũng là chỗ thi đấu Luyện khí sư của Vạn Kim Môn.
Tuy nhiên Lê Giang Nam muốn bảo giáp này là vì nữ nhi bảo bối của mình cho nên hắn không thể mặt dày mặt dạn.
– Nhạc Thành ta mua bảo bối này chính là vì Dao nhi, ngươi xử lý đi.
Lê Giang Nam sợ rằng Nhạc Thành không bán cho nên chuyển sang cho nữ nhi của mình.
– Nhạc Thành, cái bảo giáp này Lạc Nhan cũng cần, ngươi lần này đoạt chức quán quân của luyện khí sư, Lạc Nhan chính là hôn thê của ngươi, ngươi xử lý đi.
Nam Cung Hiên nhìn thấy Lê Giang Nam nói như vậy thì cũng chuyển cho nữ nhi của mình.
– Nhạc Thành, hiện tại ta cũng gả Dao nhi cho ngươi, Dao nhi cũng là hôn thê của ngươi.
Lê Giang Nam cũng không cam lòng yếu thế.
– Cha
– Cha.
Lê Tiêu Dao và Nam Cung Lạc Nhan cũng ngạc nhiên, hai người cũng không có thời gian phản đối, bọn họ ửng đỏ cả khuôn mặt nhìn Nhạc Thành.
– Chuyện này….
Nhạc Thành cũng không ngờ hai vị môn chủ của Cuồng Sư môn và Vạn Kim môn lại đứng ra tranh giành, hắn đưa mắt nhìn Lê Tiêu Dao và Nam Cung Lạc nhan, có lẽ mình với hai cô gái tuyệt sắc này thật sự có duyên.
– Hai vị môn chủ, hai người không cần bàn cãi nữa, hãy nghe ta nói một câu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nhạc Thành bất đắc dĩ nói với Nam Cung Hiên và Lê Giang Nam.
– Hừ, ông vẫn tranh đoạt với ta, Vạn Kim môn chẳng lẽ còn thiếu bảo giáp sao?
Lê Giang Nam cất tiếng nói với Nam Cung Hiên.
– Nhạc Thành, ngươi nói đi, bảo giáp này ngươi rốt cuộc đưa cho Lạc Nhan hay là Tiêu Dao?
Nam Cung Hiên bất đắc dĩ nhìn Lê Giang Nam.
– Nam Cung môn chủ, lần trước tại hạ luyện chế, thanh kiêm vẫn còn đang ở quý môn, vậy tặng cho môn chủ là được, về phần bảo giáp sẽ tặng cho Lê môn chủ, hôm nào có thời gian, tại hạ sẽ luyện chế nhiều hơn tặng cho hai vị môn chủ, hai người thấy thế nào?
Nhạc Thành cất tiếng nói.
– Ngự trực tiếp tặng cho chúng ta sao?
Lê Giang Nam cất tiếng nói với Nhạc Thành, bảo giáp như vậy ít nhất cũng phải có giá mấy tỷ kim tệ, loại thứ tốt này, mua cũng chưa chắc có ai bán, đây đúng là vật bất phàm.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.