Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 316: Đại Tú Luyện khí thuật


Hơn nữa nếu như muốn đem một viên mãnh thú ngũ giai luyện chế bất kỳ binh khí nào đó thì rất khó khăn, nhưng mà với thanh niên áo đen này thì điều đó tựa hồ như rất dễ dàng tùy ý vậy.
Những luyện khí sư xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này thì há hốc trợn mắt mà nhìn, cảnh tượng trước mắt thật khiến cho người ta phải kinh ngạc.
– Làm sao có thể, điều này làm sao có thể?
Ở cách đó không xa, Khương Dương nhìn thấy cảnh tượng này thì vô cùng kinh ngạc, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt. S
Một lát sau, thủ ấn trong tay của Nhạc Thành từ từ biến đổi, Vô Thượng Chân Hỏa trong tay lại nóng lên vài phần, tâm niệm của hắn chuyển động, Vô Thượng Chân Hỏa ngưng tụ trong lò, một thanh kiếm dài ba thước đã thành hình, bên trong nồng đậm khí tức cường hãn.
– Ong Ong.
Một thanh kiếm màu xanh được Vô Thượng Chân Hỏa ngưng tụ đã hình thành, Nhạc Thành liền biến đổi sắc mặt, thủ ấn trong tay liền lập tức biến hóa, khí tức của thanh trường kiếm lập tức trở nên cường hãn.
– Hắn đang làm gì vậy?
Mọi người nhìn thấy một loạt những cử chỉ quỷ dị của Nhạc Thành thì kinh ngạc không thôi.
– Xoẹt.
Một lát sau thanh kiếm màu xanh đã ngưng tụ mà nhảy lên trên không, như giao long chuyển hóa, xoẹt một đường vòng cung, cuối cùng dừng lại ở thủ ấn của Nhạc Thành.
– Thật khó tin.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, thời gian vẫn chưa tới một nửa canh giờ mà đã luyện chế xong binh khí rồi.
Mấy lão nhân của Vạn Kim Môn liền đưa mắt nhìn nhau, đồng thời lập tức nhảy xuống đấu đài, trận đấu vẫn còn thời gian nhưng bọn họ đã nhịn không được muốn biết binh khí trong tay của Nhạc Thành luyện chế như thế nào.
– Vị tiểu huynh đệ này, không biết đã luyện chế xong chưa?
Một lão giả của Vạn Kim Môn tiến tới trước mặt Nhạc Thành mà hỏi, ánh mắt chăm chú nhìn thanh kiếm màu xanh của hắn, thật là bất phàm.
– Luyện chế được rồi.
Nhạc Thành nhìn thấy mấy lão nhân này chính là người trọng tài thì lập tức đưa kiếm cho lão nhân đó mà nói:
– Kiếm này bất kể là Đấu sư hay ma pháp sư đều dùng được, có thể tăng cường ba phần rưỡi thực lực, bất kể nhất tinh Đại Đấu sư hoặc thập tinh Đấu Tôn đều có thể phát huy uy lực của nó, ma pháp sư cũng vậy, ma pháp sư cấp một và cấp tám đều hiệu quả giống như thế.
– Ngươi nói thật chứ?
Lão giả cầm thanh kiếm màu xanh của Nhạc Thành trong tay mà kinh ngạc không thể tin nổi, cảm nhận được khí tức cường hãn cảu nó, lão lập tức yêu thích không buông tay được, tuy nhiên lão đã nghe thấy uy lực thanh trường kiếm của Nhạc Thành thì không khỏi kinh ngạc.
Một số ma pháp sư cấp bảy luyện chế binh khí mặc dù có thể gia tăng ba thành uy lực nhưng cũng chỉ có thể đối với những người cấp bậc Đấu Linh hoặc Đấu vương mà thôi, còn nếu như đưa cho Đấu Hoàng sử dụng thì tăng hai thành đã tốt rồi. Còn về phần Đấu Tông tăng thêm một thành đã là chuyện không thể có nổi.
Cho nên Nhạc Thành vừa nói xong, những người của Vạn Kim Môn đã không thể tin nổi.
– Tất nhiên, ông có thể thử xem.
Nhạc Thành cất tiếng nói, loại binh khí này ngay cả pháp khí cũng không gọi được, tuy nhiên muốn tăng ba phần rưỡi uy lực thì không khó khăn.
– Được, để ta xem.
Những lão giả khác cũng nhịn không được mà nhìn vào thanh kiếm.
– Quả nhiên là hảo kiếm, thanh kiếm tốt như vậy ta chưa từng thaasyqua.
Những lão nhân xung quanh nhìn thanh kiếm mà không thể tự hỏi, đặc biệt là Nhạc Thành dùng nội đan của mãnh thú ngũ giai cùng với hàn thiết nghìn năm dung hợp, thanh trường kiếm mang theo một cường hãn khí tức.
Những luyện khí sư khác thấy Nhạc Thành luyện chế binh khí chỉ trong nửa canh giờ mà lại được các vị trưởng lão tán dương như thế thì không khỏi há hốc mồm, đây quả là một chuyện quá thần kỳ, giống như là một giấc mơ vậy.
– Làm sao có thể, người này nửa canh giờ đã luyện chế xong rồi.
Lê Tiêu Dao trợn mắt há hốc mồm nhìn Nhạc Thành.
– Tên Nhạc Thành này đúng là quá kỳ quái.
Nam Cung Lạc Nhan cũng than thầm, ánh mắt không kìm được mà đánh giá Nhạc Thành cẩn thận hơn.
– Tiểu huynh đệ, huynh đệ đã có thể tham gia trận chung kết ba tháng sau, không có chuyện gì thì có thể đi sớm, thanh kiếm này có thể cho chúng ta mượn nghiên cứu một chút?
Một lão giả áo xanh thấy thanh kiếm này thì yêu thích không muốn rời.
Dựa theo quy tắc trậ đấu, vật liệu của Luyện Khí sư là do Vạn Kim Môn cung cấp chỉ là những tài liệu này đều đã thu phí tổn, về phần binh khí luyện khí sư luyện chế ra sẽ không liên quan tới Vạn Kim Môn.
– Có thể.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sớm biết có thể luyện chế xong là được đi thì mình đã không ở chỗ này lâu tới hai ngày.
– Nhạc Thành, ngươi chờ một chút.
Nhìn thấy Nhạc Thành muốn rời đi, Lê Tiêu Dao liền khôi phục tinh thàn mà theo sát hắn.
– Thật khó thể tin tưởng nổi, thật không thể tin tưởng nổi.
Mấy lão nhân của Vạn Kim Môn chăm chú nhìn thanh kiếm màu xanh của Nhạc Thành, tất cả đều kinh ngạc không thôi.
– Được rồi đại tiểu thư, phía trước là Cuồng Sư môn, ta có chuyện muốn bế quan mấy tháng, ta không muốn phiền toái tới Cuồng Sư môn nữa, phiền cô nương nói cho môn chủ mấy tiếng.
Nhạc Thành muốn rời khỏi Cuồng Sư môn liền cất tiếng nói.
– Ngươi không đến Cuồng Sư môn, ta…
Lê Tiêu Dao nghe thấy Nhạc Thành muốn rời đi thì đột nhiên cảm thấy hụt hẫng.
– Ngươi mau trở về đi, ta đi đây.
Đây là đại bàn của Cuồng Sư môn, Nhạc Thành tin rằng Lê Tiêu Dao ở đây sẽ rất an toàn.
– Xoẹt.
Nhạc Thành sau đó nhanh chóng cùng với Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng, Địa Ma Lang rời khỏi Cuồng Sư môn, đột phá Nguyên Anh Kỳ là chuyện rất quan trọng với hắn, Nhạc Thành rất không yên tâm.
– Ta làm sao lại không muốn hắn đi, tại sao?
Lê Tiêu Dao nhìn thấy bóng hình của Nhạc Thành biến mất trên không trung thì lẩm bẩm nói.
Đối với Nhạc Thành, Lê Tiêu Dao tiếp xúc với hắn cũng không bao lâu. Sau khi kết thúc thời gian thi đấu, mấy lão giả trọng tài cũng chọn ra bốn người tham gia trận chung kết ba tháng sau, bốn người này thực lực đều bất phàm, thiếu tông chủ của U Minh Tông cũng nằm trong số đó.
Cuộc thi đấu của Luyện Khí Sư đã kết thúc, tên của Nhạc Thành cũng được truyền ra, thậm chí mấy người nghe được còn nói Nhạc Thành đại nhân đã là con rể của Cuồng Sư môn, cùng với tiểu thư của Cuồng Sư môn đã ở cùng nhau khá lâu, gần đây cũng lưu lại Cuồng Sư môn.
Mà buổi chiều ngày hôm đó, môn chủ của Vạn Kim Môn Nam Cung Hiên sau khi chính mắt nhìn bảo kiếm kỳ dị thì không kìm được mà kinh ngạc không thôi, vội vàng đưa cho mười tên Ma Pháp sư và Đấu Sư thử qua xem Nhạc Thành có nói dối hay không, tuy nhiên sau đó bất kể ma pháp sư và Đấu Sư thực lực mạnh hay yếu, thanh kiếm này đều tăng được ba phần rưỡi uy lực.
Nam cung Hiên nghe nói thanh kiếm này chỉ luyện chế trong vòng nửa canh giờ thì kinh ngạc không thôi, phương pháp luyện chế cũng khiến hắn khó có thể tưởng tượng nổi, hắn thật hối hận vì hôm nay mình không trực tiếp đi xem.
Nghe thấy trên người của Nhạc Thành còn có một loại dị hỏa vô cùng lợi hại, sắc mặt của Nam Cung Hiên hơi biến đổi, muốn đi tới Cuồng Sư môn tìm Nhạc Thành một chuyến.
Một ngày sau, Nhạc Thành cùng với Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng cùng với bốn con Địa Ma Lang đi vào trong thung lũng, tìm kiếm một sơn động mà ẩn náu, thời gian kê tiếp Nhạc Thành sẽ bế quan để đột phá tới Nguyên Anh kỳ.
-Thanh Ngưu, Ma Ưng, Thiên Lang, Địa Lang, Huyền Lang, Hoàng Lang, sáu người các ngươi trông chừng trong vòng mười dặm, nếu như có người và ma thú tiến vào thì giết không tha.
Nhạc Thành phân phó cho sáu con ma thú, đột phá Nguyên Anh Kỳ là một chuyện rất quan trọng, hắn không cho phép có chút sai lầm nào.
– Vâng chủ nhân, chúng thuộc hạ sẽ làm hộ pháp cho chủ nhân. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Sáu con ma thú lập tức đáp, lập tức phân biệt tỏa ra sáu hướng.
Sắp xếp xong tất cả, Nhạc Thành trầm tư một chút rồi lập tức lập một đạo cấm chế ngoài cửa động rồi đi vào trong sơn động.
Khoanh chân ngồi xuống, thủ ấn của Nhạc Thành ngưng kết lại, một lần nữa hắn lại tiến nhập vào trong trạng thái tu luyện, một mảng quang mang nhẹ nhàng xoay quanh.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.