Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 157: Phá Quân doanh


– Cường giả đấu tông, ngươi chính là cường giả đấu tông, có ai không, người đâu.
Lô Hải Minh kinh hãi mà gọi, có thể đả thương người hắn thì chỉ có cường giả đấu tông.
– Không có tác dụng gì đâu, người ở bên ngoài đã bị ta giải quyết hết, bây giờ người ở phía ngoài cũng là của ta, từ giờ trở đi, ta chính là môn chủ của Dược môn.
Công Tôn Báo cười lạnh lùng, sau đó lập tức đi về phía Lô Hải Minh.
– Công Tôn Báo, ngươi không sợ thái thượng môn chủ thu thập ngươi sao?
Lô Hải Minh kinh khủng nói.
– Thái Thượng môn chủ ta cũng có biện pháp đối phó, không cần ngươi phí tâm.
Công Tôn Báo trả lời.
– Nói nhảm nữa làm gì, mau chết đi.
Hắc y nhân cười âm lệ, sau đó thân hình vọt tới Lô Hải Minh, thủ chưởng bổ xuống đầu của hắn, một tiếng rên thê thảm vang lên, Lô Hải Minh đã khí tuyệt bỏ mình.
– Một thập tinh đấu hoàng, quả là đại bổ.
Từ từ buông Lô Hải Minh ra, hắc y nhân nở ra nụ cười thỏa mãn.
– Chúc mừng thập tam hộ pháp tu vi tiến bộ.
Công Tôn Báo cung kính nói với hắc y nhân.
– Ừ.
Hắc y nhân cất tiếng nói:
– Từ hôm nay Dược môn giao cho ngươi.
– xuy xuy.
Lời của hắc y nhân chưa nói xong, một bóng người màu đen lại xuất hiện, hắc y nhân này so với hắc y nhân trước ăn mặc giống hệt nhau, che kín cả khuôn mặt.
– Thập tam, lão gia hỏ của Dược môn đã bị ta và Thập nhị giải quyết.
Người áo đen bên trái nói:
– Thần điện đối với biểu hiện của ngươi gần đây rất không hài lòng, Đấu khí học viện và ma pháp học viện hai món bảo vật kia chúng ta nhất định phải nhanh chóng có được, còn có hoàng long thân thể vầ hậu nhân của Thần hoàng tộc nữa. Nếu chúng ta làm tốt những chuyện này, nhất định sẽ lập công lớn, lợi ích không nhỏ.
– Ta biết.
Hắc y nhân gọi là thập tam khẽ gật đầu nói:
– Ta sẽ mau chóng làm cho thảo đáng, chỉ là đấu khí học viện và ma pháp học viện có mấy lão gia hỏa thật cao cường, ta không thể đi vào bên trong.
– Ta biết là rất khó cho nên thần điện mới phái chúng ta giúp ngươi, ba người chúng ta ở cùng một chỗ thì không quá khó khăn.
Một người áo đen bên phải nói.
– Công Tôn Báo, từ nay người cùng với thập nhất hộ pháp, thập nhị hộ pháp bế quan tu luyện, trong vòng nửa năm này phải thống nhất tất cả thế lực ở Quỷ Uyên, có chuyên gì không thể giải quyết thì hãy tới tìm ta, biết không?
Thập tam hộ pháp nói với Công Tôn Báo.
– Vâng, nhất định ta không để cho ba vị hộ pháp thất vọng.
Công Tôn Báo gật đầu đáp.
– Xuy Xuy.
Ba hắc y nhân sau đó biến mất ngay tại chỗ, chỉ để lại Công Tôn Báo ở trong đại sảnh lẩm bẩm:
– Khang Nhi, ta nhất định sẽ thống nhất Quỷ Uyên, trả thù cho con.
Nưa năm nay trong Quỷ Uyên nổi lên một dong binh đoàn lợi hại, mọi người không biết bối cảnh ra đời của nó, chỉ biết nó có tên là Phá Quân doanh, nhân mã chỉ có hai trăm người tuy nhiên trong nửa năm ngắn ngủn đã phát triển thế lực tới hơn hai nghìn người, thực lực tăng nhanh vô cùng lớn.
– Thác Ni Tư đại nhân, Bạo Phong dong binh đoàn kia quả là khi dễ người ta quá đáng, dám cướp đi sinh ý của Phá Quân Doanh.
Ở trong mọt tiểu trấn, Đổng Đại Ngưu hơi nổi giận nói với Thác Ni tư.
– Đổng Đạo Ngưu, Bạo Phong dong binh đoàn cố ý khiêu khích chúng ta, nhưng người ta có ba người là đấu hoàng hơn nữa còn có một thất tinh đấu hoàng, mặt khác hai người kia cũng là ngũ tinh đấu hoàng, loại thực lực này chúng ta không thể chọc vào.
Thác Ni Tư trầm giọng nói.
– Chẳng lẽ chúng ta sợ bọn chúng, chúng ta có hai nghìn nhân mã, ai sợ ai?
Đổng Đại Ngưu la lớn.
– Đổng Đại Ngưu, ngươi dùng lý trí một chút.
Trần Bưu mỉm cười nói:
– Bạo Phong Dong binh đoàn khiêu khích Phá Quân doanh chúng ta dĩ nhiên là muốn cho chúng ta liều mạng, ngươi đừng quên đại nhân đưa chúng ta tới đây để phát triển thực lực chứ không phải để hao tổn thực lực.
– Vậy phải làm sao bây giờ, chúng ta cũng không nên để cho bọn chúng khi dễ, chỉ sợ càng lùi thì Bạo Phong dong binh đoàn càng tiến tới.
Một thanh y đại hán cất tiếng nói, có vẻ đứng về phía Đổng Đại Ngưu.
– Khang Minh, ngươi nghĩ rằng chúng ta nên làm sao?
Thác Ni Tư mỉm cười nói.
Khang Minh này chính là do Phá quân Doanh ba tháng trướcthu phục được, trước đinh chính là một đoàn chủ của dong binh đòa khác, thực lực cửu tinh Đấu vương, chỉ thấp hơn so với Thác Ni Tư mà thôi, bây giờ chính là một trong bốn phó doanh chủ.
Bốn phó doanh chủ chính là Thác Ni Tư, Trần Bưu, Đổng Đại Ngưu và Khang minh, doanh chủ dĩ nhiên chính là Nhạc Thành, thành viên của Phá Quân Doanh ngoài những người xuất phát từ Lập anh trấn thì chưa ai từng gặp qua doanh chủ.
– Ta nghĩ rằng, cho dù chúng ta không chính diện chống lại Bạo Phong dong binh đoàn thì cũng có thể theo những đối thủ của bọn chúng mà đánh trả lại, cho bọn chúng thấy Phá Quân dong binh đoàn chúng tách không dễ bị xem thường.
Khang Minh mỉm cười hỏi.
– Mấy vị phó trại chủ có chuyện khong tốt, có mấy người xông vào Phá Quân doanh, thực lực rất cao, không ít huynh đệ không phải là đối thủ.
Một số đội viên của Phá Quân doanh tiến vào bên trong bẩm báo.
– Cái gì, dám xông vào Phá Quân doanh chúng ta, muốn chết phải không, để ta đi xem, các ngươi theo với ta.
– Khang Minh lập tức đứng lên, sau đó lập tức hướng về phía Thác Ni Tư, Đổng Đại Ngưu và nói:
– Các ngươi thương lượng đi, một hồi sau ta sẽ quay lại.
Có Khang Minh đi đối phó, Thác Ni Tư liền yên tâm, Khang Minh chính là Cửu tinh đấu vương, chỉ cần đối phương không phải là đấu hoàng là có thể liều mạng, người như hắn Thác Ni Tư đã phải tốn không ít nỗ lực mới thu phục được.
– Đổng Đại ngưu, ngươi gần đây cần phải chuyên cần tu luyện, trong bốn người thì ngươi chính là người có thực lực thấp nhất, bây giờ mới chỉ là tứ tinh đấu vương, đại nhân biết ngươi tiến bộ chậm như thế, không thu thập ngươi mới là lạ.
Thác Ni Tư sau khi thấy Khang Minh đi ra ngoài liền nói với Đổng Đại Ngưu.
– Ta gần đây tiến bộ rất nhanh, trong vòng nửa năm đã trở thành tứ tinh đấu vương.
Đổng Đại Ngưu lộ vẻ ủy khuất nói, hắn cảm thấy tốc độ tiến bộ của mình vô cùng cao, Dịch Thiến với thực lực bát tinh Đấu Linh cũng phải tốn ít nhất một năm mới có thể tiến lên, nếu như trước kia thì mười năm hắn cũng không thể đạt tới thực lực này. Hắn thật sự hối hận là không sớm đi theo đại nhân như Thác Ni Tư, nếu không với sự hỗ trợ của đại nhân hiện tại mình không chừng đã là cường giả Đấu Hoàng.
– Ngươi tu luyện thật tốt đi, xem đại nhân làm sao thu thập ngươi cho thật tốt, trong thời gian đại nhân đang ở đấu khí học viện hơn nửa năm, cũng không biết đại nhân thế nào nữa.
Thác Ni Tư hiện tại đã đột phá tới ma pháp sư cấp sáu đỉnh cấp, tự thấy tiến bộ của mình còn có thể tiếp tục.
– Đại nhân thu xếp xong chuyện ở Đấu khí học viện sẽ gặp chúng ta tại đây, chúng ta phải nhanh chóng phát triển thực lực ở Phá Quân doanh, đừng làm cho đại nhân không hài lòng.
Trần Bưu cất tiếng nói, nửa năm trôi qua, hiện tại Trần Bưu cũng đột phá tới cảnh giới ngũ phẩm cao cấp luyện dược sư.
Bởi vì Trần Bưu có thân phận ngũ phẩm cao cấp luyện dược sư, không ít đấu vương cũng ào ào tới đây tìm nơi nương tựa, hiện tại Phá Quân doanh đã mạnh hơn so với Hắc Ảnh Dong Binh đoàn nhiều hơn.
Ba bốn mươi đấu vương thoạt nhìn ở Đấu Khí học viện không tính là gì, tuy nhiên Quỷ Uyên thì không giống như vậy, bởi vì đuấ khí học viện vốn chính là nơi ở của Đấu vương, có rất nhiều cao thủ Đấu vương ở đây, ở bên trong cũng có ba bốn mươi đấu vương tồn tại.
Gần đây Bạo Phong dong binh đoàn khiến cho bọn họ phải tức giận, không ngờ lại có người tìm Phá Quân doanh để gây phiền toái, Khang Minh nghĩ tới điều này thì vội vàng đi ra ngoài cửa, lúc này phát hiện ra có một trang hán ở ngoài Phá Quân doanh, sau lưng đại hán chính là một thanh niên áo đen, bên cạnh còn có một năm tử áo tím, ngoài ra còn có hai cô gái tuyệt sắc.
– Các ngươi thật là to gan, nơi này chính là Phá Quân doanh, không phải là nơi để các ngươi vui đùa.
Khang Minh tiến lên phía trước la lớn về phía Khiếu Thiên hổ.
– Thác Ni Tư, Trần Bưu, còn có Đổng Đại Ngưu ba tên khốn kiếp đó có ở nơi này không, mau ra nghênh đón chủ nhân.
Khiếu Thiên hổ trừng mắt nhìn Khang Minh.
– Hỗn đản, ba vị phó trại chủ đại nhân há để ngươi kêu tên trực tiếp, ta cũng là phó trại chủ của Phá Quân doanh, ngươi tìm ta là được.
Khang Minh cất tiếng nói.
– Ngươi, hừ trước hết ta phải giáo huấn ngươi, Thác Ni Tư lá gan càng lúc càng lớn
Khiếu Thiên Hổ rít gào, muốn tiến lên giáo huấn Khang Minh.
– Khiếu Thiên, mau lui ra đi.
Nhạc Thành khẽ mỉm cười rồi từ từ tiến lên mà nói:
– Ngươi tên là gì, cũng là phó trại chủ của Phá Quân doanh sao?
– Ta tên là Khang Minh, người trẻ tuổi như ngươi thật là lễ phép.
– Các ngươi mau lui ra đi, ta không làm khó dễ các ngươi.
Khang Minh mỉm cười nói.
– A…a
Nhạc Thành khẽ mỉm cười nói:
– Mau gọi vài người Thác Ni Tư tới, ta tới tìm bọn hắn.
– Sao vậy, ngươi lại tới Phá Quân doanh gây phiền toái.
Sắc mặt của Khang Minh biến đổi, hắn còn tưởng Nhạc Thành tới tìm mình gây phiền toái.
– Ngươi thật không biết tốt xấu, nếu không phải nể mặt Phá Quân doanh thì ta đã sớm đánh ngươi
Một thân ảnh tia chớp màu tím xẹt qua, chỉ thấy thân hình của Tử Long hiện ra trước Khang Minh, đặt lên trên bờ vai của hắn.
– Lớn mật.
Khang Minh ngày càng hoảng sợ, tốc độ người này thật là khủng khiếp, sắc mặt của hắn nhanh chóng biến đổi.
– Gia hỏa không biết tốt xấu.
Tử Điện Mãng khẽ quát một tiếng sau đó lập tức ngưng tụ chưởng mang nghênh đón.
– Thịch.
Một tiếng vang thật lớn, thân hình của Khang Minh bị đẩy lui đi vài mét, may mà không bị thương. Tử Điện Mãng thì vẫn đứng yên không động đậy.
– Không tốt, mau tới đây.
Ở trong đại sảnh, sắc mặt của Thác Ni Tư hơi biến đổi.
– Thực lực rất mạnh.
Sắc mặt của Khang Minh hơ biến đổi, một chưởng này cho thấy đối phương hạ thủ lưu tình, mình căn bản không phải là đối thủ.
– Tại sao còn phải đánh sao, nhanh để tên Thác Ni tư khốn kiếp này ra với ta.
Tử Điện Mãng nói với Khang Minh.
– Là ai giương oai ở Phá Quân Doanh:
Thác Ni tư người chưa ra thì thanh âm đã truyền ra.
– Thác Ni tư, tên khốn kiếp này lá gan thật là lớn, chủ nhân chúng ta đến đây mà ngươi còn không nghênh đón, ngươi thật là lớn mật.
Khiếu Thiên Hổ la lớn.
– Ra mắt đại nhân.
-A.. là đại nhân.
– Ra mắt đại nhân.
Ba người bọn họ nhìn thấy Nhạc Thành thì vội vàng hoảng sợ, quỳ gối trước Nhạc Thành.
– Được rồi, các ngươi đứng lên đi, ta không trách các ngươi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
– Các ngươi ra mắt doanh chủ, đây chính là doanh chủ mà ta thường nhắc tới với các ngươi.
Thác Ni Tư đứng lên, rồi mau chóng nói với mấy trăm người xung quanh.
Tất cả mọi người ở Phá Quân doanh đều kinh ngạc, đại nhân mà Thác Ni Tư thường nhắc tới là một cường giả thần bí, bên cạnh còn có hai con ma thú lục giai làm tọa kỵ, không ngờ lại là thanh niên áo đen trẻ tuổi này.
Mọi người nghi hoặc rồi nhanh chóng bái kiến nói:
– Ra mắt trại chủ đại nhân. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – http://truyenfull.vn
– Tất cả đứng lên đi.
Nhạc thành mỉm cười nói:
– Thác Ni Tư, ta muốn biết phát triển của Phá Quân doanh thế nào rồi.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.