– Xoẹt.
Một tiếng vang lên, Tả Long Kiếm quang từ trên bờ vai của Tả Long bắn ra.
– A.
Tả Long thê thảm kêu lên một tiếng, sau đó ngã từ trên không trung xuống, huyết dịch cũng bắn ra.
– Tới phiên ngươi.
Lúc này thủ ấn trong tay của Nhạc Thành liền biến đổi, Âm Dương đột ngột xoay chuyển công kích về phía Đỗ Lâm. Toàn thân của Nhạc Thành toát ra lãnh ý, nếu như học viện không có quy định không được gây ra tai nạn chết người thì hắn đã sớm đem bọn họ đi giết chết.
Đỗ Lâm nhìn thấy kết cục của Tả Long thì đã sớm kinh hồn táng đảm, giờ này nhìn thấy Nhạc Thành nhắm vào người thì nhanh chóng bỏ chạy giữa không trung.
– A.
Trên không trung truyền ra một tiếng hét thê thảm, thân hình của Đỗ Lâm ngã xuống từ trên không trung, một chân đã chia làm hai nửa, một lượng lớn uyết dịch chảy ra, bàn chân bị kiếm Âm Dương chém đứt cũng hơi run rẩy.
– A.
Đỗ Lâm không ngừng thảm thiết phát ra tiếng kêu, khuôn mặt trở nên trắng bệch, tuy nhiên hắn cũng không muốn ngất xuống, cố gắng nén đau, ánh mắt sợ hãi nhìn Nhạc Thành.
– A.
Nhìn thấy Nhạc Thành chạt đứt chân người kia, bốn cô gái cũng hoảng sợ.
– Tên Nhạc Thành này thật là độc ác, ngay cả Đỗ Lâm cũng chém đứt cả chân, nửa đời sau của hắn xem như đa bị hủy rồi.
– Ngươi thì biết cái gì, Đỗ Lâm và Tả Long bình thường thích khi dễ người khác, đây chính là báo ứng.
– Đây mới là thực lực, hai người ngũ tinh đấu vương không phải là đối thủ của Nhạc Thành, nếu như là ta, ta cũng sẽ chém đứt chân của hai người bọn họ.
Một số người nhìn thấy Nhạc Thành ra tay hung ác như vậy thì không kìm được mà giật mình, ở trong Đấu khí học viện không ngờ lại có học viên hung ác như thế.
– Kế tiếp chính là các ngươi.
Giải quyết xong hai người, Nhạc Thàn liền nhìn xung quanh.
– Chạy mau, giết người.
Không biết là ai hô lớn, nguyên một đám tứ tán chạy đi, nhìn thấy thảm trạng của Đỗ Lâm và Tả Long ai cũng không muốn bị đứt chân nữa, trong lòng mọi người đều hối hận, vì trước kia cướp bóc mà ra hậu quả này.
– Chạy à, nằm mơ.
Nhạc Thành biến đổi sắc mặt, thanh quang lóe lên, năm cối Kim Tiên Khôi Lỗi bay ra, Kim Tiên Khôi Lỗi chính là vật Nhạc Thành luyện chế ở Tả Tinh đảo trong phòng của Lương gia, không ngờ hôm nay lại phát huy tác dụng.
Năm khối Kim Tiên Khôi Lỗi đã luyện chế ra tới cảnh giới nhân khôi, đối phương có thực lực tam tinh tứ tinh đấu linh, tuy nhiên đã hơn một năm nay, Nhạc Thành phát hiện ra Tử Điện Mãng có thể phun điện cho nên đã nhờ nó trợ giúp để năm khối Kim Tiên Khôi lỗi có biến hóa.
Dựa theo phỏng đoán của Nhạc Thành, thực lực của Kim Tiên khôi lỗi đã tới bát tinh đấu vương, như vậy đủ để đối phó với những người trước mắt.
– Xoẹt.
Năm khối kim tiên khôi lỗi trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người nhanh chóng tấn công về phía những người chạy trốn, sau đó Nhạc Thành liền cười một tiếng, năm khối Kim Tiên Khôi lỗi liền đánh về phía người của Thanh Long Bang.
– Các ngươi không nên chọc vào Nhạc Thành ta.
Nhạc Thành lạnh nhạt nói, sau đó thân ảnh như điện, nhanh chóng lao tới người của Thanh Long bang.
– Dừng tay, các ngươi dừng tay cho ta.
Ở giữa không trung, hai thân ảnh nhanh chóng lao tới, chính là hai trưởng lão học viện, một người có thực lực thất tinh đấu vương, một người có thực lực bát tinh đấu vương, hai vị trưởng lão này nhanh chóng lao tới.
Nhìn thấy trên mặt đất đầy máu, hai trưởng lão hoảng sợ, bọn họ không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
– Trưởng lão, mau cứu ta, Nhạc Thành muốn giết người.
Nhìn thấy hai trưởng lão ở trên không trung, Tả Long liền vội vàng kêu cứu.
– Đỗ Lâm, Tả Long tại sao lại là bọn hắn.
Nhìn thấy hai người ở dưới mặt đất hai vị trưởng lão liền ngạc nhiên, hai người này cũng xếp hàng mười ba và mười bốn tại sao lại trở nên như vậy.
– Dừng tay hãy dừng tay.
Nhìn thấy một học viên áo đen muốn công kích hai vị trưởng lão liền la lớn.
– Các ngươi tốt nhất cút ngay cho ta, nếu không ta giết các ngươi cùng một lượt.
Nhạc Thành quay đầu nhìn hai vị trưởng lão ở trên không trung.
– Nhạc Thành.
Hai vị trưởng lão cũng nhận ra hắc y thanh niên chính là học viên mới Nhạc Thành, bọn họ nhìn Đỗ Lâm và Tả Long thì suy ngẫm tại sao hai người này lại chọc giận Nhạc Thành.
– Khôi Lỗi.
Hai người nhìn năm khối hình màu xanh thì vừa sợ hãi và ngạc nhiên, khỗi lỗi thuật ở Huyền thiên đại lục cũng đã từng có qua nhưng đã thất truyền từ lâu, chỉ sợ Khôi Lỗi thuật này cũng che giấu một số thế lực bên trong.
– Xuy.
Một tiếng kêu vang lên, một chiêu của Nhạc thành đã đánh xuống, huyết dịch bắn tung tóe, khuôn mặt của Nhất Tinh Đấu vương kia liền trở nên trắng bệch mà ngất đi.
– Nhạc Thành, ngươi dừng tay.
Nhìn thấy thảm trạng này, hai vị trưởng lão nhanh chóng chụp xuống, đấu khí trong tay ngưng tụ, muốn ngăn cản Nhạc Thành.
– Hừ, các ngươi tự tìm tới.
Nhạc Thành quát lạnh, thủ ấn trong tay biến đổi, mi tâm mang theo một thanh mang, một luồng linh lung nhanh chóng vọt ra, ngay lập tức bảo tháp biến đổi.
– Ngươi cho rằng bọn họ cứu các ngươi.
Nhạc Thành chẳng thèm để ý tới hai trưởng lão đó, đánh về phía nhóm người của Thanh long bang, những đối thủ này gặp Nhạc Thành đã bị dọa co lại, một lát sau đã bị Nhạc Thành chặt bỏ cánh tay.
– A, a.
Từng tiếng kêu thê thảm vang lên, người của Thanh Long bang giống như sống trong ác mộng, tất cả kinh hoàng chạy thục mạng, tuy nhiên một lát sau thì ba mươi thân ảnh thì có tới một nửa nằm trong vũng máu, người nào cũng đứt một tay hoặc một chân.
Những người vây quanh bị rung động thật sâu, giờ khắc này Nhạc Thành trong mắt bọn hắn giống như là ma vương ở địa ngục vậy.
– Nhạc Thành, ngươi dừng tay, ở học viện không thể giết người.
Hai người bị Khốn Tiên Pháp ngăn lại cơ bản không làm gì được, chỉ có thể lớn tiếng gọi.
– Nhạc Thành, ngươi dừng tay.
Ở giữa không trung, một kiều ảnh đi tới, chính là Hàn Nguyệt, Hàn Nguyệt chính là muốn tìm Nhạc Thành có chuyện không ngờ hiện tại lại nhìn thấy hắn độc ác như thế.
– Không liên quan tới ngươi.
Nhạc Thành nghe thấy thanh âm của Hàn Nguyệt thì trả lời, sau đó thuận tay chặt một cánh tay.
– Hân Nhi, Yên Nhiên hai người mau ngăn Nhạc Thành lại.
Hàn Nguyệt nhìn thấy Tô Hân Nhi và Tư Mã Yên Nhiên cũng ở bên cạnh thì lập tức nói với hai cô gái, Hàn Nguyệt cũng biết quan hệ giữa họ và Nhạc Thành.
– Hàn Nguyệt đạo sư.
Tô Hân Nhi và Tư Mã Yên Nhiên cũng không phải là không nhìn thấy Nhạc Thành làm gì mà bốn cô gái bị màn đẫm máu kia làm cho rung động, tay chân trở nên luống cuống không biết phải làm sao.
– Nhạc Thành, Nhạc Thành.
– Biểu ca, biểu ca.
Nghe thấy lời nói của Hàn Nguyệt, Tô Hân Nhi và Tư Mã Yên Nhiên liền nhanh chóng vây quanh Nhạc Thành.
– Các ngươi tránh ra. Nguồn: http://truyenfull.vn
Nhạc Thành muốn thoát khỏi các nàng nhưng đã bị giữ chặt.
– Biểu ca, huynh đừng tức giận nữa.
Tô Hân Nhi cũng biết Nhạc Thành rất tức giận mà mới làm ra vậy, không kìm được mà muốn khóc.
– Nhạc Thành quên nó đi, đã đủ rồi.
Tư Mã Yên Nhiên giữ chặt tay Nhạc Thành, nhìn thấy vết máu trên mặt đất thì nàng cũng không tin rằng là do Nhạc Thành làm.