Tư Mã Yên Nhiên, Đỗ Mật Nhi, Âu Dương Phiên Tình ba người nhìn thấy một cô nương xinh đẹp nhào vào một tên xú khí toàn thân dính bùn thì không khỏi cảm thấy kỳ quái, Nhạc Thành ở trong bộ dạng này các nàng nhận không ra.
– Được rồi, Hân Nhi ta tới trước tham gia khảo nghiệm.
Nhạc Thành nhìn thấy mấy nghìn người đang nhìn mình thì nhẹ nhàng gỡ Hân Nhi ở trong ngực ra.
– Ừ biểu ca huynh tiến tới khảo thí đi.
Tô Hân Nhi ngẩng đầu lên nhì Nhạc Thành mà nói:
– Tại sao huynh lại biến ra thành bộ dạng như vậy?
– Để một hồi nữa ta giải thích với muội.
Nhạc Thành cười khổ một cái, tưởng tượng lại chuyện vừa rồi ở trước cửa học viện thì nhịn không được mà cười cười.
– Hàn Nguyệt đại sư, tại hạ không tới muộn.
Nhạc Thành chạy tới gần Hàn Nguyệt mà cười nói.
Hàn Nguyệt nói:
– Nhạc Thành tại sao ngươi lại như vậy?
Hàn Nguyệt nhìn Nhạc Thành mà kinh ngạc nói.
– À, lúc nãy tại hạ vô tình đụng vào một thân cây sau đó ngã xuống ao.
Nhạc Thành cười cười nói.
– Cái gì mà đụng vào thân cây, chủ nhân ta rõ ràng chạm vào một nữ nhân tuyệt đẹp, cũng khiến cho nữ nhân đó rớt xuống ao, sau đó không cam lòng mà nhảy xuống cứu người ta.
Tử Điện Mãng khẽ nói bên tai Khiếu Thiên Hổ.
-Chủ nhân cái này là cố ý, chỉ là nữ nhân kia cũng thật hung hăng, nếu chủ nhân không chạy nhanh chỉ sợ đã bị nàng giết sống.
Khiếu Thiên Hổ nói:
– Nhưng nữ tử kia thật là rất xinh đẹp, y phục trên người bị thấm ướt càng khiến cho người ta chảy máu mũi.
– Con sắc trùng này, ngươi đừng nói nữa, nói nữa là sẽ bị phát hiện.
Tử Điện Mãng nói với Khiếu Thiên Hổ.
– Ngươi nói cái gì, bị rớt xuống nước, chuẩn bị khảo thí đi.
Hàn Nguyệt trừng mắt nhìn Nhạc Thành, trong mắt như muốn bốc hỏa vậy.
– Trưởng lão, hắn chính là Nhạc Thành xin nghỉ hai năm, hiện tại hắn đến tham gia khảo thí.
Hàn Nguyệt lập tức nói với lão gia áo đen.
– Là Nhạc Thành, chính là học viên đặc biệt nhất từ trước tới nay sao, ta muốn xem xem thiên phú của hắn thế nào, lúc trước cô nương cam đoan với viện trưởng nói thiên phú của hắn trong vạn người không có tới một, hôm nay ta muốn nhìn hắn thực lực tiến bộ như thế nào.
Lão giả áo đen quan tâm nói.
– Mau tham gia khảo thí đi, chỉ còn một mình ngươi là chưa khảo nghiệm.
Hàn Nguyệt nhìn về phía Nhạc Thành, lại nhớ tới đến chuyện trướckia thì khuôn mặt lại ửng đỏ.
– Thiếu… ta đi trước một bước dọn dẹp một phen.
Nhạc Thành thấy người mình đầy bùn thì xin lỗi nói.
– Xoẹt.
Một tấm tịnh y xuất hiện trong tay Nhạc Thành, tịnh y hóa thành một mảng ánh sáng bao phủ Nhạc Thành bên trong.
Tịnh Y phù chính là một loại phù trước kia ở Hoa hạ Nhạc Thành chế, nó có tác dụng khiên cho toàn thân người ta trở nên sạch sẽ, loại phù này vô cùng dễ luyện, cho dù mấy trăm cái cũng không có vấn đề gì. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhìn thấy thủ đoạn kỳ lạ của Nhạc Thành, mấy lão giả xung quanh cũng nghi hoặc không ít, tuy nhiên bọn họ cũng không ngăn cản.
Một lát sau, ánh sáng tán đi, một thân ảnh tuấn lãng bất phàm hiện ra trước mặt mọi người, nam tử này khuôn mặt tuấn lãng, thần sắc cương nghị, đặc biệt là đôi mắt sáng loáng khiến cho người ta phải say mê.
– Người này thật tuấn tú vè đẹp trai, khó trách Tô Hân Nhi vừa rồi chạy tới.
– Không ngờ lại có nam tử tuấn lãng như vậy.
Không ít nữ sinh phía dưới nhìn thấy Nhạc Thành thì thần hồn điên đảo.
– Nhạc Thành, hắn chính là Nhạc Thành, Yên Nhiên, mau nhìn đi, hôn phu của ngươi Nhạc Thành đã tới.
Âu Dương Phiên Tình đột nhiên vội vàng nói với Tư Mã Yên Nhiên.
– Nhạc Thành, hắn thật sự đến đây.
Đỗ Mật nhi nhì nam tử đánh bại nàng phía trên mà lẩm bẩm nói.
Tư Mã Yên Nhiên cũng nhận ra Nhạc Thành, trong lòng nàng liền trở nên mừng rỡ, nhưng một lát sau nàng đã buồn bã lại, hôn ương của nàng với Nhạc Thành dù sao cũng không phải là sự thật, một ngày nào đó cũng sẽ hủy mà thôi. Nàng đến đấu khí học viện tìm hắn, hắn có để ý tới nàng không? Hắn thân mật với cô gái xinh đẹp kia, cô gái đó hẳn là có quan hệ không tầm thường với hắn.
– Yên Nhiên, ngươi làm sao vậy?
Âu Dương Phiên Tình nhìn thấy bộ dạng của Tư Mã Yên Nhiên thì nói:
– Hôn phu của ngươi tới đây, ngươi không vui mừng sao?
Tư Mã Yên Nhiên cười khổ với Âu Dương Phiên Tình, vị hôn phu, hắn thật là hôn phu của mình sao.
– Hàn Nguyệt đạo sư, khảo thí như thế nào?
Nhạc Thành nói với Hàn Nguyệt ở bên cạnh, hai năm không nhìn thấy Hàn Nguyệt hắn cảm thấy nàng thật mê người. ngũ quan tinh mỹ, làn da trắng nõn, mơ hồ có thể nhìn thấy trang phục bên trong.
– Ừ.
Hàn Nguyệt nhìn Nhạc Thành như muốn thất thần, hai năm không nhìn thấy Nhạc Thành giờ đây đã thành thục hơn rất nhiều, trên người có một khí tức nam nhân, cũng bởi vì khí tức này mà Hàn Nguyệt mới thất thần nói:
– Dùng toàn lực của ngươi rót vào máy đo lường, kiểm tra lực lượng của ngươi.
– Tiểu tử, ngươi nhất định không được thua kém người ta, bởi vì ngươi mà viện trưởng đã chỉ trích ta ba tháng.
Hàn Nguyệt cất tiếng nói với Nhạc Thành.
Ở gần ngọc kiểm tra đo lường, Nhạc Thành cũng lẩm bẩm nói:
– Không biết hiện tại thực lực của mình bao nhiêu, cứ xem thử trước đã.
– Xuy.
Chân khí của Nhạc Thành vận chuyển, sau khi hắn đột phá tới Thai Tức kỳ, mỗi lần Nhạc Thành vận khởi chân khí thì thân thể đều hơi biến sang màu vàng nhạt.
-Thịch.
Nhạc Thành ngưng tụ chân khí trên cánh tay, sau đó mạnh mẽ vung một quyền đánh về phía trước.
– Xoẹt.
Màu đen của ngọc kiểm tra không ngừng biến ảo, màu cam mười vòng, màu xanh mười vòng, màu đỏ mười vòng, màu lam mười vòng, màu vàng hai vòng, trời ạ vẫn còn tiếp tục, ba vòng bốn vòng, năm vòng, ngũ tinh Đấu Vương.
– A.
Lão giả áo đen trợn mắt há hốc mồm, người này hai năm nay không tới Đấu khí học viện không ngờ hắn lại có tu vi như vậy.
– Ngũ Tinh Đấu vương, trời ạ tên tiểu tử này tại sao lại có thực lực như vậy?
Hàn Nguyệt nhìn thấy kết quả khảo nghiệm của Nhạc Thành thì cũng kinh ngạc không nói ra lời.
– Ngũ Tinh Đấu vương ngươi đã thông qua, tốt tốt.
Lão giả áo đen hưng phấn nói, một ngũ tinh đấu vương so với một luyện dược sư ngũ phẩm trung giai còn tốt hơn.
– Nhạc Thành mau tới khảo thí linh hồn lực của ngươi đi.
Hàn Nguyệt nói với Nhạc Thành, rồi lập tức chớp mắt với lão giả áo đen:
– Trưởng lão Nhạc Thành là Luyện Dược sư, hắn muốn khảo thí linh hồn lực.
– A, vậy thì kiểm tra một chút.
Lão giả áo đen kích động, vừa là đấu sư vừa là Luyện Dược sư không tí nhưng những người này đều là thiên tài, bất quá Nhạc Thành là Ngũ Tinh Đấu vương, lão giả áo đen không kìm được về phương diện luyện dược Nhạc Thành cũng sẽ mang tới kỳ tích.
– Ừ, ta cũng muốn xem xem bây giờ linh hồn lực của mình thế nào rồi.
Nhạc Thành mỉm cười nói sau đó lại tập trung suy nghĩ, trong mi tâm xuất hiện một luồng sáng màu xanh rót vào máy đo lường, đột ngột trên ngọc kiểm tra liền xuất hiện quang mang.