Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 64: Công kích linh hồn


Nhạc Thành đánh giá người nói chuyện. Tư Mã Yên Nhiên vừa rồi đã giới thiệu, hắn sớm biết đây là hai vị trưởng lão của Tư Mã gia, xem ra hai người này nhất định có liên quan tới Lương gia.
– Ta là một đệ tử của đấu khí học viện.
Trong lúc nhất thời Nhạc Thành cũng không biết tìm một thân phận vang dội gì cho nên chọn mình làm đệ tử của đấu khí học viện, danh đầu này vang dội hơn cả nhạc gia.
– Đấu Khí học viện.
Tư Mã Xương Bình và mọi người đều biến đổi thần sắc. Đấu Khí học viện không ai không biết, mà Lương ngọc khi nghe thấy đây là đệ tử của Đấu Khí học viện hì thần sắc không hề có biến hóa, đây chính là Song Tử Đảo, là nơi của lưỡng môn tam gia, chưa tới phiên đệ tử của đấu khí học viên giương oai.
– Nực cười, đấu khí học viện thì thế nào, nơi này chính là Song Tử Đảo, chỉ bằng vào ngươi mà xứng với Yên Nhiên.
Lương Ngọc lạnh lùng nhìn Nhạc Thành, trong mắt ẩn hiện sát ý không hề che giấu.
– Đấu Khí học viện thì thế nào, nơi này chính là Song Tử Đảo.
Hai vị trưởng lão cũng biến đổi sắc mặt mà nhìn Nhạc Thành.
– Ngươi chính là Lương Ngọc phải không? Ta nói chuyện chưa tới phiên ngươi xen vào.
Nhạc Thành cũng lạnh lùng nhìn Lương Ngọc, nếu bình thường Nhạc Thành cũng không tùy tiện trêu trọc tới tam môn lưỡng gia, tuy nhiên sau khi chiếm tiện nghi Vạn Niên Huyền cương của Tư Mã Yên Nhiên, tốt xấu gì hắn cũng phải giúp nàng làm một số chuyện.
– Được được, chưa ai dám nói chuyện như vậy với ta.
Khuôn mặt của Lương Ngọc bắt đầu trở nên dữ tợn, đôi mắt lóe sáng, trong mi tâm có một hắc mang nhanh chóng bắn về phía Nhạc Thành. Đây chính là linh hồn công kích của Luyện dược sư.
– Linh hồn công kích, muốn chết.
Nhạc Thành biến đổi thần sắc, trong mắt hiện ra lãnh ý, hắn cái gì có thể sợ chứ không sợ linh hồn công kích.
Nhạc Thành nhanh chóng ngưng kết một thủ ấn, mi tâm lóe lên, một thanh mang cường đại nhanh chóng nghênh hướng Lương Ngọc.
Nhìn thấy đòn linh hồn công kích của Lương Ngọc, Tư Mã Xương Bình cũng không khỏi biến đổi thần sắc, trên địa bàn của Tư Mã gia mà động thủ, người này quả thật không đem Tư Mã gia để vào mắt.
Trông thấy Lương Ngọc vừa ra tay là đã vận dụng linh hò công kích, Tư Mã Yên Nhiên liền cảm thấy lo lắng, tuy nhiên linh hồn lực của Nhạc Thành nàng cũng đã thử qua, tuyệt đối không yếu hơn Lương Ngọc.
“Ầm” hai luồng linh hồn lực chạm vào nhau, lập tức Nhạc Thành lui thân hình về phia sau, Linh hồn của Tứ phẩm Luyện Dược sư so với linh hồn của Hoàng Khắc Lương mạnh hơn nhiều.
“Ầm” Thân thể của Lương Ngọc đã bị chấn động, bị linh hồn lực của Nhạc Thành đánh bay xa tới bảy tám thước, khuôn mặt tái nhợt, khóe miệng chảy ra một vết máu, đau nhức kịch liệt, hắn không ngờ rằng linh hồn công kích của mình lại bị thất bại.
– Thiếu gia.
Người của Lương gia tưởng rằng Nhạc Thành sẽ thê thảm không ngờ thiếu gia của mình lại bị đánh bay.
Nhìn thấy Nhạc Thành một chiêu đã đánh bại Lương Ngọc ngay cả Tư Mã Yên Nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc. Nàng vốn tưởng rằng Nhạc Thành chỉ tương xứng với Lương ngọc mà thôi, không ngờ linh hồn lực của hắn lại mạnh như vậy, còn ở trên cả Lương Ngọc.
– Cũng là Tứ phẩm luyện dược sư.
Nhìn cảnh tượng trước mặt, hai vị trưởng lão cùng với Tư Mã Xương Bình liền lộ ra một vẻ kinh ngạc, hiển nhiên bọn họ không ngờ hắc bào thiếu niên cũng là một tứ phẩm luyện dược sư hơn nữa tu vi còn phía trên cả Lương Ngọc.
– So với Lương Ngọc hắn còn nhỏ hơn vài tuổi, so với Yên Nhiên cũng nhỏ hơn một hai tuổi mà lại có được tu vi như thế, hài tử này nhãn giới rất cao.
Tư Mã Xương Bình thầm nghĩ trong lòng, xem ra bộ dáng của Nhạc Thành rất tuấn lãng, rất xứng đôi với Yên Nhiên
– Khụ.
Lương Ngọc cố gắng đứng dậy, sau đó lại thổ ra một ngụm máu tươi, hắn ngơ ngác nhìn Nhạc Thành, tựa hồ như không thể tin nổi kết quả này.
– Tiểu tử muốn chết, dám đụng vào thiêu gia nhà ta.
Sau khi kiểm tra thương thế của Lương Ngọc không có gì trở ngại, Lương Hán Văn xoay người nhìn về phía Nhạc Thành.
– Tầm mắt của ngươi không nhìn được sao, rõ ràng là hắn đánh ta, đáng đời.
Nhạc Thành trả lời, đây chính là địa bàn của Tư Mã gia, Nhạc Thành không sợ đối phương ra tay.
– Không sai, lúc nãy chính là Lương Ngọc thiêu gia ra tay đánh lén con rể của ta, không thể trách người khác.
Tư Mã Xương Bình đi tới bên người Nhạc Thành, nhìn về phía Lương Hán Văn, sau khi Nhạc Thành lộ ra tu vi thực lực, Tư Mã Xương Bình biết mình phải làm thế nào.
Với Lương gia kết thân sớm muộn gì cũng mang tới bất lợi cho Tư Mã gia, hiện tại nữ nhân của mình tìm được một đứa con rể không hề kém, nếu như Nhạc Thành chỉ là mốt cao thủ đấu linh thì hắn có thể sợ một cao thủ đấu vương nhưng nếu là tứ phẩm luyện dược sư, tu vi còn trên cả Lương Ngọc thì không giống như vậy. Tư Mã gia hiện tại đang thiếu một luyện dược sư tham gia đại hội luyện dược sư trẻ tuổi.
– Con rể của ta.
Nhạc Thành giật mình nhìn Tư Mã Xương Bình, không ngờ y lại đồng ý dễ dàng như thế.
– Tư Mã tộc trưởng, ta khuyên ông hãy suy nghĩ cho kỹ.
Lương Hán Văn biến sắc mà nói.
– Đúng thế tộc trưởng chúng ta nên suy nghĩ một chút.
Hai vị trưởng lão cũng nói.
– Ta không cần suy nghĩ gì, các ngươi đi đi.
Tư Mã Xương Bình nói với Lương Hán Văn, đã có một tứ phẩm luyện dược sư tiền đồ vô hạn, y còn sợ gì nữa.
– Chúng ta đi.
Chủ nhân đã hạ lệnh đuổi khách, Lương Hán Văn cũng không thể ở lại.
Tất cả mọi chuyện hôm nay bị phá hủy trong tay tên tiểu tử, này một tứ phẩm luyện dược sư, hừ…
– Ngươi tên gọi là Nhạc Thành sao, mau lên đây ngồi, Yên Nhiên, con và tiểu tử này có chuyện gì xảy ra vậy.
Lương gia đi rồi, Tư Mã Xương Bình hướng về phía Nhạc Thành và Yên Nhiên nói.
– Phụ thân con…
Tư Mã Yên Nhiên nhất thời cũng không biết mình phải trả lời phụ thân thế nào.
– Bá phụ, Yên Nhiên sợ người không đồng ý chuyện hai chúng con cho nên mới không dám nói với người.
Nhạc Thành không khách khí ngồi vào chỗ ngồi của Lương gia vừa mới đứng dậy mà nói.
– Chuyện của các ngươi ta không phản đối, lần này sau khi qua đại hội Luyện Dược sư, các ngươi thành hôn, thế nào?
Tư Mã Xương Bình mỉm cười nhìn Nhạc Thành nói. Nguồn: http://truyenfull.vn
Nhạc Thành thấy tâm ý của Tư Mã Xương Bình thì trong lòng cũng không phản cảm, dù sao cũng nên sớm đáp ứng chuyện của Tư Mã Yên Nhiên:
– Đa tạ bá phụ.
– Ừ.
Tư Mã Xương Bình gật nhẹ đầu mà nói:
– Chỉ là trước hết ngươi phải giúp Tư mã gia một chuyện.
– Phụ thân, Nhạc Thành đã đồng ý tham gia đại hội luyện dược sư.
Tư Mã Yên Nhiên biết phụ thân muốn nói gì.
– Thật ư?
Tư Mã Xương Bình nhìn Tư Mã Yên Nhiên rồi lại nhìn Nhạc Thành.
Nhạc Thành sớm biết Tư Mã Xương Bình muốn nói gì:
– Đúng thế, dù sao con cũng phải ở lại Song Tử Hải này mấy tháng, bá phụ có chuyện dĩ nhiên tiểu tử sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
– Được được.
Tư Mã Xương Bình liên tục khen, trong lòng thầm nghĩ nư nhi của mình cuối cùng cũng kiếm được một rể quý.
Tư Mã Xương Bình cao hứng quá liền nói với Nhạc Thành:
– Ba tháng sau chính là đại hội của Luyện dược sư, ngươi cần gì cứ nói với ta, những việc khác ta sẽ sắp xếp tốt.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.