Toàn bộ cơ thịt trên mặt Mộc Sinh, nhăn nhíu thành một đoàn, sắc mặt tối sẩm, cắn chặt hầm răng.
Bởi vậy có thể thấy được, trong lòng hắn đang vật lộn đấu tranh dữ dội. Đúng như lời Hạ Ngôn nói, hắn là người thua cược, nếu không làm theo ước định giao cho Hạ Ngôn tiền đặt cược một vạn điểm tícầ phân núi Thủ Vọng, như vậy kết quả chờ đợi hắn có thể là trực tiếp bị trục xuất ra khỏi núi Thủ Vọng.
Nếu đã bị trục xuất khỏi núi Thủ Vọng, thì giữ điểm tích phần núi Thủ Vọng này còn có ích lợi gì nữa chứ?
– Giao cho ngươi!
Cuối cùng, Mộc Sinh vẫn là xuất ra lệnh bài Chấp sự núi Thủ Vọng của mình. Dưới thúc động linh lực màu vàng, một vạn điểm tích phân núi Thủ Vọng trong đó hóa thành quầng quang điềm màu vàng, tức tốc bay tới nhập vào trong lệnh bài Chấp sự núi Thủ Vọng của Hạ Ngôn vừa lấy ra.
Có thêm một vạn điểm tích phân này. Hạ Ngôn có thể tiến vào Tiên Cảnh hai lần.
“Cũng không biết, ta phải đi vào Tiên Cành mấy lần, mới có thể bước vào cảnh giới Thần chủ.”
“Một khi ta bước vào cảnh giới Thần chủ, là có thể hấp thu nguyên lực của Thương Đồ tiền bối lưu lại. Đên lúc đó, thực lực của ta đủ để sánh ngang với Thương Ẩn Chưởng Khống Giả kia, tự nhiên cũng sẽ không cần e ngại hắn!”
Hạ Ngôn dùng ý niệm dò tra lệnh bài Chấp sự núi Thủ Vọng của mình, đồng thời các ý nghĩ lướt qua trong đầu.
“Hiện tại thân phận của ta Chỉ sợ đã bại lộ rõi, điều cầnyếu nhất là nắm chắc thời gian tăng lên thực lực, tranh thủ sớm ngày bước vào cảnh giới Thân chủ.” Khẽ nhích động thân mình, Hạ Ngôn hướng về Mộc Sinh nói:
– Đa lạ Mộc Sinh về điểm tích phân!
– Còn có người nào muốn đánh cược cùng ta không?
Ngay sau đó Hạ Ngôn xoay người, nhìn về phía các tu luyện giả ở chung quanh đang vây xem cuộc chiến, tăng thanh âm lớn tiếng hỏi.
Lúc này. có giết chết cũng không có người dám đứng ra đánh cược cùng Hạ Ngôn. Người mới tên là Đông Ngữ này thực khó đối phó, hiển nhiên thực lực vượt qua tưởng tượng của bọn họ!
-Đông Ngữ!
Lưu Dụ và mấy tu luyện giả Thanh Dương Phong nhanh chóng bay đến trước mặt Hạ Ngôn, ngạc nhiên vui mừng nói
– Lưu Dụ! Vừa rồi ta đã nói huynh không cần lo lắng cho ta đúng không?
Hạ Ngôn cười nhìn về phía Lưu Dụ.
– Ha ha! Đông Ngữ huynh đệ thực lực thật sự quá mạnh nha!
Một tu luyện giả Thanh Dương Phong tán thưởng.
– Ừ! Vừa rồi ta thật đúng là rất lo lắng cho huynh đệ! Sợ huynh đệ thua trận mất một vạn điểm tích phân khởi đầu đó. Nếu thật sự thua trận mất một vạn điềm tích phân, thi thật sự không xong rồi.
Lưu Dụ mặt đẩy vẻ tươi cười.
– Chúc mừng Đông Ngữ!
Mấy tu luyện giả Thanh Dương Phong cũng đều chúc mừng Hạ Ngôn.
Một hồi so đấu kểt thúc, trực tiếp kiếm được một vạn điểm tích phân núi Thủ Vọng, mua bán lời Như vậy ai không muốn làm.
“Xoạt!”
Đúng lúc này, ở lỗi vào Hỗn Độn Bí Cảnh, một bóng người hiện ra, đúng là tu luyện giả vừa mới từ trong Hỗn Độn Bí Cảnh đi ra.
– Vương Chung đã ra ngoài Hỗn Độn Bí Cảnh rồi, không biết lần này hắn kiếm được bao nhiêu điểm tích phân núi Thủ Vọng.
Thương Kỳ đứng trong đám người ra tiếng nói
– Qua xem đi.???
Tu luyện giả bên cạnh Thưcrag Kỳ vội thúc giục.
– Vương Chung!
Hai người Thương Kỳ tiến tới tiếp đón. ra tiếng trước chào hỏi
– À! Là Thương Kỳ!
Vương Chung nhìn thấy hai người Thương Kỳ, cũng chắp tay chào đáp lễ.
Ba người bọn họ đều là tu luyện giả củng một ngọn núi, bỉnh thường quan hệ coi như không tệể
– Ha ha! Vương Chung! Lần này ngươi tiến vào Hỗn Độn Bí Cảnh, thu hoạch như thế nào?
Thương Kỳ cười hỏi.
– Đừng nói nữa, tổng cộng săn giết được chín con dã thú cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ, cũng chỉ thu được chín điểm tích phân! ôi! Lần này khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh coi như còn phải lỗ mất một điểm tích phần.
Vương Chung nhíu mày, lắc đầu thở dài nói.
– Hả???
Thương Kỳ cũng hết biết nói gì.
– Hai vị! Các vị cũng định đi vào Hỗn Độn Bí Cảnh?
Đúng lúc này Hạ Ngôn tiến lên, nhìn về phía hai người Thương Kỳ hỏi.
Trước khi Hạ Ngôn đến đây, hai người này đã chờ ở ngoài Hỗn Độn Bí Cảnh, nên lúc này trước khi Hạ Ngôn đi vào Hỗn Độn Bí Cảnh, đương nhiên phải hỏi trước hai người Thương Kỳ một tiếng.
– À? Đông Ngữ cũng định đi khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh sao?
Thương Kỳ nhướn mày lên hỏi
– Đúng vậy!
Hạ Ngôn gật đầu cười nói.
– Mời Đông Ngữ cứ tùy tiện, chúng ta cũng không vội lắm, có thể chờ một lát nữa đi khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh sau.
Thương Kỳ phất tay áo, cười nói với Hạ Ngôn.
-Vậy đa tạ!
Hạ Ngôn liền nói tạ ơn, sau đó xoay người nhìn mấy người Lưu Dụ:
– Lưu Dụ, các vị! Ta hiện tại phải đi khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh, trước hết xin lỗi không bồi tiếp được!
Chắp tay chào mọi người, rồi Hạ Ngôn lắc mình một cái tới lối vào Hỗn Độn Bí Cảnh phía bên phải
Hỗn Độn Bí Cảnh bên trái là dành cho cấp Thần chủ; mà Hỗn Độn Bí Cảnh bên phải là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ. Hạ Ngôn muốn khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh, chính là phải vào lối bênphãi dành cho cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ.
Hạ Ngôn lấy ra lệnh bài Chấp sự núi Thủ Vọng, đi thẳng vào Hỗn Độn Bí Cảnh bên phải
– Thương Kỳ! Vừa rồi xảy ra chuyện gì? Sao lại có nhiều người tụ tập ở nơi này như vậy?
Vương Chung vừa mới từ trong Hỗn Độn Bí Cảnh đi ra, hiển nhiên không biết chuyện đã xảy ra vừa rồi tại đây.
-Vừa rồi?
Thương Kỳ lập tức khoa tay múa chân thấp giọng kể lại một lần chuyện vừa mới xảy ra.
-Cái gì?
– Đông Ngữ Kia tu luyện giả mới tiến vào núi Thủ Vọng, thực lực lại mạnh như thế sao?
Vương Chung trợn to mắt, kinh hô ra tiếng.
– Sự thật đúng nhưthê!
Thương Kỳ gật đầu lia lịa, trịnh trọng nói.
– Đúng vậy! Quả thật khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng, hắn cũng chỉ mới tiến vào núi Thủ Vọng, chưa từng đi vào Tiên Cảnh lần nào, không ngờ thực lực lại mạnh đến như vậy. Nếu như hắn liên tiếp tiến vào Tiên Cảnh tu luyện vài lần. chăng phải có thể dễ dàng bước vào cảnh giới Thần chủ sao?
Tu luyện giả đứng bên cạnh Thương Kỳ cũng hít vào một hơi lắc đầu cảm thán nói.
– Không biết là Đông Ngữ này so với Thương Mộ Vân ai thực lực mạnh hơn. Nghe nói Thương Mộ Vân, pháp tắc đã đại viên mãn thi phải?
Vương Chung nhìn lên ngọn núi xa xa, ánh mắt lóe sáng nói.
– Khó biết??? Tuy nhiên mau đi tới chỗ Thần bảng, nhìn xem Đông Ngữ lần đầu tiên khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh, có thể ở bên trong đó kiếm được bao nhiêu điểm tích phân!
Thương Kỳ đột nhiên nghĩ tới Thần bảng, vội nói với mấy người Vương Chung.
– Cứ dựa theo điểm tích phân cao thấp thì có thể thấy được thực lực giữa hai người, rốt cuộc ai cao ai thấp. Trong Hỗn Độn Bí Cảnh bất luận người nào cũng không thể làm càn gian dổi!
– Đúng!?
“Vù vù vù!”
Mấy bóng người bay đi về hướng vị trí chỗ Thần bảng.
– Mấy người Thương Kỳ đi tới chỗ Thần bảng, là muốn nhìn xem Đông Ngữ lần đầu tiên khiêu chiến Hỗn Độn Bí CảDh có thể kiếm vào tay bao nhiêu điềm tích phân núi Thủ Vọng!
– A? Chúng ta cũng đi xem! Đông Ngữ này biểu hiện ra thực lực mạnh như vậy, ở trong
Hỗn Độn Bí Cánh hẳn là có thể săn giết không ít đã thú đây!
– Dù sao cũng không có chuyện gì làm, không bằng qua đó xem sao!
Rất nhiều tu luyện giả. đều bay về phía Thần bảng.
Lưu Dụ và mấy tu luyện giả của Thanh Dương Phong, dĩ nếuên cũng bay theo.
Trên Thần bảng, con số phía trước tên của Đông Ngữ, đã biến thành một vạn chín ngàn chín trăm chín mươi. Gia nhập Thanh Dương Phong thu được một vạn điểm tích phân khời đầu. Mà đánh cược cùng Mộc Sinh, Hạ Ngôn lại thắng được một vạn điểm tích phần, tổng cộng chính là hai vạn điềm tích phần. Khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh khấu trừ mười điểm tích phân, như vậy còn lại là một vạn chín ngàn chín trăm chín mươi điềm tích phân núi Thủ Vọng.
Tuy rằng điểm tích phân rất nhiều, tuy nhiên tên của Đông Ngữ vẫn còn sắp hạng ở cuối bảng, xếp hạng trên Thần bảng này, là phải tính cả điểm tích phân tiêu hao khi tiến vào Tiên Cành.
Tỷ như nói Thương Mộ Vân xếp hạng thứ nhất, hắn Chỉ có hơn ba vạn điểm tích phân, nhưng hẳn tiến vào Tiên Cảnh bảy lần, cho nên khi xếp hạng của hắn là dựa theo han mười vạn điểm tích phân mà sắp xếp.
Hiện tại cho dù Hạ Ngôn có bốn vạn điềm tích phân, như vậy cũng không có khả năng xếp hạng phía trên Thương Mộ Vân, bởi vì Hạ Ngôn chưa có tiến vào Tiên Cảnh lần nào.
“Hỗn Độn Bí Cảnh?”
Hạ Ngôn phát hiện minh bị vây trong một cái không gian xa lạ. Trong không gian này nơi nơi đều tràn ngập khí thể đục ngầu, đây là một loại năng lượng thể, Hạ Ngôn cảm ứng được khí tức năng lượng phát ra từ trên những khí thề này.
“Hả?”
“Dã thú?”
Hạ Ngôn vừa dùng ý niệm dò tra liền phát hiện dao động của khí tức cường đại, đúng là một con dã thú thực lực hung hãn.
“Con dã thú này, đã phát hiện ta, thực nhanh nha!” Hạ Ngôn nhướng mày: “Hiểu rồi! Hỗn Độn Bí Cảnh này cũng không phải là không gian chân thật Có hiệu quá kỳ điệu giống hệt như Tiên Kiều, ở trong Bí Cảnh này chết đi. cũng không phải thật sự tử vong. Những con dã thú này là năng lượng biến ảo thành, cũng không phải là dã thú thật sựỄ”
“Cho nên, ta vừa tiến vào Hỗn Độn Bí Cảnh, tất cả dã thú nơi này liền có thể phát hiện tồn tại của ta. Cho nên, chúng nó sẽ rất nhanh xúm lại vây quanh ta.” Hạ Ngôn thầm suy nghĩ trong đầu.
“Nếu như vậy, ta còn chờ gì nữa? Chủ động xuất kích, trước đánh chết con dã thú cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ này rồi tính, sau.” Hạ Ngôn tập trung ánh mắt, linh lực màu vàng đột nhiên bộc phát ra, thân ảnh hóa thành một luồng hào quang màu vàng, phóng vọt tới hướng cảm ứng được con đã thú.
“Ầm!”
Đại địa chấn động!
“Không sai?” Sau khi Hạ Ngôn đánh chết con đã thú thu được một điềm tích phân, ngay sau đó hắn đừng ý niệm tra xét trong không gian, tức thì phát hiện cả vạn con dã thú đang ào tới chỗ mình, có xu thế sắp vây kín minh.
“Quả nhiên thực lực kém cõi nhất, đều có thể so với cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ của nhân loại.” Theo trên khí tức Hạ Ngôn có thể đưa ra phán đoán, hơn vạn con dã thú này, đều là tương đương với cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ và cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ của nhân loại. Hạ Ngôn cũng không có phát hiện dã thú có thể so với cường giả cảnh giới Thần chủ bình thường.
Số lượng dã thú tuy rằng rất đông đúc, nhưng ý niệm của Hạ Ngôn vẫn bao trùm toàn bộ, cho nên hắn có thể cảm ứng được rõ ràng dao động khí tức của những con dã thú này.
“Cũng khó trách, Thương Mộ Vân kia ở một lần khiêu, chiến Hỗn Độn Bí Cảnh nhiều nhất cũng chỉ kiếm được hơn ba mươi điểm tích phân mà thôi Đông đúc dã thú thực lực hung hãn như vậy đồng loạt vây công, cho dù là pháp tắc đại viên mãn, cũng ứng phó không kịpHạ Ngôn lẳc lắc đầu, tuy rằng trong không gian tràn ngập năng lượng khí the đục ngầu, nhưng Hạ Ngôn cũng có thể nhìn thấy một biển dã thú.
Tốc độ của đã thú rất nhanh, chỉ trong giây lát, biền thú đã tới gần hắn.
“Người khác không có cách nào, nhưng ta thì.” Mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, trong lòng đã có chủ ý.
“Bại Na Di Thuật!”
Thân mình Hạ Ngôn hư không tan vào trong không gian. Đại Na Di Thuật không cần thời gian chuẩn bị gì, tâm niệm vừa động là có thể dịch chuyển rời đi.
Nêu như Phi hành chạy trốn, bốn phương tám hướng đều là dã thú như vậy, căn bản là không có một khe hở đề chui lọt. Mà sử dụng thuấn di cũng không được, có lẽ lần đầu tiên còn có thời gian sử dụng thành công, nhưng lần thứ hai. lần thứbạ, sẽ rất khó có dù thời gian để chuẩn bị kịp thời thuấn đi.