Đối với những tu luyện giả núi Thủ Vọng mà nói, dù là một ngàn năm một vạn năm chẳng qua cũng chỉ là thời gian trong nháy mắt. Trong đó tu luyện giả có thể trở thành cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, cho dù thiên tư rất cao, cũng cầndùng thời gian lâu dài đề chậm rãi tích lũy thực lục. Còn tốc độ tu luyện giống như Hạ Ngôn này, có thể nói từ khi vũ trụ sinh ra tới nay, có lẽ cũng Chỉ có một mình hắn mà thôi.
“Vù!”
Trong không gian một bên, mấy bóng người đột ngột xuất hiện.
– Đông Ngữ người mới kia là ở chỗ này, ta nói không sai đâu? Hắn quả thật là muốn đi khiêu chiến Hỗn Độn Bí CảíủL Mộc Sinh! Ngươi vừa rồi còn không tin ta!
Một gã nhỏ gầy trong mắt tinh quang lóe sáng nhìn về phía hai người Hạ Ngôn và Lưu Dụ nói.
Vừa rồi Hạ Ngôn cùng Lưu Dụ từ Thanh Dương Phong hạ xuống, hắn tinh cờ thấy được hai người, liền lập tức thông báo cho hai tu luyện giả quen biết cùng chạy tới đây.
– Đông Ngữ này dường như vừa mới gia nhập Thanh Dương Phong, hẳn là đã thu được một vạn điềm tích phân khởi đầu của núi Thủ Vọng.
Tu luyện giả được kêu là Mộc Sinh không để ý đến lời nói của gã nhỏ gầy. mà vừa đi tới vừa nói.
– Mộc Sinh! Ngươi lại đánh chủ ý tới tích phân khởi đầu của người mới rồi?
Tu luyện giả mặc áo bào tím vẻ mặt ác nghiệt, quét mắt nhìn Mộc Sinh một cái nói.
– Hà hà! Đám người mới này luôn phải chịu thiệt thời một lần mới trường thành được. Ta làm vậy cũng là vì muốn tốt cho hắn! Không bằng như vầy đi, chúng la ba người mỗi người đều cùng so đấu với hắn một trận, mỗi một trận đặt cược ba ngàn tích phân núi Thủ Vọng như thế nào? Như vậy, hắn còn có thể còn lại một ngàn điểm tích phân, không đến mức hết sạch tích phân không thể đi khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh!
Mộc Sinh lộ vẻ mặt cười gian nói.
Ba người này đều là tu luyện giả của Vu Lan Phong
– Vậy còn chờ cái gì? Đi qua đó thử xem sao. Cũng không biết tiểu tử này có đáp ứng đánh cược với chúng ta hay không!
Ánh mắt gã nhỏ gầy chợt lóe sáng nói.
“Vù vù!”
Ba người lại nhích Thân hình, bay tới chỗ Hạ Ngôn và Lưu Dụ.
-Ồ?
– Đông Ngữ! Đó là tu luyện giả của Vu Lan Phong, bọn họ đang bay qua đây!
Lưu Dụ nhìn thấy ba người Mộc Sinh, nhướng mày nói khẽ với Hạ Ngôn:
– Nhớ kỹ, ngàn vạn lần không nên đáp ứng đánh cược cùng bọn chúng. Đám người đó mỗi lần có người mới tiến vào, bọn họ đều dùng thủ đoạn lừa gạt làm cho người mới chịu thiệt thời.
Dù sao. tích phân núi Thủ Vọng rất khó kiếm, theo quy cách thông thường kỳ thật Chỉ có một cách thu được tích phần, chính là khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh. Tuy rằng đánh cược cũng có thể thu được tích phân, nhưng chung quy là có người phải mất đi tích phân. Nhưng còn có một cách cuối cùng, chính là quyên tăng trân bảo. Một vài loại trân bảo hiếm có cũng có thể đổi lấy tích phân nhất định, địa điểm trao đổi là Vọng Thiên Cung Điện trên ngọn núi trung ương cao nhất. Thế nhưng nếu dùng trân bảo đổi lấy tích phân, chuyện này rõ ràng không sáng suốt, bởi vì loại Trầnbảo để đổi được tích phân Phi thường Phi thường hiếm có!
-Ừ!
Hạ Ngôn gật đầu
Khi hai người nói chuyện, ba tu luyện giả Mộc Sinh đã tới gần.
– Ha ha.
– Ngươi chính là Đông Ngữ thì phải?
Gã nhỏ gầy lên tiếng trước, nhìn Hạ Ngôn cười ha hả rồi nói.
– Đúng vậy!
Hạ Ngôn không kiêu ngạo không siểm nịnh đáp lời.
“Tiểu tử này dường như không dễ dụ!” Mộc Sinh thấy phản ứng của Hạ Ngôn khẽ cau mày, không khỏi thầm nghĩ trong lòng.
– Đông Ngữ! Nghe nói thực lực của ngươi thực không tệ!
Gã nhỏ gầy nheo mắt nhìn Hạ Ngôn nói
– Ha ha! Cũng bình thường thôi! Ta mới vừa gia nhập núi Thủ Vọng, khẳng định không bằng các vị tiền bối!
Hạ Ngôn khiêm tốn cười nói
-Hả?
Ba người đám nhỏ gầy nghe vậy, thần sắc đều hơi vừa động đưa mắt nhìn nhau.
– Đông Ngữ vừa mới tiến vào núi Thủ Vọng, đã có đảm lượng khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh, hiển nhiên là rất có tự tin với chính mình nha! Tuy nhiên, độ khó của Hỗn Độn Bí Cảnh, người bình thường rất khó mà dự đoán được!
Mộc Sinh đảo cặp mắt gian tà nói với Hạ Ngôn:
– Muốn khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh không thâm hụt tiền vốn, thật sự cần thực lực rất mạnh và kinh nghiệm đầy đủ!
– Đa tạ vị này báo cho biết!
Hạ Ngôn vội chắp tay nói lời tạ ơn.
Kỳ thật, Hạ Ngôn quả thật không muốn giao đấu cùng những người này, nếu làm cho sự tình ầm ĩ lên, thực có thể sẽ bị Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng phát hiện ra thân phận của mình. Hơn nữa trên núi Thủ Vọng cũng có mấy người biết mặt mình, như Thương Tử Danh phụ thân của Thương Mật chẳng hạn!
– Đừng khách sáo, Đông Ngữ! Ngươi khiêu, chiến Hỗn Độn Bí Cảnh đơn giản chính là vì kiếm tích phân. Một lần khiêu chiến cũng Khó mà thu được vài điểm tích phân. Không bằng như vầy đi, ngươi cùng ta so đấu một trận, xuất ra một ít tích phẳn làm tiền đặt cược. Chỉ cầnngươi có thể đánh bại ta, tích phẳn làm tiền đặt cược đó tự nhiên sẽ thuộc về ngươi. Như vậy đứng là kiếm điềm tích phân mau han nhiều cũng dễ dàng han nhiều so với tiến vào Hỗn Độn Bí Cảnh.
Mộc Sình giảo hoạt nhìn Hạ Ngôn, cười khẽ nói.
– Đúng vậy, so đấu kiếm tích phân quả thật rất nhanh. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải có lòng tin tưởng chính mình.
Gã nhỏ gầy tiếp theo chêm một câu:
– Đông Ngữ này hiển nhiên là rất tin tưởng vào mình!
– Các vị! Đông Ngữ hắn vừa mới tiến vào núi Thủ Vọng, đối với những chuyện này cũng chưa hiểu biết.
Lưu Dụ đứng một bên cau mày, lên tiếng nói vì Hạ Ngôn.
– Lưu Dụ! Ngươi đừng xen vào! Chúng ta không phải tìm ngươi so đấu, nếu ngươi muốn so đấu, đương nhiên ta cũng sẽ bồi tiếp! Thế nào? Xuảt ra điểm tích phân chiến một trận đi?
Sắc mặt Mộc Sinh tối sầm xuống, trầm giọng nói.
– Thương Kỳ! Qua đó xem thử?
Ở lối vào Hỗn Độn Bí Cảnh bên phải, hai tu luyện giả của Trì Vũ Phong cũng chú ý tới tình hình đám người Hạ Ngôn bên này, một người trong đó nhìn về phía người kia nói
– Dường như là Mộc Sinh mấy tên Chấp sự của Vu Lan Phong.
Thương Kỳ nhíu mày.
– Đúng vậy, nghe nói khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng lần này sinh ra tân Chấp sự. Mấy tênMộc Sinh kia. đường như là đang quẩn lấy tân Chấp sự tên là Đông Ngữ kia!
Lỗ Bá nheo mắt nhìn chằm chằm về hướng đám người Hạ Ngôn.
– ừ. Vương Chung còn đang ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh, chúng ta qua đó xem náo nhiệt đi. Đứng rổụ thông báo cho những người khác cũng đều đến xem náo nhiệt!
Thương Kỳ quay người lại nhìn thoáng qua cửa vào Hỗn Độn Bí Cảnh, rồi gật đầu nói
Tu luyện trên núi Thủ Vọng là chuyện Phi thường buồn tẻ, cho nên, mỗi khi có tiến hành so đầu giữa các tu luyện giả, đều sẽ có rất đông tu luyện giả xúm lai xem náo nhiệt, coi như là mọi người tìm vui một chút
– Đông Ngữ! Đùng đáp ứng bọn họ!
Lưu Dụ lo lắng, ngầm truyền âm cho Hạ Ngôn.
– Ha ha.
Hạ Ngôn cười một tràng, nhìn đám người Mộc Sinh trầm ngâm một hồi lâu.
Ba người Mộc Sinh thấy thế ánh mắt đều bắt đầu tỏa sáng. Xem ra Hạ Ngôn dường như là đang cân nhắc, hắn là muốn đáp ứng dánh cuộc với bọn họ, điều này khiến bọn họ Phi thường hưng phấn. Nên biết rằng một lần kiếm vào tay ba ngàn điểm tích phân núi Thủ Vọng, đây là một khoản rất lớn. Nếu đổi lại ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh kiếm đủ số tích phân này, còn không biết phải cầnbao nhiêu năm, có thể là mấy vạn năm thậm chí là mấy chục vạn năm không chừng.
– Thực xin lỗi! Ta không có hứng thú đánh cược cùng các vị!
Hạ Ngôn cuối cùng cười lắc đầu nói.
Nghe vậy, Lưu Dụ thầm thở ra một hơi nhẹ nhõm, còn ba người Mộc Sinh lại là sắc mặt tối sầm xuống, đầy vẻ tức giận trợn trừng mắt nhìn Hạ Ngôn. Chỉ có điểu Hạ Ngôn không đáp ứng đánh cược cùng bọn chủng, chủng cũng hoàn toàn không có cách nào. ở trên núi Thủ Vọng nghiêm cấm tu luyện giả chém giết nhau, so đấu thì được nhưng cần phải hai bên tự nguyện.
– Nhát gan!
– Quả thực chính là rùa đen rút đầu!
– Ta còn tưởng rằng hắn có thừa tự tin chó! Hóa ra là như thế này, ngay cả đánh cược cũng không dám!
Ba người tức giận trong lòng, ngoài miệng hung dữ châm biếm.
– Có ý tứ!
Hai người Thương Kỳ ở cách đó không xa cũng nhìn thấy, cất tiếng cười nói
“Vù vù vù vù vù vù vù!”
Đúng lúc này, rất nhiều bóng người xuất hiện ở gần đó.
-Hả?
“Không xong! Như thế nào đến đây nhiều người như vậy?” Hạ Ngôn nhìn thấy bốn phía xuất hiện càng ngày càng nhiều người, hắn nhướng mày, thầm nghĩ trong lòng không tốt. Hắn không muôn so đấu cùng ba người Mộc Sinh kia, chính vì không muốn làm lớn chuy ệạ nhưng không ngờ hiện tại đã đến đây nhiều người như vậy. Trong thời gian ngắn ngủi đã nhìn thấy mấy chục tu luyện giả ở nơi này
– ồ? Không phải nói có đánh cược sao? Như thế nào còn không có bắt đầu?
Một gã tu luyện giả vừa mới tới đây, nhìn quanh bốn phía, lại đảo qua đám người Mộc Sinh, bất mãn ỉớn tiếng nói
– Đúng vậy, Thương Kỳ! Ngươi báo cho chúng ta biết tới nơi này xem so đầu, so đấu ở chỗ nào?
Lại có một gã tu luyện giả chất vấn tu luyện giả Thương Kỳ!
– Ôi! Xem ra đi một chuyến uổng công rồi! Tới nãy giờ cũng không thấy đánh cược đâu?
Một gã tu luyện giả thấp lùn lúc lắc đau thở dài than thở.
Tu luyện giả núi Thủ Vọng xem như tương đối đều quen biết lẫn nhau, đối với thực lực của đối phương đều hiểu biết khá rõ. Cho nên dưới tình huống như vậy, đương nhiên rất khó phát sinh đánh cược lẫn nhau! Biết lõ thực lực của mình không bằng đổi phương, mà còn đánh cược ư? Vậy không phải là kẻ ngu ngốc sao? Mà muốn tìm tu luyện giả thực lực thấp kém hơn mình để đánh cược, thì người ta lại không chịu! Chấp sự núi Thủ Vọng cũng phân nhiều là như vậy!
Cho nên, bình thường phát sinh so đấu đánh cược, hoặc là giữa hai người tồn tại mâu thuẫn rất lớn. hoặc là Chấp sự mới gia nhập núi Thủ Vọng bị người Chấp sự lão luyện lâu năm khích tướng rồi bị dụ.
Con người mới chịu thiệt một lần rồi cũng biết lợi hại trong đó, nếu không lại tùy tiện đánh cược cùng với tu luyện giả khác hay sao. Nên muốn kiếm một điểm tích phân núi Thủ Vọng thật rất khó.
– A? Đây là Đông Ngữ Chấp sự mới tiến vào núi Thủ Vọng chúng ta sao?
Cũng có tu luyện giả nhìn thấy Hạ Ngôn, ra tiếng nói:
– Đông Ngữ Chấp sự! Chúng ta đến luận bàn một trận đi! Thế nào? Hà hà! Đặt cược một điểm tích phân núi Thủ Vọng, không cần nhiều lắm! Mà mấy ngần tích phân cũng được!
– Lý Pháo! Ngươi đừng xen vào! Không thấy Mộc Sinhbọn họ sớm đã đến đây rồi sao?
Trong đám người, có người lại ngăn cản tên Lý Pháo.
– Chê cười! Đông Ngữ có thể muốn luận bàn với ta, mà không muốn luận bàn cùng Mộc Sinh bọn họ thì sao?
Lý Pháo nhướng mắt nói với tu luyện giả kia.
– Sao lại thế này?
Trong đám người, Phương Vũ Sinh cau mày, trong lòng thầm nghĩ: “Đông Ngữ này, như thế nào lại giống Hạ Ngôn kia y như đúc vậy? Đúng rồi, hắn chính là Hạ Ngôn, không ngờ lại sửa tên gia nhập núi Thủ Vọng!”
“Ta phải lập tức báo cho Thương Tử Danh! Tiểu tử này. không ngờ tiến vào núi Thủ Vọng chúng ta!” Phương Vũ Sinh thầm nghĩ.
Lúc trước Phương Vũ Sinh cặp bè với Thương Mật con của Thương Tử Da&h đã từng gặp qua Hạ Ngôn, cho nên lúc này nhận ra Hạ Ngôn. Hắn vội truyền âm báo tin này cho Thương Tử Danh biết. Thương Tử Danh từng bị Hạ Ngôn đánh cho bị thương, mối thù hận này đếnbây giờ vẫn không có tiêu tan.
“Bọn người kia, còn tưởng rằng Hạ Ngôn dễ khi dễ đây? Hừ, chờ khi các ngươi nhìn thấy thực lực chân chính của tiểu tử này, sẽ không còn có thể cười được nữa!” Phương Vũ Sinh cười lạnh liên tục, ánh mắt quét nhìn về phía những tu luyện giả đang trêu chọc Hạ Ngôn.
Người khác không biết, nhưng Phương Vũ Sinh biết rất rõ: ở trước khi Hạ Ngôn tiến vào giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, hắn đã có thể đánh cho Thương Tử Danh bị thương.