Huyền Thiên

Chương 973: Khống chế!


“Tê -!”

Trong vài giây ngắn ngủi, Dương Thiên Lôi và Lăng Hi đã xoay chuyển càn khôn, lấy tốc độ đại thuấn di thuật siêu việt, tránh được công kích phản vật chất khủng bố dày đặc.

– Lăng muội, nàng thu lại toàn bộ phi hành khí, không được để bất kỳ một cái chạy trốn. Ta đi bắt vua!

– Được!

Trong không gian hỗn loạn, có sự bổ sung của lực lượng thiên địa, Dương Thiên Lôi có được thiên phú biến thái như cá gặp nước, còn có cái gì có thể uy hiếp được sự tồn tại của hắn đây?

Không có!

Ít nhất, trước mắt mà nói, Dương Thiên Lôi còn chưa có nghĩ ra được người nào có thể uy hiếp được hắn.

Chỉ bất quá, lúc này muốn khôi phục đến trạng thái đỉnh phong cần phải có một đoạn thời gian, dù sao lực lượng thiên địa quá loãng, vừa chiến đấu vừa khôi phục, có thể duy trì cân bằng đã là cực hạn rồi. Hơn nữa, quan trọng nhất lại thân thể hiện tại của Dương Thiên Lôi chưa rèn luyện qua, thật sự có chút rác rưởi.

Mà uy lực của công kích phản vật chất lại cường đại đến nỗi khiến Dương Thiên Lôi và Lăng Hi đều có chút kinh hãi.

Loại lực lượng không phải lực lượng thiên địa này, có thể làm được đến cảnh giới như thế, thực sự có điểm không thể tưởng tượng nổi.



– Giết! Giết!

Mặc dù khả năng tính toán cường đại đến không thể tưởng tượng nổi, căn bản không cần Kester truyền đạt mệnh lệnh, hỏa lực của toàn bộ chiến hạm đều đã tập trung vào Dương Thiên Lôi và Lăng Hi di chuyển với tốc độ cao, nhưng Kester lại vẫn điên cuồng hò hét.

Thật không ngờ, bất kể như thế nào hắn cũng không nghĩ tới, không ngờ Dương Thiên Lôi cường đại đến ngay cả công kích phản vật chất cũng không có hiệu quả. Giờ này khắc này, tuy rằng ngoài miệng phẫn nộ rít gào nhưng tinh phiến trong đầu lại không ngừng vận chuyển tốc độ cao, cuối cùng khi Dương Thiên Lôi cùng Lăng Hi tránh thoát được hỏa lực vòng thứ nhất liền đưa ra lựa chọn sáng suốt nhất – trốn!

Ầm…

Chiến hạm cực mạnh của Kester cùng Tabitha cơ hồ vào lúc Dương Thiên Lôi và Lăng Hi phân chia tấn công hạm, đội đột nhiên thúc giục, đĩa bay hình tròn cực lớn tức thì phát ra thanh âm ầm ầm khủng bố, trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang chạy trốn.

Nháy mắt liên tăng tới tốc độ khủng khiếp!

Vèo

Dương Thiên Lôi thôi động năng lượng bổn nguyên không nhiều lắm trong cơ thể đến cực hạn đồng thời điên cuồng cắn nuốt lực lượng thiên địa, thần niệm tập trung vào chủ chiến hạm của Kester cùng Tabitha, lấy đồng dạng tốc độ kinh người đuổi theo.

Phi hành tốc độ siêu cao, Dương Thiên Lôi không thể không ngưng tụ bảo hộ ở trên thân thể, nếu không chỉ sợ thân thể sẽ trực tiếp hôi phi yên diệt.

“Làm sao có thể? Điều này sao có thể?”

Kester vốn cho là, cho dù không thể đem Dương Thiên Lôi tru diệt thì cũng có thể dễ dàng chạy trốn, bởi vì những chiến hạm này của hắn đều là phi hành khí siêu việt hơn của Địa Cầu vô số lần, chỉ cần khởi động năng lượng phản vật chất, tốc độ trong nháy mắt sẽ tăng lên mức độ kinh người, hơn nữa liên tục tăng lên, không mất bao lâu sẽ xuất hiện nhảy vọt không gian, siêu việt vận tốc ánh sáng…

Tuy nhiên, giờ khắc này, hệ thống quét hình của trí não cường hãn không ngờ rõ ràng cảm ứng đượng một cỗ năng lượng cường đại đang với một tốc độ so với của chiến hạm còn nhanh hơn, dần dần đuổi tới gần.

Mặc dù căn bản không biết tình huống cụ thể của nguồn năng lượng này, nhưng Kester biết rõ một điều, là Dương Thiên Lôi đang đuổi tới.

Điều này sao có thể? Nhân loại làm sao có thể có được tốc độ như vậy?

– Ngăn trở! Toàn bộ chiến hạm, ngăn trở cho ta, toàn lực khai hỏa!

Kester hoảng sợ quát to.

Giờ khắc này, hắn bất chấp hết tất cả cũng phải chạy trốn cho bằng được.

Theo mệnh lệnh của Kester, trong phút chốc, gần trăm tàu chiến hạm, hỏa lực toàn khai, dưới sự điều khiển chỉnh thể của tổng trí não, tổ thành khuôn mẫu phòng ngự công kích hữu hiệu nhất, hoàn mỹ nhất điên cuồng để cản trở sự truy kích của Dương Thiên Lôi.

Lăng Hi với tu vi đạt tới cảnh giới Đại La Kim Tiên, cộng với pháp lực tràn đầy, nhưng đối với năng lượng công kích phản vật chất khủng bố nàng cũng phải tạm tránh né, tiến lên gian nan, chậm chạp, muốn quét sạch toàn bộ chiến hạm, hiển nhiên phải hao phí khá nhiều sức lực, căn bản không phải trong thời gian ngắn là có thể hoàn thành.

Đúng như lo lắng ban đầu của Dương Thiên Lôi, không hề nghi ngờ, lúc này nếu trăm tàu chiến hạm hướng bốn phương tám hướng chạy trốn, tuyệt đối sẽ có không ít cá lọt lưới.

May mà, dưới thủ đoạn bắt giặc bắt vua trước của hắn, ngoại trừ chủ chiến hạm của Kester ra, gần trăm tàu chiến hạm đều bị Kester hạ lệnh làm vật hy sinh ngăn cản Dương Thiên Lôi và Lăng Hi, không ai chạy trốn.

Không phải bọn hắn không sợ, mà là sinh vật tinh phiến trong đầu Kester, đối với bọn hắn có lực khống chế tuyệt đối, căn bản sẽ không sinh ra ý niệm đi ngược lại mênh lệnh của Kester.

Rầm rầm rầm…

Đối mặt với công kích phản vật chất từ các phương vị oanh kích tới, bằng vào cảm giác lực cường đại của mình, Dương Thiên Lôi tránh thoát rất nhanh, đồng thời không ngừng đuổi theo chủ chiến hạm.

Mà Lăng Hi thì thúc dục năng lượng đến cực hạn, tránh né công kích phản vật chất, liên tục phát ra trận pháp công kích vô cùng cường hãn, chỉ có thể phá hủy, không kịp thu nhiếp.

– Tabitha, theo ta đi!

Nhìn thấy Dương Thiên Lôi càng ngày càng tiếp cận, Kester không hề do dự, bởi vì khoảng cách đạt tới điểm tới hạn của nhảy vọt không gian ít nhất còn hơn mười phút nữa. Thời gian mười phút này chẳng mấy chốc Dương Thiên Lôi sẽ đuổi tới.

Kester như tia chớp thông qua sinh vật tinh phiến hướng trí não truyền đạt một loạt mệnh lệnh.

“Sưu sưu…”

Hai đạo lưu quang không thể phát hiện trực tiếp từ trong chủ chiến hạm phóng ra, trong nháy mắt lao ra ngoài, Kester cùng Tabitha đều đã điều chỉnh gien tổ hợp, lợi dụng sinh vật tinh phiến cường hãn của bản thân, mô phỏng hoàn cảnh xung quanh tiến hành, trở thành một loại tế bào phân tán không có hình thể.

– Muốn chạy sao?

Khiến Kester cùng Tabitha kinh ngạc chính là, đúng lúc này không ngờ Dương Thiên Lôi trực tiếp xuất hiện tại trung tâm bọn hắn. Trong nháy mắt này, nhất là Tabitha ban đầu còn ngưu bức cùng Dương Thiên Lôi chiến đấu, nếu như còn thân người e rằng bị dọa tới mức cứt đi cũng không khống chế nổi…

– Trấn!

Cùng lúc đó, theo tiếng hét lớn từ trong miệng Dương Thiên Lôi phát ra, một đạo khí tức bàng bạc vô tận, bất thình lình từ trên trời giáng xuống, Cửu Đỉnh trấn áp thiên hạ vạn vật, giống như một tòa núi non nguy nga vắt ngang thiên địa, tỏa ra quang mang như ngọc, từ chín phương vị, vây quanh chủ chiến hạm.

Thần niệm của Dương Thiên Lôi sớm tập trung vào chủ chiến hạm, đối với nhất cử nhất động của chủ chiến hạm đều vô cùng rõ ràng, nhưng mà dưới vận tốc cực cao cùng với cự ly xa như thế, Dương Thiên Lôi muốn dụng pháp tắc thần thông cùng thần niệm khống chế những người này thì hắn còn làm chưa được. Cho nên, khi phát hiện ra hai người Kester cùng Tabitha chạy ra khỏi chủ chiến hạm, hơn nữa sau đó lại không cảm ứng được khí tức của hai người, tức thì Dương Thiên Lôi chấn động, không dám có chút giữ lại nào, thúc gục thần niệm tinh thần của mình, hướng cả không gian xung quang chủ chiến hạm hét lớn.

Tiếng hét trực chỉ nhân tâm!

Kester cùng Tabitha căn bản không nghĩ đến, Dương Thiên Lôi chẳng qua chỉ là hù dọa bọn hắn mà thôi. Nếu như bọn hắn hoàn toàn không để ý tới, vẫn dựa theo năng lực siêu việt của thuật ẩn nặc này nhanh chóng rời đi thì phỏng chừng hai người có thể chạy thoát được. Nhưng bọn hắn lại bị Dương Thiên Lôi làm cho kinh ngạc đến ngây người, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất hiện ra nguyên hình, đồng thời ngưng tụ gien tổ hợp thành trạng thái cường đại nhất.

Trên thực tế chuyện này chỉ xảy ra trong nhát mắt, nhưng cũng chính là trong nháy mắt này, Dương Thiên Lôi cũng đã tiếp cận, hơn nữa trực tiếp tế ra pháp bảo cường đại nhất hiện tại của hắn.

Pháp bảo trấn áp thiên hạ vạn vật!

Cùng lúc đó, Dương Thiên Lôi đột nhiên phất tay, phát ra từng đạo kết giới phong ấn, trong phút chốc, liền hoàn toàn bao vây Kester cùng Tabitha bên trong.

– Dương Thiên Lôi, ngươi thật sự muốn đám người Liễu Diệc Nhi chết hết sao? Hiện tại dừng tay, chúng ta nhận thua, không quản ngươi ra điều kiện gì, chúng ta cũng có thể đáp ứng ngươi. Bằng không, đám người Liễu Diệc Nhi đều phải chết, ngươi cản bản tìm không thấy bọn chúng.

Kester tràn ngập kinh hãi, nhưng cố gắng trấn định, lớn tiếng nói với Dương Thiên Lôi.

Tuy nhiên…

Trả lời hắn chính là một tiếng hét thông thiên của Dương Thiên Lôi!

– Nhiếp!

Chủ chiến hạm khổng lồ tức thì bị quang mang Cửu Đỉnh xoay quanh, trong phút chốc liền biến mất trong hư không, hơn nữa tất cả trí não bố trí bên trong chủ chiến hạm đều ngưng toàn bộ, toàn bộ mọi người bất động, bao gồm cả suy nghĩ cũng đình chỉ.

Thời không yên lặng!

Không có cách nào, đối mặt với công kích khủng bố của phản vật chất, Dương Thiên Lôi căn bản không thể nắm chắc, sau khi hút thứ này vào, nếu còn chưa chân chính khống chế được, như vậy sẽ làm cho không gian não hải của mình trời long đất lở. Cho nên, trước khi thu vào, Dương Thiên Lôi đã bằng vào thần thông cường hãn, thi triển pháp tắc thời không tĩnh chỉ trên chủ chiến hạm.

Thẳng đến sau đó, Dương Thiên Lôi mới chuyển ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Kester cùng Tabitha bị nhốt trong trận pháp, không nói gì, đối với thứ rác rưởi này, Dương Thiên Lôi căn bản khinh thường nói nhiều, nhưng muốn trực tiếp hủy diệt hai người này thì lại không có khả năng. Bởi vì một khi hủy diệt hai người, hạm đội quần long vô thủ, sẽ mất đi sự khống chế, giờ phút này Lăng Hi mới chỉ phá hủy được mấy chiến hạm mà thôi, còn lại mấy chục chiếc thì làm thế nào? Vạn nhất tỏa ra bốn phương tám hướng bỏ chạy thì hỏng bét.

Cho nên, Dương Thiên Lôi không có làm như vậy, mà là phất phất tay về phía hai người, trong phút chốc, trận pháp không gian phong ấn hai người tức thì một phân thành hai, tách hai người ra.

Cùng lúc đó, ấn đường Dương Thiên Lôi phát ra một đoàn phù văn cùng tinh quang huyền ảo, trong phút chốc liền nhập vào ấn đường của Kester đã không còn sức phản kháng.

Nửa giờ sau! Trong không gian hỗn loạn, đã không còn dấu vết chiến đấu, chiến hạm còn thừa lại thì trôi nổi trong hư không.

Dương Thiên Lôi và Lăng Hi, cùng với chúng nữ với nét mặt kinh ngạc đang đứng trong chủ chiến hạm ngắm nhìn Dương Thiên Lôi. Truyện Tiên Hiệp

Chiến đấu đã chấm dứt, khi Dương Thiên Lôi chân chính nắm trong tay Tabitha là tuyên cáo kết thúc. Toàn bộ chiến hạm, cho dù Dương Thiên Lôi không độ hóa hoặc là luyện hóa bọn chúng, thì tất cả đều ngoan ngoãn theo mệnh lệnh của Dương Thiên Lôi, tụ tập lại, cùng nhau trở thành đại quân dưới trướng của Dương Thiên Lôi.

Nhưng mà, giờ phút này Dương Thiên Lôi lại cau mày.

– Thế quái nào lại thiếu một chiếc? Chạy trốn như thế nào nhỉ?

Dương Thiên Lôi không nghĩ ra, sau khi luyện hóa Kester, Dương Thiên Lôi cũng thành công hợp thành một thể với sinh vật tinh phiến của Kester dung. Cả gia tộc Kennedy đã hoàn toàn nằm trong tay hắn. Mà qua trí nhớ của hai người Kester và Tabitha, ngoại trừ một chiến hạm bị Lăng Hi khống chế ra, còn có một tàu chiến hạm vi phạm mệnh lệnh của Kester. Lúc ấy Kester nghĩ rằng hai tàu chiến hạm đều là bị Dương Thiên Lôi khống chế. Nhưng Dương Thiên Lôi và Lăng Hi chỉ nắm trong tay một chiếc mà thôi.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.
Tối Cường Y Thánh

Chương 973: Khống chế


Từ thị vương triều.

Hôm nay trong vương thành là cực kỳ náo nhiệt.

Hầu như tất cả mọi người đang bàn luận liên quan với Phò mã cạnh tranh, Từ Túy Tâm được gọi là Cầm tiên tử, nàng cũng không phải là ít người trong lòng nữ thần, chỉ tiếc, lần này Phò mã cạnh tranh không phải ai đều có thể đi quan sát.

Hoàng cung thủ vệ so với bình thường càng thêm nghiêm ngặt, chỉ có thu được mời thiệp mời người mới có thể tiến nhập.

Cử hành Phò mã tranh địa phương là hoàng cung bên trong luận võ trường.

Cái này luận võ trường cực kỳ to lớn, ngoại hình cùng Cổ La ngựa đấu thú trường gần như, đây là hoàng cung bên trong nhất là nguy nga kiến trúc một.

Toàn bộ luận võ trường toàn thân màu đỏ, chia làm phương hướng bốn cái ra vào miệng.

Có Phạm Tùng Hải cùng Tề Vũ Yên dẫn đường, Trầm Phong cùng Lư Dịch Sinh đám người tự nhiên là một đường thông suốt.

Lư Khắc Vũ đi ngang qua ngâm tiên linh nước sau, thương thế của hắn hoàn toàn khôi phục lại, bên trong thân thể không có để lại bất kỳ di chứng về sau.

Bất quá, vì không đưa tới chú ý, hắn tạm thời vẫn là ngồi trên xe lăn, từ Lư Bội Vân đẩy hắn tiến nhập luận võ trường.

Toàn bộ luận võ trường trình hình tròn , bên cạnh có bao nhiêu tầng thính phòng.

Thông thường tân khách chỉ có thể thu được một tấm vị trí, mà những địa vị kia cao quý người, có thể nắm giữ một gian phòng khách quý.

Ở thính phòng tầng cao nhất có một vàng son lộng lẫy lớn căn phòng lớn, đây là chuyên môn cho Từ thị vương triều đế vương chuẩn bị.

Lấy Phạm Tùng Hải thân phận, muốn muốn thu được một cái phòng khách quý cũng không khó khăn.

Trầm Phong đám người lại đi tiến vào phòng khách quý sau, liền bắt đầu yên lặng chờ Phò mã cạnh tranh bắt đầu rồi.

Ở đằng kia vàng son lộng lẫy căn phòng bên, có một bố trí vui mừng gian phòng, đây là chuyên môn chuẩn bị cho Từ Túy Tâm.

Giờ khắc này, vui mừng trong phòng.

Từ nơi này có thể liếc nhìn bên dưới luận võ trường người đến người đi, Từ Túy Tâm ngồi ở trên ghế xuất thần, hôm nay nàng mặc trên người một cái màu đỏ quần dài, cho nàng tăng thêm mấy phần xinh đẹp cảm giác.

Trên ghế khán giả mỗi một gian phòng khách quý cùng gian phòng đều là không có cửa, chẳng bằng nói là từng cái từng cái bị cách đi ra không gian, như vậy thì sẽ không ngăn cản bên trong tân khách tầm mắt.

Một tên dáng dấp vô cùng dễ nhìn nữ nhân đi vào Từ Túy Tâm vị trí vui mừng gian phòng, nàng cùng Từ Túy Tâm có mấy phần tương tự, chỉ là tuổi của nàng nhìn thấy được muốn lớn hơn nhiều, gò má trái trên có một đạo hồng ấn tử, nàng tận lực không để Từ Túy Tâm nhìn thấy mặt trái của chính mình.

Nữ nhân này là mẫu thân của Từ Túy Tâm Ngô Ánh Thu.

Nàng trong tròng mắt tràn đầy tự trách, nói: “Túy Tâm, nếu như ta còn là Từ thị vương triều Hoàng Hậu, như vậy có lẽ ngươi cũng không cần bị bức ép đến một bước này.”

“Này mấy năm, ta một mực nghĩ, chính mình năm đó không tranh với đời có phải thật vậy hay không sai rồi?”

“Là mẫu thân có lỗi với ngươi.”



— QUẢNG CÁO —

Ngô Ánh Thu đi tới Từ Túy Tâm phía sau, hai tay khoát lên nữ nhi mình trên bả vai.

Ở Từ Túy Tâm muốn muốn mở miệng thời điểm.

Một tên thanh niên khí thế hung hăng đi vào, hắn đầu tiên nhìn liền thấy được Ngô Ánh Thu bên trái trên mặt hồng ấn, tức giận ngất trời quát: “Mẫu thân, có phải là cái kia tiện nữ nhân đánh ngươi?”

Người thanh niên này là Tam Hoàng tử Từ Nguyên, Từ Túy Tâm thân đệ đệ, một thân tu vi ở Tiên Tôn hậu kỳ cấp độ.

Nhìn thấy Từ Nguyên ánh mắt sau, Từ Túy Tâm nghi ngờ đổi qua đầu, vừa rồi nàng xuất thần lợi hại, căn bản không có chú ý tới mình mẫu thân khác thường.

Gặp Ngô Ánh Thu che che giấu giấu, muốn muốn ngăn trở chính mình bên trái trên mặt hồng ấn sau, Từ Túy Tâm mày liễu chăm chú nhíu lại, hỏi: “Mẫu thân, chuyện gì thế này?”

Ngô Ánh Thu không sao cả cười cợt: “Túy Tâm, ngươi không cần lo lắng cho ta, ta chỉ là. . .”

Không chờ nàng nói hết lời, Từ Nguyên bên trong thân thể mãnh liệt khí thế không nhịn được bộc phát ra, nói: “Mẫu thân, ngươi không cần ẩn giấu, ta đã nghe nói, là ngươi đi cầu cái kia tiện nữ nhân, để cho nàng đi mở miệng thủ tiêu lần này Phò mã chọn lựa, hơn nữa ngươi có phải là còn quỳ xuống?”

Nói xong lời cuối cùng, hắn cắn răng nghiến lợi lên, bàn tay chăm chú nắm thành quyền đầu, đầu ngón tay lâm vào trong lòng bàn tay, từng tia từng tia máu tươi chảy ra.

Trong miệng hắn tiện nữ nhân tự nhiên là Từ thị vương triều bây giờ Hoàng Hậu.

Từ Túy Tâm chân mày nhíu càng gia tăng, mặt mũi bình tĩnh trên rốt cục lửa giận hiện ra.

Vài giây sau.

Từ Nguyên tâm tình càng ngày càng không bị khống chế: “Mẫu thân, cho dù là cái kia tiện nữ nhân nguyện ý giúp ngươi mở miệng, e sợ lần này Phò mã chọn lựa cũng sẽ không thủ tiêu, ngươi cần gì phải hướng về loại người như vậy quỳ xuống!”

Hắn cơ hồ là rống lên, ngực quần áo bỗng nhiên đang bị một loại màu đỏ cho thẩm thấu.

Thấy cảnh này sau, Từ Túy Tâm cùng Ngô Ánh Thu sắc mặt lập tức biến đổi.

Từ Túy Tâm đứng lên, vội vã để đệ đệ của mình ngồi xuống, căn bản không cho cự tuyệt giải khai Từ Nguyên quần áo trên người.

Nàng cùng Ngô Ánh Thu nhìn thấy Từ Nguyên lồng ngực trải qua băng bó đơn giản, máu tươi hoàn toàn thẩm thấu màu trắng băng vải, hiện tại nhất định phải lập tức một lần nữa cầm máu.

Từ Túy Tâm lấy xuống Từ Nguyên trên người băng vải, từ trong nhẫn chứa đồ lấy ra một bình thượng đẳng dừng Huyết Linh thuốc.

Có thể khi nàng nhìn thấy Từ Nguyên nơi ngực có một không nhỏ lỗ máu thời gian, nàng có thể phán đoán ra, nếu như cái này lỗ máu xa hơn bên cạnh di chuyển một ít, Từ Nguyên trái tim tuyệt đối khó giữ được.

Ngô Ánh Thu viền mắt nháy mắt đỏ, con mắt chăm chú nhìn mình chằm chằm con trai nơi ngực.

Từ Túy Tâm dùng dừng Huyết Linh thuốc giúp Từ Nguyên cầm máu sau, lại lần nữa giúp hắn băng bó một chút miệng vết thương, đồng thời cho hắn phục dụng thượng đẳng chữa thương đan.

Từ nhỏ Từ Nguyên ở chính hắn một tỷ tỷ trước mặt, vẫn phẫn diễn ngoan em trai nhân vật, vì lẽ đó vừa rồi hắn không dám có chút ngăn cản.

Trước mắt, ở miệng vết thương một lần nữa bị sau khi băng bó xong, hắn nhìn chỉ là nhìn chằm chằm tỷ tỷ của chính mình, cắn răng, nói: “Là Từ Tinh Hoa cái kia cẩu tạp chủng.”



— QUẢNG CÁO —

“Tối ngày hôm qua trong lòng ta mặt thực sự phiền muộn, có một luồng khí không cách nào thả ra ngoài, vì lẽ đó ta đến phía sau núi đi đánh giết yêu thú.”

“Rõ ràng phía sau núi chỉ là cho Tiên Tôn ở dưới người rèn luyện dùng, bên trong căn bản không sẽ vượt qua Tiên Tôn sơ kỳ yêu thú, nhưng ta nhưng gặp một đầu tu vi ở hai cấp Thánh giả hung thú.”

“Nếu không phải là lúc đó hộ vệ của ta vẫn tiếp theo, bọn họ liều mạng kéo con thú dữ kia, ta căn bản không cách nào trốn ra được.”

“Ở ta muốn ly khai hậu sơn thời điểm, một con cung tiễn không biết từ nơi nào phá không mà đến, đang khẩn cấp bước ngoặt, ta thân thể bên cạnh hơi có chút, mới khiến cho không hề xuyên thủng ta trái tim.”

“Sau, bảo vệ phía sau núi cao thủ đến, cái kia âm thầm sát thủ mới không có đối với ta phát động thứ hai mũi tên.”

“Ngoại trừ Từ Tinh Hoa cái kia cẩu tạp chủng, ta không nghĩ ra còn có ai sẽ như vậy trăm phương ngàn kế muốn giết chết ta.”

Trong miệng hắn Từ Tinh Hoa là bây giờ Thái Tử.

“Từ Nguyên, cẩn thận họa là từ miệng mà ra, ngươi có chứng cớ gì nói ta đối với ngươi hạ sát thủ?”

Đang lúc này, một tên ăn mặc xa hoa Thái Tử dùng thanh niên đi vào, trên mặt hắn có một loại tự cho là ngạo mạn, nhìn về phía Từ Nguyên thời điểm, trong tròng mắt tràn đầy khinh thường, hắn chính là Thái Tử Từ Tinh Hoa, tu vi ở Tiên Tôn đỉnh cao.

Ở Từ Tinh Hoa bên cạnh còn tiếp theo một tên trang điểm cực kỳ hoa lệ nữ nhân, nàng là Từ thị vương triều bây giờ Hoàng Hậu Triệu Nhã Mai, sinh ra ở một người bình thường nhất lưu trong thế lực, nàng là cái kia nhất lưu thế lực tông chủ em gái ruột, ngược lại cũng coi là sinh ra cao quý, tu vi đã tới bốn cấp Thánh giả cấp độ.

So với so sánh Ngô Ánh Thu mới chỉ là một cấp Thánh giả tu vi, nàng muốn so với Triệu Nhã Mai yếu hơn không ít , tương tự của nàng sinh ra cũng không có Triệu Nhã Mai tốt.

Từ Tinh Hoa cùng Triệu Nhã Mai lúc đến nơi này, vừa vặn nghe được Từ Nguyên nói câu nói sau cùng.

Triệu Nhã Mai hừ lạnh một tiếng, nói: “Dám nói con trai ta là cẩu tạp chủng?”

“Từ Nguyên, mẹ của ngươi ở trước mặt ta quỳ xuống dập đầu đầu, bị thủ hạ ta nha đầu liên tục đập tai quang, nàng ở trước mặt ta cùng chó không có khác gì, ngươi làm con trai của nàng, ngươi là cái gì?”

Đang khi nói chuyện.

Triệu Nhã Mai cánh tay nhẹ nhàng vung lên, một luồng kình khí đột nhiên mà sinh, Từ Túy Tâm cùng Ngô Ánh Thu cũng không kịp nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn kình khí đánh vào Từ Nguyên trên người.

“Ầm” một tiếng.

Từ Nguyên thân thể đụng vào bên cạnh trên vách tường, vết thương trên người miệng lại lần nữa bắt đầu chảy máu, trong miệng cũng không nhịn được phun ra búng máu tươi lớn.

Triệu Nhã Mai gặp mất đi tỉnh táo Từ Túy Tâm, cười lạnh nói: “Này mới đúng, bình thường nhìn ngươi tấm kia không có biểu tình mặt, ngươi thật sự cho rằng đối với hết thảy đều bày mưu nghĩ kế sao?”

“Hôm nay Phò mã chọn lựa, cuối cùng thắng được người nhất định sẽ là Vương tướng quân nhi tử, ngươi tốt nhất cho ta phối hợp một chút, bằng không không chỉ là mẹ ngươi cùng đệ đệ, liền ngay cả mẹ ngươi nhà mẹ đẻ, cũng chớ muốn có người sống thật khỏe.”

Nói xong, nàng cùng Từ Tinh Hoa cười lạnh đi ra khỏi nơi này.

Vạn nhất đem đến bị Từ Túy Tâm thật sự gả vào thế lực mạnh mẽ bên trong, chẳng bằng bọn họ hiện tại đến khống chế tất cả những thứ này, Vương tướng quân nhưng là bọn họ trung thành người ủng hộ.

Triệu Nhã Mai cùng Từ Tinh Hoa tự cho là hôm nay tất cả, toàn bộ ở bọn họ nắm trong lòng bàn tay.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.