Ngày thi đấu thứ hai cũng là một ngày thời tiết đẹp, trời cao và trong xanh!
Buổi sáng Hạ Tử Hân gặp Tịch Thu Thủy, bị đánh bại. Mặc dù võ kỹ Hạ Tử Hân không tầm thường nhưng so với đối thủ Tịch Thu Thủy của nàng thì kém không nhỏ. Trước khi hai người giao thủ, Hạ Ngôn nói cho Hạ Tử Hân một ít kỹ xảo tuy nhiên trong thực chiến Hạ Tử Hân cũng không lợi dụng tốt kỹ xảo theo lời Hạ Ngôn. Trong cuộc đấu của hai người, Tịch Thu Thủy tự nhiên là nhân cơ hội miệng đầy lời nói dâm dục chiếm tiện nghi Hạ Tử Hân.
Buổi chiều, Hạ Tử Hân gặp Vương gia Vương Ngữ Yên. Hạ Tử Hân biết mình không phải là đối thủ của Vương Ngữ Yên, kinh mạch không bằng Vương Ngữ Yên, võ kỹ cũng không bằng “Ngọc Nữ Miên Kiếm” của Vương Ngữ Yên. Cho nên mặc dù cuối cùng bị thua nhưng Hạ Tử Hân cũng không lộ ra bất kỳ vẻ thất vọng.
Mà Hạ Ngôn trong luận bàn võ kỹ hai ngày trước cũng không giao thủ với Vương Ngữ Yên, Tịch Thu Thủy, Hạ Tử Hân. Trong hai ngày này tổng cộng đánh sáu trận, đều thắng.
Trong sáu trận này, Hạ Ngôn sử dụng võ kỹ vẫn là ba chiêu kiếm kỹ đơn giản hóa của “Thiên Vũ Thần Thương”.
Sáu người dự thi đánh với hắn bao gồm cả Hạ Lưu, không một ai có thể chống đỡ được ba chiêu của hắn, cũng chính là ba chiêu Hạ Ngôn diễn luyện vòng thứ hai.
Ba chiêu kiếm kỹ thoạt nhìn giản dị tự nhiên lại lợi hại khiến người ta khó thể tưởng tượng.
– Tịch Khôn. Ngươi thế nào mà ngay cả ba chiêu của thằng khốn kia cũng không chống được?
Sau khi Tịch gia Tịch Khôn thua bởi Hạ Ngôn, Tịch Thu Thủy hừ lạnh một tiếng, dùng một loại ánh mắt quái dị nhìn Tịch Khôn, rất không hài lòng hỏi.
Tịch Khôn là người tham gia thi đấu có thực lực mạnh nhất chỉ sau Tịch Thu Thủy của Tịch gia
Lúc Hạ Ngôn đấu với Tịch Khôn cũng sử dụng ba kiếm kia, dưới cái nhìn của Tịch Thu Thủy căn bản không có uy hiếp gì, mà Hạ Ngôn sở dĩ có thể toàn thắng hoàn toàn là bởi vì đối thủ của hắn đều quá yếu.
Tịch Khôn cũng không hiểu ra sao, hắn căn bản không biết mình bị bại thế nào. Lúc đánh với Hạ Ngôn, hắn chỉ dựa theo các bước bình thường, thận trọng thi triển võ kỹ của mình tiến hành công kích Hạ Ngôn.
Nhưng là kiếm kỹ sắc bén của hắn lúc đánh với Hạ Ngôn lại giống như đột nhiên mất đi uy lực, thế công sắc bén trong nháy mắt bị hóa giải một cách khó hiểu. Mà khi Hạ Ngôn thường thường đâm đến một kiếm, hắn lại thấy không ngờ là không thể ngăn cản.
Sau khi bị bại, Tịch Khôn còn có chút ngây người, căn bản là không biết vừa rồi rốt cục là xảy ra chuyện gì, cũng không tìm thấy nguyên nhân bị bại trận.
Thấy Tịch Thu Thủy có chút tức giận, Tịch Khôn lại không biết nên nói thế nào, ấp úng nửa ngày nói không ra lời, sắc mặt trắng bệch.
– Hừ. Hạ Ngôn. Ta nhất định sẽ dẫm nát ngươi dưới chân.
Tịch Thu Thủy hừ lạnh một tiếng, ngón tay cầm chặt chuôi kiếm, cũng không hỏi Tịch Khôn nữa. Mà một con cháu khác của Tịch gia tiến vào vòng thứ ba cũng có chút quan hệ với Tịch Khôn, hai người đều bất đắc dĩ không hiểu tại sao.
Có tình huống không khác con cháu Tịch gia là hai người của Vương gia tiến vào vòng thứ ba đã đấu với Hạ Ngôn. Bọn họ cũng đều bị Hạ Ngôn đánh bại trong vòng ba chiêu.
Thi đấu ngày thứ ba, trời trong nắng ấm!
Buổi sáng, Hạ Ngôn đánh với Hạ Tử Hân, Hạ Tử Hân bỏ cuộc. Bởi vì buổi tối hôm trước Hạ Tử Hân tỷ đấu với Hạ Ngôn, rốt cục nàng cũng bị đánh bại trong vòng ba chiêu.
Sau khi bị bại, Hạ Tử Hân cẩn thận suy nghĩ xem rốt cục mình thất bại thế nào. Hạ Ngôn cũng cẩn thận giảng giải một chút về kiếm kỹ đơn giản hóa mình sử dụng, tuy nhiên Hạ Tử Hân cũng không thể hiểu được trọn vẹn.
Buổi chiều ngày thi đấu thứ ba, Tịch Thu Thủy đánh với Vương Ngữ Yên.
Người thắng cuối cùng ngoài dự đoán của mọi người chính là Vương Ngữ Yên. Thời gian trận đấu của hai người đạt tới nửa canh giờ, mấy lần Vương Ngữ Yên cực kỳ nguy hiểm nhưng cuối cùng lại đều bị nàng từng chút tài tình hóa giải.
Vương Ngữ Yên tại sau nửa canh giờ thấy Tịch Thu Thủy có chút nôn nóng liền giở một thủ đoạn nhỏ chọc giận Tịch Thu Thủy sau đó khéo léo thắng lợi. Tuy rằng thắng lợi nhưng Vương Ngữ Yên cũng không dám nói nếu là chiến đấu sống mái chân chính nàng có thể giết chết Tịch Thu Thủy.
Tịch Thu Thủy bị Vương Ngữ Yên đánh bại, thẹn quá thành giận, sắc mặt xanh mét gân xanh trên trán nổi chi chít. Còn không đánh với Hạ Ngôn, hắn không ngờ liền thua trong tay nữ tử Vương Ngữ Yên. Điều này làm cho tâm tình của hắn vô cùng kém cỏi.
Mấy con cháu Tịch gia cũng không dám tiến lên an ủi. Tính tình Tịch Thu Thủy hết sức táo bạo dã man, lúc tức giận thì đều mặc kệ đối phương là ai. Nếu bọn họ lúc này lên an ủi, rất có khả năng chọc vào tổ ong vò vẽ.
***
– Trận tiếp theo là Hạ gia Hạ Ngôn đánh với Tịch gia Tịch Thu Thủy!
Lưu Phương lớn tiếng tuyên bố.
Rốt cục tới trận đấu giữa Hạ Ngôn và Tịch Thu Thủy!
Sắc mặt Tịch Thu Thủy âm u, ánh mắt lạnh lùng, khóe miệng mang theo một tia cười lạnh. Thất bại vừa rồi bởi Vương Ngữ Yên, hắn đổ hết trách nhiệm lên đầu Hạ Ngôn. Hắn cảm thấy đều bởi vì Hạ Ngôn hắn mới có thể bị Vương Ngữ Yên đánh bại.
– Hạ Ngôn. Gặp Tịch Thu Thủy ngươi nhất định phải hung hăng đánh hắn một trận, cho hắn biết sự lợi hại của Hạ gia chúng ta!
Hạ Tử Hân cau mũi, mang theo tâm trạng tức giận.
Nàng rất muốn tự tay hung hăng giáo huấn tên khốn Tịch Thu Thủy này nhưng năng lực của nàng lại không đủ. Cho nên nàng chỉ có thể hy vọng Hạ Ngôn có thể đánh bại Tịch Thu Thủy, hơn nữa hung hăng giáo huấn hắn một chút.
Hạ Ngôn cười cười, nói:
– Yên tâm, chờ xem đi!
– “Cửu Thiên Tang Môn Kiếm” của Tịch Thu Thủy hết sức lợi hại. Hạ Ngôn, ngươi phải cẩn thận đó. Ha ha! Sau khi ngươi đánh với Tịch Thu Thủy chính là hai người chúng ta rồi!
Vương Ngữ Yên đầu tiên là ngưng trọng, sau đó lại cười khẽ nói.
Hạ Ngôn gật gật đầu, trận chiến của hắn với Tịch Thu Thủy chính là trận chiến thứ hai của giải đấu đếm ngược từ dưới lên. Trận chiến cuối cùng là giữa hắn và Vương Ngữ Yên.
“Ngọc Nữ Miên Kiếm” của Vương Ngữ Yên cũng hết sức khó chơi.
– Hạ Ngôn. Hạ Ngôn.
Bốn phía quảng trường, hôm nay là nhiều người nhất. Con cháu ba đại gia tộc gần như có mặt toàn bộ. Nơi này gần vạn người tụ tập, đó thật sự là một đám người đông nghìn nghịt.
– Hạ Ngôn! Hạ Ngôn! Cố lên!
Một nữ tử Hạ gia đỏ mặt lấy tay bắc thành loa ở cái miệng nhỏ của mình, thanh âm cực kỳ sắc bén.
Hạ Ngôn nhìn về phía nàng, lại nở một nụ cười. Nàng kia lập tức thiếu chút nữa thì hạnh phúc té xỉu.
– Ha ha! Hạ Ngôn. Nhanh cút lên đây, để gia gia ta giáo huấn ngươi!
Tịch Thu Thủy đã gấp không kìm được, nhanh chóng đi tới quảng trường trung ương, dùng trường kiếm chỉ vào Hạ Ngôn, lớn tiếng la lên.
Hạ Ngôn liếc mắt nhìn Tịch Thu Thủy một cái, lắc đầu.
– Tịch Thu Thủy. Ngươi không phải đối thủ của ta.
Hạ Ngôn lạnh nhạt nói, trong lòng lại suy nghĩ. Nếu sử dụng kiếm kỹ đơn giản hóa “Thiên Vũ Thần Thương, chỉ sợ là không thắng được Tịch Thu Thủy. “ Cửu Thiên Tang Môn Kiếm” của Tịch Thu Thủy tuy rằng còn không luyện đến cảnh giới thượng thừa, nhưng kiếm kỹ này lại là kiếm kỹ thượng thừa trong số bí tịch Nhân cấp, uy lực rất lớn hơn nữa phòng thủ hết sức chặt chẽ. Luận phòng ngự thì không kém so với “Ngọc Nữ Miên Kiếm”, mà lực công kích lại cao hơn một cấp bậc.
“Xem ra ta cũng phải đồng thời sử dụng “Thiên Cương Phích Lịch Chưởng”!” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.
Về phần Linh La kiếm, Hạ Ngôn còn không định sử dụng. Bất kể hiện tại Nhã Phân còn nghi ngờ hắn là Linh La hay không, Hạ Ngôn thủy chung không muốn bại lộ thân phận của mình. Như vậy sẽ mang đến rất nhiều phiền toái.
Nghĩ đến Nhã Phân, ánh mắt Hạ Ngôn lại nhìn lên đài cao.
Từ sau khi kết thúc ngày thi đấu thứ nhất, Nhã Phân trên đài cao cũng đã thay đổi một chỗ. Hiện tại nàng ngồi vào phía chỗ ngồi của Hạ gia.
Từ điểm này có thể thấy được Nhã Phân hiện tại có chút thân cận Hạ gia. Một cử chỉ đổi chỗ ngồi đơn giản của Nhã Phân khiến cho nhân viên cao tầng của Vương gia cùng Tịch gia lại tổn hao không ít tinh thần để đoán.