Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 71: Vu hãm (2)


“Hắn xả giận giùm ta sao?” Chân Tiểu Yên nhìn thấy như vậy thở dài nhẹ nhõm một hơi, ít nhất có thể nhìn ra được Diệp Lãng cũng không phải muốn giết hai người, tuy vẫn không biết mục đích thật sự của hắn là gì.

“Sa Lan này chẳng lẽ đắc tội đệ đệ?” Diệp Lam Vũ nhíu mày, đem Sa Lan xếp vào nhân sĩ không thân thiện, có thể tiến hành trả đũa.

“Hừ!” Thất công chúa cũng không cao hứng, nàng chưa từng nhìn thấy Diệp Lãng tát ai chứ đừng nói là nữ hài tử, nàng cho rằng Sa Lan này nhất định đã làm chuyện không thể tha thứ!

Nàng cũng như vậy, chán ghét Sa Lan!

Mặc kệ nói thế nào thì nói, bây giờ tất cả mọi người đều tò mò một sự kiện – vì sao Diệp Lãng muốn đánh Sa Lan một bạt tai!

“Ngươi là ai! !” Mạc Á một tay bắt lấy tay của Diệp Lãng, lạnh lùng hỏi.

Lúc này Diệp Lam Vũ và Thất công chúa lập tức làm ra phản ứng, chuẩn bị dùng ma pháp oanh tạc Mạc Á bởi trong mắt các nàng Diệp Lãng là một người thường không có vũ kỹ, không có ma pháp, hắn bị người bắt lấy, như vậy có thể sẽ bị thương!

Mà các nàng không biết là Diệp Lãng cố ý để Mạc Á bắt lấy tay mình, muốn ra vẻ mình thực bình thường…

Nhưng chuyện sau đấy các nàng lại càng không bao giờ nghĩ đến…

“Ngươi thực độc ác, ngươi nỡ lòng nào làm phá bỏ đứa con của chúng ta! !” Diệp Lãng chỉ vào Sa Lan la lớn, vẻ mặt rất u sầu, ngữ khí cũng ưu thương vạn phần.

“! !”

Lập tức toàn trường im lặng, tất cả mọi người ngây dại, bị Diệp Lãng nói một câu như long trời lở đất kia làm ngẩn người, nhất là Diệp Lam Vũ tam nữ, còn có hai người Mạc Á.

Mạc Á ngây dại, mà Diệp Lãng thừa dịp này giãy tay ra, sau đó không nói hai lời bỏ chạy, trước khi người khác còn chưa kịp phản ứng hắn cũng đã “bốc hơi” rồi!

Có đôi khi có một số việc chỉ cần một câu nói là đủ rồi, một câu nói kia phỏng chừng có thể làm cho Sa Lan và Mạc Á nổi điên, mà Diệp Lãng nói xong liền bỏ chạy làm cho Sa Lan nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch! !

“Xôn xao…”

Toàn trường bắt đầu ồ lên…

“Không phải đâu, nguyên lai Sa Lan là một dâm oa đãng phụ như vậy…”

“Thật sự là việc sốc nha, ngay cả đứa nhỏ cũng có nữa…”

“Mạc Á thật đáng thương, không nghĩ tới Chân Tiểu Yên chẳng là gì cả, chân chính ngưu bức mới là Sa Lan nha…”

“Đáng thương cho Mạc Á, toàn thân cũng đã là màu xanh lá …”

“…”

“Tiểu hỗn đản này thật sự là rất vô sỉ! !” Diệp Lam Vũ nhìn tình cảnh này chỉ có thể bội phục công phu hại người của đệ đệ mình.

“Hắn học được mấy cái này lúc nào?” Thất công chúa nghi hoặc.

“Diệp Lãng… Ngươi thật đúng là cái gì cũng dám làm, bất quá ta thực thích.” Chân Tiểu Yên hơi hơi cười.

Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

“Không phải, không giống như các ngươi nghĩ đâu, ta không biết hắn! Ngươi cho ta…” Sau khi Sa Lan kịp phản ứng, bắt đầu lớn tiếng phủ nhận đồng thời cũng muốn bắt Diệp Lãng giải thích, kết quả lại phát hiện Diệp Lãng đã sớm không có tăm hơi.

“Đúng vậy, ngươi không biết hắn, chỉ là có một đứa nhỏ với hắn mà thôi!” Một người miệng có điều độc ác châm chọc.

“Không có, ta không có đứa nhỏ với hắn… Mạc Á, ngươi phải tin tưởng ta!” Sa Lan lắc đầu nguây nguẩy, cầm tay Mạc Á, nước mắt cũng sắp tuôn trào.

“Ta tin tưởng ngươi, ngươi không phải là người như thế, không biết người này từ đâu xuất hiện nữa.” Mạc Á nhíu mày, tựa hồ phát hiện Diệp Lãng có vấn đề, bất quá rốt cuộc hắn có tin tưởng trăm phần trăm là Sa Lan vô tội hay không thì cũng là một vấn đề đáng giá nghiên cứu.

Nói thì nói thế, nếu Diệp Lãng không tiếp tục làm một ít trò khác thì chuyện này cũng chỉ là một vấn đề nho nhỏ mà thôi, hẳn là không tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng cả.

Đương nhiên, Diệp Lãng không có khả năng chỉ có như vậy thôi, hắn còn chiêu sau…

Giờ cơm trưa, Diệp Lãng lại hóa trang thành người khác, sau đó đi vào trong phòng ăn. Mà lúc này cũng không ngoại lệ, hắn lại bị Diệp Lam Vũ và Thất công chúa nhận ra, bất quá hai người đã trải qua chuyện khi sáng nên cũng giả bộ như không thấy.

“Hỏi các ngươi một chuyện, học viện chúng ta có một tài tử xinh đẹp đi nạo thai, đây là một y sư vô tình tiết lộ, các ngươi có biết nữ nhân tài ba này là ai không?” Diệp Lãng đứng trong đội ngũ lấy thức ăn, nhỏ giọng nghị luận với người khác..

“Không cần hỏi, nữ nhân tài ba này nhất định là Sa Lan, buổi sáng có người từng nói qua chuyện này, bây giờ thoạt nhìn tựa hồ là thật sự có chuyện này.”

“Nguyên lai là nàng, nàng cho dù là có cũng có sao đâu, chẳng lẽ Mạc Á không muốn đứa bé này sao.” Diệp Lãng làm bộ như kinh ngạc nói.

“Nếu là của hắn thì chẳng có gì cả, đáng tiếc là đứa bé này không phải của hắn.”

“Không phải đâu! Chẳng lẽ Sa Lan còn có quan hệ với nam nhân khác?”

“Đúng vậy…”

Trên bàn ăn, Diệp Lãng tìm thấy một cái bàn có một đám nữ nhân nhìn qua có vẻ thực nhiều chuyện, quả nhiên đám nữ nhân này đang đàm luận chuyện của Mạc Á và Sa Lan, hơn nữa cũng đã chiếm được tin tức mới nhất rồi: Có người đã “xác nhận” Sa Lan từng phá thai!

“Các ngươi nói nam nhân kia của Sa Lan là ai?”

“Ta biết, nghe nói là một 'u sầu công tử', ánh mắt u sầu kia có thể làm cho rất nhiều cô gái lâm vào điên đảo…” Diệp Lãng bắt đầu khích lệ hình tượng khác của mình, mà lúc này hắn không hề nói về chuyện Sa Lan nạo thai nữa.

“Thật vậy chăng? Thế thì chả trách…”

Trên đường đi…

Trên sân thể dục…

Ở bất cứ chỗ nào của học viện…

Diệp Lãng dùng những gương mặt khác nhau bắt đầu truyền bá những tin tức này, làm chuyện này càng ngày càng có vẻ chân thật, đến cuối cùng —

Miệng nhiều người xói chảy vàng(*)! !

Lần này vấn đề giữa Mạc Á và Sa Lan không còn là nhỏ nữa, nhìn tình trạng của hai người là hiểu, một cái nghiêm mặt không nói câu gì, một cái chảy nước mắt cầu xin người yêu tin tưởng.

Lúc này tâm của Sa Lan như rơi vào địa ngục, dày vò không dứt, nàng rất muốn toàn bộ thế giới có thể yên tĩnh lại, như vậy sẽ không có nhiều lời đồn thổi như vậy nữa!

Nàng cũng thực muốn biết rốt cuộc vì sao lại như vậy, chính mình rõ ràng không có cái gì, vì sao lại bị người ta càng nói càng giống thực, hơn nữa còn có rất nhiều người đưa ra một ít “chứng cớ”, mà những chứng cớ này nàng cũng không thể giải thích được bởi căn bản không ai có thể nói ra cụ thể chứng cớ kia ở đâu.

Chạng vạng, trên đường từ học viện trở về ,đệ tử nào cũng vội vội vàng vàng chạy để sớm về nhà, mà mọi người khi đi đến chỗ hai người nào đó ít nhiều sẽ đi chậm lại, sau đó nhìn về phía hai người…

Hai người này là Mạc Á và Sa Lan, không thể nghi ngờ, hôm nay họ đã trở thành người được chú ý nhất Hoàng Gia Học Viện, cũng vì vậy nên chuyện Chân Tiểu Yên chia tay cũng tạm thời bị xem nhẹ.

Có lẽ cũng vì vậy mà hôm nay Diệp Lãng rất vội vàng…

“Diệp Lãng…” Chân Tiểu Yên ở xa xa hai mắt sáng lên bởi Diệp Lãng đang đi về phía mình.

“Chào, các ngươi khỏe, Sa Lan, nghe nói ngươi có đứa nhỏ rồi, chúc mừng chúc mừng!” Diệp Lãng bắt đầu chào hỏi chúc mừng với Mạc Á và Sa Lan.

———————————-

(*) chỉ sức mạnh ghê gớm của dư luận

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.