“Rốt cuộc ngươi dùng loại dược nào cho nàng tắm mà có thể làm cho nàng trong một thời gian ngắn ngủi lại có thể biến thành xinh đẹp động lòng người như vậy, ngay cả làn da cũng tinh tế trắng nõn?” Diệp Lam Vũ và Thất công chúa đều thực quan tâm điểm này, mà các nàng chẳng quan tâm vì sao Diệp Lãng có loại dược này mà chỉ muốn đoạt được cái loại dược có thể giúp người ta giảm béo này thôi. Nữ nhân mà, ai chả vậy.
Hai người đều băng tuyết thông minh, cũng sớm hiểu được đạo lý, cho dù một người có thể trong hai mươi ngày giảm từ hơn hai trăm cân xuống chưa đến một trăm thì cường độ giảm béo cao như vậy nhất định sẽ làm cho làn da người này trở nên rất khó coi, tràn ngập những nếp nhăn di chứng lưu lại. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Được rồi, cho dù không nói cái này thì chỉ riêng làn da trước kia của Chân Tiểu Yên cũng không phải tốt lắm, tất nhiên cũng không phải rất kém cỏi nhưng tuyệt đối không thể so với bây giờ được, chỉ riêng điều này là có thể làm cho người ta chú ý rồi.
Không chỉ có làn da, còn có màu tóc cũng khác, cũng có một ít biến hóa!
Diệp Lãng cười cười, nói: “Cái này hả, là bí phương độc nhất vô nhị của ta, trước kia không nghĩ đến lại điều chế ra được nhưng chưa từng thực nghiệm qua, mụ béo quả là một vật thí nghiệm rất tuyệt vời!”
“…” Mọi người trầm mặc.
“Hóa ra ngươi lấy nàng làm thí nghiệm, nếu không thành công thì sao?” Diệp Lam Vũ có điểm tức giận gõ Diệp Lãng một cái.
“Thì có sao đâu, dù sao nếu nàng không mạo hiểm thì nhất định sẽ thất bại, mà kết quả đã chứng minh dược của ta rất hữu dụng!” Diệp Lãng khoát tay thực vô tình nói.
“Ừ, rất hữu dụng!” Khi mọi người còn đang gật đầu đồng ý, Diệp Lãng nói một câu thôi mà trực tiếp làm cho người ta thu hồi tán thành với hắn.
“Cũng không biết có để lại di chứng hay không, có lẽ vài ngày nữa nàng sẽ biến về như cũ, có lẽ thân thể của nàng sẽ phát sinh biến dị, ai mà biết được…” Diệp Lãng thực không lương tâm nói.
“…” Mọi người trầm mặc, xem ra muốn tìm hắn quả thật phải có dũng khí rất lớn, nhất là những chuyện liên quan đến thân thể.
“Quên đi, đến lúc đó rồi tính, bây giờ ta phải về nhà đi ngủ, thật mệt mỏi.” Diệp Lãng ngáp một cái, hai chữ mệt mỏi hiện lên trên mặt hắn.
“…”
Cứ như vậy, Diệp Lãng rất nhẹ nhàng bâng quơ giải thích chuyện này, hắn đem tác dụng của mình nói thấp nhất có thể, trừ việc hắn không muốn tranh công ra còn có một nguyên nhân rất quan trọng khác, đó là ở giữa hắn sử dụng một ít ý thuật trong võ lâm bảo khố, đây là điều mà hắn không muốn giải thích với người khác, cũng không thể giải thích được.
Nếu nói chỉ riêng về dược thôi thì hắn còn có thể dùng luyện kim thuật qua che che dấu dấu, giống như vừa rồi hắn nói vậy – một loại dược không nghĩ đến có thể phối chế ra được, không ai hoài nghi điểm này bởi vì luyện kim thuật vốn là một loại kỹ thuật thực thần kỳ, cho dù hiệu quả của dược thần kỳ hơn nữa thì bọn họ cũng tin.
Nhưng thực tế Diệp Lãng cũng không phải đơn giản chỉ dùng có dược không, dù sao Chân Tiểu Yên lúc trước quả thật quá “cường đại” nên biến hóa cần đạt được cũng quá lớn.
Diệp Lãng còn phải dùng một kỹ thuật thần kỳ bậc nhất trong trung y, cũng là thứ mà hắn sở trường nhất, đó là — châm cứu!
Hắn dùng châm cứu thuật, thay đổi một ít công năng cơ thể của Chân Tiểu Yên, tạm thời phong tỏa công năng hấp thu của nàng, làm cho nàng ăn cái gì vào cũng không thể hấp thu được, mà điều này cũng đồng thời làm cho thân thể nàng không ngừng “teo bớt”.
Như vậy mới có thể làm cho nàng trong một thời gian cực ngắn từ béo hóa gầy được!
Bất quá làm như vậy cũng để lại hậu quả thực nghiêm trọng, mang đến gánh nặng rất lớn cho thân thể nàng, hơn nữa có thể sẽ lưu lại một ít di chứng.
Những di chứng linh tinh như lời Diệp Lãng nói vừa nãy cũng không phải là nói đùa mà là nói thật!
Vì cái thuật châm cứu này và những hậu quả khác nên thân thể của Chân Tiểu Yên lúc này giống như một viên ngọc lưu ly, có lẽ chỉ cần đụng vào là vỡ tan.
Muốn hỏi Diệp Lãng có giấu diếm điều này với Chân Tiểu Yên không à? Nếu không sao nàng lại đáp ứng chuyện vô lý như vậy.
Không có, một chút cũng không có, Diệp Lãng đem tất cả những điều này nói cho Chân Tiểu Yên, cả những khả năng, những hậu quả có thể xảy ra đều nói cho Chân Tiểu Yên biết ngay từ đầu, lúc chưa bắt đầu cơ.
Chân Tiểu Yên có quyền lựa chọn, nàng có thể cự tuyệt biện pháp này nhưng nàng lại không làm vậy, hơn nữa phản ứng của nàng lại ngoài dự đoán của mọi người!
Diệp Lãng còn nhớ rõ lúc đó hắn đã nhắc nhở
“Mụ béo, ngươi phải hiểu rõ là ta có thể giúp ngươi lột xác thành một cô gái xinh đẹp tuyệt trần, sẽ trở thành hoa thơm cỏ lạ trong cuộc thi, nhưng cái này chỉ là nhất thời mà thôi, di chứng ta cũng không thể đoán trước được, có lẽ sẽ hủy đi nửa đời còn lại của ngươi, sẽ làm cho ngươi cả đời hối hận vì quyết định này đấy. Ngươi cũng học luyện kim thuật, hẳn là hiểu được!”
Tuy nói y thuật của Diệp Lãng và luyện kim thuật không khác nhau là bao, nhưng tễ thuốc của luyện kim thuật thì có điểm khác biệt rất lớn, đó là thêm vào một ít di chứng thực khủng bố, điều này ai cũng biết, Chân Tiểu Yên cũng học luyện kim thuật nên càng rõ ràng hậu quả của việc này hơn.
Chân Tiểu Yên mỉm cười, dùng ngữ khí bình tĩnh và kiên định nói: “Ta biết, nhưng ta sẽ không hối hận!”
Lúc đó Diệp Lãng đưa ra rất nhiều lựa chọn cho Chân Tiểu Yên, có rất nhiều biện pháp không thương tổn đến thân thể của nàng nhưng nàng lại cố tình lựa chọn cách có hại đến thân thể như vậy, làm cho nàng chịu nhiều đau khổ như vậy.
Bởi vì chỉ có như vậy nàng mới cảm thấy được mình là thật, là thật sự dựa vào sức mình mà chiến thắng!
Những biện pháp khác của Diệp Lãng dù ít dù nhiều cũng có một ít thủ đoạn trong đấy, chỉ có biện pháp này là đường đường chính chính, không có một chút thủ đoạn nào thôi!
Nàng hy vọng tình yêu của mình là chân thật, không có nửa điểm lừa gạt, nàng thật hy vọng tình yêu của mình thật tinh thuần, thật hoàn mỹ không một điểm tỳ vết!
Đó cũng là giấc mộng của rất nhiều cô gái khác. Nếu xét về một ít hành động điên rồ vì tình yêu thì Chân Tiểu Yên cũng là một cái trong đó, nhưng nàng không phải là người đầu tiên đi làm chuyện điên rồ đó, cũng không phải là người cuối cùng, càng không phải là một người duy nhất!
Đương nhiên, nàng cũng biết làm như vậy thật vất vả, mang đến thật lớn thống khổ, cũng có thể sẻ mang đến một ít di chứng nghiêm trọng không thể chữa khỏi, nhưng nàng vẫn không chút do dự chọn lựa cách này.
Cho dù chỉ là nhất thời thì nàng cũng hy vọng đạt được một cái hạnh phúc trong nhất thời vậy, cho dù cái giá phải trả có thể là một đời thống khổ!
Dùng một đời đi đổi một cái nhất thời, điều này có lẽ sẽ làm cho người ta cảm thấy nàng rất ngu ngốc, nhưng nàng lại vô oán vô hối! Đối với cái này, Diệp Lãng cũng chỉ có thể lắc đầu thở dài — nữ nhân ngu ngốc!
Ngay tại khi Diệp Lãng chuẩn bị rời đi, bị Chân Tiểu Yên vốn đang tâm sự vui vẻ với Mạc Á phát hiện, tựa hồ trong cái dạng thời khắc như vậy nàng vẫn thực để ý đến hành tung của Diệp Lãng.
“Diệp Lãng, ngươi muốn đi đâu?” Chỉ thấy Chân Tiểu Yên lập tức ném Mạc Á lại, một bên chạy, một bên hô.
Tình huống này làm cho tất cả mọi người lâm vào sửng sốt, đều cảm thấy thật khó hiểu, Chân Tiểu Yên làm như vậy là ý gì? Lúc này hẳn là ngươi phải bất chấp mọi thứ mà lâm vào bên trong cuồng nhiệt của tình yêu chứ, ngươi quan tâm đến việc bại gia tử kia đi đâu làm gì?