Có thể nhìn ra được, tên này cũng không phải chỉ biết nói chơi.
Trong khi nói chuyện, trên người đối phương đã xuất hiện từng đạo phù văn quỷ dị, vô số phù văn màu vàng như nòng nọc phiêu đãng quanh thân hắn.
– Tiểu tử, chiến đấu thôi.
Trong khi tên này nói chuyện, những phù văn kia đã ngưng tụ thành lực lượng đáng sợ, vặn vẹo hư không, dùng xu thế đáng sợ cuồn cuộn trước mắt Giang Trần.
Lực lượng phù văn này không ngờ lại có thể vặn vẹo hư không, thay đổi quỹ tích vận hành của đối thủ, ảnh hưởng tới phương hướng ra tay của đối thủ.
Không thể không nói, chơi phù tới trình độ này cũng coi như hiếm thấy. Mặc dù là Đan Phù lão nhân ở Thần Uyên đại lục so với vị Thái thượng trưởng lão của Kim Phù tông này chỉ sợ chênh lệch cũng cực lớn.
Nhưng mà Giang Trần hiện tại cũng không phải là Giang Trần ở Thần Uyên đại lục năm đó.
Cảnh giới Thần đạo cửu trọng ở đó, thần thức cơ hồ có thể so với Thần vương, đâu có thể bị thất trọng đỉnh phong áp chế?
Vấn đề của Giang Trần hiện tại cũng khó khăn không nhỏ, đó là làm sao khắc chế thực lực, không được bạo lộ thực lực chân thực, không thể để cho Xích Thủy thần vương nhìn ra nông sâu.
Bằng không mà nói, hắn nhấc tay cũng có thể chụp chết gia hỏa Kim Phù tông này mười lần.
Không làm sao được, Giang Trần đành thúc dục Thần Ma kim thân, bên trong quang mang màu vàng, Giang Trần phất tay một cái, Nguyên Từ kim sơn hiện ra trong tay.
Loại bảo vật như Nguyên Từ Kim sơn cũng hiếm thấy, trong Thái Uyên đại thế giới cũng không có danh khí. Giang Trần sử dụng một chút cũng không sao.
Nguyên Từ phong bạo của Nguyên Từ kim sơn dưới sự thúc dục của Giang Trần, cuồn cuộn đánh ra, rất nhanh dùng xu thế điên cuồng khiến cho không gian đối phương thác loạn.
Trưởng lão Kim Phù tông hiển nhiên không dự đoán được đối thủ sẽ khó chơi như vậy, trong lúc nhất thời trong lòng hắn cũng có chút kinh ngạc.
Giang Trần đắc thế không buông tha người, Nguyên Từ kim sơn thúc giục càng thêm hung hãn. Nguyên Từ phong bạo giống như cuồng phong bạo vũ, rít gào kéo đi, không ngừng tăng cường lực lượng thác loạn.
Tỷ thí võ đạo, quan trọng nhất là áp chế và phản áp chế.
Khi Giang Trần áp chế đối phương, các loại thần thông của đối phương cũng không dùng được. Thực tế, dưới loại tình huống này, Giang Trần lợi dụng lực lượng Nguyên Từ kim sơn, khiến cho người khác có một nhận định giả dối về bảo vật. Bởi vậy người khác sẽ đem mục tiêu đặt vào bảo vật, mà không đặt vào tu vi bản thân hắn.
Đây là sách lược Giang Trần định ra.
Hắn không muốn để cho người ta nhìn ra thực lực chân thật của mình. Cho nên hắn cố ý để cho đối phương nhìn thấy phương thức chiến đấu của mình, nhìn qua giống như hẳn ỷ lại vào bảo vật.
Đáng thương cho thái thượng trưởng lão Kim Phù tông, hắn nào biết rằng mặc kệ Giang Trần dùng phương thức gì, kết cục của hắn đã được định đoạt.
Dù là Giang Trần vận dụng Nguyên Từ kim sơn, đó cũng không phải là thứ mà trưởng lão Kim Phù tông hắn có thể đối kháng.
Nguyên Từ phong bạo trong nháy mắt đã hình thành khí thế giống như không gian loạn lưu, mênh mông giống như biển lớn, đem trưởng lão Kim Phù tông này vây khốn vào bên trong.
Một khi bị Nguyên từ phong bạo giống như không gian loạn lưu trói buộc, thái thượng trưởng lão Kim Phù tông kia quả thực ngay cả cơ hội lên tiếng cũng không có.
Cơ hồ tất cả chiêu số, cơ hồ tất cả công kích, phương thức công kích của hắn đều bị Giang Trần khắc chế, thậm chí ngay cả vận dụng cũng không nổi.
Trong lúc nhất thời thái thượng trưởng lão Kim Phù tông quả thực muốn chửi ầm lên.
– Đây là thứ đồ vật quái quỷ gì vậy? Tiểu tử này còn là người sao? Đây là bảo vật gì? Sao có thể chế tạo không gian loạn lưu? Đây là phong bạo không gian hay sao?
Trong đầu hắn tràn ngập nghi vấn, nhưng mà những nghi vấn này căn bản không có ai giải đáp cho hắn. Bởi vì hắn phát hiện ra, không gian chung quanh mình đã hoàn toàn bị đối phương khóa chết.
Oanh.
Nguyên Từ phong bạo triệt để bộc phát, thân thể thái thượng trưởng lão Kim Phù tông tựa như một phiến lá rách, bị gió cuốn đi, hóa thành một đạo quang mang bắn thẳng ra khỏi lôi đài.
Phanh.
Ngã xuống mặt đất, thái thượng trưởng lão Kim Phù tông chật vật không chịu nổi, rơi tới mức bờ mông cơ hồ nở hoa.
– Sát Tinh tông thắng một trận.
Hiện trưởng lập tức có người thông báo thành quả chiến đấu.
Hàn Sảng lúc này vốn đang chiến đấu trong lo lắng, nghe thấy tin tức Sát Tinh tông chiến thắng một trận, thoáng cái tinh thần đại chấn, sức chiến đấu thoáng cái tăng lên.
Sau một lát Hàn Sảng lại nghe thấy một đạo thanh âm thông báo kết quả:
– Sát tinh tông thắng trận thứ hai.
Xuất lực a.
Hàn Sảng không cần nhìn cũng biết, người thắng tuyệt đối không phải là Chân trưởng lão và Từ trưởng lão, nhất định là đại Chân trưởng lão và tiểu Chân trưởng lão chiến thắng.
Giang Trần và Giang Hoàn quả thực không có phí bao nhiêu khí lực, nhưng mà bọn họ lại phải giả vờ như phí rất nhiều khí lực, biểu diễn như vậy quả thực rất là mệt mỏi a.
Nhưng mà bọn họ thắng khiến cho những người đang xem cuộc chiến khắp nơi cảm thấy kinh ngạc.
Sát Tinh tông sao lại mạnh như vậy? Phải biết rằng trong mười hai thế lực dự thi, tất cả mọi người đều liệt Sát Tinh tông vào dạng quả hồng mềm nhất.
Sao quả hồng mềm này bỗng nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy? Chẳng lẽ quả hồng mềm này đã hết cơn khổ cực, tới ngày thái lai hay sao? Nghĩ tới đây, rất nhiều tông môn trước đó cảm thấy vô cùng đáng tiếc vì không có rút thăm được Sát Tinh tông thoáng cái lại cảm thấy có chút may mắn.
May mà không rút thăm được Sát tinh tông, bằng không dưới tình huống khinh địch, chẳng phải sẽ bị Sát Tinh tông đánh vào mặt mũi, chẳng phải đã lật thuyền ngay từ vòng đầu tiên hay sao?
Rất rõ ràng, rất nhiều tông môn thế lực thực lực còn không bằng Kim Phù tông.
Kim Phù tông cũng thảm như vậy, những tông môn khác khá hơn sao?
Có lẽ là Giang Trần và Giang Hoàn thắng, khích lệ Hàn Sảng tông chủ, Hàn Sảng tông chủ đối mặt với một gã trưởng lão Kim Phù tông, nàng càng đánh càng hăng, mặc kệ trưởng lão Kim Phù tông kia biến hóa thế nào, nàng thủy chung vẫn có thể gắt gao khắc chế đối phương, đánh tới đối phương tơi bời hoa lá, chật vật nhận thua.
Mà chiến cục tới lúc này, Cát trưởng lão và Từ trưởng lão cũng vừa vặn bị người ta hạ gục.
Năm chiến ba thắng.
Kết quả rất rõ ràng, Kim Phù tông bị loại bỏ, Sát tinh tông tấn cấp.
Kết quả này có thể nói khiến cho rất nhiều người giật mình không thôi. Sát Tinh tông tất cả mọi người công nhận ở kế cuối, vậy mà dùng xu thế hắc mã, cường thế thắng vòng thứ nhất, trở thành nhà thứ nhất tiến vào vòng tiếp theo. Không thể không nói, chuyện này rất thần kỳ, không thể tưởng tượng được.
Ngay cả chủ sự là bên Xích Thủy thần vương phủ cũng cảm thấy ngoài ý muốn. Mấy trưởng lão cao tầng đều chau đầu ghé tai, đối với loại kết quả này cảm thấy hết sức kinh ngạc.
Ngược lại, Xích Thủy Thần vương có chút thú vị nhìn qua Hàn Sảng, nhất là hai trưởng lão mới xuất hiện trong Sát Tinh tông là Giang Trần và Giang Hoàn, làm cho Xích Thủy Thần vương cảm thấy rất là hứng thú.
– Hàn Sảng tiểu nữu kia từ đâu tìm được hai trợ thủ đắc lực này vậy?
Xích Thủy Thần vương tò mò hỏi đám thủ hạ.
– Thần Vương đại nhân, nghe Hàn Sảng nói, hai người này là người Sát Tinh tông bọn họ, chỉ là xưa nay tương đối ít nổi danh, rất ít lộ diện a.
– Thật sao?
Xích Thủy Thần vương bán tín bán nghi, hắn nhìn hai người này dường như không đơn giản như vậy. Chỉ là hắn là Thần Vương chí tôn, tự nhiên không tiện đi nghe ngóng tư mật của một tông môn bên dưới.
Chuyện này hắn ghi nhớ trong lòng, chỉ là cũng không có truy cứu quá độ.
Quyết đấu khác cũng lục tục khai triển, mở rộng.
Nhưng mà Hàn Sảng lúc này lại vô cùng hưng phấn, vỗ tay chúng mừng hai người Giang Trần và Giang Hoàn.
– Hàn tông chủ, làm tốt lắm.
Giang Trần cười, nghênh đón.
Nếu như nói trước đó cảm nhận của Giang Trần với Hàn Sảng không quá tốt, như vậy sau khi đánh một trận, Giang Trần lại có chỗ thay đổi.
Hàn Sảng này cũng không phải là nữ nhân chanh chua chỉ biết khoa môi múa mép, đây chẳng qua là đạo sinh tồn của nàng. Nàng cũng có sức chiến đấu mạnh mẽ, quả thực so với Cát trưởng lão và Từ trưởng lão thì càng có tư cách thống lĩnh Sát Tinh tông hơn.