Trong khi nói chuyện, Cơ Tam công tử từ phía sau đi tới, sải bước không ngừng, miệng nói:
– Nguyên Ly trưởng lão, việc này quả thực là tổn thương nặng nề với gia tộc chúng ta. Nhưng mà gia tộc có quy củ, có công thì thưởng, có tội thì phạt. Ngươi liều chết giết địch, hộ tống gia chủ trở lại, đây là đại công. Nếu như không thưởng, gia quy cũng không đồng ý a.
– Đúng vậy a, đúng vậy. Nguyên Ly trưởng lão ngươi đừng có từ chối nữa.
– Thiếu tộc trưởng nói rất có đạo lý, tộc quy như vậy, nếu như ngươi từ chối là bất kính với tộc quy.
Mọi người đều biết Cơ Tam công tử đối với Nguyên Ly trưởng lão này rất thưởng thức, nói không chừng Nguyên Ly trưởng lão này về sau sẽ trở thành tâm phúc bên người Cơ Tam công tử. Nịnh bợ từ lúc này là tốt nhất.
Loại chuyện miễn phí như nói tốt này, không cần thành phẩm, mỗi người đều không keo kiệt, nhao nhao mở miệng tỏ thái độ, ủng hộ Nguyên Ly trưởng lão này.
Nguyên Ly trưởng lão còn đang muốn từ chối, đã thấy Cơ Tam công tử nghiêm túc nói:
– Nguyên Ly trưởng lão, nếu như không chịu, vậy thì Cơ mỗ chỉ có thể chắp tay nhường cho trưởng lão chức vị tộc trưởng mà thôi.
Mọi người đều biết Cơ Tam công tử đang nói nhảm, cho nên càng không ngừng khuyên bảo.
Nguyên Ly trưởng lão lúc này mới cung kính nói:
– Thiếu tộc trưởng đã coi trọng như vậy, Nguyên Ly từ chối thì bất kính, chỉ có thể mặt dày mày dạn tiếp nhận.
Cơ Tam công tử chuyển giận thành vui:
– Nên như vậy chứ. Hiện tại lão tộc trưởng đang bệnh không dậy nổi, gánh nặng gia tộc đặt trên vai ta. Ngay cả tâm lý ta cũng không có chuẩn bị. Nói một câu không sợ mọi người cười chê chứ, trong đầu ta đối với chuyện này cũng không nắm chắc. Cho nên đại sự trong gia tộc ngày sau còn mong chư vị ủng hộ nhiều hơn, chỉ điểm nhiều hơn a.
– Thiếu tộc trưởng thực sự khiêm tốn a.
– Đúng vậy a, lão tộc trưởng quả thực có ưu thế tuổi tác, nhưng mà thiếu tộc trưởng lại không chịu thua kém, trò giỏi hơn thầy. Người nào mà không biết thiếu tộc trưởng có quan hệ mật thiết với Giang Trần thiếu chủ. Càng được Giang Trần thiếu chủ ban cho hai kiện bảo khí Thiên vị, có thể nói là người được sủng ái nhất trong tất cả các thế lực của Lưu Ly vương thành. Có Giang Trần thiếu chủ làm chỗ dựa, hơn nữa lại thêm thiếu tộc trưởng tuổi trẻ tài cao. Bàn Long nhất mạch chúng ta chắc chắn sẽ phát triển không ngừng. Mọi người nói có đúng hay không?
– Đúng vậy, thiếu tộc trưởng dẫn dắt Bàn Long nhất mạch chúng ta, chắc chắn sẽ mở ra một thời kỳ mới.
Một triều một thiên tử, một thần. Hiện tại Bàn Long đại đế đã hôn mê bất tỉnh, tân nhiệm tộc trưởng đã thượng vị.
Có lẽ ở đây có một ít trưởng lão đức cao vọng trọng, trong lòng không phục Cơ Tam công tử, cảm thấy hắn cuối cùng vẫn là người trẻ tuổi, tư lịch không đủ để đảm nhiệm chức vị tộc trưởng.
Thế nhưng mà ai cũng biết bọn họ không phục thì không phục, nhưng mà không thể làm ra hành động soán quyền.
Vị trí tộc trưởng này chỉ cần là lão tộc trưởng Bàn Long đại đế không ngồi thì chính là của Cơ Tam công tử. Người khác hoàn toàn không có khả năng thay thế.
Đừng nói tới cái khác, chỉ riêng thân phận huynh đệ kết nghĩa với Giang Trần thiếu chủ.
Ai dám nhớ thương vị trí này chứ?
Đã nhớ thương không được, cũng không phản đối được thì lựa chọn thông minh nhất chính là ủng hộ Cơ Tam công tử, để cho hắn ngồi vững ở vị trí tộc trưởng Bàn Long nhất tộc.
Thứ bọn họ có thể làm chính là thân cận nhiều hơn với Cơ Tam công tử, tranh thủ nhận sủng ái. Ai cũng nhận thấy rõ, về sau đi theo Cơ Tam công tử lăn lộn, có lẽ sẽ tốt hơn nhiều.
Cơ Tam công tử trước mặt Giang Trần thiếu chủ được hoan nghênh như vậy, một lần đưa bảo vật cũng là hai cái, về sau chỗ tốt còn thiếu sao?
Thậm chí còn có thể nói, Cơ Tam công tử làm tộc trưởng có lẽ còn thích hợp hơn lão tộc trưởng.
Dù sao tuy rằng Cơ Tam công tử tuổi trẻ, nhưng tu vi vốn đã siêu việt lão tộc trưởng. Phương diện nhân mạch lại có ưu thế may mắn.
Hắn không làm tộc trưởng thì ai làm?
Trong khoảng thời gian này Cơ Tam công tử hiển nhiên đã dần dần quen thuộc thân phận này. Tai nghe nhiều những lời a dua nịnh hót, trong lòng hắn hiện tại cũng đã không nhấc lên quá nhiều gợn sóng.
Chỉ là trên mặt vẫn cố nặn ra nụ cười hưởng thụ, dường như rất thích thú loại cảm giác được thổi phồng này vậy.
Nhân sinh như một vở kịch, toàn bộ đều xem ngươi diễn thế nào.
Cơ Tam công tử tự nhiên nhớ rõ lời dặn dò của Giang Trần, cho nên hắn không định đánh rắn động cỏ. Chỉ có thể ra sức diễn mà thôi.
Cơ Tam công tử nhẹ nhàng rõ lên thành ghế, mở miệng nói:
– Mọi người trái một câu Giang Trần thiếu chủ, phải một câu Giang Trần thiếu chủ. Nói thực, cả đời này việc Cơ lão tam ta thành công nhất chính là kết giao với một huynh đệ nhưu vậy. Hiện tại huynh đệ ta gặp phiền phức, người làm huynh đệ như ta có thể khoanh tay đứng nhìn hay sao? Tất cả mọi người nói xem?
– Đúng vậy a. Thiếu tộc trưởng, nếu như có thể phân ưu cho Giang Trần thiếu chủ là tốt nhất.
Cơ Tam công tử gật đầu:
– Ta cũng muốn phân ưu cho hắn, thế nhưng cho dù có ý như vậy thì phân ưu thay hắn thế nào? Chư vị có ý nghĩ nào không? Hiện tại cương vực nhân loại không yên ổn, các nơi rối loạn, thỉnh thoảng sẽ xảy ra một chút công kích. Sức chiến đấu của Bàn Long nhất tộc ta cũng không kém. Nhưng mà muốn nói bình định rối loạn, dường như lại có chút không đủ. Lúc trước khi lão tộc trưởng ra ngoài nên mới bị công kích a.
Một đám trưởng lão đều ngậm miệng không nói.
Muốn đi đàn áp rối loạn khắp nơi, loại chuyện lặt vặt này bọn họ tuyệt đối không muốn ôm vào người. Nguy hiểm quá lớn, thực lực bọn họ khó có thể làm được.
Một gã trưởng lão bỗng nhiên lại nói:
– Thiếu tộc trưởng, nghe nói Giang Trần thiếu chủ gần đây đang tu sửa Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận, có lẽ chúng ta có thể cung cấp một ít linh thạch a.
– Đúng vậy, nếu như có thể hỗ trợ mặt này, cũng không tệ. Trấn áp rối loạn, loại chuyện này quá sức đối với chúng ta. Thậm chí cho dù trấn áp thành công thì chưa hẳn cũng đã có bao nhiêu công lao lớn. Thất bại thì lại khiến cho chúng ta giống như kẻ thành sự không có, bại sự có thừa vậy.
– Đúng, phương diện trận pháp này có lẽ có thể giúp đỡ một chút.
Cơ Tam công tử như có điều suy nghĩ, nhíu mày không nói.
Đột nhiên Nguyên Ly trưởng lão kia mỉm cười:
– Thiếu tộc trưởng, thuộc hạ đối với trận pháp nhất đạo cũng có một chút tạo nghệ. Nếu như có thể thì nguyện ý áp giải một đáp linh thạch, cũng mang theo mấy cấp dưới có chút thành tựu trận pháp tiến đến nghe Giang Trần thiếu chủ sai bảo. Có lẽ cũng có thể trợ giúp một chút.
Hai mắt Cơ Tam công tử sáng ngời:
– Nguyên Ly trưởng lão không ngờ lại là đại sư trận pháp hay sao?
– Đại sư thì chưa nói tới, nhưng mà trên trận pháp nhất đạo vẫn có chút tâm đắc.
Nguyên Ly trưởng lão khẽ cười nói:
– Cơ Tam công tử cũng không có vội vã mở miệng mà cân nhắc một lát rồi mới hỏi:
– Chư vị trưởng lão cảm thấy thế nào?
– Nguyên Ly trưởng lão quả thực có chút tạo nghệ trên phương diện trận pháp nhất đạo. Chuyện này có lẽ là cơ hội Bàn Long nhất mạch chúng ta biểu hiện trước mặt Giang Trần thiếu chủ.
– Đúng vậy, Nguyên Ly trưởng lão xuất mã, đúng là cơ hội tỏa sáng cho Bàn Long nhất mạch chúng ta.
– Thiếu tộc trưởng, thuộc hạ cũng nguyện đi tới đó. Dù là phương diện trận pháp không giúp đỡ được gì, hỗ trợ trấn thủ bên ngoài một chút, tránh cho tà ma từ bên ngoài quấy rối cũng coi như là giúp được một chút lực lượng.
– Đúng, nên như thế.
Cơ Tam công tử đại hỉ:
– Xem ra nhân tâm của Bàn Long nhất mạch chúng ta có thể dùng. Tốt, Cơ lão tam ta và Bàn Long nhất mạch đều thiếu nợ Giang Trần thiếu chủ rất nhiều nhân tình. Chúng ta thời khắc này cũng nên tỏ vẻ một chút. Nguyên Ly trưởng lão, ngươi mang theo một nhóm người, áp giải một đám linh thạch tới nghe Giang Trần thiếu chủ sai bảo.
– Hạ Cương trưởng lão, ngươi mang theo một nhóm nhân mã đi trấn thủ bên ngoài, thay Giang Trần thiếu chủ canh cửa.