Độc Tôn Tam Giới

Chương 3336: Lần nữa hạ một thánh địa


Quả thực như lời Giang Trần nói, chỉ cần bên Quang Minh thánh địa không có đêm tin tức truyền đi, Quang Độ lão nhân cũng tốt, mấy thánh địa khác cũng tốt, chắc chắn sẽ không biết rõ bên Quang Minh thánh địa đã xảy ra chuyện gì.

Kể từ đó, bọn họ dùng phương pháp cũ, bắt chước làm theo, lại đi tới Húc Nhật thánh địa kia, dùng chiêu thức này không có bất kỳ vấn đề gì.

Khóe miệng Già Diệp thần tôn cũng nở nụ cười ranh mãnh:

– Lão phu phát hiện ra, Quang Độ lão nhân kia thời vận quả thực không tốt, khó coi a. Vạn Uyên đảo nếu như không có yêu nghiệt như ngươi, Vạn Uyên đảo này hươu chết về tay ai quả thực khó mà đoán được. Có ngươi ở đây, dã tâm của Quang Độ lão nhân nhất định sẽ thành mây bay.

Giang Trần cười hắc hắc, hắn cũng mặc kệ Già Diệp thần tôn đang khích lệ hay phê bình, hắn vẫn tiếp nhận toàn bộ.

Hắn lập tức triệu tập tất cả người của Quang Minh thánh địa, nói:

– Chư vị, hôm nay tuy rằng chúng ta thắng một ván. Nhưng mà Quang Độ lão nhân đang đi thu thập bộ hạ cũ, tùy thời có khả năng tới Quang Minh thánh địa. Nếu như để cho bọn chúng biết rõ hai tu sĩ thần đạo đã vẫn lạc ở đây, Quang Độ lão nhân nhất định sẽ quê quá hóa khùng, đại khai sát giới. Cho nên đề nghị của ta giành cho các ngươi chính là lập tức thu thập tất cả những đồ vật đáng giá trong Quang Minh thánh địa, rời khỏi thánh địa, đi ra ngoài tránh né sóng gió một chút. Tốt nhất là sớm tìm được chủ lực của thập đại thánh địa.

Người Quang Minh thánh địa cũng không ngu, biết rõ lời Giang Trần nói là thực.

Lập tức có người hỏi:

– Giang Trần thiếu chủ, chủ lực thập đại thánh địa hiện tại đang ở nơi nào?

Giang Trần trầm ngâm nói:

– Trước khi chúng ta tới đã có chút phỏng đoán, hẳn là ở Cửu U thánh địa và Niết Bàn thánh địa, chỉ giữa hai nơi này mà thôi. Các ngươi có thể đi tới đó, chỉ cần không đụng phải Quang Độ lão nhân là được. Mọi chuyện đều dễ xử lý. Về phần chủ lực của Quang Độ lão nhân đặt ở nơi nào, các ngươi có thể tra khảo đám tù binh này một chút. Trước kia bọn chúng đã từng thông qua trận pháp truyền thức câu thông với nhau, có lẽ bọn chúng biết rõ lộ tuyến của Quang Độ lão nhân.

– Đa tạ Giang Trần thiếu chủ chỉ điểm, thiếu chủ là cứu tinh của Quang Minh thánh địa ta. Ngày sau nếu như hội họp với chủ lực thánh địa, chúng ta chắc chắn sẽ truyền đạt thiện ý của Giang Trần thiếu chủ và ân cứu mạng đối với thánh địa cho lão tổ nhà chúng ta biết.

– Ha ha, không cần phải khách khí. Ở Bình Sa đảo, Quang Minh lão tổ đối với tại hạ cũng có chút chiếu cố. Ta đối với Dao Quang thánh nữ của Quang Minh thánh địa cũng có vài lần duyên phận, song phương cũng coi như bằng hữu.

Giang Trần cũng không muốn kể công.

Tất cả đã được định, Giang Trần quyết định lập tức khởi hành tiến về Húc Nhật thánh địa.

Lần này đi Húc Nhật thánh địa thuận đường, hơn nữa đường xá rất gần. Hai đại thánh địa hô ứng lẫn nhau, quan hệ mật thiết, hiện tại đi qua, lập lại chiêu cũ, nhất định có thể thuận lợi giải cứu Húc Nhật thánh địa.

Trải qua trận chiến này tất cả mọi người tin tưởng gấp trăm lần. Ngay cả Tử Xa Mân cũng hào hứng bừng bừng, cười nói:

– Trần thiếu, nếu chiếu theo tốc độ này, mục tiêu công kích ba thánh địa của chúng ta trước đó cũng chưa chắc có thể hoàn thành.

– Đúng vậy, chỉ là để xem công kích Húc Nhật thánh địa có thuận lợi hay không.

Giang Trần cũng không có đắc ý mà quên đi tất cả.

– Công kích Húc Nhật thánh địa ta cảm thấy được, không bằng chúng ta trực tiếp cải trang thành hai thần tôn ở Quang Minh thánh địa. Chúng ta còn có thể lợi dụng trận pháp truyền tống ở đây. Dứt khoát diễn một chút, chư vị thấy thế nào?

Tử Xa Mân lớn mật đưa ra ý kiến của bản thân.

Già Diệp thần tôn hai mắt sáng ngời:

– Cũng không phải là không được a. Cùng một kế sách liên tục dùng hai lần, chung quy không khỏi có chút hiềm nghi. Cải tiến một chút, thay đổi phương thức, cũng không phải là tệ. Cải trang thành Dụ Tiên và Phan Viễn, hai người này đáng tin cậy hơn, huống chi còn có trận pháp truyền thức.

Giang Trần cũng vỗ bàn kêu lên:

– Rất tốt, nói Quang Minh thánh địa gặp công kích, sợ phải phá vòng vây, xin Húc Nhật thánh địa tới tiếp ứng một chút.

– Được, cứ quyết định như vậy đi.

Mấy người vừa thương lượng, định ra một kế sách mới.

Cải trang thành Phan Viễn và Dụ Tiên, rõ ràng độ khó càng nhỏ hơn. Dù sao hai người này bây giờ là tù nhân của bọn họ, có chân nhân tham chiếu, chuyện gì cũng dễ xử lý.

Định ra kế này, quả nhiên tất cả đều giống như trong tưởng tượng của bọn họ, thuận lợi dị thường.

Ở bên ngoài khu vực của Húc Nhật thánh địa, hai gã tu sĩ thần đạo mang theo thủ hạ bọn hắn, ngốc nghếch chuẩn bị tiếp ứng phá vòng vây cho hai tu sĩ thần đạo Phan Viễn và Dụ Tiên.

Chỉ là lại bị đám người Giang Trần vây đánh tại chỗ, vận mệnh của hai tên tu sĩ thần đạo này hoàn toàn giống như Dụ Tiên và Phan Viễn trước đó, thành tù nhân của Giang Trần và Già Diệp thần tôn.

Húc Nhật thánh địa lại một lần nữa nhẹ nhõm đổi chủ.

Như vậy đám người Giang Trần chỉ dùng thời gian không tới hai ngày đã giải cứu được hai đại thánh địa.

Tất cả mọi người tụ tập tại Húc Nhật thánh địa, thương nghị đối sách bước tiếp theo.

Theo bọn họ suy tính, hiện tại thời gian đã vô cùng gấp gáp. Quang Độ lão nhân đi các nơi tụ tập lại bộ hạ cũ, có lẽ đã gần như hoàn thành rồi.

Rốt cuộc có nên đi giải cứu thánh địa khác hay không, trong đầu bọn họ cũng đang tính toán.

– Nếu không chúng ta dứt khoát chủ động một chút, liên hệ với Quang Độ lão nhân? Tìm hiểu ý tứ một chút?

Giang Trần nói ra câu kinh người.

Nhưng mà lời này của hắn lại làm cho Già Diệp thần tôn vỗ đùi:

– Ý rất hay. Cứ quyết định như vậy đi. Lần một lần hai, trêu đùa Quang Độ lão nhân này một chút, chờ khi hắn biết rõ chân tướng, nhất định sẽ tức giận tới nổ phổi a? Ha ha ha…

Có thể khiến cho Quang Độ lão nhân tức giận, đây là chuyện mà Già Diệp thần tôn thích nahast.

Đám người Giang Trần nói là làm, lập tức liên hệ với Quang Độ lão nhân.

Chỉ là trước mắt Quang Độ lão nhân ở thánh địa nào, trong lòng bọn họ cũng không có rõ ràng.

Nhưng mà bọn họ liên hệ lần lượt từng thánh địa. Sau khi liên hệ tới thánh địa thứ tư, quả nhiên đám người Giang Trần đã liên lạc được.

Từ chỗ Quang Độ lão nhân, đám người Giang Trần biết được Giang Trần lão nhân đã tụ tập tu sĩ trong bốn đại thánh địa, đội ngũ đã chỉnh hợp.

Bốn đại thánh địa này theo thứ tự là Chân Vũ thánh địa, Bách Hoa thánh địa, Đa Văn thánh địa và Bất Hủ thán hdidja.

Mục tiêu của đám người Quang Độ lão nhân chính là Húc Nhật thánh địa, đoán chừng ngày mai sẽ tới.

Giang Trần dứt khoát lừa gạt đối phương một chút, truyền thức nói cho Quang Độ lão nhân Quang Minh thánh địa gặp công kích, hỏi thăm Quang Độ lão nhân, đội ngũ bên Húc Nhật thánh địa bọn họ có nên gấp rút qua tiếp viện hay không?

Nhưng mà Quang Độ lão nhân lập tức cự tuyệt đề nghị gấp rút tiếp viện của bọn họ, cũng nghiêm khắc hạ lệnh, để bọn họ bảo vệ tốt cơ nghiệp của mình, không nên chạy loạn, bảo tồn lực lượng.

hiển nhiên Quang Độ lão nhân đã bị đám người Giang Trần làm cho sợ hãi, hắn hiện tại không muốn hi sinh bất luận một tu sĩ thần đạo nào. Bất luận một tu sĩ thần đạo nào đối với hắn hiện tại mà nói đều là bảo vật, tài nguyên quý giá, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì.

Ngắt liên hệ thông qua trận pháp truyền thức, Giang Trần cười nói:

– Đại quân của Quang Độ lão nhân ngày mai sẽ tới Húc Nhật thánh địa. Bất quá ta nói Quang Minh thánh địa bị công kích, đoán chừng bọn họ sẽ đi tới Quang Minh thánh địa đầu tiên. Như vậy tính toán ra bọn họ trước mắt còn chưa đi tới mấy thánh địa là Cửu U thánh địa, Niết Bàn thánh địa cùng với Tịch Diệt thánh địa.

Chân Vũ thánh địa, Bách Hoa thánh địa, Đa Văn thánh địa cùng với Bất Hủ thánh địa, bốn đại thánh địa này đã hoàn toàn bị Quang Độ lão nhân chỉnh hợp qua.

Quang Minh thánh địa và Húc Nhật thánh địa thì Giang Trần chiếm tiên cơ trước.

Cửu U thánh địa và Niết Bàn thánh địa, Giang Trần trước đó đã phỏng đoán chủ lực thập đại thánh địa có lẽ đã chiếm giữ vùng kia.

Như vậy tính ra, thập đại thánh địa trừ Vĩnh Hằng thánh địa ra, chỉ còn lại có Tịch Diệt thánh địa trước mắt vẫn đang ở trong giai đoạn còn chưa liên lạc với bên này.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.