Độc Tôn Tam Giới

Chương 2241: Chân truyền Thiên Hà cung (1)


̀n Thiên Hà cung. (1)

Nếu như chủ động rời khỏi, như vậy tất sẽ để lại chút dấu vết trong tông môn. Đan Phi nghĩ tới đây, trong lòng có chút hy vọng.

Chỉ tiếc Bảo Thụ tông này trải qua Tần Thập Tam kia chiếm cứ vài năm, chướng khí mù mịt, nguyên trạng ban đầu của Bảo Thụ tông đã hoàn toàn bị phá hỏng. Khắp nơi đều là cảnh hoang tàn, căn bản không có chút dấu vết nào.

Mạc lão bát hiện tại rất hốt hoảng, hắn cũng là một trong những bằng hữu của Tần Thập Tam, cũng là người duy nhất giữ được tính mạng trong đám bằng hữu của Tần Thập Tam.

Giờ phút này tâm tình của hắn vô cùng hốt hoảng, đến bây giờ còn chưa lấy lại hồn phách. Thực lực của tiểu ny tử kia không mạnh bằng Tần Thập Tam, thế nhưng bỗng nhiên vận dụng đại sát khí, quả thực vô cùng đáng sợ.

Vừa nghĩ tới việc quang mang chỉ cần léo lên, đầu người lập tức rơi xuống đất. Toàn thân Mạc lão bát lại run rẩy, sắc mặt trắng bệch.

Bảo vật đáng sợ như vậy, Mạc lão bát hắn quả thực mới thấy lần đầu.

Nghĩ tới một khắc trước bọn họ vẫn còn ở trong sơn môn tầm hoan, sau một khắc tông chủ chết, cơ hồ tất cả đồng bọn chết. Mà Mạc lão bát hắn cũng trở thành con chó nhà có tang.

Mạc lão bát chạy thục mạng về phía trước, một mặt nhìn phía sau, hắn sợ đại sát khí của nữ tử kia đảo mắt sẽ chém tới trước mặt hắn.

– Tông chủ vẫn lạc, Khâu trưởng lão của Thiên Hà cung nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ. Tiểu ny tử kia tuy rằng lợi hại, nhưng Khâu trưởng lão lại là cường giả Hoàng cảnh cao giai, trước mặt lão nhân gia, tiểu ny tử này nhất định có mạnh mẽ thế nào đi nữa cũng không đủ lọt vào mắt lão nhân gia. Đúng rồi, ta phải lập tức mang tin tới cho Khâu trưởng lão.

Mạc lão bát sau một lúc hốt hoảng, trong đầu bắt đầu khôi phục lý trí bình thường.

– Không được, nếu như hiện tại ta đi tới chỗ Khâu trưởng lão báo tin, Khâu trưởng lão biết rõ đội nhân mã này chỉ có một mình ta ham sống sợ chết. Nói không chừng dưới sự giận dữ sẽ trực tiếp đánh ta chết, cho chết theo tông chủ. Chẳng phải khi đó ta sẽ thiệt lớn hay sao?

Mạc lão bát cũng có sự lo lắng của mình.

Trong lúc hốt hoảng, bỗng nhiên hư không trên đỉnh đầu hắn có một đạo thần thức đảo qua.

Sau đó có một thanh âm lạnh lẽo vang lên:

– Sư huynh, người phía người có chút quen mắt, dường như đã nhìn thấy ở nơi nào đó.

– Ồ? Thật đúng là có chút quen mắt, đi, đi xuống xem một chút.

Hai người đang nói chuyện kia là hai nam tử trẻ tuổi. Người mặc y phục tông môn, khí vũ hiên ngang, cho người ta có cảm giác cực kỳ bất phàm.

Nhất là tên sư huynh đi phía trước long hành hổ bộ, khí độ bất phàm, khiến cho người ta có cảm giác uy áp rất lớn.

Tên sư đệ đằng sau, thoạt nhìn càng thêm trẻ trung, vẻ mặt cũng có chút ngạo mạn, giống như dưới gầm trời này, không có bao nhiêu thứ có thể lọt vào trong mắt hắn vậy.

Hai người này đáp xuống, giống như quỷ mị xuất hiện trước mặt Mạc lão bát.

Mạc lão bát thấy hai người này như vậy, sắc mặt lập tức đại biến. Hai người này Mạc lão bát không ngờ lại nhận ra, rõ ràng là hai môn đồ của Khâu trưởng lão.

Trong đó tên sư huynh khí độ bất phàm kia càng có địa vị rất lớn. Là đệ tử chân truyền của Thiên Hà cung, tu vi cực cao, độ cao của địa vị, trong Thiên Hà cung cũng là nhân vật có số má.

Mạc lão bát lúc này thầm nghĩ muốn cất bước bỏ chạy, nhưng mà mặc dù ý nghĩ này có trong đầu, thế nhưng chân hắn lại giống như mọc rễ, căn bản không thể nào động đậy.

Hắn biết rõ, nếu như mình chạy trốn lúc này, hai người này tuyệt đối có thể nhẹ nhõm bóp chết hắn.

– Sư huynh, người này hình như là thủ hạ của Tần Thập Tam a.

Tên sư đệ kiêu ngạo kia dường như nhận ra Mạc lão bát.

Mạc lão bát vẻ mặt đau khỏ, tiến lên quỳ gối nói:

– Tiểu nhân Mạc lão bát bái kiến nhị vị thiên tài Thiên Hà cung.

– Mạc lão bát? Đúng rồi, hình như là thủ hạ của Tần Thập Tam. Mạc lão bát đúng không? Ngươi lén lén lút lút ở chỗ này làm gì? Tần Thập Tam đâu? Gọi hắn nhanh chóng đi ra nghênh đón huynh đệ chúng ta. Nói cho hắn biết, sư tôn nhà ta hôm nay cũng đại giá quang lâm. Bảo hắn chuẩn bị cho tốt, chuẩn bị tiếp giá.

Tên sư đệ kia gọi là Lục Dịch, cũng là đệ tử Khâu trưởng lão, nhưng mà lại không phải là đệ tử chân truyền của Thiên Hà cung, địa vị so với sư huynh cùng đi với hắn chênh lệch rất xa.

Mạc lão bát nghe vậy mới khóc lớn, nói:

– Nhị vị đại nhân, Tần tông chủ… Hắn…. Hắn đã không thể tới nghênh đón nhị vị được nữa. Nhị vị tới chậm một bước rồi.

– Sao lại như vậy?

Tên sư huynh kia nhướng mày, người này gọi là Triệu Mãng. Với tư cách là đệ tử chân truyền Thiên Hà cung, địa vị của hắn trong nhất mạch Khâu trưởng lão cực cao. Luận địa vị, luận sức nặng trong lòng Khâu trưởng lão tuyệt đối viễn siêu chất tử họ hàng xa như Tần Thập Tam.

– Hôm nay trong Thụ Linh tông có một nữ tử xông tới, đại khai sát giới trong tông môn. Tần tông chủ, còn có rất nhiều hảo huynh đệ đều bị nữ nhân kia chém giết.

Mạc lão bát khóc ròng nói:

– Nữ tử kia cực kỳ lợi hại, không biết dùng bảo vật tà ác gì, quang mang lóe lên, đầu người rơi xuống đất…

– Cái gì? Tần Thập Tam chết rồi?

Lục Dịch nhíu mày hỏi lại:

– Mạc lão bát, ngươi chớ nói hươu nói vượn. Địa phương quỷ quái này có người giết được hắn sao?

– Đại nhân, bằng vào chút lá gan của Mạc lão bát làm sao có thể nói dối trước mặt các đại nhân cơ chứ? Nữ tử kia nhìn vào khí chất đã có thể thấy được nàng ta không phải là tu sĩ bản địa. Tần tông chủ đã nói chuyện với nữ nhân này. Thế nhưng người này dường như rất cổ quái, ngay cả tên tuổi Thiên Hà cung nàng cũng chưa từng nghe qua.

– Vô nghĩa.

Lục Dịch nghe những lời này lập tức nổi giận lôi đình.

– Nàng chưa từng nghe qua? Nàng ta nói vậy các ngươi cũng tin được sao?

Triệu Mãng khoát tay nói:

– Lục sư đệ, không nên kích động, nghe hắn nói xong đã.

– Mạc lão bát, ngươi nói tiếp, đem tình huống nói ra kỹ càng cho ta, không được né tránh, càng không được giấu diếm.

Triệu Mãng lạnh nhạt nói.

Mạc lão bát lắp bắp, tuy rằng hoảng sợ, thế nhưng vẫn hai năm rõ mười nói một lần.

Triệu Mãng sau khi nghe xong, cũng nhíu mày nói:

– Nữ tử trẻ tuổi, mỹ mạo? Ban đầu bất phân thắng bại với Tần Thập Tam? Nếu nói như vậy quả thực không giống như thiên tài của đại tông môn gì đó.

Bản thân Triệu mãng này chính là thiên tài đại tông môn, cho nên hắn biết rõ thiên tài đại tông môn này có bao nhiêu thực lực. Nếu như chỉ bất phân thắng bại với Thánh Cảnh ngũ trọng như Tần Thập Tam, như vậy thực lực tuy rằng không kém, thế nhưng tuyệt đối không thể xếp được vào trong hàng ngũ đệ tử chân truyền của tông môn nhất phẩm.

Nếu như không phải là đệ tử chân truyền của tông môn nhất phẩm, trước mặt Thiên Hà cung hắn há có thể làm càn như vậy? Luôn miệng nói chưa từng nghe qua Thiên Hà cung?

Loại lời này những thiên tài của các tông môn nhỏ kia cho bọn chúng mười lá gan cũng không dám nói như vậy.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.