Độc Tôn Tam Giới

Chương 2197: Công bằng (2)


̀ng. (2)

Sáu đại đế đều tỏ thái độ.

Về phần Vô Song đại đế và Hòe Sơn nhị tiêu, bản thân chính là người Khổng Tước thánh sơn, tự nhiên bọn họ không có khả năng phản đối Giang Trần.

Giang Trần thấy tất cả mọi người tỏ thái độ, hắn lại lần nữa nâng chén, nói:

– Chư vị có thể ủng hộ ta như vậy, làm cho ta hết sức cảm động. Từ nay về sau, Bổn thiếu chủ nhất định sẽ dùng toàn lực dẫn Lưu Ly vương thành trùng kích vinh quang cao hơn. Ta chỉ nói một câu, chỉ cần chư vị tin tưởng ta nhất mực, ta sẽ trả lại cho chư vị hồi báo gấp trăm lần.

– Chúng ta cùng nâng chén vì Giang Trần thiếu chủ.

Vô Song đại đế nâng chén, đề nghị mọi người.

– Đúng vậy, Giang Trần thiếu chủ tuổi trẻ tài cao, tiền đồ ngày sau nhất định không thể đong đếm. Chúng ta cùng uống cạn nào.

Bàn Long đại đế cũng cười ha hả nói.

Rượu qua ba tuần, bầu không khí cũng bắt đầu sinh động.

Trong bữa tiệc, Giang Trần cũng nói tới một ít kỳ văn dị sự, khiến cho tất cả mọi người chậc chậc tán thưởng. Cuối cùng chủ đề của mọi người lại quay về Long Hổ Phong Vân hội, nói tới Long Hổ Phong Vân hội, ngay cả lão gia hỏa ổn trọng như Niêm Hoa đại đế cũng khen không dứt miệng.

Lần này Long Hổ Phong Vân hội tạo ra oanh động không thôi, tuyệt đối là rung động khuếch tán toàn bộ cương vực nhân loại.

Hội giao dịch, đấu giá hội, còn có khâu giám bảo, còn có khâu giảng giải đan đạo, giảng giải võ đạo, mỗi một khâu đều được vô số tán tu nói chuyện say sưa, truyền khắp nam bắc cương vực nhân loại.

– Một khỏa Tùng Hạc đan của Giang Trần thiếu chủ nhẹ nhõm đánh trả hội nghị đan võ đỉnh cao của Đan Hỏa thành. Ta nghe nói lần này hội nghị đan võ đỉnh cao của Đan Hỏa thành tuy rằng nhân số tán tu tham gia cũng rất nhiều. Nhưng mà những đại đế tán tu tham dự cũng chỉ có mười hai, còn xa không bằng chúng ta bên này.

– Hắc hắc, đây là lần đầu. Lưu Ly vương thành chúng ta ở phuuwong diện này áp Đan Hỏa thành một đầu.

– Đan Hỏa thành khinh người quá đáng, nên hung hăng đánh trả bọn họ.

– Lần này mặc dù không có triệt để đánh bại Đan Hỏa thành, quyền uy địa vị của Đan Hỏa thành tuyệt đối đã bị dao động.

– Đó là điều tất nhiên, một khoản Tùng Hạc đan của Giang Trần thiếu chủ, còn có Đế Lăng đan, bất luận một một loại nào đều tuyệt đối là thứ mà Đan Hỏa thành không có khả năng luyện chế ra. Chỉ dựa vào hai loại đan dược này, đủ lực áp Đan Hỏa thành một bậc.

Mọi người nói tới đây, ánh mắt đều sáng quắc nhìn qua Giang Trần.

Giang Trần cười nhạt một tiếng, hắn biết rõ suy nghĩ trong đầu những người này hiện tại.

– Chư vị, Tùng Hạc đan hiện tại bổn thiếu chủ đã không còn đan dược tồn trữ trên người. Đế Lăng đan tạm thời còn chưa luyện chế ra. Thế nhưng nếu ngày sau các ngươi cần dùng tới hai loại đan dược này, bổn thiếu chủ nhất định sẽ vì các ngươi mà lưu lại một phần. Nhưng mà tài liệu của các đan dược này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, bởi vậy lúc nào có thể đưa cho các ngươi, bổn thiếu chủ cũng không dám đánh cược. Nhưng mà quyền ưu tiên, nhất định sẽ cho các ngươi.

Mọi người nghe vậy đều đại hỉ.

Bàn Long đại đế cười nói:

– Ta đặt Đế Lăng đan kia, Tùng Hạc đan ta đã từng dùng qua rồi.

Niêm Hoa đại đế lại nói:

– Chủ tài liệu của Đế Lăng đan là Thiên Địa Lăng Vân chi. Lần này sau Long Hổ Phong vân hội, chỉ sợ giá trị của Thiên Địa Lăng Vân chi sẽ tăng lên rất cao. Vốn đã vô cùng hi hữu, ngày sau chỉ sợ sẽ càng thêm khó cầu, bị người ta đầu cơ trục lợi.

Mọi người nghe vậy, trong lòng tràn ngập đồng cảm, biểu lộ bắt đầu ngưng trọng.

Giang Trần tiêu sái cười nói:

– Thiên Địa Lăng Vân chi này nhất định sẽ tăng giá. Nhưng mà đầu cơ trục lợi thì chưa hẳn.

– Ồ?

– Thiên Địa Lăng Vân chi này nếu như không tới tay của ta cuối cùng cũng chỉ là một loại linh dược Thiên cấp phổ thông. Trừ ta ra, cương vực nhân loại này không ai có thủ đoạn sửa đá thành vàng, có thể chuyển hóa nó thành Đế Lăng đan. Hoặc là bọn họ lựa chọn để mục nát trong tay, hoặc là lựa chọn bán nó cho ta. Cho dù ít hơn nữa nhất định cũng sẽ có người bán, chỉ là giá cả mua loại linh dược này, chỉ có một mình ta chấp nhận mà thôi.

Giang Trần bình tĩnh vô cùng.

– Ha ha, có đạo lý. Bọn họ không bán cho Giang Trần thiếu chủ thì không có nơi nào có thể bán được cái giá cao hơn.

Bàn Long đại đế vỗ đùi cười lớn.

– Cũng không nhất định a. Vạn nhất Đan Hỏa thành ra giá cao thu mua. Thà rằng giấu trong tay cũng không muốn để cho chúng ta đạt được thì sao?

Trảm Không đại đế đưa ra nghi vấn.

Giang Trần lại lắc đầu nói:

– Đan Hỏa thành ra giá cao, ngăn đường chúng ta là chuyện tất nhiên. Nhưng mà mặc dù bọn chúng ra giá cao cũng chưa chắc có thể thu tất cả Thiên Địa Lăng Vân chi tới tay. Trên phương diện danh tiếng, dù sao chỉ cần Lưu Ly vương thành chúng ta phúc hậu hơn Đan Hỏa thành, danh tiếng một truyền mười, mười truyền một trăm, tất sẽ có người nguyện ý bán Thiên Địa Lăng Vân đan cho chúng ta. Mà không có khả năng bán cho Đan Hỏa thành.

– Cũng đúng, có Giang Trần thiếu chủ ngang trời xuất thế, Đan Hỏa thành hiện tại cũng khó có thể một tay che trời.

Giang Trần cười cười, lại nói:

– Lần trước Long Hổ Phong Vân hội mọi người cũng đều nhìn thấy, thế giới tán tu cũng có thứ tốt. Chỉ là bọn họ có đôi khi không có con đường bán ra, hoặc là lo lắng bán ra. Lưu Ly vương thành chúng ta chỉ cần làm tốt giao dịch với tán tu. Để cho đám tán tu yên tâm giao dịch với chúng ta. Như vậy, thời gian trôi qua càng lâu, danh tiếng của chúng ta ở giới tán tu thành công, cái gọi là nội tình của Đan Hỏa thành không chiến tự tan. Luận lội tình, bổn thiếu chủ có thể giết chết bọn họ từng phút từng giây.

Giang Trần tự tin khiến cho tất cả mọi người rùng mình. Trong mắt đều hiện lên vẻ kính sợ và sùng bái. Nếu nói ở phương diện đan đạo, Giang Trần thiếu chủ này tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng thực sự nội tình quá kinh người a.

– Tốt, chuyện đan đạo, chúng ta tạm thời không đề cập tới. Bổn thiếu chủ có chuyện lại muốn chư vị cố vấn một chút.

Giang Trần chuyển chủ đề, nói:

– Trên bát vực chúng ta có luyện khí đại sư hay không? Cao cấp nhất.

– Luyện khí đại sư?

Vô Song đại đế khẽ giật mình, nói:

– Ta nghe người ta nói, Cửu Dương Thiên Tông có một vị luyện khí đại sư lánh đời không xuất hiện.

– Đúng, luyện khí vẫn luôn là thứ mà Cửu Dương Thiên Tông nổi danh nhất. Cửu Dương Thiên Tông ở phương diện luyện khí truyền thừa vô cùng lâu đời.

– Cửu Dương Thiên Tông?

Trong lòng Giang Trần khẽ động.

– Thiếu chủ, người thực sự định đi Cửu Dương Thiên Tông hay sao?

Tiết Đồng nghe nói Giang Trần muốn đi Cửu Dương Thiên Tông, trong lòng không khỏi lo lắng.

Cửu Dương Thiên Tông trong trí nhớ của Tiết Đồng là một thế lực vô cùng hung hãn, hơn nữa lại có thù cũ với tông môn của thiếu chủ. Ban đầu ở Bảo Thụ tông, tuần sát sử của Cửu Dương Thiên Tông ủng hộ Tử Dương tông, có một hồi tranh đấu với Bảo Thụ tông. Về sau thiếu chủ còn giết qua đệ tử Cửu Dương Thiên Tông.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.