“Đây là lực lượng của ngươi?” Hắn không hề phẫn nộ, bộ mặt xương khô nở lên một nụ cười âm trầm.
“Không sai.” Diệp Vô Thần cũng cười: “Không giấu diễm ngươi, đây chính là trình độ lực lượng lớn nhất của ta, ngươi có phải muốn nói, tuy rằng không thể chiến thắng ta, nhưng với trình độ của ta cũng vĩnh viễn không thể đánh thắng ngươi?”
Cho dù là Thương Khung Phá của Trảm tinh kiếm cũng không tạo thành bất cứ thương tổn thực chất gì với hắn, mà ngay từ đầu hắn đã biết, với lực lượng của mình căn bản không thể chân chính hủy diệt Đại Ma Vương. Mà nếu như không phải lực lượng của ám hồn châu không sợ hãi lực lượng hắc ám, hắn căn bản không thể tự tại sử dụng các lực lượng nguyên tố mà trêu chọc Đại Ma Vương nãy giờ.
“ha ha…ha ha ha!” Đại Ma Vương điên cuồng cười, nhưng nụ cười của hắn lúc này có chút miễn cưỡng, như là một tên cuồng ngạo bị đùa bỡn: “Ta đúng là không thể dễ dàng giết ngươi, nhưng ngươi thì vĩnh viễn không có khả năng giết ta. Tuy rằng tạm thời ta không giết được ngươi, nhưng có thể khiến ngươi thống khổ…ha ha ha ha…nhân loại của thiên thần đại lục…vậy ta sẽ hủy diệt phiến đại lục hèn mọn này! Để xem ngươi có thể ngăn cản lực lượng của ta hay không, ha ha hah…” Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Trong tiếng cười điên cuồng, từ thân thể bộ xương khô bắn ra một đạo bóng đen bay về phía lam tinh cầu xa xa, trên mặt hắn hiện ra một loại hưng phấn dữ tợn cùng biến thái. Lực lượng của Diệp Vô Thần đúng là còn lâu mới đủ làm tổn thương nghiêm trọng tới hắn cũng không đủ khả năng ngăn cản hắn hủy diệt cái gì…Mà hiện tại, bị Diệp Vô Thần triệt để chọc giận hắn cho dù hắn có năng lực trực tiếp giết chết Diệp Vô Thần hắn cũng không làm thế, mà sẽ khiến người xúc phạm hắn chịu dằn vặt tàn nhẫn nhất, ví như, để hắn trơ mắt nhìn nơi mình sinh ra toàn bộ bị hủy diệt!
Bóng trắng biến mất, Diệp Vô Thần xuất hiện ngay sau Đại Ma Vương ngoài vạn thước, nhưng căn bản không có ngăn cản, biểu tình của hắn cũng không xuất hiện chút hoảng loạn lo lắng nào. Hắn nheo mắt lại, lãnh đạm cười nói: “Trò chơi kết thúc, xem ra tới lúc ngươi phải chết rồi!”
Thân hình Đại Ma Vương cứng ngắc, ngoảnh đầu nhìn về phía Diệp Vô Thần, chỉ một câu nói bình thản kia khiến sâu trong nội tâm hắn bị che phủ bởi một tầng bóng ma dày đặc. Hắn có cảm giác, đối phương nói thế không phải là phô trương thanh thế…Ngay sau đó, trong tầm mắt hắn lóe lên một điểm oánh bạch quang hoa, bên người Diệp Vô Thần có thêm một thiếu nữ có mái tóc bạc trắng, toàn thân che phủ bởi một tầng bạch quang mông lung, mà một loại cảm giác quen thuộc truyền tới khiến trong lòng hắn bật lên hai chữ: “Long hồ!”
Hai chữ này vừa ra khỏi miệng, sắc mặt Đại Ma Vương đại biến, hắn thoáng hiểu được nỗi bất an trong lòng xuất phát từ đâu, hắn nghiến chặt răng, lạnh lùng nói: “Ngươi…không ngờ còn chưa chết!”
Diệp Vô Thần thoáng nhìn qua Hương Hương, chậm rãi nói: “Ngay cả ngươi còn chưa chết, Long Hồ sao có thể chết chứ. Nếu như không phải tội nghiệt của Nam Hoàng Bắc Đế lúc trước, thì ngươi cũng không xuất hiện, từ lâu đã chết trong tay Long Hồ. Lực lượng của Long Hồ trưởng thành mạnh mẽ thế nào, hẳn là so với ngươi, ngay cả Nam Hoàng Bắc Đế cũng hơn hẳn a. Bởi vì nàng mới là vương giả duy nhất sinh ra từ hỗn độn, ngay cả hỗn độn thập thánh châu cũng sinh ra vì nàng, chỉ là do tội nghiệt của Nam Hoàng Bắc Đế, cho nên hướng đi của không gian này bị bẻ lệch quỹ đạo, Long Hồ suýt chết, mà hỗn độn thánh châu lại tập trung trên người ngươi.”
Diệp Vô Thần chỉ kiếm vào Đại Ma Vương, cười lạnh: “Ngươi vốn phải sớm chết rồi…tuy rằng lúc trước không bị chết bởi tay Long Hồ, nhưng cũng không tránh được số phận bị hủy diệt, ngươi vốn là một thứ không nên tồn tại! Ta không hủy diệt được ngươi, năng lực của Long Hồ hiện tại cũng không hủy diệt được ngươi, nhưng ta và Long Hồ liên thủ, muốn hủy diệt ngươi, bất quá chỉ là nháy mắt, ngươi…tin không?”
Thân thể Đại Ma Vương bắt đầu run rẩy, hắn nhìn Trảm Tinh Kiếm và Tai Ách Cung trong tay Diệp Vô Thần, cuối cùng ánh mắt dừng trên người Hương Hương, thân thể run rẩy vô ý thức lùi về sau, biểu tình của hắn như nhìn thấy việc đáng sợ nhất trong đời…hắn đã sợ hãi rồi, triệt để sợ hãi, lực lượng chưởng khống cái hỗn độn không gian này chính là nỗi sợ hãi lớn nhất của hắn.
Trảm Tinh Kiếm, Tai Ách cung…Long hồ xuất hiện khiến ý thức sợ hãi khắc sâu trong lòng hắn bùng dậy, con mắt huyết sắc kinh khủng khi thì phóng lớn khi thì co rút lại, rút cuộc hắn bạo rống một tiếng, liều lĩnh lao đi, hắn muốn đào tẩu…chạy trốn bảo toàn tính mạng, vĩnh viễn biến mất trước mặt nhân loại cùng với Long Hồ, không muốn thấy lần nữa.
Khiến Đại Ma Vương tuyệt vọng như vậy…hắn sợ hãi đến tuột cùng là cái gì…
Diệp Vô Thần không đuổi theo, mà thương hại nhìn bóng dáng đang chạy trốn phía xa xa, cầm Trảm Tinh Kiếm và Tai Ách Cung đồng thời giơ lên, thanh âm như ác mộng vang lên bên tai Đại Ma vương: “Hỗn độn không gian tam đại cấm kỵ chi khí…thứ nhất là Trảm Tinh Chi Kiếm, Tai Ách Chi Cung, mà cực mạnh cấm ddaonj chi khí còn lại là Nhân Long Hồ mà sinh! Bởi vì cực mạnh chi khí vốn thuộc về Long Hồ cai quản hỗn độn.”
Kim sắc quang mang cùng huyết sắc quang mang phân biệt từ Trảm Tinh Kiếm và Tai Ách Cung lóng lánh nổi lên, thay thế chiếu rọi trên thân thể Diệp Vô Thần, hắn chậm rãi nói: “Trong truyền thuyết, trong người có Long Hồ liền có thể đạt tới mức độ di chuyển khắp không gian, không hạn chế bởi quy tắc gì. Đó là bởi vì, Long Hồ mang trong mình lực lượng không gian cực mạnh, lực lượng của nàng không phải do bảy chủng nguyên tố tự nhiên dung hợp sinh ra mà là tồn tại siêu việt không gian lực lượng này, kỳ thực lực lượng này khiến cho Long Hồ trưởng thành có thể mở ra thứ nguyên không gian, đồng thời truyền thuyết cũng kể lại rằng, Long Hồ trưởng thành sở hữu khí cực mạnh của thế gian…nhưng cực mạnh chi khí này không phải bản thân Long Hồ mà là lực lượng vì Long Hồ mà sinh ra! Mà ngươi trước hết thưởng thức mùi vị của cực mạnh chi khí đi!”
“Trảm Tinh Tai Ách, dung hợp!”
Theo tiếng hét lớn của Diệp Vô Thần, thân thể Hương Hương trở nên mờ ảo, trong không trung khó thành một đoàn bạch quang mộng ảo, từ từ chiếu vào Trảm Tinh Kiếm và Tai Ách cung. Tai Ách cung trong bạch quang chậm rãi cong lên, mà Trảm Tinh Kiếm dưới lực lượng dẫn dắt lại mắc trên dây cung, chuôi kiếm kéo cong dây…Trảm Tinh Kiếm và Tai Ách cung dung hợp rất đơn giản, đó là dùng Tai ách cung bắn ra Trảm Tinh kiếm. Nhìn dung hợp đơn giản thế này ngay cả không có Long Hồ cũng có thể tùy ý hoàn thành, nhưng không cách nào phát ra được lực lượng thuộc về cấm đoạn chi khí mà thôi…Mà với lực lượng của Long Hồ hoàn thành dung hợp một cung một kiếm, không chỉ đơn giản là dung hợp uy lực chồng chất như vậy mà là mang lại tăng phúc khổng lồ.
Vô luận là thân kiếm, hay cánh cung đều được quấn quanh bạch sắc quang mang từ Long Hồ, ngay cả dây cung nho nhỏ cũng biến thành một mau trắng bóng. Dây cung bị Diệp Vô Thần kéo căng, nhất thời kim sắc quang mang thuộc về Trảm Tinh Kiếm cùng với huyết sắc quang mang của Tai Ách cung hợp nhất với bạch sắc quang mang, dưới bài xích của lực lượng khổng lồ, phạm vi xung quanh đều bị áp bức ra xa, một số ngôi sao bị lực lượng này ảnh hưởng mà sinh ra cải biến.
“Hủy diệt đi…lúc ngươi sinh ra một khắc đã định gặp phải kết cục này!” Diệp Vô Thần trầm giọng nói, trong ý thức hải hiện ra bóng của Đại Ma Vương, lực lượng không thể tin nổi dùng tốc độ khó tin điên cuồng ngưng tụ.
Đại Ma Vương đang điên cuồng chạy trốn, hắn không có ý đồ cắt đứt quá trình ngưng tụ lực lượng của Diệp Vô Thần, bởi vì với năng lực không gian của Diệp Vô Thần, lúc nào cũng có thể tùy ý công kích hắn. Nhưng, vô luận hắn liều mạng chạy cỡ nào, vẫn cảm nhận được một con mắt huyết sắc đang ở nơi nào đó thẳng tắp nhìn chằm chằm hắn…ký ức từ Nam Hoàng Bắc Đế nói cho hắn biết, đây là “Huyết minh truy hồn tiễn” Chỉ cần bị tập trung vô luận chạy trốn tới đâu cũng không có khả năng thoát khỏi.
Vù!
Một đạo lưu tinh vẽ ra một vệt kim sắc trên không gian, Tai Ách cung bắn ra không phải màu đỏ máu mà là bạch quang bao quanh bởi kim sắc, trong một chớp mắt, không gian ngoài tinh không trở nên u ám không gì sánh được, nguyên tố trong tinh không, vật chất tồn tại đều bị lực lượng lớn kinh khủng thôn phệ, bằng ánh mắt có thể thấy được một đường kim mang khiến toàn bộ không gian tinh không chia thành hai nửa.
Đại Ma Vương rít gào, cảm giác băng lãnh hít thở không thông từ phía sau truyền tới thì hắn ngưng tụ lực lượng toàn thân một cỗ lực lượng hủy diệt không gian hủy diệt tinh thành nghênh đón kim sắc, tránh né huyết minh truy hồn tiễn là chuyện không có khả năng, phương pháp duy nhất là dùng cứng đối cứng.
Nhưng khi Tai Ách cung kết hợp với Trảm Tinh kiếm, uy áp từ xa xa truyền lại đã khiến hắn tuyệt vọng, ký ức sẵn có trong lòng không có lừa dối hắn, khi hai cấm khí cùng với Long Hồ kết hợp thành đệ tam cấm khí thì lực lượng của nàng đủ để tạo thành kết thúc cho mọi sinh linh…cho dù là Nam Hoàng, Bắc Đế…có lẽ ngay cả Đại Ma Vương hắn nữa!
Uy lực của Huyết minh truy hồn tiễn thực không khiến Đại Ma Vương thất vọng, trong ánh mắt ác ma của hắn, lực lượng hắc ám hắn đánh ra không cản trở kim sắc được chút nào, thậm chí không ảnh hưởng chút gì tới uy lực của kim, căn bản vừa chạm vào đã bị tách đôi. Kim sắc phá tan dòng suối hắc ám, trong tiếng hét thảm cắm trên ngực Đại Ma vương, lực lượng vô cùng trong nháy mắt bắn ra, thân thể tội ác dưới sự công phá của kim sắc cùng bạch sắc lực lượng bị đánh tan thành mảnh vụn khắp bầu trời.
Trảm Tinh Kiếm vòng vèo bay về trên Tai Ách cung, cung lại căng lên, trong vòng bạch sắc, Diệp vô Thần mang theo nụ cười nhìn phương xa, Tai Ách cung một lần nữa được hắn giơ lên.
“Ách ách!”
Thanh âm đại ma vương vẫn vang lên, thân thể hắn rõ ràng bị phá vỡ, nhưng thanh âm ngoại trừ thống khổ vẫn như cũ có thể nghe được rõ ràng. Bỗng dưng, hắc ám yên vụ từ một nơi nào đó bốc lên bao phủ lấy mảnh vụn thân thể hắn, từ trong hắc ám yên vụ, một thân ảnh hắc ám dần hình thành, mang theo một tiếng oán hận vô cùng.
“Ngươi không giết được ta…không giết được ta! Ta có ma hồn cực mạnh trên đời, chỉ cần hắc ám bất diệt, ma hồn của ta vĩnh viễn không biến mất…Cho dù ngươi nghiền nát thân thể ta thành trăm nghìn mảnh, chỉ cần ma hồn tồn tại, ta vĩnh viễn không bị hủy diệt…ha ha ha…ha ha ha!”
Thương mại, khinh miệt, cuối cùng biến thành một nụ cười nhạt một lần nữa xuất hiện trên môi Diệp Vô Thần, trong tiếng cười của Đại Ma Vương, dây cung một lần nữa bắn ra.