Hậu Tinh Thần Biến

Chương 508: Trở về


Hỗn Thiên Vô Cực côn đã được Đệ nhất Binh vương Mạc Túy Sinh hơn hai mươi năm chế tạo, hôm nay rốt cục đã hoàn thành, xem ra phẩm chất của nó tuyệt đối là một kiện hoàn mỹ Trung phẩm Chí tôn linh bảo. Trong đó lại ẩn chứa một binh hồn phụ gia thuộc tính, mặc dù với tu vi của Tôn Ngộ Không lúc này vẫn không thể lĩnh ngộ được sự ảo diệu của thuộc tính phụ gia này nhưng Mạc Túy Sinh tin chắc rằng không lâu nữa hắn nhất định có thể cùng binh hồn hợp lại thành một, điều khiển tốt nhất Hỗn Thiên Vô Cực côn.

Tru thần thành, bên trong thành chủ phủ …

” Hầu tử, ngươi cự nhiên lại có Trung phẩm Chí tôn linh bảo hoàn hảo như vậy, thật sự là làm cho người ta ngứa mắt!” Huống Thiên Minh nhìn Hỗn Thiên Vô Cực côn lóe lên tinh quang trong tay Tôn Ngộ Không, ánh mắt vừa hâm mộ lại vừa đố kị. Nếu như mình cũng có thể có được một kiện Chí tôn linh bảo hoàn mỹ như vậy thì quá tốt rồi.

Mạc Túy Sinh tựa hồ xem thấu tâm tư của hắn, cười nhạt nói:

” Nếu như các vị Thống lĩnh có yêu cầu Mạc mỗ chế tạo linh bảo, Mạc mỗ quyết không từ nan “

Thấy Tôn Ngộ Không có được linh bảo hoàn mỹ như vậy, Cổ Bàn đối với Mạc Túy Sinh cũng phải thay đổi cách nhìn, trong ánh mắt cũng không còn vẻ nghi ngờ như trước mà là từ trong nội tâm toát ra sự khâm phục

Tôn Ngộ Không giơ cao Hỗn Thiên Vô Cực côn lên, cười hắc hắc nói:

” Lão Tôn ta đây đã có Hỗn Thiên Vô Cực côn, bây giờ thi triển Đấu chiến ba trăm côn đã không còn là vấn đề nữa. Nếu như gặp lại tên giới vương gì đó kia nhất định phải lấy đầu hắn, hắc hắc “

Tôn Ngộ Không dường như vẫn vì cuộc chiến lần trước với Giới vương mà hận trong lòng, lúc này đã có Trung phẩm Chí tôn linh bảo hỗ trợ, uy lực Đấu chiến côn điển có thể nói đã tăng lên một cảnh giới

Huống Thiên Minh kinh miệt cười một tiếng:

” Tứ đại giới vương kia thực lực đều vẫn ở Hoàn Hư hậu kì gần tới Quy thần sơ kì, với năng lực Thiên Mang hậu kì của ngươi muốn lấy đầu bọn họ, thật là vọng tưởng!”

” Lão Huống, xem chiêu!”

Cổ Bàn ánh mắt quan sát tinh quang chuyển động trên thân Hỗn Thiên Vô Cực côn, than thở:

” Thiên địa tạo hóa ảo diêu, không hổ là Đệ nhất Binh vương “

Lúc này, ba người vẫn còn đang thảo luận về Trung phẩm Chí tôn linh bảo dường như không phát hiện Hồng Quân cùng Mạc Túy Sinh đã lặng lẽ rời khỏi thành chủ phủ đi tới trên một ngọn núi cách Tru thần thành ba trăm dặm.

Trên đỉnh núi mây trắng lững thững trôi tựa hồ dường như chỉ cần chạm nhẹ đã có thể cảm thấy gió lạnh gào thét khiến cho y phục hai người bay phần phật. Giờ phút này trên đỉnh núi cách mặt đất vạn thước tuyết trắng phủ quanh năm không hề thay đổi, thấu phát ra một tia khí tức lạnh giá.

Hồng Quân hai tay chắp lại, đứng cách những đám mây lững thững không xa, mỉm cười nói:

” Hồng Quân thay mặt Tru thần giới hoan nghênh Mạc tiên sinh!”

Mạc Túy Sinh có chút khiêm nhường cười nhạt nói:

” Cũng không phải người phi phàm gì, chẳng qua chỉ là một luyện khí giả mà thôi, nếu có thể vì Tru thần giới tận tâm tận lực coi như là vinh hạnh của Mạc mỗ “

Sau khi nhìn thấy Hỗn Thiên Vô Cực côn, Hồng Quân đối với thủ pháp luyện khí của Mạc Túy Sinh cũng là cực kỳ khâm phục:

” Mạc tiên sinh vì mộng tưởng bản thân mà thoát ly khỏi Loạn thần giới, mấy năm nay ta luôn suy nghĩ không biết linh bảo mà Mạc tiên sinh theo đuổi rốt cục như thế nào?”

Mạc Túy Sinh hơi sửng sốt lại dường như chần chừ, sau đó thở dài thật sâu trầm giọng nói:

” Nếu như Mạc mỗ nói ra, Hồng thành chủ cũng không nên chê cười “

” Điều này tất nhiên không có “

Mạc Túy Sinh nhìn sâu trong đám mây từ từ nói:

” Vô luận là Đạo Thiên kính, Âm vương Thất Sát trùy hay các nguyên thủy Chí tôn linh bảo khác đều là từ trong Hỗn Độn tự nhiên mà dựng dục, huyền bí ảo diệu trong đó lại càng là Thiên địa tạo hóa khó ai có khả năng nói rõ “

Giờ phút này, Hồng Quân dường như nghe được điều gì đó thần sắc khẽ biến, kinh ngạc nói:

” Chẳng lẽ, Mạc tiên sinh là muốn …”

” Không sai, Mạc mỗ ngay từ đầu đã tin chắc rằng con người nhất định có thể thắng Thiên, với hai bàn tay của Mạc mỗ có thể sáng tạo cực phẩm linh bảo trên cả nguyên thủy Chí tôn linh bảo. Luyện binh giả, lấy huyết nhục làm khí, lấy hồn làm linh, lấy cốt làm thần. Nếu thật là vậy có thể sáng tạo ra một cực phẩm linh bảo vượt qua Nguyên thủy Chí tôn linh bảo, tin rằng tới lúc đó Mạc mỗ có thể lấy thân tế khí “

Hồng Quân trong lòng thầm cảm thán, có thể vì luyện khí mà si mê đến như vậy, không tiếc hy sinh tính mạng của mính sợ rằng cũng chỉ có Đệ nhất Binh vương Mạc Túy Sinh này

” Mạc Túy Sinh đối với luyện khí quả là tâm huyết, tinh thần như vậy đáng để bọn ta học tập, cũng thật đáng chê cười, lúc trước bọn ta đã bất kính thật lớn với ngài “ Hồng Quân cung kính nói

Mạc Túy Sinh khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói:

” Hồng thành chủ từ khi có được Đạo Thiên kính đã hơn mười năm rồi, không biết đối với nó có lĩnh ngộ được điều gì đó không?”

Hồng Quân có chút bất đắc dĩ lắc đầu:

” Đạo Thiên kính ảo diệu dị thường, có lẽ là cảnh giới tu vi của ta chưa đủ, vẫn không cách nào lĩnh ngộ được huyền cơ trong đó “

” Đạo Thiên kính dựng dục trong Nguyên thủy vũ trụ, ẩn chứa trong đó bí ẩn của cả vũ trụ, ngươi không cách nào lĩnh ngộ được cũng không phải không hợp lí, không cần để tâm quá làm gì … Nghe đồn nếu có thể hoàn toàn lĩnh ngộ được Đạo Thiên kính thì phiến vũ trụ này cũng không còn hạn chế lực lượng của ngươi, đạt tới cảnh giới thượng thiên lập địa, không chỗ nào là không thể tới “

Hồng Quân trong lòng vừa mừng rỡ lại có chút buồn bã, phải nhớ nếu muốn hoàn toàn điều khiển được Nguyên thủy Chí tôn linh bảo có thể phải mất đến trăm vạn năm thậm chí trên ngàn vạn năm. Hồng Quân tới đây đã hơn một ngàn năm rồi, không khỏi có chút nhớ nhung Mẫu thân cùng Thê tử tại Tử Huyền phủ, cũng không biết nhi tử mình hiện nay thế nào, có lẽ nó đã trưởng thành, tiếc là không có mình bên cạnh. Nguồn truyện: Truyện FULL

Hơn nữa qua nhiều năm tìm kiếm như vậy hắn cũng không điều tra ra tung tích của Tần Vũ, có lẽ Cha vốn không ở trong phiến tinh hệ này

Lúc này, Hồng Quân thở dài đột nhiên hỏi:

” Mạc Túy Sinh, nếu Loạn thần đã có được Âm vương Thất Sát trùy thì trong tràng quyết chiến với Tử thần hắn nhất định chiếm ưu thế rất lớn, nói vậy không lâu nữa sẽ dấy lên một hồi đại chiến nữa sao?”

Mạc Túy Sinh trong lòng cả kinh rồi lại không chần chừ chút nào liền gật đầu, trầm giọng nói:

” Không sai, Loạn thần đã có được Âm vương Thất Sát trùy, cho dù là chỉ lĩnh ngộ được một phần nhưng đối với lần quyết chiến với Tử thần nhất định sẽ chiếm ưu thế rất lớn. Bất quá nếu muốn điều khiển được Thất Sát trùy, cho dù chỉ là một bộ phận ảo diệu, cho dù có là Loạn thần cũng cần thời gian mấy trăm năm. Có điều một khi hắn làm được việc đó nhất định sẽ phát động chiến tranh “

Hồng Quân nhíu mày, vốn tưởng rằng đọat được Đạo Thiên kính là có thể duy trì được thế cân bằng giữa Tam giới nhưng không có nghĩ còn tồn tại một kiện Nguyên thủy Chí tôn linh bảo nữa. Hơn nữa với thực lực Tru thần giới hiện tại thì cho dù có trăm vạn binh lực thì Loạn thần giới cũng sẽ không để vào mắt, đám người Hồng Quân đối với hắn không tạo được bất kì uy hiếp nào.

” Như vậy Mạc tiên sinh, ngài có biện pháp nào không?” Hồng Quân trầm giọng hỏi

Mạc Túy Sinh khẽ lắc đầu:

” Muốn từ trong tay Loạn thần đọat lại Âm vương Thất Sát trùy là điều không thể, duy nhất chi có một biện pháp chính là phát khởi chiến tranh trước, ngươi có thể lĩnh ngộ được sự ảo diệu của Đạo Thiên kính như vậy cũng là có một kiện Chí tôn linh bảo. Trong lúc hắn cùng với Tử thần quyết chiến ngươi sẽ trở thành uy hiếp lớn nhất đối với Loạn thần, cho nên trong trường chiến tranh đó hắn vẫn phải cẩn thận với sự tồn tại của ngươi “

Sắc mặt Hồng Quân lộ ra vẻ ngưng trọng, dù sao đây là Nguyên thủy Chí tôn linh bảo, muốn điều khiển lại dễ dàng như vậy sao.

Lúc này, Mạc Túy Sinh đột nhiên chú ý tới đồ đằng mày đỏ trên cánh tay Hồng Quân, mới vừa rồi hắn cũng cảm giác ở đó có ẩn chứa tính mạng ba động, không khỏi nghi hoặc hỏi:

” Hồng thành chủ, trên cánh tay ngươi chẳng lẽ đang dựng dục một sinh vật sao?”

Hồng Quân khẽ gật đầu, nói:

” Lúc trước Quỷ Lang vương cùng với Huyết Mãng đồng quy vu tận, ta liền thu lấy một tia chân linh, lợi dụng công năng của Đạo Thiên kính khiến cho nó một lần nữa tái sinh, hiện tại nó đang nằm trong cánh tay ta, tin rằng không lâu nữa sẽ thành công xuất thế “

” Quỷ lang vương?!” Mạc Túy Sinh không tự chủ được toàn thân run lên, thần sắc cũng cực kì khiếp sợ

Hồng Quân nhìn ra sắc mặt hắn có chút không ổn, nghi hoặc nói:

” Mạc tiên sinh, có chuyện gì vậy?”

Mạc Túy Sinh thở dài nặng nề, nói:

” Không nghĩ tới, nếu không phải là có Đạo Thiên kính có thể nó đã không còn tồn tại ở vũ trụ này nữa … Quỷ Lang vương chính là ma thú hung tàn bạo ngược nhất trong Thất đại nguyên thủy ma thú, ẩn chứa trong cơ thể nó là sát tính cuồng huyết, ngày sau nhất định sẽ trở thành ẩn hoạn lớn nhất của cả Tru thần giới “

” Ngài … ngài nói cuồng huyết sát tính sẽ làm mê hoặc lí trí của nó?” Hồng Quân cả kinh nói

Mạc Túy Sinh ánh mắt một liễm, lắc đầu nói:

” Ngươi sai rồi, đó mới chính là bản tính của nó. Quỷ Lang vương hung tàn cực kì đáng sợ, năng lực của nó có nói với ngươi cũng không hiểu, nếu như cuồng huyết sát tính bộc phát cả Tru thần giới không ai có thể ngăn cản “

” Như vậy, Mạc Túy Sinh có biện pháp nào không?”

Mạc Túy Sinh trầm giọng nói:

“Sau khi Quỷ Lang vương xuất thế có thể sát tính sẽ dần dần lớn lên, cơ hồ không tới một trăm năm có thể truởng thành, Ở thời kì đó, cuồng huyết sát tính chắc sẽ không bộc phát, sau đó đến khi nó trưởng thành hẳn chỉ cần có một chút phẫn nộ cuồng huyết sát tính cũng đủ để khiến nó phá hủy cả Tru thần giới. Muốn ngăn cản, phải trước khi trưởng thành giết chết nó …”

Giết hay không giết?!

Đầu Hồng Quân tự dưng đau nhói, như vậy cũng là thất tín với Quỷ Lang vương, hơn nữa Quỷ Lang vương cũng đã từng cứu mạng bốn người bọn họ từ trong nanh vuốt của Huyết Mãng, bây giờ phải giết nó Hồng Quân đúng là không thể nào làm như vậy.

Nhưng nếu không giết, cứ để cuồng huyết sát tính tồn tại trong cơ thể Quỷ Lang vương nhất định trở thành ẩn hoạn của Tru thần giới. Một khi nó bộc phát sợ rằng bất cứ lực lượng nào cũng không thể ngăn cản được nó.

Mạc Túy Sinh dường như nhìn thấu sự chần chừ của Hồng Quân, lại hỏi:

” Hồng thành chủ, ngươi quyết định thế nào?”

Giết hay không giết?

Hồng Quân ánh mắt dừng trên đồ đằng đỏ ngầu trên cánh tay, hắn tựa hồ cảm giác được từ bề mặt truyền đến một tiếng gọi tha thiết, lúc đầu giao cảm giữa hai linh hồn hắn cũng không nghĩ đến nó cực nhiên lại là một ma thú hung tàn bạo ngược như vậy

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.
Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 508: Trở về


Điều này không khỏi làm Lâm Lạc giận dữ.

Không ngờ bây giờ các ngươi nhìn thấy Lăng Kinh Hồng chưa đủ lợi hại thì không
chịu phục tùng, mà phải chờ khi nàng có thực lực cường đại thì chạy tới dựa
dẫm vào sao? Trên đời này nào có chuyện tốt như vậy!

Vốn hai người Lâm Lạc cũng không nghĩ tới thu nhận bọn hắn, một khi đã như vậy
xem như đôi bên thanh toán xong, không ai nợ ai.

Song phương tách ra, chỉ có tiểu cô nương Mã Thanh Huệ vì ra đời chưa sâu nên
có vẻ phi thường thương tâm. Với nàng mà nói hai người Lâm Lạc là người ngoài
đầu tiên mà nàng gặp được, những thiếu nữ luôn vô cùng để ý đối với những lần
đầu tiên của chính mình.

Nhưng nàng làm sao xoay chuyển được đám người Mã Băng Thành, chỉ chảy nước mắt
bị Mã Băng Thành kéo đi.

Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng lập tức quay về Linh Sương thành.

Thời hạn ba tháng đã qua từ lâu, người khác khẳng định nghĩ rằng họ đã gặp bất
trắc trong rừng rậm. Thật không biết Tô Mỵ sẽ lo lắng như thế nào! Yêu nữ kia
tuy rằng mị hoặc vô cùng, nhưng trên mặt cảm tình cũng vô cùng quật cường, vạn
nhất nàng luẩn quẩn trong lòng…

Tuy rằng Linh Cảnh cường giả có thể phi hành, nhưng trong tốc độ cũng không
vượt hơn Thích Biến cảnh bao nhiêu, nhưng lo lắng phi hành trên không trung có
thể vượt qua những địa hình trắc trở, cho nên tốc độ di chuyển vẫn nhanh hơn
thật nhiều.

Hai người đều mới bước vào Linh Cảnh, vừa chạy đi vừa cố gắng tìm hiểu năng
lực vốn có của Linh Cảnh cảnh giới.

Tỷ như phi hành, bọn họ có thể bay trên trời cao cách mặt đất chừng vạn
trượng, nhưng nếu bay lên cao hơn sẽ gặp một khu vực cương phong, cho dù hai
người mở ra lĩnh vực xông tới cũng sẽ lập tức bị thương.

Đúng như Lâm Lạc suy đoán, đây tương đương với lĩnh vực của thập bộ linh giả.
Võ giả chỉ bước ra một bước cuối cùng mới xuyên qua đạo cương khí này, tiến
vào Thần giới.

Nhưng địa phương cường đại nhất của Linh Cảnh cường giả là không cần hô hấp,
không cần ăn uống, chỉ cần rút ra linh khí là vẫn sinh hoạt bình thường.

Sau khi đạt tới Linh Cảnh, hai người rõ ràng cảm thấy hoàn cảnh linh khí không
đầy đủ, loãng tới mức không thể tu luyện, cũng chỉ có thể duy trì được cảnh
giới, nếu dùng sức quá mức thật không biết cần có bao nhiêu năm mới có thể
khôi phục lại.

Chẳng thể trách cơ hồ không nhìn thấy Linh Cảnh cường giả ra tay, thứ nhất bởi
vì thân phận của họ rất cao, thứ hai mỗi lần ra tay phải trả giá quá lớn.

Như vậy chỉ có thể tiến vào U Ám sâm lâm tiến hành bổ sung một lần mỗi ba trăm
năm, bình thường hoàn toàn chỉ có thể dựa vào đan dược.

Nhưng điều này đối với Lâm Lạc mà nói lại là một chuyện tốt.

Người khác không dám dễ dàng ra tay, nhưng hắn không sợ! Tử Đỉnh của hắn ở
thời điểm nào đều có thể tùy ý ra vào U Ám sâm lâm, đi tới gần hồ lớn bổ sung
nguyên khí. Hiện tại hắn đã có đầy đủ vốn liếng đi tìm Điền gia giải quyết!

Hai người cũng nhìn thấy được sau lưng bọn họ hiện ra hư ảnh của Thiểm Điện
tộc cùng Hỏa Diệp tộc, đây là tiêu chí biểu lộ thân phận của bọn họ, chỉ là
trước kia họ chưa tiến vào Linh Cảnh nên chưa thể nhìn thấy mà thôi.

Hai người một đường bay về Linh Sương thành, cũng nghe được một ít đại sự mới
phát sinh vài hôm nay.

Đầu tiên, là Dịch Hưng Ba thành công đột phá Thích Biến cảnh, đã tẩy rửa sỉ
nhục mà Lâm Lạc cấp cho hắn, một lần nữa xác lập thanh danh đệ nhất thiên tài
sau năm trăm năm của Càn Nguyên quốc. Mặt khác, Lâu Nguyệt Vũ cũng thuận lợi
tiến giai Thích Biến, lực áp Dịch Hưng Ba, Cảnh Thiên Hoành trở thành vương
giả niên đại này của ba đại quốc.

Về phần Lâm Lạc lại bị người xem thường – ở trên đường võ đạo thiên tài chết
yểu nửa chừng thật sự là quá nhiều, nếu Lâm Lạc tiến vào Thích Biến cảnh, cho
dù trong một khắc đột phá cũng sẽ chết rụng, hắn có thể bị ghi nhớ vào trong
lịch sử, hiện tại chỉ xem như làm nền cho những thiên tài khác.

Thứ hai, một tông môn thần bí đột nhiên quật khởi, đem Thiên Sư quốc phụ thuộc
Lạc Thủy quốc công hãm, tục truyền trong tông môn cường giả vô số, thậm chí có
cả cao thủ Thích Biến cảnh, mơ hồ uy hiếp địa vị của tông chúa Lạc Thủy quốc!

Đương nhiên, hai người Lâm Lạc nghe được là lời đồn dân gian, trong nhận thức
của võ giả bình thường, Thích Biến cảnh là cường đại nhất thiên hạ, Thiên Sư
quốc có được cường giả đủ chống lại Lạc Thủy quốc tự nhiên sẽ uy hiếp sự thống
trị của Lạc Thủy quốc.

Cũng chính bởi vì như thế, đám người Phạm Thương Vũ có đột phá đến Linh Cảnh
hay không cũng không biết. Người khác thì không rõ ràng, nhưng tin tưởng với
thiên phú kỳ tài ngút trời của Phạm Thương Vũ, hơn nữa hắn tích lũy đã lâu,
đột phá tuyệt không thành vấn đề.

Hai người đi tới phòng đấu giá Dịch Thuận thuộc biên cảnh Càn Nguyên quốc, lợi
dụng truyền tống trận đi tới tổng bộ Tô gia.

Nghe tin hai người Lâm Lạc bình an trở về, Tô Nghiễm Khai vừa mừng vừa sợ, hắn
đã sớm chấp nhận thân phận cháu rể của Lâm Lạc, lại xem Lăng Kinh Hồng như
cháu gái, biết họ chưa chết đương nhiên thật cao hứng.

Nhưng tình huống của Tô Mỵ lại không khéo, tuy rằng yêu nữ không quá tin tưởng
hai người đã chết, nhưng vì hai người thật lâu không quay về nên khiến nàng lo
lắng đến nhiễm bệnh.

Lâm Lạc vội vàng đi thăm nàng, mà khi yêu nữ nhìn thấy Lâm Lạc cùng Lăng Kinh
Hồng đồng thời xuất hiện, nhất thời nước mắt chảy tràn, nhào vào trong lòng
Lâm Lạc kêu lên:

– Ta đã biết hai người sẽ không có việc gì!

Ba người cảm thán một phen, thật lâu sau Tô Nghiễm Khai mới tiến vào, khi lão
nhân phát hiện Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng đều đã tiến vào Linh Cảnh, nhất
thời giật mình trợn mắt há hốc mồm.

Dịch Hưng Ba, Lâu Nguyệt Vũ đã đủ đáng sợ, trước trăm tuổi đột phá tới Thích
Biến cảnh! Nhất là Lâu Nguyệt Vũ chỉ mới hơn hai mươi tuổi, tiền đồ quang minh
khó lường, ngay cả Tô Nghiễm Khai nhìn thấy nàng thành công đã nảy sinh xúc
động muốn giết chết nữ thiên tài kia tức khắc!

Mà Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng càng thêm nghịch thiên, rõ ràng mới là Thiên
Hợp cảnh trực tiếp nhảy lên Linh cảnh, thật sự khiến Tô Nghiễm Khai vô cùng
kích động.

– Đó là đương nhiên, cũng không nhìn xem nam nhân này là ai lựa chọn!

Tô Mỵ trải qua cảm xúc bộc phát, hoàn toàn không hề tránh né cảm tình đối với
Lâm Lạc, hai tay ôm cánh tay hắn, tràn ngập hạnh phúc nói.

Tô Mỵ cùng Tô Nghiễm Khai đều là người có thể tin được, Lâm Lạc cũng không
giấu diếm chuyện của Hỏa Diệp tộc, đem những chuyện họ gặp được trong mấy
tháng nay nói ra. Đương nhiên, chuyện hắn cùng Lăng Kinh Hồng song tu phải
giấu diếm lại một chút.

Biết bên trong U Ám sâm lầm còn có nhiều người thực lực cường đại ở lại chính
Tô Nghiễm Khai cũng nhíu mày, may là bốn người Mã Băng Thành chỉ là nhất bộ
linh giả, vì vậy hắn cũng không đến nỗi quá lo lắng.

– Kinh Hồng, Lạc nhi, hiện tại hai người đã tiến nhập Linh cảnh, lão phu cũng
muốn nói cho hai đứa nghe một ít chuyện về Linh cảnh cảnh giới!

Tô Nghiễm Khai giải thích cho hai người nghe một chút về linh giả thập cảnh,
cũng không khác biệt với lời nói của Đường Điềm, nhưng hắn nói càng thêm rõ
ràng chi tiết.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.