Ngoài ba ngàn dặm của Hoàng Sa thành, nhìn vào một đám nguời không thấy cuối tổng cộng một ngàn ba trăm vạn thần nhân ở một chỗ, cũng đáng được xem đấy chứ?
Thạch Liễu Tín đứng trên một ngọn núi nhỏ, lão nhìn một ngàn ba trăm vạn thần nhân, tự nhiên có một cỗ uy thế trỗi dậy trong lòng, ” chúng ta bây giờ xuất phát, công kích Hồng Quân chín thành, nhớ lấy, bất kể là thành trì gì cũng không được một mình hành tẩu, đều phải theo đại đội.”
Trải qua mấy năm huấn luyện, những người đến từ các thành trì khác nhau dung hợp thành một thể, cộng thêm các vị thành chủ, đương nhiên không thể quên đến ” hơn một trăm vị trận pháp cao thủ”, trên thực tế chỉ có ba người.
Ba người này cũng có chút đặc biệt, họ không giống như những trận pháp cao thủ khác là bàn bạc với những người khác. Lam Hải Quang và Viêm Vũ thì tốt, hai người thường xuyên trao đổi với nhau đồng thời thảo luận về người còn lại…Chu thiên. Căn bản ai cũng không có đáp án về người này, căn bản mọi người cũng biết sơ qua về hắn thông qua Thạch Liễu Tín, Một người, một gã hạ phẩm thần nhân mà cũng kiêu ngạo, đối với mọi người cũng không biết nói cái gì.
” Viên huynh, huynh nói xem tạo nghệ của gã Hồng Quân kia như thế nào? Chỉ bố trí một cái trận pháp mà giết chết đến hai mươi vạn người, ta nghĩ ta cũng khó mà làm được” Lam Hải Quang mặc dù đối với cách bố trí trận pháp của mình cũng rất có tự tin, như từ một khoảng cách xa như vậy đến Hoàng Sa thành, lại nghe danh tiếng không ngừng vang dội của Hồng Quân khiến hắn cũng có chút không yên tâm.
Viên Vũ vẻ mặt cũng rất nghiêm túc hẳn lên, ngữ khí rất bình tĩnh đáp ” ta cũng không biết phải nói như thế nào, dù sao chúng ta cũng mới chỉ nghe qua tin đồn, chưa từng tận mắt chứng kiến, có lẽ nói như truyền thuyết thì hắn là một thiên tài về trận pháp, có thể bố trí tam cấp trận pháp thậm chí tứ cấp trận pháp. Nhưng cũng có thể hắn chỉ biết bố trí một cái nhị cấp trận pháp đơn giản, thậm chí một cái nhị cấp khốn trận đơn giản cũng không thể bố trí” Những chuyên gia về trận đạo đều biết, mạnh nhất là sát trận nhưng cũng là cái dễ phá nhất. Khó nhất là bố trí khốn trận và cũng chính là cái khó phá nhất. Mọi người không biết Hồng Quân bố trí loại trận pháp gì, chỉ biết hắn bố trí trận pháp để giết người mà thôi.
” Chỉ mong là thế, nhưng mà dù có đánh chết ta ta cũng không tin hắn có thể bố trí được tú cấp trận pháp” Tứ cấp trận pháp về chuyên môn mà nói thượng bộ thiên thần còn chưa dám khẳng định có thể bố trí được, ” nghe nói Viên huynh có thể phá giải một số tam cấp trận pháp đơn giản?”. Lam Hải Quang con mắt cũng gần như sáng hẳn lên, nếu ở chỗ này mà thu hoạch được chút kiến thức gì thì có lẽ đó là cách hồi báo tốt nhất.
Viên Vũ cười ” Ba cấp trận pháp thật sự là tinh diệu, muốn phá giải thì Viên Vũ ta tự nhận không phá được, nhưng muốn thoát ra…với tam cấp trận pháp muốn vây khốn ta thật không phải dễ” Đối với Viên Vũ mà nói, tam cấp trận pháp muốn đi ra không khó, nhưng phá trận thì không thể. Nhưng cho dù là như thế thì trên vẻ mặt của Viên Vũ cũng hiện lên sự tự tin, phải biết rằng từ tam cấp trận pháp đi ra thì có thể coi là cực kỳ khó rồi.
” Ách…Viên huynh, nếu khi nào huynh rảng rỗi có thể chỉ giáo tiểu đệ một chút được không” Lam Hải Quang trên khuôn mặt tươi cười nói.
Viên vũ trên mặt vẫn tươi cười không để ý nói ” Ta còn tưởng là chuyện gì, chuyện này rất dễ dàng, không cần phải đợi đến sau này…”Viên Vũ đang nói thì trên tay bỗng xuất hiện một quyển trục:” Lần này ta có chủ ý thay đổi, đổi mới một chút độ trân quý thì không hơn gì. nếu Lam huynh để ý có thể cầm lấy mà dùng”
Lam Hải Quang nhất thời sửng sốt, hắn cũng không nghĩ Viên Vũ lại phóng khoáng đến như vậy, phải biết rằng một trận đạo cao thủ không bao giờ đem những sở học của mình đưa cho người khác, bởi vì trận đạo chính là pháp bảo của hắn. Hay như thần khí cũng thế, bỗng dưng đi nói với người khác mình có thần khí thì tự nhiên đã tạo thêm cho mình một tầng nguy hiểm, giảm bớt một tầng an toàn rồi. ” Chuyện này…thật không nghĩ Viên huynh có thể phóng khoáng như vậy, thật làm cho tiểu đệ khó mà tin được:” Lam Hải Quang nói vậy nhưng khuôn mặt thì hưng phấn., đôi tay vẫn nhanh chóng tiếp nhận quyển trục. Bây giờ đã chuẩn bị xuất binh, hắn cũng không vội vàng xem, hơn nữa chỉ không tốt khi Viên Vũ nuốt lời mà thôi.
” Viên huynh, tiểu đệ nợ huynh ân tình này, sau này nếu có đi đến địa phương của đệ chỉ cần huynh mở miệng, dù lên núi đao biển lửa đệ cũng không một chút nhíu mày” Từ người khác có được điều tốt thì phải luôn có biểu hiện như vậy, về phần này có thể tỏ vẻ không thực hiện được sao? Đợi lúc việc xảy ra thì phải xem tình huống mới đụơc.
” Ha ha, Lam huynh khách khí quá, chỉ là một chút tấm lòng thôi, không có gì là to tát cả”Viên Vũ khoát tay, nói rất lớn. Tiếp theo hắn nhìn trộm Chu Thiên một lát đoạn nói to ” Ta nói cho Lam huynh, theo ta nghĩ Chu huynh mới thực sự là trận pháp cao thủ, chúng ta phải hướng Lam huynh lãnh giáo mới đúng”
” Hừ” Chu Thiên nghe được họ nói, hướng bọn họ nhìn một lát đột nhiên hừ lạnh rồi quay người lại bỏ đi, không để ý đến họ nữa.“
Lam Hải Quang trên mặt đổ mồ hôi lạnh, nói trộm Viên Vũ “ Cao thủ đúng là không giống ai, thật không biết Chu Thiên đã đạt tới cảnh giới gì, nhưng mà cũng hi vọng tài nghệ trận pháp của hắn cũng được như tính tình của hắn, đến lúc đó ta cũng không cần để ý cái gã Hồng Quân kia nữa.“
“ Tốt lắm, xuất phát” Hai người đang nói chuyện thì âm thanh của Thạch Liễu Tín truyền đến, âm thanh mặc dù là không lớn nhưng tại âm thanh này lại thể hiện một loại uy nghiêm, đồng thời vang lên trong tai hơn một ngàn ba trăm vạn thần nhân. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Hơn một ngàn ba trăm vạn thần nhân đại quân hạo hạo đãng đãng nhằm hướng Hồng Quân thành tiến tới.