Hậu Tinh Thần Biến

Chương 51: Năm Trăm Năm


Lúc còn ở Tiên ma yêu giới, do bị đả kích bởi cái chết của Lâm Lâm, tu vi Hồng Quân vẫn dừng lại ở nhất cấp kim tiên. Cổ Bàn tại Tiên ma yêu giới lại tăng tiến tu vi, trước mắt đạt tới cửu cấp thiên tiên, nhưng lực công kích có thể mạnh hơn so với lục, thất cấp kim tiên. Phượng Hi tăng lên được một cấp, đạt cảnh giới nhị cấp yêu vương, còn kém xa so với Tôn Ngộ Không khi đánh ra.

Cổ Bàn thuấn di bay đi trong không gian, Hồng Quân dùng kiếm tiên khôi lỗi bồi tiếp Tôn Ngộ Không luyện côn, Phượng Hi tiến vào Hồng Quân đạo tràng tu luyện một mình, cuộc sống nhàn nhã rất nhanh đã qua một trăm năm.

Sau một trăm năm, Phượng Hi thay thế Cổ Bàn, để Cổ Bàn tiến vào Hồng Quân hành phủ tu luyện, còn mình mang Hồng Quân hành phủ đã biến thành viên đá nhỏ tiếp túc hướng Ma giới bay đi.

Kinh thiên mười tám côn!

Tôn Ngộ Không hét lớn một tiếng, bổng ảnh mang theo côn khí sắc bén đập thẳng xuống, đồng thời Hồng Quân (khống chế kiếm tiên khôi lỗi) cũng phát ra kinh thiên mười tám côn đánh cùng nhau.

“Oanh!”

Hai người lảo đảo văng ra xa, Hồng Quân nở nụ cười khổ, trong khoảng thời gian này bồi tiếp Tôn Ngộ Không luyện côn, đã tiêu hao không ít cực phẩm nguyên linh thạch, Hồng Quân lấy thần thạch gắn vào, so với trước đây tiêu hao rất lớn.

“Chúc mừng ngươi, Ngộ Không, rốt cục đã luyện thành kinh thiên mười tám côn!” Cổ Bàn ngồi xếp bằng ở bên ngoài xem bọn hắn đối luyện, đợi hai người nữa bay trở về hậu, mỉm cười với Tôn Ngộ Không. Cổ Bàn cùng Phượng Hi đã thay nhau bay đi hơn hai trăm nhiều năm, bây giờ thị Phượng Hi vừa mới thay với Cổ Bàn.

Hơn hai trăm khổ luyện, Tôn Ngộ Không luyện thành kinh thiên mười tám côn, tu vi cảnh giới cũng từ lục cấp yêu vương tăng lên tới cửu cấp yêu vương, trong bốn người hắn đạt tu vi cao nhất.

Hồng Quân bồi tiếp Tôn Ngộ Không luyện côn, bản thể thì ở tầng một Hồng Quân đạo tràng yên lặng tu luyện, bây giờ cũng đạt tới cảnh giới nhị cấp kim tiên, sắp đột phá tam cấp kim tiên. Vô danh vật chất trong đan điền tăng lên cũng rất nhanh, tốc độ vượt qua cả khi Hồng Quân còn là thần nhân.

Tôn Ngộ Không sau khi luyện thành kinh thiên mười tám côn, đã bị mọi người cản đi ra ngoài, mấy năm nay, Phượng Hi cùng Cổ Bàn không nhẹ nhàng gì, vẫn bay đi, cũng không có thời gian tu luyện, Tôn Ngộ Không vừa mới luyện thành, liền ra bên ngoài thuấn di phát tiết dư lực của hắn.

Ba trăm năm lại qua đi, bốn người rốt cục rời xa lãnh địa của Cương thi nhất tộc, tới tinh cầu 'Tán Bình Tinh' ở rìa Ma giới.

Hay là ở nơi này thoải mái một chút!” Tôn Ngộ Không ngồi ở tửu lâu ha ha cười to, ở trên tinh cầu của Cương thi, thì Cương thi nhìn bọn hắn với ánh mắt thật sự rất kỳ quái, tại Ma giới thì không có hiện tượng này, hoàn tài năng ở tửu lâu mua được tửu hát.

Hồng Quân cười cười, uống chén rượu của mình, Ma giới của Tu La giới cùng Tiên ma yêu giới giống nhau, cũng là dùng nguyên linh thạch làm tiền tệ, bốn người cuối cùng không có vấn đề gì,chuyện gì mà buồn rầu.

Ma giới của Tu La giới cùng Ma giới của Tiên ma yêu giới không sai biệt lắm, khác nhau chính là, thế lực tại Ma giới của Tu La giới rất thống nhất, cao nhất là thống trì giả, tại Tu La giới chính là Tu La đế quân, không giống Tiên ma yêu giới là tại Tiên giới, Ma giới cùng yêu giới, chia làm mấy thế lực.

Tán bình tinh của Ma giới ở gần biên giới của Cương thi giới, bởi vì nơi này thường xuyên bị Cương thi quấy nhiễu, cho có một Tu La đế quân với Ma giới quân đội trú đóng tại đây bảo vệ hạ, cuộc sống ma chúng tại Tán bình tinh bình thường cũng coi như yên ổn.

Vì để bốn người tại ở Ma giới sinh sống mà không bị hoài nghi, Hồng Quân lần tìm trong trữ vật giới chỉ, rốt cục tìm được một bộ công pháp che dấu hơi thở, bốn người toàn bộ học hết, tản mát ra hơi thở hoàn toàn không giống với trước đây.

Cổ Bàn khiến cho người ta cảm giác vững vàng, Tôn Ngộ Không thì… cuồng bạo, Phượng Hi phát ra như là một loại hỏa khí, Hồng Quân thì làm cho người ta một cảm giác lạnh như băng.

Tu La giới thật ra thường xuyên có người che dấu hơi thở, mấy người xuất hiện cũng không có khiến cho mọi người để ý, Hồng Quân bọn họ một bên uống rượu, một bên nghe bên cạnh ma chúng nói chuyện phiếm.

“Các ngươi biết không, bắc biên vừa truyền đến tin báo, Hoàng Thiên tướng quân vừa đại thắng Cương thi, nghe nói hạ sát một người, chính là hồng nhãn Cương thi vương, thực sảng khoái lòng người a!

Thật sự, Hoàng tướng quân thật sự là lợi hại, đây là lần thứ ba nghe được có Hồng nhãn Cương thi vương chết ở trong tay Hoàng tướng quân!

Không… như vậy sao?, Hoàng tướng quân nhất định sau này hoàn toàn tiêu diệt Cương thi nhất tộc, để cho quái vật uống máu hoàn toàn biến mất khỏi Tu La giới!”

Hồng Quân mấy người nghe qua, tất cả đều là thảo luận có quan hệ với Hoàng Thiên tướng quân. Tại riêng tinh hệ này, người trong Ma giới cùng Cương thi nhất tộc tiến hành chiến tranh, bên trong Tu La giới, cơ hồ cách một đoạn thời gian ngắn, Ma giới cùng Cương thi giới đánh nhau một lần, khi tổn thất nhân thủ, thì lui trở về.

Bất quá, lần này trong tửu lâu sau mội hồi thảo luận xem như Tu La giới khá hơn, có thể giết chết Hồng nhãn Cương thi vương, đối với ma đế mà nói cũng không phải chuyện dễ dàng, chủ yếu chính là Cương thi có tốc độ quá nhanh, tốc độ của Hồng nhãn Cương thi vương thì tứ, ngũ cấp ma đế cũng khó đuổi theo, ngũ cấp ma đế dùng tới 'Vực' mới có thể cùng Hồng nhãn Cương thi so tốc độ không sai biệt lắm.

Những người này thảo luận những chuyện không có gì quan hệ với Hồng Quân bọn họ, mấy người rời khỏi đó về phòng toàn bộ nghỉ ngơi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Tại Tán bình tinh nghỉ ngơi khoảng hơn một tháng, mỗi ngày nghe được những chuyện hay, chính là ai bị mất tích, có thể đã biến thành Cương thi, hoặc là ai vừa giết chết Cương thi, cầm răng nanh Cương thi đi lấy thưởng.

Hơn một tháng sau, Hồng Quân bốn người lên đường, rời Tán bình tinh, chuẩn bị đến một tinh cầu ổn định hơn để tu luyện.

Hỏa nguyên tinh, Hồng Quân bốn người ở Ma giới vòng vo hơn mười năm, cuối cùng chọn được tinh cầu này. Tại thành trì lớn nhất của tinh cầu này, Hồng Quân mua một căn nhà nhỏ, mấy người xem như chánh thức ở lại địa phương này, ổn định xong sau đó là yên tĩnh, im lặng tu luyện, cuối cùng bọn họ không quay về Tiên ma yêu giới, chỉ có thể nghĩ biện pháp ở chỗ này phi thăng thần giới.

Thời gian trôi qua, bốn người ở Hỏa nguyên tinh nháy mắt đã vượt qua năm trăm năm. Năm trăm năm này, bốn người đều tu luyện, Tôn Ngộ Không là người thứ nhất đột phá tới đế cấp, bây giờ đã theo đội ngũ Ma giới đi chiến trường tiền tuyến chinh chiến, Cương thi nhất tộc có năng lực phòng ngự mạnh mẻ, chính là đối tượng đối luyện tốt nhất với hắn.

Phượng Hi cũng tăng lên hai cấp, bây giờ là tứ cấp yêu vương, siêu cấp thần thú Phượng Hoàng, cho dù chỉ đạt cảnh giới tứ cấp yêu vương cũng có thể so với thất, bát cấp Ma vương, Phượng Hi tại Tu La giới ít ra cũng có năng lực tự bảo.

Cổ Bàn, tiến triển cũng rất nhanh, đã tới tam cấp kim tiên, lực công kích ngang với cửu cấp kim tiên, giữa bốn người, công kích cùng cảnh giới chênh lệch lớn nhất chính là Cổ Bàn.

Theo tu vi tăng trưởng của Cổ Bàn, những hạt rất nhỏ lơ lững (huyền phù) giữa đan điền tại trước nguyên anh cầm la bàn, cũng lớn hơn chút ít, bên trong hỗn độn tương hồ vật chất càng đậm đặc, Cổ Bàn nghĩ mãi nhưng vẫn không hiểu được tương hồ vật chất bên trong la bàn là cái gì, đến bây giờ tiên thức cũng dò xét không được tình huống bên trong la bàn.

Hồng Quân, năm trăm thời gian tăng lên một được bậc, bây giờ là tam cấp kim tiên, giữa bốn người là người yếu nhất, bất quá, vô danh vật chất tăng trưởng tốc độ chung so với khi còn là thần nhân trước kia thì đích tốc độ nhanh hơn, Hồng Quân đạo, Hồng Quân lại đi vào tầng thứ nhất, Phong Thần bảng lại có biến hóa mới.

Phong Thần bảng trước kia chỉ là kiện cực phẩm tiên khí, trải qua nhiều năm như vậy, bây giờ Phong Thần bảng đã đạt tới phẩm cấp hạ phẩm thần khí, Hồng Quân thủy chung không hiểu được, Phong Thần bảng như thế nào lại tiến hóa thành thần khí, hết thảy chỉ có thể quy cho sự tăng trưởng của vô danh vật chất.

Bế quan tu luyện xong, hôm nay, Hồng Quân, Cổ Bàn và Phượng Hi ba người cùng nhau đi trên đường để ý thuận tiện mua một ít chút rượu cùng linh quả trở về, vì Hồng Quân hành phủ còn không nhiều lắm.

Tửu lâu nhiều nhất vẫn như cũ nói về chiến tranh, bất quá, bây giờ mọi người thương nghị đều nói về một người, là tướng quân mới của Vân hỏa tinh Ma giới – Tôn Ngộ Không, đều nghe đồn là Tôn tướng quân cùng Hồng nhãn Cương thi vương chiến đấu như thế nào, uy mãnh Tôn tướng quân đánh tiến lùi nhiều ít bao nhiêu…

Hồng Quân ba người đều cười cười, Tôn Ngộ Không rời đi chỉ có không tới một trăm năm, không nghĩ tới đã đánh nhau cũng ra danh tiếng. có “vực” trợ giúp, Tôn Ngộ Không chống lại Cương thi, không giống như trước bị động, cho dù hồng nhãn Cương thi vương, hắn cũng có thể chống lại mà không rơi xuống hạ phong.

Tiểu Quân, Ngộ Không đã có danh tiếng như sấm, ngươi để cho hắn ra chiến trường là đúng!” Cổ Bàn cười cười nhìn Hồng Quân nói.

Dĩ nhiên là tính đúng, cho Ngộ Không ra chiến trường là… thích hợp nhất, hắn bây giờ tu vi đã cao, trên chiến trường rèn luyện thì lĩnh hội nhanh hơn!” Hồng Quân chậm rãi uống chén rượu nhẹ nhàng nói.

Tên ngốc kia, danh húy của Tôn tướng quân sao các ngươi tùy tiện nói đến, ngươi nói ngươi để cho hắn ra chiến trường, là ngươi vũ nhục Vân hỏa tinh Tôn tướng quân chúng ta!

Hồng Quân cùng Cổ Bàn nói chuyện phiếm, không có nghĩ kinh động một số người uống rượu trong tửu lâu, Tôn Ngộ Không đã thành thần tượng trong lòng rất nhiều người ở Vân Hỏa tinh, tự nhiên là không cho phép những người khác vũ nhục.

Hay,chính là, khoác lác (xuy ngưu – thổi bò) cũng không tìm nơi mà nói, các ngươi là người Vân hỏa tinh sao? Nhất định không phải, Vân Hỏa tinh không ai dám nói Tôn tướng quân như vậy. “Đuổi chúng khỏi Vân Hỏa tinh chúng ta”, lại một người đạt cảnh giới Ma vương hét lớn.

Ba người ngạc nhiên, không nghĩ tới Tôn Ngộ Không danh khí đã lớn tới mức này, tùy tiện nói qua đều không được, mắt nhìn ba người đã thành công địch, nếu không trở ra ngoài tái không ra khứ, chắc sẽ có người đánh ngược lên đây.

“Cứ đuổi chúng đi ra ngoài, rời đi Vân Hỏa tinh, nếu không đánh chết các ngươi!” lại một người đạt thiên ma cảnh giới lớn tiếng la to, cả một lúc lâu, tửu lâu mọi người đều kêu lên, rất có ngưởi tưởng đã muốn động thủ.

“Ha, thì ra các ngươi ở chỗ này, hèn chi trở về không có thấy các ngươi!”

Chợt một tiếng quát, tửu lâu đột nhiên tiến đến mấy người, cầm đầu chính là mặc trên dưới một thân trang phục chính là Tôn Ngộ Không, ha ha cười đi tới bàn của Hồng Quân.

Cả tửu lâu nhất thời yên tĩnh, im lặng hết mức, mấy người vừa rồi hung hăng lên tiếng… giờ đã cúi đầu, này mấy người mặc quần áo này đúng là, vậy chính là phục trang quân đội, đi theo Tôn Ngộ Không đều đã vượt qua tu vi ngũ cấp Ma vương, mà Tôn Ngộ Không quần áo trên người, là tiêu chí Tu La chứng minh đây là một vị đế cấp tướng quân.

“Các ngươi ai vừa rồi ngăn cản bằng hữu tướng quân nhà ta!” một Ma vương đi theo Tôn Ngộ Không, lạnh lùng quét qua tửu lâu, lạnh giọng nói.

“Tiểu ngũ, vứt tất cả bọn họ ra ngoài, huynh đệ ta cũng dám đụng đến, đều là không muốn sống!” Tôn Ngộ Không không thèm ngẩng đầu lên lớn tiếng nói “quán cho một vò rượu”.

“Vâng, tướng quân!”, mấy người đi theo Tôn Ngộ Không lập tức tiến lên, mỗi người vài cái, tửu lâu nhất thời từ trên xuống, mặc kệ là thiên ma hay là ma vương, đều đã bị bọn họ đánh ra ngoài.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.