“Đương nhiên là càng thêm lợi hại. Tầm bắn thì xa, uy lực lại lớn, hơn nữa trọng lượng không nhiều. Có doanh đại bác như thế chẳng phải là như hổ thêm cánh sao. Sau này đế quốc phân tranh, còn ai có thể là đối thủ của Thần Thánh Quân Đoàn.”
“Đáng tiếc hiện giờ Phong Thành còn không có kỹ thuật rèn được loại thép đại bác chất lượng tốt (trong truyện này pháo là chỉ thần công nòng đúc bằng gang. Còn đại bác-cương pháo thì nòng đúc bằng thép). Cho nên bây giờ việc thành lập Tây Dương học viện là chuyện phải làm. Đợi một thời gian nữa khi thế cục kinh thành tạm ổn định, ta phải trở về Phong Thành một chuyến để quyết định chuyện thành lập học đường mới được. Nàng tận lực tuyển một ít đệ tử tuổi còn trẻ, hết sức trung thành đi Phong Thành trước để học tập. Mặt khác ta cảm thấy tất yếu phải giải tán trưởng lão hội, bọn họ có dã tâm rất lớn, ta muốn cho bọn họ biến mất.”Trong mắt Lưu Phong thoáng một đạo sát khí.
Thân thể Mộ Dung phu nhân khẽ run vội vàng hỏi: “Phong nhi, ý của ngươi là giết sạch đám trưởng lão? Bọn họ dù sao cũng là những trưởng bối của Mộ Dung thế gia a.”
Lưu Phong nhẹ nhàng nói: “Phu nhân, nàng đừng vội. Có chuyện ta muốn nói với nàng. Căn cứ vào tin tức tình báo từ Nữ Nhân Hoa, có một vài trưởng lão của Mộ Dung thế gia đã bị Tĩnh Vương gia âm thầm mua chuộc. Vì đại cục, cho nên nàng không thể nương tay. Nếu không đến lúc đó thì phía bị hại chính là gia tộc của nàng đó”
“Có việc này ư? “Mộ Dung phu nhân nhướng mày, tựa hồ đã hiểu ra rất nhiều, gương mặt tràn đầy xuân ý nháy mắt đã biến mất. Nàng nghiêm mặt hỏi: “Ngươi khẳng định chứ?—! “
Lưu Phong nghiêm túc nói: “Chuyện này chính Khuynh Quốc nói cho ta hay, tuyệt đối không sai.”
Mộ Dung phu nhân lập tức trầm ngâm rồi nghiêm mặt nói: “Phong nhi. Cho dù là như thế thì ta cũng không có gì phải do dự. Đáng giết thì giết, con đường là do bọn họ tự chọn. Bọn chúng bất nhân trước thì cũng đừng trách ta bất nghĩa. Nhưng mà Phong nhi, ta hy vọng ngươi có thể đưa ra chứng cớ để đệ tử trong gia tộc tâm phục khẩu phục.”
Lưu Phong nhẹ nhàng vỗ vỗ lên đồn bộ tuyết trắng của nữ nhân mỉm cười mà nói: “Về điểm này nàng có thể yên tâm. Ta sẽ chủ trì công đạo, đến lúc đó sự việc của các trưởng lão sẽ bại lộ”
“Nếu đã như vậy thì ta an tâm.”Mộ Dung phu nhân thở phào khẽ cựa mình thay đổi tư thế để nằm thoải mái trong lồng ngực nam nhân. Hai tay ôm lấy cổ hắn mà nói: “Phong nhi, mọi thứ của nhân gia đều là của ngươi. Sau này a, ta cái gì cũng đều nghe ngươi. Nhưng mà ngươi cũng không được bạc đãi mẹ con chúng ta. Nhất là Uyển nhi, nàng còn nhỏ, còn có tiền đồ. Ngươi nhất định phải đối xử hảo hảo với nàng”
“Phu nhân, nghe nàng nói kìa. Mọi người đều là tu chân. Tuổi tác không thành vấn đề. Hãy yên tâm. Ta sẽ đối xử với nàng và Uyển Nhi tốt như nhau.” Vừa nói chuyện, ngón tay Lưu Phong đã tiến vào mật động của nàng làm nàng yêu kiều hừ nhẹ một tiếng. Liền cầu xin tha thứ.
“Phong nhi, ngươi đã nói như vậy thì ta cũng an tâm.”Mộ Dung phu nhân thỏa mãn.
“Phong nhi, xong chưa? “Lúc này Thu Sương đã xuất hiện trước mặt Lưu Phong, con người giống như tiên tử này cũng có vẻ mặt mờ ám.
Lưu Phong đương nhiên biết ý tứ của Thu Sương nên có chút ngượng ngùng trước mặt trưởng bối, có điều ma xui quỷ khiến thế nào mà hắn lại phun ra một câu: “Xong rồi—! “
“Ha hả—! “
Thu Sương mỉm cười nhẹ nhàng hỏi: “Tốt lắm không nói chuyện đó nữa. Ta tới hỏi ngươi, nghe Khuynh Thành nói ngươi tìm ta có việc? “
“Ân—! “
Lưu Phong hỏi: “Di nương, người cũng biết Sinh Tử kết? “
Thu Sương nghe vậy, nao nao bèn vội vàng hỏi: “Phong nhi, ngươi làm sao lại biết cái tên này. Chẳng lẽ trong tu chân giới xuất hiện người biết sử dụng Sinh Tử kết? “
Lưu Phong thấy vẻ mặt di nương thực sự nghiêm túc thì âm thầm nhíu mày, xem ra Sinh Tử kết quả nhiên không tầm thường a.
Hắn vội vàng đem chuyện lão Hoàng đế bị Trần Hoàng hậu dùng Sinh Tử kết khống chế nói lại một lượt cuối cùng hỏi: “Di nương có cách nào giải trừ Sinh Tử kết không?”.
Thu Sương mỉm cười nói: “Yên tâm, chỉ là một cái Sinh Tử kết nho nhỏ, với ta mà nói thì coi như không là gì. Nhưng mà đối với ả Trần Hoàng hậu đó Phong nhi nên cẩn thận. Ta phỏng chừng ả ắt được Bạch Huyền Y chỉ điểm. Nếu không thì người ở tu chân giới tuyệt đối không có khả năng biết Sinh Tử kết”
“Bạch Huyền Y? “
Lưu Phong nhíu mày hỏi: “Như thế nào lại là hắn? Đúng rồi, di nương, bốn vị sư tôn của Phong nhi khi nào có thể xuất quan? “
“Sao nào? Các nàng vừa đi mấy tháng điệt nhi đã cầm lòng không được? “Thu Sương cười nói: “Yên tâm đi. Lâu thì một tháng, chậm thì nửa tháng bốn vị mỹ nữ sư tôn của ngươi có thể xuất quan. Đến lúc đó a, sẽ không làm lỡ chuyện ân ái của các ngươi”
“Di nương, người nói đi đâu vậy, Phong nhi chỉ là cùng Tam sư tôn, Tứ sư tôn có chút tình cảm.” Lưu Phong có chút ngượng ngùng. Trên thực tế, với cách nói như vậy bản thân cũng không đồng ý. Nhị sư tôn Thủy Mị Nhi có lẽ còn có thể, còn Đại sư tôn Tần Thủy Dao thì hắn cũng chưa từng nghĩ tới.
Thu Sương ngắt lời: “Phong nhi, ngươi không cần phải nói nữa. Hôn nhân của ngươi ta biết, bốn vị sư tôn nhất định là thê tử của ngươi. Mặc dù trong lòng Tần Thủy Dao vẫn còn vướng mắc chưa giải được, tuy nhiên chuyện này ý trời đã định”
“Nga—! “Lưu Phong trong lòng một trận vui sướng, nếu di nương nói như thế, vậy thì không thể sai được. Nghĩ được ở cùng với bốn vị sư tôn, tâm tình Lưu Phong càng thêm hưng phấn a.
“Phong nhi. Có chuyện này di nương cũng phải nói với ngươi. Ta phát hiện gần đây có một vị nữ tu chân Thiên Nhân hậu kì đang theo dõi ngươi, dường như có ý định giết ngươi. Ngươi nên cẩn thận một chút” Thu Sương vội nhắc nhở.
“Di nương ta biết. Nàng ta là Liên Hoa Tiên tử.” Lưu Phong nhớ lại lời của Vũ Di Tôn giả nói trước khi chết. Tu chân Thiên Nhân hậu kỳ này phỏng chừng là Liên Hoa Tiên tử, chính là tình lữ song tu của lão.
“Liên Hoa Tiên tử? “
Thu Sương lập tức nhớ ra điều gì đột nhiên nở nụ cười: “Ha ha, đến thật tốt. Phong nhi, ta có biện pháp trong khoảng thời gian ngắn làm cho ngươi tu thành Thất Anh. Tuyết Liên Tiên tử đến từ Thiên Linh Sơn, một thân tu vi có thể sớm đã phi thăng. Chỉ là vì chờ đợi Vũ Di Tôn giả nên chần chừ tự phong bế lực lượng không chịu phi thăng. Một thân thuần âm chân khí của nàng đã có một phần chuyển hóa thành tiên linh khí. Nếu ngươi Thải Bổ được nàng thì không khó để luyện thành công Thất Anh”
Thải Bổ? Lưu Phong nao nao, ý tưởng của di nương đúng là thật tà ác. Chẳng may vạn nhất Tuyết Liên Tiên tử nọ là một lão thái bà thì làm sao bây giờ?
Dường như Thu Sương tiên tử nhận ra ý nghĩ của Lưu Phong nên tức giận nói:
“Mặc dù ta chưa từng gặp qua Tuyết Liên Tiên tử nọ, nhưng là ta nghĩ bộ dáng của nàng cũng là nhất lưu đó “
Lưu Phong bị di nương nhìn thấu tâm tư thì sắc mặt có chút xấu hổ, cười khan một tiếng mà thầm nói: “Ta đâu hề nghĩ như vậy.”
“Ha ha, lòng dạ người như thế nào ta rõ ràng nhất.”Thu Sương nhàn nhạt cười: “Kỳ thật cũng không có gì, ai mà chẳng thích cái đẹp. Bất quá chuyện này nói vậy chứ cũng không phải dễ dàng thực hiện. Tuyết Liên Tiên tử là vị tu chân sắp phi thăng, đã có tiên linh khí hộ thể. Nếu dùng vũ lực đi bắt nàng tới cho ngươi Thải Bổ sẽ làm mất sự hòa hợp tự nhiên thì tương lai đối với ngươi rất bất lợi. Tốt nhất là khiến chính nàng tự chui đầu vào lưới, được như vậy mới là thuận theo thiên ý”
“Di nương yên tâm. Theo Vũ Di tôn giả nói thì Tuyết Liên Tiên tử nhất định sẽ vì hắn báo thù, đến lúc đó chúng ta tự nhiên có cớ ra tay.” Lưu phong thầm cầu khẩn vị Tuyết Liên Tiên tử kia đừng có quá khó coi. Nếu không thực sự làm cho người ta. (DG: nhắm mắt mà tưởng tượng)
“Tốt lắm, mấy ngày này ngươi nên lưu tâm một chút. Tuyết Liên Tiên tử tuy không thể uy hiếp đến tánh mạng ngươi, tuy vậy ngươi cũng không nên coi thường a. Mọi việc đều có thể sẽ nảy sinh. Giờ không còn sớm nữa. Ta còn phải đi đốc thúc mấy vị tỷ muội tu luyện, ngươi nên chuẩn bị sớm đi” Thu Sương tiên tử nhắc nhở, sau đó thuấn di rời đi.
Bên trong mật thất soái phủ Tĩnh vương.
Chuyện công bố Ân Quý phi gian dâm cùng Lưu Phong là sự kiện lớn. Mặc dù trước đây đã xác định vài lần. Nhưng trước khi thực thi thì Tĩnh Vương gia cảm thấy vẫn nên khẳng định lần nữa.
Nhất định phải bảo đảm thành công.
“Trương công công, công việc chuẩn bị thế nào? “Tĩnh Vương gia trầm giọng hỏi.
Từ trong họng Trương công công phát ra âm thanh the thé đáp lời: “Vương gia. Lão nô làm việc thì người cứ an tâm. Tất cả chứng cớ thuộc hạ đều chuẩn bị tốt lắm, bây giờ chỉ chờ người nói một câu.”
“Chỉ cần lão Vương gia ngươi nói một câu thì thuộc hạ sẽ khiến tiểu tặc Lưu Phong kia thân bại danh liệt.”Trương công công cười hắc hắc rồi nói: “Vương gia người còn không biết a, mấy lần đầu bọn họ thân mật thuộc hạ đều nhất nhất nghe rõ. Đừng xem Ân quý phi kia là danh môn thục nữ. Khi trên giường thì có bộ dạng một đãng phụ a.”
“Được rồi, ta không muốn nghe chuyện đó.”
Tĩnh Vương gia trầm quát một tiếng, nói: “Ta chỉ quan tâm, ngươi rốt cuộc có nắm chắc trăm phần trăm hay không, chuyện này không phải chuyện đùa.”
Trương công công đứng dậy rồi đi vài bước, chăm chú nhìn Tĩnh Vương gia rồi nói: “Vương gia, người yên tâm. Chuyện này tuyệt đối không sai được. Hơn nữa Bạch Thọ cũng đã sắp xếp người ở khắp các vùng. Chúng ta có thể cam đoan chuyện thông dâm giữa Lưu Phong cùng Ân Quý phi sẽ lưu truyền rất nhanh trong đế quốc”
“Hảo, chỉ cần hết thảy mọi việc đều thuận lợi, Lưu Phong cùng bệ hạ sẽ là tiêu điểm để dân chúng đế quốc gièm pha phỉ nhổ. Đến lúc đó ta thật muốn nhìn, bệ hạ cùng Lưu Phong rốt cuộc hóa giải chuyện đại phiền toái này như thế nào. Được rồi, ngươi ở trong cung cũng nghĩ biện hỏi thăm tin tức của Lý Hàn đi, tùy thời chú ý đến động tĩnh của Yến vương. Lý Hàn một ngày vẫn còn, trong lòng ta một ngày không chắc chắn.” Trong đôi mắt già nua của Tĩnh Vương gia hiện lên một đạo sát khí.
“Vương gia yên tâm, thuộc hạ của lão nô đã hành động. Có tin tức gì nhất định sẽ thông tri đến Vương gia” Ài, đừng xem Trương công công là một hoạn quan, thuộc hạ cũng tất cả đều là thái giám. Nhưng lực lượng tình báo của lão ở trong cung cũng không thể khinh thường. Hơn nữa thái giám ở trong cung, mọi người cũng không đi chú ý nhiều lắm. Như vậy càng tạo cơ hội thuận tiện cho bọn họ.
Ngừng một chút, Tĩnh Vương gia đột nhiên nói: “Trương công công, như vậy đi, ba ngày sau ngươi bắt đầu từ trong cung, đem chuyện thông dâm giữa Lưu Phong và Ân quý phi công bố ra ngoài.”
“Lão nô đã rõ” Trương công công nói: “Vương gia, nếu không có chuyện gì nữa thuộc hạ xin về trước đi an bài mọi việc.”
Đợi cho Trương công công đi khỏi thì Tĩnh Vương gia trầm giọng quát: “Huyết Hoàng, phái Huyết Vệ giám sát hắn chặt chẽ, đợi sự việc xong xuôi sẽ giết hắn.”
“Nhớ kỹ, ngươi nên làm gọn gàng, ngàn vạn lần đừng để cho người khác phát hiện thân phận các ngươi.”Tĩnh Vương gia dặn dò.
“Tỷ phu, đêm nay muội nhất định phải ngủ cùng huynh. Nếu huynh không đáp ứng, muội sẽ dạy hư Tiểu Linh nhi.” Khuynh Thành tựa như đang uy hiếp Lưu Phong.
Lưu Phong buồn bực không thôi. Ma nữ chính là ma nữ, không ngờ đem đứa nhỏ năm tuổi ra uy hiếp mình, thật sự là ghê tởm. Nhưng hiện giờ Tiểu Linh Nhi đúng là chỉ ngoan ngoãn nghe lời ma nữ này, tin nàng còn hơn tin chính mình. Nếu nàng thật sự muốn dạy hư Tiểu Linh Nhi, thì mình cũng không có biện pháp a.
“Khuynh Thành không được hồ đồ. Linh Nhi là đóa hoa nhỏ của Tổ. Đế quốc, là niềm hy vọng của xã hội ngày mai. Muội không nên dạy hư nàng.”Lưu Phong kiên nhẫn khuyên bảo. (ở đây Lưu Phong thuộc bài chính trị từ kiếp trước)
“Không thành vấn đề.”Khuynh Thành mập mờ cười: “Chỉ cần huynh đồng ý đêm nay ngủ chung với muội. Tỷ phu, làm người cần phải có lương tâm a. Huynh ngẫm lại đi, đã bao nhiêu ngày nay chúng ta còn không có tiếp xúc thân mật. Cứ như vậy, tình cảm giữa chúng ta sớm muộn cũng phai nhạt a.”
“Không phải huynh nói lâu ngày ắt sinh tình sao? Huynh cùng người ta cũng không hề có cái kia. Có thể có tình sao? “Khuynh Thành thản nhiên nói.
Lưu Phong cười khóc không xong, lâu ngày sinh tình là cái xxx kia sao?
“Tỷ phu, kỳ thật huynh hoàn toàn có thể ăn muội. Huynh cũng biết, muội bây giờ đã cùng Thánh Linh dung hợp rất tốt.” Tiểu ma nữ chớp chớp con mắt thoáng có chút chờ mong tiếp tục: “Muội đã thấy huynh cùng sư tôn, tỷ tỷ làm việc đó xong thì vô cùng thoải mái a. Người ta cũng muốn nếm thử một chút, huynh đáp ứng muội đi mà”
“Đúng rồi, tỷ phu. Muội nghe nói, huynh định sau này thu nạp luôn Tiểu Linh nhi? Xem ra sau này muội phải khiến Tiểu Linh nhi gọi huynh là “lão công“. . Kêu “ba ba” có vẻ có chút dối trá. Ân, có lẽ nên gọi huynh là Điềm Tâm (Darling) lão công. Nhưng mà tỷ phu không cảm thấy huynh quá biến thái a. Nhóc mới năm tuổi a, cho đến giờ vẫn gọi huynh là ba ba.” Khuynh Thành hừ một tiếng tiếp tục: “Xem ra muội phải dạy cho Tiểu Linh Nhi một chút cái gọi là luân thường đạo lí. Cũng nên để cho nhóc biết, huynh a, là cái đồ đại phôi đản, biến thái, ngay cả nữ nhi của mình cũng không chịu buông tha.”