Dịch giả: Mr Củ Cà Rốt
Thiên Kiếm Phong dùng Kiếm tu làm chủ, vì vậy những điển tịch ở đây đều ghi chép những công pháp, bí thuật liên quan tới Kiếm đạo. Liễu Minh bước nhẹ nhàng tới một cái kệ sách ở gần, hắn lập tức tìm được không ít những pháp thuật tu luyện có liên quan tới Nguyên Linh Phi Kiếm.
Hai bộ phận cấu thành Nguyên Linh Phi Kiếm là Kiếm Phôi Chi Thể và Kiếm Phôi Chi Linh, ở đây đều có những ghi chép cách thức luyện chế.
Sau khi quét mắt qua một lượt những điển tịch có liên quan tới Kiếm Phôi Chi Linh, Liễu Minh dùng lệnh bài gỡ bỏ màn hào quang bảo hộ một điển tịch nói về Kiếm Phôi Chi Thể rồi chăm chú đọc.
“Kim Huyền Luyện Pháp, Viêm Tâm Luyện Pháp…”
Trên ngọc bài treo trên quả ngọc giản có ghi chép khá chi tiết các ưu khuyết điểm của từng phương pháp luyện Kiếm Phôi Chi Thể, ngoài ra còn gi rõ số điểm cống hiến cần để đổi.
Sau một hồi quan sát, Liễu Minh không tìm được loại bí pháp nào thực sự phù hợp với mình.
Tu Di Hư Không Kiếm Phôi Chi Linh của hắn ẩn chứa Linh lực Hư Không Trúc bên trong, bởi vậy hắn cũng muốn tìm một bí pháp tu luyện Kiếm Phôi Chi Thể nào đó có những điểm tương hỗ.
Đúng lúc này, trên một góc ít người để ý trên giá sách, một quả ngọc giản phát ra ánh sáng xanh đen đã hấp dẫn ánh mắt Liễu Minh.
Liễu Minh đi thẳng tới chỗ đó, ánh mắt hắn quét qua ngọc bài treo bên trên quả ngọc giản, trên ngọc bài có ghi tên “Tinh Quang Từ Luyện Pháp” và cũng ghi rõ cần tốn ba mươi vạn điểm cống hiến mới đổi được bí pháp này.
Hắn hít vào một hơi thật sâu rồi xem thật kỹ phần giới thiệu sơ lược, sau một lúc, ánh mắt hắn đã sáng rực lên.
Tinh Quang Từ Luyện Pháp là một môn bí pháp mượn nhờ Chu Thiên Tinh thần lực để luyện chế ra Kiếm Phôi Chi Thể, nó có thuộc tính cực kỳ phù hợp với Tu Di Kiếm Phôi. Hơn nữa sau khi luyện chế thành công, Kiếm Phôi Chi Thể chẳng những vô cùng cứng rắn và sắc bén mà căn cứ theo tài liệu ghi chép thì còn có một khả năng rất cao nó sẽ đi kèm với một trong những lực lượng căn bản nào đó của Thiên địa, khi sử dụng nó nghênh địch sẽ vô cùng huyền diệu.
Tuy nhiên nhược điểm duy nhất của bí pháp này là Tinh Quang lực tạo thành từ Tinh Không khó khống chế vô cùng, mà một khi luyện chế thất bại thì tất cả tài liệu mất công chuẩn bị đều bị hỏng sạch!
Sau khi đọc kỹ tất cả, sắc mặt Liễu Minh trở nên vô cùng trầm ngâm. Hắn mất hơn một khắc suy nghĩ lại thì mới thông suốt một điều gì đó. Sau đó hắn mỉm cười và lấy quả ngọc giản đi xuống lầu dưới.
Trên quả ngọc giản vẫn còn một tầng cấm chế hư ảo, cần phải gỡ bỏ cấm chế này mới có thể xem hết nội dung bên trong.
“Tinh Quang Từ Luyện Pháp? Ngươi chọn loại bí thuật này để tu luyện hả?” Bên trong thư phòng ở lầu một Kinh các, Lương Cung nhìn vào quả ngọc giản màu xanh đen rồi nhìn Liễu Minh bằng ánh mắt ngạc nhiên vô cùng.
“Đúng vậy, loại bí pháp luyện chế này vô cùng thích hợp với đệ tử, kính xin Lương sư thúc thành toàn cho!” Liễu Minh đáp lời bằng vẻ cung kính.
“Những ghi chú ở trên ngươi đều đọc cả rồi chứ? Loại Kiếm phôi này sau khi luyện chế ra đúng là có uy lực phi phàm, nhưng mà độ khó khi luyện chế cũng đứng vào một trong những bí pháp khó luyện nhất. Lịch sử Thiên Kiếm Phong từ khi hình thành tới giờ cũng chỉ có đúng một vị Thái Thượng trưởng lão từ hơn vạn năm về trước luyện chế thành công Kiếm Phôi Chi Thể, còn lại tất cả những người khác đều thất bại. Bây giờ ngươi hối vẫn còn kịp đó, ngươi có thể đi lên lựa chọn một bí pháp khác.” Lương Cung nhấn mạnh từng chữ một.
“Đa tạ sư thúc đã nhắc nhở! Tuy nhiên ý đệ tử đã quyết, cũng như đệ tử cảm nhận rõ đây là loại bí pháp phù hợp nhất với bản thân mình. Nếu như luyện chế không thành công thì lúc ấy tính tới các bí pháp khác cũng chưa muộn.” Liễu Minh đáp lời rất dứt khoát, không hề có chút do dự.
“Nếu ngươi đã nhất định phải thử thì ta cũng không cản. Lấy lệnh bài chứng nhận thân phận ra đi! Tuy nhiên nếu lần sau ngươi lại tới bản Phong tìm kiếm bí pháp thì số điểm cống hiến cũng không đơn giản là chỉ tăng thêm ba thành đâu nhé!” Lương Cung nghe xong thì cười hắc hắc một tiếng rồi nói.
Đương nhiên Liễu Minh đồng ý, hắn móc lệnh bài chứng nhận thân phận của mình ra.
Lương Cung cũng không nói thêm nhiều, lão cầm lệnh bài đệ tử Nội môn của Liễu Minh và lấy đi ba mươi chín vạn điểm cống hiến.
Sau đó lão giơ tay lên vỗ xuống quả ngọc giản màu xanh đen một cái phá bỏ hết cấm chế rồi ném cho Liễu Minh.
Liễu Minh cầm quả ngọc giản trên tay, trong lòng hắn đang trào lên chút cảm xúc: Bao nhiêu điểm cống hiến của hắn như vậy mà trải qua mấy lần xài vừa rồi đã còn chẳng được là bao!
Liễu Minh nhanh chóng sao chép nội dung trong ngọc giản, sau khi thề độc không tiết lộ ra ngoài, hắn trả lại Lương Cung và xin cáo từ, đi ra khỏi Kinh các.
Sau đó một chút, một đám mây đen xuất hiện trên không trung Thiên Kiếm Phong và bay thẳng về hướng Lạc U Phong.
Vừa về tới động phủ, Liễu Minh lập tức đi vào mật thất và khoanh chân ngồi xuống. Hắn lấy ngọc giản mới sao chép Tinh Quang Từ Luyện Pháp ra và dùng thần thức quét qua, nghiên cứu cẩn thận phương pháp luyện chế Kiếm Phôi Chi Thể.
Hơn canh giờ sau, Liễu Minh đã nắm rõ toàn bộ phương pháp luyện chế ghi chép trong điển tịch, lúc này trán hắn đã vã mồ hôi như tắm.
Thì ra phương pháp luyện chế Kiếm Phôi Chi Thể ghi lại trong điển tịch cần bố trí một pháp trận đặc thù tên là Tinh Quang trận, hơn nữa cũng cần một địa điểm đặc thù, vào những thời cơ nhất định mới có thể dẫn xuất Tinh Thần Lực dùng vào việc luyện chế Kiếm Phôi Chi Thể.
Liễu Minh tự biết mình có Huyễn cảnh trong Không gian thần bí có thể tạo ra không gian đặc thù mô phỏng Tinh thần lực bao nhiêu lần cũng được, bởi vậy hắn mới không lo nghĩ tới những khó khăn khi luyện chế.
Nhưng mà những tài liệu dùng vào việc luyện chế Kiếm Thể theo bí pháp này thì cũng rất ít ỏi, có thể kể ra vài ví dụ như Kim Chi Linh thuộc tính Kim, Thâm Lam Tinh Phách thuộc tính Thủy…
Mấy loại tài liệu trên đều thuộc loại bảo vật cực kỳ hiếm gặp, muốn tìm ra những thứ tương tự cũng vô cùng khó khăn, đoán chừng chỉ còn cách trông chờ vào những hội đấu giá mới có thể lùng tìm được.
Tuy nhiên Kiếm Phôi Chi Linh trong cơ thể hắn còn phải tốn không biết bao lâu nữa mới khôi phục lại như lúc trước, vì vậy công cuộc tìm kiếm tài liệu cũng chả việc gì phải quá vội vàng.
Sau đó Liễu Minh lại tìm kiếm những bí pháp giúp khôi phục uy năng của Kiếm Phôi Chi Linh.
Kết quả hắn tìm được khá nhiều bí pháp, tuy nhiên nếu như không yêu cầu những Thiên tài Địa bảo trong truyền thuyết thì cũng cần phải có sự trợ giúp của Kiếm tu cảnh giới Thiên Tượng trở lên mới ăn thua.
Liễu Minh như rơi vào ngõ cụt, hắn đành phải tạm gác lại vụ này. Sau đó ở trong mật thất, hắn lại tìm hiểu thần thông Ngự Kiếm phi hành ghi trên Thái Cương Kiếm Quyết.
Tu vi Hóa Tinh trở lên mới có thể tu luyện loại Ngự Kiếm phi hành này!
Lúc trước hắn lợi dụng khi Nhân kiếm hợp nhất, trong nhất thời có thể biến kiếm quang thành độn quang cũng có hiệu quả tương tự Ngự Kiếm phi hành, tuy nhiên dùng cách này hao tổn pháp lực vô cùng lớn. Nếu không gặp phải cường địch, phải dùng nó để thoát hiểm thật nhanh thì cũng không nên mạo hiểm sử dụng.
Tuy nhiên căn bản của Ngự Kiếm phi hành chính là thuật Nhân kiếm hợp nhất, hơn nữa phải tu luyện Ngự Kiếm Thuật tới cảnh giới Đại thành mới có thể chính thức nắm giữ hoàn toàn.
Liễu Minh ghi nhớ toàn bộ pháp quyết Ngự Kiếm Phi Hành vào trong đầu rồi lại nhắm nghiền hai mắt, liên tưởng lại toàn bộ.
Một buổi sáng sớm sau đó hai ngày, trong một sơn cốc ở một nơi hẻo lánh trong Vạn Linh sơn mạch, những tảng đá màu xám trắng nằm lộn xộn khắp nơi, gió núi bên ngoài thổi vào trong động tạo ra những âm thanh gào thét như những tiếng ma kêu quỷ khóc.
Trên một tảng đá lớn ở vách núi lưng chừng động, Liễu Minh đang đứng, hai mắt hắn nhắm nghiền, tay cầm thanh Linh kiếm màu xanh chỉ xuống đất, quần áo bị gió thổi mạnh bay phần phật.
Sau khi trải qua một đêm suy ngẫm, lúc này hắn đã có những lý giải cho riêng mình đối với thần thông Ngự kiếm phi hành. Lúc này hắn cần luyện tập trong thực địa để kiểm chứng những cảm ngộ của mình.
Hắn bỗng hoành ngang thanh Linh kiếm trước ngực, một tay bấm niệm pháp quyết, ngón tay lướt nhanh từ chuôi tới mũi kiếm, từ từ rót pháp lực trong cơ thể dung nhập vào trong Linh kiếm.
Ngón tay vừa rời khỏi mũi kiếm, thanh kiếm nhỏ màu xanh phát ra một tiếng “xoẹt”, ánh sáng màu xanh trên thanh kiếm bốc lên cực thịnh.
Liễu Minh thấy vậy, tay khẽ run lên, thanh kiếm nhỏ màu xanh rời khỏi tay hắn và dựng đứng phía trước người, một tay hắn điểm tới, pháp lực trong cơ thể không ngừng từ ngón tay chảy thẳng vào thanh kiếm nhỏ.
“Phù!” Một tiếng!
Thanh kiếm nhỏ bỗng hóa to ra gần trượng và biến thành một bóng kiếm hư ảo màu xanh nhạt, Liễu Minh điểm mũi chân xuống đất một cái, cả người bồng bềnh nhảy lên dẫm vào thanh kiếm.
Ngay sau đó, miệng hắn lẩm bẩm vài tiếng, hai tay không ngừng bấm niệm Kiếm quyết, từng sợi kiếm quang màu xanh thoát ra khỏi thanh kiếm và nhanh chóng quấn chặt xung quanh người hắn.
Liễu Minh quát lên một tiếng, ánh sáng xanh trên người hắn bừng lên, thanh kiếm dưới chân khẽ run lên một cái rồi bắn thẳng tới mấy tảng đá với tốc độ nhanh như chớp.
Nếu nhìn từ đằng xa sẽ thấy cả người Liễu Minh đang dẫm lên thanh kiếm lúc này hóa thành một đường cong màu xanh.
“Ầm!” Một tiếng động lớn vang lên.
Một đám loạn thạch chụm lại thành đống cao bốn, năm trượng bị xuyên qua tạo thành một lỗ hổng lớn, đường cong màu xanh lại kích bắn tới một vách núi ở hướng khác.
Liễu Minh vội dừng Kiếm quyết lại, thu hồi độn quang, tuy nhiên do tốc độ quá nhanh nên dưới tác động của quán tính quá lớn, thanh kiếm dưới chân mang theo hắn lao thẳng vào một tảng đá lớn trên vách núi.
“Ầm!” Một tiếng động truyền ra, cơ thể Liễu Minh vô cùng cứng cỏi lúc này đã đập nát bấy cả tảng đá to.
Lần đầu tiên thử Ngự Kiếm phi hành, Liễu Minh đã không thành công!
Một mặt hắn chưa thích ứng kịp với tốc độ quá nhanh của Ngự kiếm phi hành, mặt khác hắn cũng chưa hoàn toàn kiểm soát được những sợi kiếm quang bao quanh thân thể.
Xem ra đúng như những gì được ghi chép trong điển tịch, cho tới lúc Ngự Kiếm Thuật chưa đạt cảnh giới Đại thành thì cũng không thể dùng Ngự Kiếm phi hành cho một quãng đường dài.
Tuy nhiên đã nắm được nguyên nhân thất bại nên những lần tu luyện sau, Liễu Minh đã có những bước tiến vượt bậc.
Vì vậy trong thời gian sau đó ở bên trong mật thất, Liễu Minh không ngừng tu luyện Ngự Kiếm Thuật và cùng lúc nghiên cứu các kỹ xảo của Ngự kiếm phi hành.
Sau đó một năm, bên trong một đám loạn thạch ở một nơi heo hút không người phía sâu trong Vạn Linh sơn mạch, những tiếng xé gió vang lên liên hồi.
Một đường cong to cỡ một trượng được tạo thành bởi thanh kiếm màu xanh đang không ngừng bay xuyên qua đám loạn thạch.
Mấy tảng đá trắng xám to vài trượng gặp phải đường cong tạo thành bởi thanh kiếm màu xanh liền bị xuyên thủng một cách dễ dàng.
Chỉ một lúc sau, đám cự thạch xung quanh gần như đã bị tàn phá hết, có thể thấy rõ những lỗ thủng lớn bên trên.
Đúng lúc này, những thanh âm ông ông bỗng truyền ra từ bên trong kiếm quang.
Sau một tiếng ồ nhẹ, Kiếm quang màu xanh thu lại, lộ ra một thanh niên áo đen đang cầm trong tay thanh Linh kiếm màu xanh, người này đương nhiên chính là Liễu Minh.
Tay áo hắn khẽ rung lên, một cái trận bàn truyền âm to cỡ một xích bắn ra và nằm lơ lửng trong không trung.
“Nhanh chóng tới Chủ điện trên Lạc U Phong gặp ta!” Bên trong trận bàn truyền ra những âm thanh trầm trầm của Âm Cửu Linh.
Liễu Minh hơi ngạc nhiên đôi chút, sau khi suy nghĩ một chút, hắn tung trảo lên một cái, trận bàn màu vàng xoay tít vài vòng rồi lại chui tọt vào tay áo.
Lập tức Liễu Minh thu hồi phi kiếm màu xanh rồi cưỡi lên một đám mây đen bay thẳng về hướng Lạc U Phong.