Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh.
Lợi dụng thời gian ba ngày này, đông đảo lưu lãng giả lại chung quanh đã bắt giết không ít siêu giai ma thú, Tinh linh Đại Tế Tự cùng Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức cũng không có ngoại lê, dẫn tộc nhân săn bắt chung quanh, thu hoạch thật lớn. Ngoài trừ hơn một trăm khỏa siêu giai ma thú tinh hạch, còn giết được một đầu thần giai lôi ưng, thu được một viên thần cách trân quý.
Đối với đông đảo thần giai cường giả đã lưu lãng rất nhiều năm ở thần ma mộ tràng mà nói, siêu giai ma thú tinh hạch cũng không phải trân quý gì nhưng đối với Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức cùng Tinh linh Đại Tế Tự mà nói, ý nghĩa lại không giống bình thường, có thể dùng để bồi dưỡng rất nhiều tộc nhân tinh nhuệ.
Khác với mọi người chạy quanh săn bắt, Lý Tra Đức Sâm ba ngày nay lại rất tiêu diêu tự tại, cùng Yêu Cơ đi chung quanh du ngoạn, xem cảnh tượng mê người của hồng hà duyên hà, cùng Yêu cơ càng ngày càng mật thiết. Trong mắt người khác trở thành một đôi tình lữ đi đâu cũng có nhau.
Hô
Dương Lăng mồ hôi đầm đìa, mang một khối xích kim sa cự thạch nặng vài ngàn cân hung hăng đánh văng ra, trên mặt đất cứng rắn xuất hiện một cái hố thật sâu. Nháy mắt, mặt đất phảng phất như bị động đất mà rung lên, bốc lên một tầng tro bụi.
Vì nhanh chóng đề cao thực lực, hắn tận dụng ba ngày thời gian khó có được này để tu luyện. Mặc dù trong thời gian ngắn không có biện pháp nào để hoàn toàn dung hợp viên thần cách đã nuốt vào, nhưng dưới tác dụng của mặc tinh tinh tủy, năng lượng hấp thu được càng ngày càng nhiều, đối với lực lượng pháp tắc cũng đã hiểu được thêm một bước
Dưới tác dụng của luyện thể vu quyết, thân thể liên tục được cường hóa. Sức phòng ngự của bản thân bây giờ nếu so với Cửu đầu xà vương còn mạnh hơn một bậc, làm tên Ba Đặc Lặc đầu bóng lưỡng than thở không thôi, đám người Hắc long vương cùng Cự viên vương càng không cần phải nói.
Về phương diện linh hồn vu thuật không có gì tiến triển, nhưng thân thể lại càng ngày càng cường hãn, khoảng cách đến lúc tiến giai lên đỉnh cấp vu vũ càng ngày càng gần.
” Đại nhân, nhóm kim sa quáng cuối cùng đã đào ra rồi!” Phi long vương Sắc Lôi Tư nhanh chóng chạy tới, hướng Dương Lăng hồi báo tiến độ.
” Tốt, đi thôi!” Dương Lăng thu hồi xích kim sa cự thạch trên mặt đất lại, đi nhanh đến hướng động ngầm.
Qua ba ngày này, Thiên Thủ Huyết Đằng cùng Thi Vu Vương cơ hồ không nghỉ ngơi một chút nào, điều động hết thảy tư nguyên để gia tăng tốc độ. Dưới sự đồng tâm hiệp lực, đào ra được rất nhiều xích kim sa phẩm chất cao. Rốt cuộc tại ngày thứ ba đã hoàn thành nhiệm vụ.
Ở sâu trong động ngầm, nơi sân rộng bị mọi người đào ra một cái hố to cao hơn mười thước. Đừng nói xích kim sa tinh khiết, ngay cả quáng thạch có ẩn chứa một ít tạp chất cũng được Áo Phỉ Lợi Á dẫn mọi người phân chia ra rõ ràng từng đống một. Mang nhóm xích kim sa quáng cuối cùng thu lại, xích kim sa xếp trong vu tháp không gian đã thành một tòa núi lớn, khiến cho Ngả Luân đại sư phụ trách luyện chế vũ khí trang bị cười híp cả mắt. Đối với một gã đại sư mang cả cuộc sống cùng tinh lực dùng vào việc luyện khí mà nói, không có gì làm hắn hưng phấn hơn là thu được rất nhiều tài liệu trân quý.
” Áo Phỉ Lợi Á, La Đức Lý Cách Tư, các ngươi cũng nên nghỉ ngơi đi!”
Nhìn tất cả đám người Thi Vu Vương đều trong tình trạng kiệt sức, hai mắt đỏ bừng, Dương Lăng phất tay thu bọn họ vào vu tháp không gian, dặn dò bọn họ tận dụng thời gian mà nghỉ ngơi. Sau đó dẫn Thiên Thủ Huyết Đằng Y Lệ Toa Bạch vẫn còn đang dư thừa tinh lực rời khỏi quáng động, nhanh chóng tìm được đám người Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức cùng Lý Tra Đức Sâm đang ngồi nướng thịt. Đưa cho mỗi người một đống xích kim xa quáng tinh khiết .
” Dương Lăng, cám ơn nhiều, đến đây, nếm thử miếng thịt cừu mập mà ta nướng này!” Tinh linh Đại Tế Tự cắt xuống một miếng thịt bò nướng, rắc lên đó một ít hương liệu rồi đưa cho Dương Lăng . Nhìn Dương Lăng ăn như hổ đói, nụ cười đầy mặt. Sau đó, lại phất tay thu hết đống xích kim sa quáng nặng trịch vào không gian giới chỉ.
” Hắc hắc. Tốt, nếu có thêm một đống nữa thì càng tốt hơn!” nhìn một đống lớn xích kim sa quáng trước mặt, Lý Tra Đức Sâm trước mắt sáng ngời, không chút do dự thu hồi lấy, lập tức cắt xuống một miếng thịt bò lớn được nướng vàng. Bất quá, không phải đưa cho Dương Lăng mà là đưa cho Yêu cơ bên cạnh.
” Quan hệ phát triển nhanh đến thế sao?” nhìn Lý Tra Đức Sâm luôn ở cùng một chỗ với Yêu cơ, Dương Lăng lắc đầu, không nghĩ tới cảm tình của hai người bọn họ còn phát triển nhanh hơn cả hỏa tiễn. Yêu cơ mặc dù nuốt chửng vào một viên thần cách, nhưng cũng không biết đến lúc nào mới tiến giai lên thần giai. Bọn họ hai người cứ tiếp tục như vậy tuyệt đối không phải là biện pháp tốt.
Làm sao bây giờ ?
Nhìn Yêu cơ cùng Lý Tra Đức Sâm như đôi tình lữ thân mật, Dương Lăng nhíu nhíu mày, cảm giác chuyện này so với đối mặt với một đội thâm uyên ác ma còn khó giải quyết hơn.
Chia uyên rẽ thúy không phải là biện pháp, nhìn bộ dáng ngọt ngào hạnh phúc của Yêu cơ , không có chuyện tự động rút lui; nói với Lý Tra Đức Sâm tình huống của Yêu cơ cũng không thích hợp. Trong nhất thời cũng không biết nên mở miệng như thế nào. Nhưng nếu để hai người bọn họ tùy ý tiếp tục phát triển, vạn nhất một ngày nào đó bị Lý Tra Đức Sâm gia nhân bên cạnh phát hiện ra chân tướng, ai cũng không biết sẽ phát sinh ra chuyện ngoài ý muốn gì.
” Thời điểm hắc giáp đại ác ma thức tỉnh càng ngày càng gần, đám ác ma thủ hộ ở phụ cận Nguyệt Lượng hà cũng càng lúc càng nhiều. Mấy vị đại nhân, chúng ta tốt nhất là nên nhanh chóng lên đường. Nếu không, muốn lẻn vào Nguyệt Lượng hà sẽ càng ngày càng khó khăn!” Hắc bào lão nhân Vi Nhĩ Khảo Khắc Tư lo lắng những ác ma thủ hộ ở phụ cận nguyệt lượng hà sẽ càng lúc càng nhiều.
” Ác ma tới càng nhiều càng tốt, mang thần cách của bọn chúng đào sạch ra hết!” Dương Lăng cười cười, cắt xuống một miếng thịt đã nướng vàng.
” Sau khi ăn no thì lên dường, nhanh chóng chạy tới lưu lãng toàn thành.” Lý Tra Đức Sâm uống cạn một chén lãng mỗ tửu, tiếp theo lớn tiếng nói: ” chỉ cần dùng xích kim sa luyện chế ra một thanh cự kiếm, ta xem thử còn có tên ác ma nào dám tới tìm chết!”
Lý Tra Đức Sâm hưng phấn không thôi, hận không thể ngay lập tức chạy tới lưu lãng tòa thành, mời một cường giả ở đó ra tay dùng xích kim sa quáng luyện chế ra một thanh trọng kiếm cứng rắn sắc bén. Ăn no uống đẫy, sau khi chuẩn bị thỏa đáng, liền dẫn mọi người lên đường đi tới Lạc Nhật bình nguyên. Không nghĩ tới, vừa mới đi một chút đã phải phải phiền toái không nhỏ.
Hồng hà không phải rất lớn, đối với thần giai cường giả mà nói, nháy mắt là có thể bay qua nhưng đối với kim sắc đấu bồng võ sĩ chỉ có thực lực thánh vực hay lĩnh vực mà nói, muốn bay qua không dễ dàng như vậy. Một gã kim sắc đấu bồng võ sĩ hạ xuống nước, chuẩn bị trực tiếp bơi qua, không nghĩ tới, còn chưa đi được mấy bước đã lọt vào đống bùn ứ đọng sâu không lường được nơi bờ sông. Nếu không phải có một gã lưu lãng giả nhanh tay tinh mắt kịp thời kéo hắn ra, sợ rằng cả người đã chìm hẳn xuống.
Làm sao bây giờ ?
Nhìn bùn đất ứ đọng sâu không lường được hai bên Hồng hà, Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức cau mày. Nếu chỉ có một hai người, hắn còn có thể miễn cường dẫn bọn họ bay qua nhưng những tộc nhân không phi hành được lại tới mấy chục người, sợ rằng trong khoảng thời gian ngắn, cho dù kiệt sức đến chết cũng khó lòng mang tất cả bọn họ bay qua. Trầm ngâm một lát rồi chỉ huy tộc nhân chặt xuống mấy cây đại thụ, chuẩn bị chế ra bè gỗ, tính một lần toàn bộ băng qua.
” Thần ma mộ tràng, không phải là nơi mấy kẻ có thực lực lĩnh vực với thánh vực có khả năng tùy tiện chạy loạn!” Nhìn đông đảo kim sắc đấu bồng võ sĩ đang bắt đầu chặt cây, chuẩn bị chế bè gỗ vượt sông, Lý Tra Đức Sâm lắc đầu. Chuẩn bị phân phó cho đông đảo lưu lãng giả mỗi người trực tiếp mang một võ sĩ cùng tinh linh bay qua.
“Hắc hắc, không cần phải phiền toái vậy, xem ta này!” Ngay khi Lý Tra Đức Sâm chuẩn bị mở miệng, Thiên Thủ Huyết Đằng Y Lệ Toa Bạch động thân đi ra. Sau lưng xuy một tiếng vươn ra rậm rạp xúc thủ, cuốn lấy mấy tên kim sắc đấu bồng võ sĩ giơ lên không trung rồi dùng sức ném đi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
A
Dưới sự ứng phó không kịp, mấy tên kim sắc đấu bồng võ sĩ bị ném đi lớn tiếng thét chói tai, e sợ sẽ rơi xuống Hồng hà sâu không lường được hoặc là rơi vào bùn lầy ứ đọng. Mãi đến khi “ba” một tiếng hung hăng rơi thẳng xuống bờ bên kia, chân chạm vào đất mới thở dài một hơi. Một người, hai người..
Tiến giai lên thượng vị thần, Thiên Thủ Huyết Đằng thực lực kinh người, xúc thủ cứng cỏi bay múa đầy trời, rất nhanh đã ném hết đám kim sắc đấu bồng võ sĩ cùng tinh linh qua sông. Sau đó xuy một tiếng thu tất cả xúc thủ vào cơ thể, hóa thành một đạo hồng qua xẹt qua không trung, nhanh chóng bay sang bờ bên kia.
” Sách sách, lợi hại, đi, đi nào!” chứng kiến một màn rung động đó, Lý Tra Đức Sâm không thể không phục, dẫn đông đảo lưu lãng giả bay qua hồng hà. Mặc dù đã tu luyện tới thượng vị thần đỉnh, nhưng sau khi kiến thức được sự cường đại của Thiên Thủ Huyết Đằng Y Lệ Toa Bạch, hắn không dám chắc sẽ là đối thủ của đối phương. Cái khác không nói, chỉ riêng ngàn vạn đạo xúc thủ cứng rắn linh hoạt đã đủ khiến kẻ khác khó khăn ứng phó rồi!
Hô
Sau khi băng qua sông, mọi người không ngừng lại mà nhanh chóng đi tới, dưới sự dẫn đường của hắc bào lão nhân vi nhĩ khảo khắc tư chạy thẳng đến Lạc Nhật bình nguyên cách đó hơn ngàn dặm. Lướt qua một tòa núi cao, xuyên qua một cái hẻm núi, nhanh chóng rời xa hồng hà đang cuồn cuộn chảy. Dọc theo đường đi, dưới sự cảnh giác của Dương Lăng né được một đội thâm uyên ác ma tuần tra, tránh thoát những thần giai ma thú cuồng bạo khát máu kết thành bầy.
Nếu là bình thường, Dương Lăng không ngại chỉ huy ma thú đại quân bày ra mai phục giết chết thâm uyên ác ma cùng thần giai ma thú đi tách đàn. Nhưng, do muốn sớm chạy tới lưu lãng tòa thành ở Lạc Nhật bình nguyên, không thể làm gì khác hơn là cùng mọi người nhanh chóng chạy đi. Tại Thần ma mộ tràng có diện tích kinh người, thần giai ma thú có thể thấy được khắp nơi nhưng nếu không thể chạy đến Nguyệt Lượng hà trước khi hắc giáp đại ác ma tỉnh giấc, có lẽ rốt cuộc sẽ không có cơ hội lấy được nguyệt lượng thạch trân quý.
Sau vài ngày tu dưỡng, mọi người đều hồi phục sức lực, tốc độ rất nhanh. Ngay trong đêm rốt cuộc đã chạy tới chỗ giao giới giữa sơn mạch và Lạc Nhật bình nguyên.
Đứng ở trên đỉnh núi cao cao phóng mắt nhìn lại, Lạc Nhật bình nguyên xanh tươi đầy sức sống nhìn không thấy điểm cuối, trải dài hơn mười vạn dặm, thậm chí hàng trăm vạn dặm. Ngoại trừ một ít đồi núi trập trùng, tuyệt đại bộ phận đều bằng phẳng; Sông ngòi rất nhiều, thủy thảo tươi tốt, có vô số ma thú các dạng sinh sống, thi nhau rít gào.
Đây là một mảnh bình nguyên có phong cảnh rất đẹp, cũng là một chốn thiên đường của ma thú.
Ma Thú Lĩnh Chủ.