Chi ……
Sau khi mở mắt ra lang chu vương vừa kêu vừa bay lên trời, sau đó hưng phấn xoay khắp xung quanh. Tốc độ mặc dù không bằng giác phong thú cùng Thạch quỷ, nhưng lại có thể bay cao hơn nhiều. Quan sát đôi cánh lớn của nó, chắc chắn thời gian phi hành của nó cũng sẽ lâu hơn giác phong thú cùng Thạch quỷ .
“Di, Lang chu biết bay?”
Nhìn Lang chu vương nhanh chóng tiến hóa sau khi nuốt chửng tinh hạch, nhìn đôi cánh cùng lân phiến dày đặc khắp thân nó, Thiên hồ Vưu Na chợt nhớ tới một truyền thuyết lâu đời của bán thú nhân.
Truyền thuyết rằng hơn ngàn ngàn năm trước, Chiến Thần từng phủ xuống Thái Luân đại lục sau đó sáng tạo ra bán thú nhân cùng thiên địa vạn vật. Trong đó, có cả một loại thú hung mãnh hộ vệ – Phi Thiên Lang Chu.
Căn cứ theo truyền thuyết, Phi thiên lang chu cũng giống như Thiên hồ trời sanh đã được Chiến thần chúc phúc nên rất khát máu, hung ác, không chỉ có thể ngày bay ngàn dặm, hơn nữa còn có thể mai phục dưới đất, chiến đấu lực cực kỳ kinh khủng. Tốc độ tiến hóa mặc dù thong thả, nhưng khi tiến giai lên một cấp thì chiến đấu lực tăng thêm gấp mấy lần.
Truyền thuyết, Chiến thần có lưu lại một thần điện ở Bạo loạn hải vực, do đại lượng Phi thiên lang chu bảo vệ. Mấy ngàn năm qua vô số bán thú nhân dũng sĩ cũng như của nhân loại đã tới thám hiểm, nhưng cho tới bây giờ chưa từng có ai còn sống!
Nhìn Lang chu vương mà Vưu Na không ngớt hưng phấn. Không tưởng nổi một đầu mãnh thú trong truyền thuyết cư nhiên xuất hiện trước mặt mình, canh không tưởng rằng, một con hồng mao lang chu chỉ nháy mắt đã tiến hóa thành một đầu Phi thiên lang chu!
Thế giới này thật sự là kỳ diệu!
Quan sát Lang chu vương đang bay lượn Dương Lăng cũng mừng rỡ. Dù thế nào hắn cũng không ngờ được tinh hạch của Tri Chu quái lại có tác dụng lớn như vậy, có thể khiến Lang chu vương trực tiếp tiến hóa tới đệ thất giai!
Có thể đánh bất ngờ từ trên không hoặc mai phục dưới đất lại thêm trí mạng độc dịch ……
Dương Lăng đối với chiến đấu lực của Lang chu đại quân tràn ngập chờ mong, sau khi nuốt chững tinh hạch của Tri Chu quái, Hồng mao lang chu không chỉ có thân thể mạnh mẽ, hơn nữa tinh thần lực cũng tăng trưởng gấp đôi có thừa. Là một vương cấp ma thú sau khi tinh thần lực của nó tiến nhanh thì năng lực chỉ huy càng tuyệt đối chắc chắn, khẳng định có thể tăng cường cho toàn bộ chiến đấu lực của Lang chu đại quân!
Nghỉ ngơi một lát sau, Dương Lăng đang chuẩn bị đem Lang chu vương thu hồi lại rồi tiếp tục chạy đi. Không ngờ, Lang chu vương đột nhiên hạ xuống không ngừng chi chi kêu to, não bộ phát ra một trận ba động rất rõ. Đồng thời không ngừng xoay quanh Dương Lăng, tựa hồ phát hiện chuyện gì không ổn!
Chẳng lẽ, Lang chu sơn cốc xuất hiện việc gì dị thường?
Thấy Lang chu vương vừa kêu vừa lo lắng nhìn về hướng Lang chu sơn cốc Dương Lăng liền đem ma thú đại quân đang hộ vệ ở phụ cận thu hồi lại sau đó đem Vưu Na cùng cưỡi trên một sừng thú.
Dương Lăng còn chưa ngồi vững Lang chu vương đã lo lắng vỗ đôi cánh, nhanh chóng bay về phía Lang chu cốc. Ôm chặt lấy Vưu Na rồi Dương Lăng cỡi một sừng thú như đằng vân giá vũ đuổi theo, mặc dù trong sâm lâm có vô số chướng ngại nhưng một sừng thú hành tẩu như bay, tốc độ không bị chậm lại chút nào.
Từ nơi đó cách Lang chu cốc cũng không xa, sau vài lần gia tốc, rất nhanh hai người đã tới trước cửa Lang chu cốc. Không đợi Dương Lăng cẩn thận quan sát, lang chu vương đã vỗ cánh hung hăng nhào tới.
Nơi cửa sơn cốc không biết từ lúc nào đã có một đám kỵ sĩ thân mặc hắc trọng giáp, cưỡi trên những con chiến mã đen tuyền. Ánh mắt lạnh như băng, hơn nữa chúng còn đang giục ngựa tiến lên, sắc bén trường thương xuyên qua một chuỗi Lang chu, động tác dứt khoát nhanh nhẹn. Vừa nhìn đã biết đã qua huấn luyện, là tinh duệ trong tinh duệ, nhìn bộ dáng rất giống với đám Hắc Ám kỵ sĩ đã từng xuất hiện ở Duy Sâm trấn.
Căn cứ tình báo của nhóm Anh Vũ, bọn họ lúc ấy dường như ở cùng chỗ với yêu nữ Mai Lệ Tư cùng mật mưu ám sát Tư Thác Phu. Kết quả, Tư Thác Phu lĩnh chủ trốn thoát, nhưng sơ cấp kiếm thánh võ sĩ hộ vệ của hắn lại đương tràng tử vong.
Có thể đối kháng cùng Giáo đình nổi danh cường hãn thì thực lực của đám Hắc Ám võ sĩ cũng có thể đoán được, cũng không ngạc nhiên khi chúng dám tiến vào Lang chu cốc nơi người bình thường chỉ nghe danh đã biến sắc!
Ngoài đám Hắc ám kỵ sĩ đối phương còn có vài tên mặc hắc bào ma pháp sư đang không ngừng phát ra từng đạo hỏa diễm tận trời, còn cả đàn Lang chu bị vây mỗi lần bị thiêu liền chết một tảng lớn, nháy mắt đã đốt bọn nó thành tro tẫn.
Đối mặt với những kẻ xâm lấn có lực công kích cường đại toàn bộ Lang chu đều tiến lại như thủy triều điên cuồng công kích. Đáng tiếc trước công kích cường đại cùng phòng ngự chắc chắn của địch nhân chỉ như thiêu thân lao vào lưới lửa, không chỉ không cách nào đánh lui địch nhân, ngược lại còn bị bọn họ từng bước giết tiến vào.
Chi ……
Sau khi bay tới khoảng không bên trên đám Hắc y nhân Lang chu vương vừa rít gào vừa phun ra trí mạng độc dịch. Theo sau bát trảo tề động, quắp trúng một gã ma pháp sư sau đó ở giữa không trung đem hắn xé thành hai nửa.
A ……
Vì không hề phòng bị nên có hai gã kỵ sĩ bị độc dịch của Lang chu vương phún trung vừa ôm đầu vừa nhào xuống đất ôm đầu liều mạng lăn lộn. Dương Lăng nhìn lại đã thấy từ chỗ bọn họ dính độc đã bị hòa tan thành một lỗ trống, não tương cùng máu tươi không ngừng phún ra, chỉ lăn lộn vài cái rồi không nhúc nhích nằm trên mặt đất.
“Khoái, kết trận!”
Thấy dị biến một gã đầu lĩnh mang đấu bồng (nón có khăn phủ xuống mặt ) liền lớn tiếng hô theo đó đám Hắc ám kỵ sĩ nhanh chóng co lại trận hình, đem mấy tên ma pháp sư mặc hắc bào vững vàng bảo vệ. Lang chu vương vốn định lại hạ xuống, không ngờ, đám ma pháp sư kia đã nhanh chóng liên thủ phát ra một vòng phòng ngự ma pháp vững vàng ngăn trở độc dịch trí mạng của nó.
“Hừ, muốn chết!”
Ngay lúc Lang chu vương lượn xuống tìm kiếm nhược điểm của đối phương thì tên đầu lĩnh hừ lạnh một tiếng, dương tay phát ra một chuỗi Hắc hỏa cầu, nhắm thẳng vào nó.
Nghiêng người tránh thoát hỏa cầu rồi Lang chu vương phẫn nộ rít gào không ngừng xoay quanh giữa không trung chỉ huy đàn Lanh chu bên trong sơn cốc đem đám người xâm lấn trọng trọng vây khốn lại. Cùng lúc đó, Dương Lăng cảm giác trong Vu tháp truyền ra một trận ba động hỗn độn, trong lòng chợt nhớ ra liền ngay lập tức đem Lang chu đại quân triệu đi ra.
Khác với đám Lang chu bên trong sơn cốc tất cả Lang chu do Dương Lăng triệu ra đều tiến hóa tới đệ tam giai, toàn thân đều có lân giáp dày đặc, bất luận là lực công kích hay phòng ngự lực, tất cả đều viễn siêu Lang chu bình thường.
Nhìn đàn Lang chu tự dưng xuất hiện, nhìn thân thể cao lớn, sắc bén độc nha cùng ánh mắt đỏ bừng khát máu của chúng cả đám Hắc ám kỵ sĩ đều khẽ hấp một ngụm lãnh khí, nghiêm trận dĩ đợi, không ai dám coi thường vọng động.
“Di, là ngươi!”
Sau khi đánh lui Lang chu vương chợt thấy Lang chu đại quân bỗng dưng xuất hiện, lại thấy Dương Lăng cưỡi trên một sừng thú tên kỵ sĩ đầu lĩnh thất thanh kêu lên, tựa hồ phi thường bất ngờ. Nhưng rồi ngay lập tức lạnh lùng nói: “Hắc hắc, Dương đại nhân, không nghĩ tới chúng ta lại thấy mặt!”
Lại thấy mặt?
Nhìn vóc người thon dài của đối phương, nghe được thanh âm của nàng chợt Dương Lăng có một cảm giác quen thuộc. Lại thêm đám Hắc ám kỵ sĩ tinh duệ xung quanh, trong lòng chợt nhớ tới Mai Lệ Tư. Rất nhanh, hắn đã biết mình quả nhiên không có đoán sai.
Bỏ chiếc mũ xuống, nhìn sang Dương Lăng thấy như không có gì xảy ra Mai Lệ Tư tức giận đến nghiến răng lại. Lúc đầu, vốn tưởng ước hẹn hắn ra ngoài thỏa thuận, không ngờ, ngược lại còn bị hắn nhân cơ hội ủ mưu, trong lúc vô ý biến nàng thành một miếng mồi dử.
“Mai Lệ Tư tiểu thư, được gặp lại ngươi quả là vinh hạnh của ta!” Thấy yêu nữ đang gắt gao nhìn chằm chằm mình Dương Lăng cười cười, nói tiếp : “Ngươi quả rất giống khủng long ở quê ta, càng lớn càng xinh đẹp !”
Giống khủng long càng lớn càng xinh đẹp?
Mặc dù không rõ khủng long rốt cuộc là vật gì nhưng nhìn vẻ cười cợt của Dương Lăng, Mai Lệ Tư tổng cảm giác thấy bất thường. Cảm giác hắn không hề có lời nào tốt đẹp, so với một đầu thỏ tuyết còn giảo hoạt hơn, so với một đầu Sa la trư còn muốn ghê tởm hơn.
Lần lượt thất bại, lại bị Dương Lăng lừa vài lần Mai Lệ Tư rốt cục mất đi kiên nhẫn. Bây giờ, nàng không còn chút ý niệm đem hắn mê đảo nữa hơn nữa còn hận không thể đem Dương Lăng chém thành tám khối mới bớt mối hận trong lòng . Nguồn truyện: Truyện FULL
Nếu không phải sư phụ nàng luôn nhắc không thể dễ dàng cùng hắn là địch, nàng đã sớm dẫn một đám Hắc ám kỵ sĩ cùng ma pháp sư tấn công Duy Sâm tòa thành sau đó dụng hắc ám ma pháp đem Dương Lăng biến thành một bộ xương khô rồi.
Mấy ngày nay, vì đại cục Mai Lệ Tư không thể không nén lửa giận trong lòng lại. Nhưng nàng vạn vạn không nghĩ tới thấu xảo ở nơi hoang sơn dã lĩnh này lại có thể gặp tên Dương Lăng ghê tởm này!
Đem hắn giết chết, hay là bắt trở về chậm rãi hành hạ?
Nhìn Dương Lăng, Mai Lệ Tư lạnh lùng cười cười, chậm rãi từ ma pháp không gian lấy ra một cây ma pháp trượng. Là một Hắc ám Đại ma pháp sư cường đại lại thêm đại quần Hắc ám kỵ sĩ hộ vệ hạ, nàng tự tin có thể một kích đem tên triệu hồi sư này giết chết.
Mặc dù bên Dương Lăng có đại lượng Lang chu, mặc dù chung quanh có vô số Lang chu, nhưng nàng còn không đem này đám tiểu trùng đó để vào mắt.
Mặc dù mặt ngoài tỏ vẻ không có gì vẫn luôn tươi cười, nhưng Dương Lăng vẫn chăm chú đến từng động tác của Mai Lệ Tư, thấy yêu nữ đã động sát khí hắn cũng lặng lẽ lấy một lá vu phù ra, đồng thời còn chuẩn bị tùy thời triệu hồi đại quân ma thú tác chiến.
Căn cứ Cổ Đức giảng giải, Hắc ám hiệp hội những năm gần đây mặc dù bị Giáo đình tấn công không ngừng nhưng vẫn có một thế lực khổng lồ, nhất là ở phía nam của Thái Luân đại lục càng thâm căn cố đế, có đại lượng tín đồ. Đám Hắc ám kỵ sĩ cùng Hắc ám ma pháp sư trải qua huấn luyện chính là trụ cột để bọn hắn đối kháng với Giáo đình.
“Mai Lệ Tư tiểu thư, tình nhân Tư Thác Phu của ngươi mấy ngày nay đi khắp nơi tìm ngươi, nếu hắn biết ngươi còn đang ở Duy Sâm trấn, tuyệt đối sẽ rất cao hứng đó!” Dừng một chút rồi Dương Lăng thành khẩn nói tiếp : “Tòa thành của ta rất lớn, nếu cần, ta có thể phân phó lão quản gia tìm một tiểu viện độc lập cho hai người các ngươi đoàn tụ, đảm bảo các ngươi sẽ hài lòng!”
Tình nhân Tư Thác Phu, đảm bảo các ngươi hài lòng?
Nghe Dương Lăng nói loạn như vậy, Mai Lệ Tư tức giận nghiến răng ken két, nắm chặt pháp trượng trong tay. Vốn, nhớ tới lời cảnh cáo của sư phụ nàng còn có chút do dự, e ngại sẽ khiến gia tộc sau lưng Dương Lăng nổi giận. Nhưng nghe hắn nói vậy, tức giận đến cả người run run, trong khoảnh khắc không thể nhịn thêm nữa!
Ma Thú Lĩnh Chủ.