Từng đạo thực ảnh lưu lại giữa Tinh Không, uy nghiêm vô biên từ nơi chiến trường giữa hai người càn quét khắp toàn bộ Tinh Hệ Thần Thánh.
Phần đông sinh linh nhất tề chấn động, bốn mươi chín đại Sinh Mạng Nguyên Tinh, bất kể Thần tộc hay nhưng Đạo giả bình thường khác đều cảm thấy Tâm thần chấn động. Ngẩng đầu nhìn lại, không trung vốn yên tĩnh giờ đã sinh ra biến hóa rất lớn.
Không trung màu xanh biếc không biết từ bao giờ đã chia làm hai phần màu đen và màu vàng nhạt. Lôi âm cuồn cuộn thỉnh thoảng vang lên, giống như tới ngày tận thế.
ở Tinh Hệ Thần Thánh, trên một ngôi sao màu vàng nhạt, sâu trong lòng đất vô tận có một viên Sinh Mạng Nguyên Châu, một bóng người màu vàng nhạt bỗng run lên, chậm rãi mở to hai mắt.
Đại Đạo Tinh Không, theo không gian Động Hư khuếch tán ra, còn có nhiêu điểm sáng màu vàng nhạt rơi vãi khắp Tinh Không. Tuy rằng không ai lên tiếng, nhưng ai nấy đều biết rõ, đó là những mạt vụn của Cổ Thần Phủ. Truyện Tiên Hiệp – Truyện FULL
Làm sao có thể như vậy được?! Nhục thân của hắn còn cứng hơn cả Cổ Thần Phủ sao?
Bọn chín Thần Vương Thần Bách Chiến đều lộ vẻ khiếp sợ.
– Không có khả năng, Nếu nói về lực của một đạo, làm sao có người nào tinh thâm hơn Cổ Thần tộc chúng ta?
Thần Bách Chiến lắc lắc đầu lên tiếng, nhưng trong mắt y lộ vẻ chua xót. y không thể không thừa nhận sự thật đang xảy ra trước mắt.
– Ong…
Tiếng kiếm ngâm vang lên trong trẻo khắp Tinh Không dần dần che lấp cả tiếng quyền, mà tiếng kiếm ngâm cũng dần dần ngưng luyện, chậm rãi lộ ra một cỗ khí tức quỷ dị.
– Không đúng, lúc trước lực khống chế lực đạo của người này không bằng Đại ca, thế nhưng càng đánh, lực khống chế lực đạo của hắn dần dần viên mãn, hiện tại đã chẳng kém gì Đại ca!
Nói tới đây, mắt Nhị Thần Vương chợt bắn ra thần quang sáng chói:
– Người này đang mượn Đại ca để rèn luyện lực đạo, muốn dung hợp lực đạo cùng Kiếm Đạo!
– Cái gì?
Tám Thần Vương đồng thời biến sắc, vậy chẳng phải là hắn vẫn chưa vận dụng toàn lực hay sao?
Trong số trăm Thánh Giả, cũng có người nhìn ra một chút manh mối, Pháp Thánh Linh Vọng Hà lúc này vẻ mặt xám như tro tàn. Lúc này lão mới hiểu ra, nếu lúc trước Lục Thanh có ý muốn lấy mạng lão, e rằng chỉ cần một chiêu là đủ.
Bất chợt bên trong vạn dặm Tinh Không, một đạo phủ màu vàng nhạt bùng lên. Đồng thời bóng Đại Thần Vương đã xuất hiện trong Tinh Không lần nữa.
Đại Thần Vương tay cầm Cổ Thần Phủ, thần sắc tỏ ra ngưng trọng vô cùng, chỉ nghe y đột ngột quát to, sóng âm cuồn cuộng như lôi đình giáng thế, khiến cho hàng chục thiên thạch ngoài hàng vạn dặm dưới tiếng quát này lập tức tan vỡ.
Thần lực toàn thân Đại Thần Vương bắt đầu khởi động, thần lực cuồn cuộn dao động theo Thần thể chín trăm trượng của Đại Thần Vương, giống như một pho tượng cự thần kinh thiên động địa, ngạo tuyệt Tinh Không.
Ngoài vạn dặm, Lục Thanh hiện thân, toàn thân có một lớp khí Phong Mang màu xám bạc pha vàng mỏng manh bao phủ. Ánh mắt hắn nhìn vào Cổ Thần Phủ của Đại Thần Vương đang giơ cao khỏi đầu, rốt cục quyền phải của Lục Thanh cũng dần dần mở lỏng ra năm ngón.
Theo năm ngón tay của Lục Thanh mở ra, Đại Thần Vương đồng thời cảm thấy một cỗ Kiếm Ý khiến người ta phải dựng tóc gáy lan tràn tới. Nhưng cỗ Kiếm Ý này dường như bị che kín một lớp màng, không thể cảm ứng rõ ràng.
Đây là Kiếm Ý gì?
Trăm Thánh Giả cũng cảm thấy nghi hoặc trong lòng, ánh mắt Linh Vọng Hà cũng nhìn chăm chú. Cũng phải nói lúc trước tuy rằng lão bị Lục Thanh trấn áp, nhưng lão không có năng lực buộc Lục Thanh xuất ra Kiếm Ý. Cho nên hiện tại đối phương vận dụng tự nhiên lão phải cảm ứng cẩn thận một phen.
– Tiếp Cổ Thần Nhất Phủ của ta!
Trong Tinh Không, thần quang màu vàng nhạt trên người Đại Thần Vương đã hoàn toàn thu liễm. Mà trên tay y, Cổ Thần Phủ kia bất chợt bùng lên thần quang, thân phủ vốn to bốn trăm trượng, chỉ trong thoáng chốc đã hóa ra ngàn trượng.
Cổ Thần Phủ ngàn trượng toát ra một cỗ uy thế vô biên, uy thế này quét ngang phạm vi mấy vạn dặm Tinh Không, không gian nhất tề run rẩy, một luồng sức mạnh cực hạn lay động khiến cho chín Thần Vương biến sắc
– Cổ Thần Nhất Phủ này. Thần thể của Đại ca sẽ không chịu nổi!
Thần Bách Chiến trầm giọng nói.
Chín Thần Vương lại lui nhanh, trên mặt mỗi người đều lộ vẻ lo lắng.
Trăm vạn chân nhân dưới uy nghiêm của một búa này cùng nhau lui lại. Toàn bộ Tinh Hệ Thần Thánh vào lúc này đều cảm nhận được một luồng sức mạnh vô cùng mạnh mẽ. Sức mạnh này đủ để hủy diệt sao trời, phá nát Tinh Không.
Cổ Thần Phủ hạ xuống, trong Tinh Không lập tức xuất hiện một đạo không gian Động Hư thật lớn. Không gian Động Hư này men theo quỹ tích của Cổ Thần Phủ kéo dài ra ngàn dặm. Cổ Thần Phủ ngàn trượng chém mạnh về phía Kiếm thể khổng lồ còn hơn cả Đại Thần Vương của Lục Thanh.
-Thân hình Lục Thanh giữa Tinh Không đột nhiên trầm xuống. Giờ phút này. Lục Thanh cảm thấy một luồng sức mạnh hết sức hùng hậu trấn áp trên người, bao trùm khắp thân thể, thân hình hắn lập tức bị đè xuống vài trượng.
Nhưng ngay tức khắc, khí Phong Mang đen như mực trên người Lục Thanh bành trướng. Kiếm Ý kinh khủng hoàn toàn bạo phát. Trên năm ngón tay hắn, một vầng kiếm quang màu xám bạc dưới sự che giấu của khí Phong Mang bắn ra ngoài năm ngón tay khổng lồ điểm mạnh ra.
-Ong…
Tiếng kiếm ngâm vang lên chấn động Tinh Không, dưới uy thế của luồng sức mạnh này, phạm vi ngàn dặm Tinh Không rốt cục không còn chịu nổi, Bắt đầu vỡ nát. Vô số đạo không gian Động Hư hẹp dài mở ra, tuy rằng lực cắn nuốt kinh khủng của nó vô cùng đáng sợ, đủ để Thánh Giả Mệnh Hà thông thường phải tránh lui ba bước, nhưng không làm tổn thương được hai người Lục Thanh mảy may nào.
Thân thể hai người đã đạt tới trình độ Thánh Khí trở lên, không gian Động Hư bình thường không thế nào xâm phạm.
– Keng…
Phủ chỉ chạm nhau, làm tóe ra một đốm lửa chói mắt. Đốm lửa này nháy mắt bùng lên, hoành hành ngang ngược, càn quét ngàn dặm Tinh Không.
Ánh lửa mãnh liệt lúc này đã lấn át hẳn ánh mặt trời. Vô số chân nhân kêu lên thảm thiết, ngã ngồi trên Tinh Chu. Hào quang sáng chói như vậy đã khiến cho tâm thần bọn họ bị thương tổn.
Dù là chín Đại Thần Vương cũng không nhịn được phải nheo mắt lại, nhưng ngay tức khắc, thần sắc của bọn họ đã biến hóa hoàn toàn. Bởi vì giữa ánh lửa kia, có một bóng người màu vàng nhạt bắn ngược trở ra.
Đại ca!
– Đại Thần Vương!
Chín Thần Vương và trăm Thánh Giả kinh hô Thất thanh.
Trong mắt chín Thần Vương lộ vẻ không thế nào tin được, còn các Thánh Giả thì biểu lộ giống nhau, ai nấy đều lộ ra vẻ mặt bùi ngùi cảm khái.
Trên Cổ Thần bảng, vị trí đệ nhất treo cao từ ngàn xưa tới nay, rốt cục đã đổi chủ!
Mãi đến khi ánh lửa mãnh liệt kia tan đi, không gian vẫn còn vặn vẹo như trước, dù là chín Thần Vương cũng không thể nhìn rõ hết thảy sự việc bên trong. Mãi sau mười lần hô hấp, không gian vặn vẹo kia mới khôi phục lại yên tĩnh. Mà lúc này, mọi người mới nhìn rõ hết thảy trong Tinh Không.
Lúc này chỉ thấy vẻ mặt Đại Thần Vương tái nhợt, thân hình không biết từ khi nào đã trở lại như bình thường. Một thân Cổ Thần Chiến Giáp cũng rách hết một mảnh gần muốn tan nát. Tuy nhiên cũng nhờ có Cổ Thần Chiến Giáp này, Đại Thần Vương mới không bị tổn thương chí mạng, chỉ bị thoát lực mà thôi.
Nhưng thoát lực hay không, cũng không quan trọng, không thể che giấu được một sự thật. Đó chính là, y đã bại!
Ở một nơi khác trong Tinh Không, thân hình Lục Thanh vẫn to ngàn trượng như trước, khí Phong Mang lan tràn khắp Kiếm thể không biết Từ lúc nào đã hiện ra màu xám bạc pha vàng. Thân thể ngàn trượng ngồi xếp bằng giữa Tinh Không, hai mắt Lục Thanh lúc này nhắm nghiền, dường như đang chìm đắm trong một cảnh giới kỳ lạ nào đó.
– Bại rồi…
Đại Thần Vương cười khổ lắc lắc đầu, ánh mắt nhìn Lục Thanh không khởi trở nên hết sức khó coi. Thần tộc của y Từ trước tới nay vẫn hùng bá Tinh Vực Cổ Thần, chưa bao giờ bị người khác vượt qua. Thế nhưng hôm nay, người này đã đánh bại y một cách đường đường chính chính, có trăm Thánh Giả chứng kiến, trăm vạn chân nhân tận mắt nhìn thấy, có muốn đổi trắng thay đen cũng không thể được.
– Tộc Cổ Thần ta bại rồi!
Đại Thần Vương hít sâu một hơi, cắt giọng khàn khàn nói.
Đột nhiên Cổ Thần bảng bay lên, nháy mắt một đạo thần quang màu vàng nhạt bắn ra, chui vào trong Mi Tâm của Lục Thanh. Tên trên băng dĩ nhiên đã thay đổi.
Cổ Thần đệ nhất: Kiếm Đạo!
– Cổ Thần đệ nhất: Kiếm Đạo!
Cổ Trường Không lẩm bẩm, dáng vẻ của y như điên như cuồng, không còn thấy vẻ điềm đạm trước kia. Bọn Cổ Kiếm Nguyệt đi theo bên cạnh trong ánh mắt đã rưng rưng lệ. Nhưng giờ phút này, không ai đưa tay lau đi, đây là vinh quang của Kiếm Đạo đã mất mười vạn năm qua.
Đây là vinh quang của Kiếm Đạo!
-Ầm…..
Nhưng ngay sau đó, một tiếng nổ vang chấn động Tinh Không.
– Cổ Thần bảng, làm sao có thể như vậy được?
Chẳng những là mười đại Thần Vương, sắc mặt trăm Thánh Giả của tỏ ra kinh ngạc, khiếp sợ nhìn biến hóa của Cổ Thần bảng.
Nguyện lực hương hỏa màu trắng đục thực chất giờ phút này từ vị trí thứ nhất trên bảng bắn ra, hóa thành một cột sáng màu trắng đục, bao phủ thân thể ngân trượng của Lục Thanh vào trong.
– Làm sao hắn có thể nuốt nhiều nguyện lực hương hỏa như vậy, dù là ngưng luyện thế giới, cũng đủ để trưởng thành!
Sắc mặt Đại Thần Vương cũng tỏ ra vô cùng kinh ngạc, nhưng ngay tức khắc, lại lộ vẻ chấn động như nhớ lại chuyện gì:
– Chẳng lẽ…
– Đại ca!
Chín Thần Vương còn lại cùng kêu lên. Đại Thần Vương hít sâu một hơi:
– Ta nghi ngờ rằng y đang đột phá.
-Đột phá ư?
Chín Thần Vương tỏ ra sửng sốt, dường như chợt hiểu ra được chuyện gì, vẻ kinh ngạc trên mặt hoàn toàn biến mất, thay vào đỏ là vẻ kinh hãi.
Có thể chiến thắng Đại Thần Vương tu vi cảnh giới Mệnh Hà đỉnh phong, vậy sẽ đột phá tới cảnh giới gì?
Bỉ Ngạn!
Đó chính là bá chủ trong truyền thuyết của cả Tinh Không này. Đại Năng Bỉ Ngạn!
– Chẳng lẽ hắn đã lãnh ngộ được Bản Nguyên của mình! Làm sao có thể như vậy được? Lúc trước quả nhiên hắn chưa dốc hết toàn lực…
Đại Thần Vương cười khổ, miệng lẩm bẩm. Lúc này, nguyện lực hương hỏa Từ Cổ Thần bảng kia chen chúc ào ra đã vượt qua tưởng tượng của y, cảnh giới Mệnh Hà đã không còn chịu được.
Nguyện lực hương hỏa màu trắng đục quấn quanh, bao phủ Lục Thanh vào trong. Không bao lâu sau, một chiếc kén màu trắng đục to chừng ngàn trượng xuất hiện trước mặt mọi người, kén này vẫn đang bành trướng, rất nhanh đã đạt tới vạn trượng.