Tu Chân Thế Giới Lão Hổ

Chương 472: Nữ nhân này không phải đồ tốt


Trong lòng Mã Kiều đột nhiên không nói nên lời là cảm thụ gì.

Hận sao?

Khẳng định hận, dù sao bị Lâm Hổ buộc lên như thế, nội tâm miễn bàn bao nhiêu khó chịu.

Mình hết thảy, đều chưởng khống trong tay đối phương.

Vốn cho rằng vô vọng đặt chân Kim Đan, nhưng Lâm Hổ lại không làm tuyệt chuyện này, chí ít dự lưu một phần tài nguyên, để nàng có thể tiếp tục tu luyện.

Nhân sinh không quá vội vàng mấy chục năm.

Tu sĩ dài hơn một chút, nàng tính toán đâu ra đấy, sống thêm bảy tám chục năm, vấn đề cũng không lớn, nhưng bởi vì Nhiên Huyết đại pháp duyên cớ, thiêu đốt quá nhiều thọ nguyên.

Nàng đoán, có lẽ mình cũng chỉ còn mười mấy hai mươi năm.

Chỉ cần có tài nguyên, đặt chân Kim Đan cảnh không khó.

Nàng nhìn Lâm Hổ, cũng không biết bây giờ mình đang nghĩ gì.

Nửa ngày trong lòng mới cười lạnh: “Ngây thơ, yêu thú chính là yêu thú, vậy mà cho ta cơ hội sống, thật sự không sợ có một ngày tu vi ta vượt qua ngươi, giết chết ngươi sao?”

Lâm Hổ vỗ đầu một cái nói: “Đúng, đừng hi vọng đời này ngươi có thể chạy khỏi lòng bàn tay của ta, ngươimiễn cưỡng tính là nửa cái thiên tài, Hổ gia ta không giống, ngươi đuổi không kịp!”

Lúc đầu với lão Tần đồng thời cất bước.

Kết quả bây giờ lão Tần mới Trúc Cơ tứ phẩm, Mã Kiều liều mạng mới Trúc Cơ ngũ phẩm, Lâm Hổ đã đặt chân cảnh giới Yêu Đan, người có hệ thống, thật sự không phải nói đùa.

Mã Kiều không phản đối.

Nàng muốn mắng Lâm Hổ, lại phát hiện mình mắng không ra, chỉ có thể ngoan ngoãn đứng một bên.

Lâm Hổ dặn dò: “Tạm thời đừng đi gặp lão Tần, lát nữa ta sẽ an bài các ngươi gặp mặt, chuyện cụ thể đến lúc đó lại nói, lát nữa đi với ta một chuyến, đi đem những thứ này xử lý.”

Đồ vật Mã Kiều cầm trong tay vài ngày.

Lâm Hổ thấy không an tâm, vội vàng nhân lúc này, xử lý mới là chính đạo.

Mã Kiều lên tiếng.

Lâm Hổ lại phân phó nàng nói ra chỗ giấu linh thạch, lại để Husky lang vương đi lấy, Mã Kiều trên tay mình, Lâm Hổ đương nhiên không lo lắng hắn chạy trốn.

Trong núi một mực đang bận rộn.

Quá nhiều dược liệu, nhất là liên quan đến một số dược liệu mới, đám yêu thú chưa từng tiếp xúc, Tần Uyển Nhi liền dị thường bận rộn, nhất định phải không ngừng chỉ đạo bọn hắn.

Lâm Hổ nhìn cũng đau lòng, để Mã Kiều tự mình về thành, lúc cần có thể trực tiếp bảo nàng qua. Lâm Hổ lúc này mới đi tới nói: “Thân thể là tiền vốn làm cách mạng, tiền là thứ tốt, nhưng nếu thân thể hỏng, nhiều tiền hơn cũng không có ý nghĩa. Chúng ta phải kiềm chế.”



— QUẢNG CÁO —

Trên tay Tần Uyển Nhi có không ít bùn đất, nàng dùng mu bàn tay lau mồ hôi, lúc này mới nói: “Không sao, rất nhanh là có thể xử lý tốt, dẹp xong một nhóm này dược liệu, còn có trên chính chúng ta địa bàn đây, chờ xử lý tốt, sau khi bán đi, sẽ có thể trồng dược liệu mới.”

Tu chân giới linh khí dư dả, Bạch Hổ thành không tính là bốn mùa như xuân, nhưng nhiệt độ biến hóa không lớn, nhất là tu sĩ, về cơ bản trải nghiệm không đến ấm lạnh.

Dược liệu một năm có thể chín nhiều lần, đây chính là nội tình.

Lâm Hổ thở dài, cũng không ngăn cản nàng.

Mình cũng cần tập hợp ít tiền, đi mua Hóa Hình đan, vậy ít nhất cũng phải hơn một trăm vạn đi, bây giờ chênh lệch hơn phân nửa đây, nhưng xử lý đồ trên tay chắc đủ rồi.

Chuyện này Lâm Hổ tạm thời không nói cho lão Tần.

Cũng phải để Mã Kiều thích ứng một khoảng thời gian, dù sao nàng đã là mình tiểu nữ nô, sau đó lại làm sắp xếp đi.

Lâm Hổ phân phó một phen, liền một mình chạy về Bạch Hổ thành.

Tìm được Xảo Ngọc lúc, Xảo Ngọc ngẩn người dưới mặt trời.

Diệp Hạo tung tích không tìm được, Diệp Như hơi lo lắng, may mà Lâm Hổ thực lực bây giờ đủ mạnh, nếu thật sự gặp phải Diệp Hạo, chỉ cần không trúng độc, cũng không có vấn đề lớn, không cần quá lo lắng.

Đến trên núi, vấn đề liền càng không lớn, Ứng Nam Chân trận pháp vẫn luôn tại.

Lần này nàng chạy về, đã đem Thiên miêu tiền bối chuyện nói ra, Lâm Hổ với Thiên miêu đó là thật sự quen, chuyện này liền càng kiên định Ứng Nam Chân thái độ.

Bất kể có tam đại gia tộc tồn tại hay không, Bạch Hổ học viện đều phải hộ giá hộ tống hắn.

Diệp Như tuy vội vàng, nhưng lúc trước Xảo Ngọc từng xin nhờ, cần mấy viên Tôi Thể đặt chân Luyện Cốt đan dược, nhưng trên thực tế Diệp Như luyện chế ra, nàng lại phát hiện không có tác dụng.

Lâm Hổ gia hỏa này, trước đó cũng lừa dối mình.

Hắn nào phải cái gì tu vi Tôi Thể, gia hỏa này là Luyện Cốt cảnh, ẩn giấu còn thật sự sâu.

Yêu thú bình thường không xa xỉ như vậy, dùng đan dược tới đột phá, nhưng lần này Xảo Ngọc vốn muốn đưa cho Lâm Hổ, kết quả phí công chuẩn bị, trong lòng hơi buồn bực mà thôi.

“Vô sỉ Xảo Ngọc mèo, mau xuống đây!” Lâm Hổ xe nhẹ đường quen tìm được Xảo Ngọc, đứng dưới nàng phất tay về phía nàng.

“Làm gì?” Xảo Ngọc không cao hứng lườm hắn, lại vẫn thành thành thật thật nhảy xuống.

“Ra chỗ khác nói chuyện!”

Lâm Hổ kéo Xảo Ngọc, lén lén lút lút lẻn đến trong xó xỉnh.

Xảo Ngọc trong lòng suy nghĩ lung tung.

Hắn muốn làm gì?

Chẳng lẽ muốn tiếp tục chuyện lần trước?


— QUẢNG CÁO —

Nhưng lần trước là song tu, vì luyện hóa đan dược, phân một phần hiệu quả của đan dược mà thôi, nếu không nào có thể làm hắn hôn mình.

Hơn nữa hôn nhẹ có thể chịu, tiến thêm một bước……

Tiến thêm một bước, dù sao cũng phải bày tỏ một phen đi.

Sự thật chứng minh, nàng vẫn nghĩ quá nhiều, Lâm Hổ móc ra Thủy Nhi nhẫn trữ vật, dò hỏi: “Giúp ta tìm phương pháp, đem thứ này xử lý.”

“Từ đâu tới?” Xảo Ngọc nhìn thoáng qua, giật mình nói.

Lâm Hổ cười tủm tỉm nói: “Ta thu một tiểu nữ nô, nàng vài ngày trước nhặt được.”

“Hừ, còn thu tiểu nữ nô, nàng tu vi gì, có thể nhặt được thứ này, ta cho ngươi biết, trên này rất nhiều thứ đều có cấm chế, chắc là chủ nhân đồ vật đánh xuống, xem ra người đã không còn. Một số ít đồ vật, chắc là thủ đoạn của người khác, có lẽ có thể truy tung, chờ đã…… Khí tức này……” Xảo Ngọc nói chuyện, đột nhiên sửng sốt.

Nửa ngày nàng ngẩng đầu lên nói: “Ngươi đem người chơi chết?”

“Ta nào làm chết, nói là Bạch bác gái chơi chết, tiểu nữ nô nhà ta ở bên cạnh nhặt được.” Lâm Hổ nhìn dáng vẻ của nàng, tựa như không tầm thường, vội vàng chối bỏ quan hệ.

Mã Kiều nói là trưởng bối Hổ gia xử lý, nhưng khi đó, cũng chỉ có Bạch bác gái tại, hơn phân nửa là nàng.

Xảo Ngọc cười khổ nói: “Thứ này cầm trong tay là phiền toái, ta đi giúp ngươi liên hệ, trước tiên xử lý đồ vật rồi nói.”

Khí tức này, nàng từng thấy.

Chắc là đệ tử môn hạ Cầm Si.

Tên kia vậy mà bị xử lý?

Nhưng Bạch bác gái ra tay, thật sự không phải nói đùa.

Tính ra mình và nữ tu bị xử lý kia cùng thế hệ, nhà nàng Cầm Si lão tổ Hạ Dao Cầm, lão đại trên mình Mã Thượng Tham, với Bạch bác gái là tồn tại một cấp bậc, Ngự Thú tông Tiên đạo thập nhị kình cao thủ.

Lâm Hổ phát giác được Xảo Ngọc cũng hơi hoảng sợ, không nhịn được thấy mình đúng.

Nếu không sớm chút xử lý, bị người truy xét đến thì phiền toái.

Xảo Ngọc động tác rất nhanh, không lâu sau, đã liên hệ đến cao thủ trên chợ đen, song phương ước định vị trí gặp mặt, Lâm Hổ thuận tiện đem Mã Kiều cũng mang theo.

Thu tiểu nữ nô, làm sao cũng phải khoe khoang một cái.

Xảo Ngọc nhìn Mã Kiều, nội tâm cạn lời, còn cho rằng ngươi thu ai, kết quả là gia hỏa này, chuyện nàng với Tần Uyển Nhi quậy cho xôn xao, ngươi vậy mà đem nàng thu hoạch tiểu nữ nô.

Nàng nhắc nhở: “Nữ nhân này không phải đồ tốt, ngươi cẩn thận bị nàng hố.”

Lâm Hổ chỉ cái vòng trên cổ Mã Kiều nói: “Không sao, đồ chơi này trước kia Thiên miêu tiểu tỷ tỷ lấy ra buộc sủng vật, nàng tránh không thoát.”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.