Bậc thang thứ nhất làm một tổ, bậc thang thứ hai làm một tổ, bậc thang thứ ba làm một tổ, ba trận chiến sẽ đồng thời tiến hành vòng loại ở ba khu vực gần nhau.
Bất kỳ một thành viên nào cũng có ba cơ hội chiến đấu, thắng hai trận coi như là đột phá cảnh thành công. Nếu như muốn giành lấy vinh quang sẽ phải tiếp tục chiến đấu tới khi tên của mình nằm trên Thiên Hạ bảng, sau đó mới được tham gia trận đấu bán kết.
Trận đấu bán kết qua đi còn phải tiến hành đào thải một vòng nữa, cuối cùng mấy ngàn người chỉ còn lại ba người đầu tiên thi đấu chung kết. Dù thắng hay thua vẫn là vinh quang cao nhất cảnh thứ hai, chỉ khác nhau ở vị trí thứ hạng mà thôi. Bạn đang đọc truyện tại – http://truyenfull.vn
Đình Lan tại cảnh thứ nhất đã giành được vinh quang Thiên Hạ bảng, đồng thời nàng cũng được đánh giá là người có năng lực tranh đoạt vinh quang cao nhất cảnh thứ hai.
Lâm Dận Thú của Đình Lan đã tăng cường lên tới chín đoạn, Sở Mộ đoán chừng nàng hẳn là có ba con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ. Chiếm một vị trí đầu tại cảnh thứ hai hẳn là không thành vấn đề, Đình Lan không thường xuyên dã luyện, nhưng trong trường hợp chiến đấu đào thải này lại tràn đầy tự tin.
Sở Mộ xem Đình Lan chiến đấu mấy trận xong liền quay trở về bắt đầu thu thập đủ loại dược tề chữa thương. Nào là dược tề khôi phục, giải độc, cầm máu …v…v chuẩn bị cho nhiệm vụ săn thú cảnh thứ hai.
Ngày hôm sau, Sở Mộ cực kỳ kinh ngạc chính là nhiệm vụ săn thú cảnh của mình thuộc về thế lực Hồn Điện.
Sau đó hắn phát hiện trong số mười mấy lãnh địa được phép lựa chọn lại có Đế Thánh thánh vực, cũng là địa phương có độ khó cao nhất. Điều này làm cho Sở Mộ ngây dại toàn thân.
Đế Thánh thánh vực.
Ở trong quyền hạn lựa chọn lại xuất hiện Đế Thánh thánh vực.
Đây chính là địa phương Sở Mộ vẫn luôn tìm cách tiến vào. Không ngờ rằng nó lại xuất hiện ở trong bảng nhiệm vụ săn thú cảnh thứ hai.
Chỉ khu vực bên ngoài Đế Thánh thánh vực đã có thể uy hiếm đến cấp quân chủ rồi, đó là địa phương dành cho những cường giả bậc thang thứ nhất khiêu chiến vinh dự cao nhất. Theo ta thấy dưới tình huống bình thường, cho dù là cường giả bậc thang thứ nhất cũng sẽ không lựa chọn khu vực này, bởi vì độ khó quá cao rồi. Đối với những người muốn giành lấy vinh quang bậc thang cuối cùng thì cái được không bù đắp nổi cái mất.”
Một vị lão giả giám sát mở miệng nói.
Sở Mộ lúc này đang ở trạng thái tâm tình cuồn cuộn, hắn không nghĩ tới mình có cơ hội tiến vào Đế Thánh thánh vực nhanh như vậy, lão giả kia nói một đống thứ nhưng hắn căn bản không nghe lọt tai.
Nếu như hắn có thể bốn khống sẽ không cần lo lắng vấn đề hoàn cảnh xấu khi so với đám cao thủ bậc thang thứ hai. Mặc dù Sở Mộ không nghĩ rằng mình tiến vào Đế Thánh thánh vực sẽ có thể thu hồi Hồn sủng thứ nhất, nhưng ít nhất vẫn có thể tìm được một ít đầu mối.
Trong trí nhớ của Sở Mộ nơi đó là một biển hoa bát ngát, không khí thanh tân, mê đắm lòng người. Cảnh đẹp làm cho người ta say mê cuốn vào trong đó rồi từ từ đọa lạc.
Mà nữ nhân – Hồn sủng trốn tránh kia ra đời là từ trong một bông hoa màu lam. Sở Mộ không nhớ ra đó là loại hoa gì, nhưng nếu tìm thấy biển hoa, Sở Mộ nhất định sẽ nhớ lại vị trí đóa hoa màu lam đó, sau đó tìm đến căn nguyên của con Hồn sủng hình người kia.
Chỉ cần có thể tìm thấy một vài đầu mối, như vậy hồn thứ nhất sẽ có hi vọng khôi phục rất lớn. Đây là điều kiện mấy chốt giúp cho thực lực Sở Mộ trực tiếp tăng cường một mảng lớn, đồng thời cũng có thể giải quyết tâm bệnh đi theo hắn mười mấy năm qua.
Tận dụng thời cơ mới có hi vọng thu được hồi báo, chỉ sợ Đế Thánh thánh vực vô cùng hung hiểm, chỉ sợ đây là tử vực ngay cả cường giả bậc thang thứ nhất cũng không dám khiêu chiến. Nhưng vào lúc này Sở Mộ kiên quyết lựa chọn Đế Thánh thánh vực trở thành địa phương đột phá cảnh.
“Ta lựa chọn Đế Thánh thánh vực.”
Giọng nói Sở Mộ vô cùng kiên định nói với vị lão giả giám sát.
Sở Mộ đưa ra lựa chọn này lập tức tạo nên một loại rung động kỳ dị lan tỏa ra bốn phía, lão giả kia cũng phải trợn to hai mắt ra nhìn.
Hắn cố ý ngó chừng Sở Mộ thật lâu, sau đó mới nhỏ giọng dò hỏi:
“Ta không có nghe lầm hả? Hay là ngươi lúc nãy nghe lầm? Đế Thánh thánh vực là khu vực có độ khó cao nhất trong cấp quân chủ, ngay cả cường giả bậc thang thứ nhất cũng không dám lựa chọn.”
Lão giả cố tình cường điệu cũng không thể làm cho Sở Mộ thay đổi quyết định, hắn liền lập lại lựa chọn của mình một lần nữa.
“Nói đùa gì vậy, tiểu tử này điên rồi phải không? Đế Thánh thánh vực là địa phương tùy tùy tiện tiện đột phá hả? Coi như là ngoài rìa Đế Thánh thánh vực cũng nguy hiểm hơn Mê giới cấp chín, săn thú trong hoàn cảnh đó là muốn tìm chết hả?”
Trọng tài chính là lão Linh sư Hồn Điện nghe thấy tin tức kia lập tức kinh ngạc khó hiểu.
Không lâu sau, Sở Mộ được lão giả hướng dẫn đi về phía Đế Thánh thánh vực, trọng tài chính lão Linh sư cũng đang ở chỗ đó.
“Sở Thần tiểu tử, ngươi đã đi qua Phược Phong thánh vực, có thể hiểu được Phược Phong thánh vực trình độ nguy hiểm tới cỡ nào. Nhưng ta phải nhắc nhở người một câu, nơi đó nguy hiểm còn chưa bằng một phần mười Đế Thánh thánh vực, lấy thực lực ngươi tiến vào Đế Thánh thánh vực cũng tương đương với tự sát. Ngươi bây giờ còn có cơ hội thay đổi, nghe lão nhân gia ta một câu, lựa chọn địa phương khác đi.”
Lão Linh sư cố ý giải thích rõ ràng chuyện này cho Sở Mộ hiểu.
“Đa tạ lão tiên sinh, nhưng ta nhất định phải tiến vào Đế Thánh thánh vực.”
Sở Mộ khom người bái tạ, nhưng không có thay đổi ý định.
Lão Linh sư giận đến mức chòm râu run rẩy, tức giận nói lớn:
“Tiểu tử ngươi không nghe khuyên bảo, nếu muốn chết lão nhân gia ta không thèm ngăn cản nữa.”
Sau khi nói xong, lão Linh sư bỏ mặc hết thảy phất ống tay áo trở về vị trí của mình.
Sở Mộ cũng biết lão Linh sư thật tâm suy nghĩ vì mình, hắn lại bái tạ lão Linh sư một lễ, sau đó đi về phía Đế Thánh thánh điện.
Lão Linh sư tức giận bỏ đi nhưng vẫn quan sát Sở Mộ, phát hiện tiểu tử này đúng là muốn đi Đế Thánh thánh vực thì trong tâm kêu thầm đại sự không tốt, vội vàng bảo mấy người thuộc hạ đi báo cho Vũ điện chủ. Để Vũ điện chủ nhanh tới ngăn cản Sở Mộ hành động mù quáng.
Vũ điện chủ hấp tấp chạy tới, chỉ tiếc là hắn cũng không thể khuyên giải Sở Mộ từ bỏ ý định.
Sở Mộ tâm ý đã quyết sẽ không bao giờ sửa đổi, nếu như không tìm được bất kỳ đầu mối nào, Sở Mộ sẽ dựa theo ban tổ chức yêu cầu tìm bắt một con Hồn sủng để hoàn thành đột phá cảnh lần này. Nhưng chỉ cần có đầu mối, hắn sẽ tiếp tục tìm kiếm trong đó.
Mọi người biết được Sở Mộ muốn xông vào Đế Thánh thánh vực cũng thay nhau chạy tới lựa lời khuyên ngăn.
Đế Thánh thánh vực nguy hiểm tuyệt đối là cửu tử nhất sinh đối với thanh niên cao thủ bậc thang thứ hai. Ngay cả cường giả giống như Ly Ngân cũng chỉ di chuyển bên ngoài Đế Thánh thánh vực mà thôi, thậm chí còn chưa xâm nhập vào trung bộ đã chật vật trốn trở về, từ đó về sau không dám bước vào nơi đó nửa bước.
Sở Mộ bây giờ chỉ là một thành viên bậc thang thứ ba, cho dù thực lực có thể sánh ngang cao thủ bậc thang thứ hai nhưng vẫn không đủ tư cách tiến nhập Đế Thánh thánh vực xông xáo. Bởi vì thành viên bậc thang thứ nhất vào đó cũng rất có khả năng phát sinh tình huống tử vong, cử động này quả thực là càng thêm điên cuồng so với lúc đối mặt mười đoạn Hồn sủng chuẩn quân chủ trước kia.
“Sở Thần, ngươi có rõ ràng mình đang làm cái gì không?”
Đình Lan vừa kết thúc tranh tài liền hốt hoảng quay về, trịnh trọng hỏi Sở Mộ một câu.
Sở Mộ nhìn đám người kia đang dùng vẻ mặt truy điệu tang lễ đứng ở trước mặt mình cũng không biết nói như thế nào nữa. Nhưng việc này không thể nào giải thích cho bọn họ hiểu.