Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1740: Tâm tư Thánh Mỹ


Chương 1740: Tâm tư Thánh Mỹ.

Văn Long không chút nghi ngờ, Hồn Thiên Thần Hoàng có thể thống trị Tam Thập Tam Thiên Hồn Tộc bao nhiêu năm tháng qua, bộ phận rất lớn phải quy công cho Hồn Tộc Thánh Điển.

Thậm chí khả năng Hồn Thiên Thần Hoàng có thể tu luyện tới cảnh giới này cũng là bởi vì năm nào đó đạt được Hồn Tộc Thánh Điển, đây là cơ duyên của hắn.

Thế nhân cũng không biết, Thánh Mỹ tu luyện Đại Chuyển Sinh Thuật có từ đâu, đây là công pháp tương đương phượng hoàng chín lần Niết Bàn, mỗi một đời là một tân sinh, sau khi chuyển thế thì rơi xuống mấy cảnh giới, rồi sau đó trùng tu!

Đây là một bộ công pháp tuyệt thế. Bởi vì tu luyện công pháp này cần người có tốc độ tu luyện vượt xa người khác ít nhất gấp mười lần, nếu không cảnh giới tu luyện càng ngày càng thấp, mà một khi tu thành có thể tăng cường thiên phú và thể chất của tu luyện giả, vô cùng nghịch thiên!

Chín lần trùng tu, mỗi lần tích lũy cả đời, Thánh Mỹ có thể có được thành tựu như hôm nay, trừ thiên phú bản thân nàng nghịch thiên ra, cũng quan hệ trực tiếp tới Đại Chuyển Sinh Thuật!

Trong Tu La Lộ, Thần Hư Thần Quốc quốc chủ Thần Hư Hồn Đế đối với Đại Chuyển Sinh Thuật cũng cực kỳ tôn sùng và sùng bái, công pháp thần bí mà nghịch thiên như vậy. Quả thực chẳng khác gì một bộ pháp tắc độc lập với thiên địa, tuyệt không phải Chân Thần bình thường có thể làm được.

Về lai lịch của Đại Chuyển Sinh Thuật, Thần Hư Hồn Đế chỉ có một ít suy đoán, không thể xác định. Mà Văn Long lại biết lai lịch chuẩn xác của Đại Chuyển Sinh Thuật.

Nó tới từ trong Hồn Tộc Thánh Điển, là một bộ phận của Hồn Tộc Thánh Điển!

Mà Hồn Tộc Thánh Điển rốt cuộc là do người nào sáng tác chính là một câu hỏi, thậm chí Hồn Tộc Thánh Điển có phải Hồn tộc sáng tạo ra hay không cũng không nói được.

Chỉ sợ Hồn Thiên Thần Hoàng cũng không thể trả lời vấn đề này.

Hôm nay Thánh Mỹ đột nhiên nói Lâm Minh có được thể chất linh hồn đặc thù có ghi lại trong Hồn Tộc Thánh Điển. Văn Long làm sao không kinh hãi?

– Nương nương nói chẳng lẽ là… Vĩnh hằng chi hồn?

– Đúng, chính là nó. Nhưng mà chỉ như thế mà thôi, nếu như hắn thực sự có vĩnh hằng chi hồn, ta là cho dù như thế nào cũng phải mang hắn về Hồn Tộc.

Đạt được Thánh Mỹ trả lời khẳng định, trong nội tâm Văn Long giật mình, hắn lại ngưng mắt nhìn qua Lâm Minh, đáng tiếc hắn hiểu vĩnh hằng chi hồn quá ít, chỉ ẩn ẩn biết rõ, loại thể chất linh hồn này đã tuyệt tích hơn mười tỷ năm tại Tam Thập Tam Thiên!

Vĩnh hằng chi hồn, vĩnh sinh chi thạch, đây là truyền thuyết xa xưa mờ mịt.

Lâm Minh nếu có vĩnh hằng chi hồn, cũng đầy đủ khiến người ta cảm thấy cả kinh.

Văn Long nghĩ như vậy, mà thời điểm này Lâm Minh cũng leo lên bậc thang thứ nhất của Phong Thần đài.

Leo lên Phong Thần đài, đối với hắn mà nói thập phần nhẹ nhõm, chạm vào vách đá thô ráp của Phong Thần đài, Lâm Minh đã cảm nhận rõ ý cảnh ẩn chứa trong Phong Thần đài.

Không hề nghi ngờ, trong Tu La Lộ Phong Thần đài này hơn xa Phong Thần đài mà Hạo Vũ Thiên Tôn phỏng chế ra, khác biệt này chủ yếu là ý cảnh ẩn chứa trong Phong Thần đài!

Phong Thần đài này mỗi cấp là một ý cảnh, đều phù hợp với một loại pháp tắc trong Tam Thập Tam Thiên.

Lâm Minh lúc trước đi lên con đường đá xanh đã thể ngộ một lần pháp tắc Tam Thập Tam Thiên, hôm nay leo lên Phong Thần đài, Lâm Minh lại thể ngộ lần nữa.

Đối với Lâm Minh mà nói, pháp tắc Tam Thập Tam Thiên phần lớn vô cùng lạ lẫm, mặc dù tỉ mỉ thể ngộ, thứ ngộ ra cũng có hạn, nhưng mà hắn vẫn thả chậm tốc độ, từng điểm từng điểm đi cảm thụ, đây là cơ hội khó được, vùi sâu những cảm ngộ này trong lòng, tương đương gieo xuống hạt giống pháp tắc.

– Lâm Minh này tốc độ cũng không nhanh, hắn đang bảo tồn thực lực sao?

Văn Long vẫn chú ý Lâm Minh nói ra, hắn leo lên Phong Thần đài cũng không khó khăn, dù sao ba mươi ba bậc thang của Phong Thần đài chỉ là con đường đi lên tầng thứ năm, trên Phong Thần đài này sẽ đào thải một đám người, nhưng mà cũng tương đương có một bộ phận thí luyện giả sẽ vượt qua Phong Thần đài, đến tầng thứ năm.

– Không phải, hắn đang cảm ngộ ý cảnh…

Thánh Mỹ ý vị thâm trường nhìn qua Lâm Minh, lại nói nhẹ:

– Hắn đang lĩnh ngộ pháp tắc Tam Thập Tam Thiên, hắn hẳn là muốn cảm ngộ một lượt.

Pháp tắc Tam Thập Tam Thiên bao hàm toàn diện, nhưng mà chúng phân chia không ngoài ba loại — tu thần, luyện thể, tụ nguyên.

Mỗi một chủng hệ thống đều là mười một loại pháp tắc, áp dụng cho các chủng tộc khác nhau, tu luyện pháp tắc bổn tộc của mình còn chưa chắc thành công, huống chi còn đi tu luyện pháp tắc của ngoại tộc, trong mắt Thánh Mỹ xem ra, đây là chuyện không có khả năng.

Một người pháp thể song tu, hoặc là pháp thần song tu cũng đã không được, tam tu đúng là quá xa.

Về phần ba mươi ba pháp tắc cùng tu, Thánh Mỹ xem ra là tên điên.

Trên thực tế quan niệm của Thánh Mỹ không sai, mặc dù là chủ nhân Tu La Lộ, cũng không có khả năng thích hợp với mỗi chủng pháp tắc. Dù một trăm triệu năm tu một đời, có chút pháp tắc không thích hợp, cũng không có khả năng nhớ kỹ từng loại.

Nhưng mà chủ nhân Tu La Lộ lại dùng phương pháp khác giải quyết vấn đề này, chính là — phân thân.

Bản tôn không thích hợp tu luyện loại pháp tắc nào, sáng tạo một phân thân tích hợp tu luyện là được, nguyên linh thạch thai của Lâm Minh chính là như vậy.

Thời gian chậm rãi trôi qua, rất nhiều thí luyện giả bò lên cao, có thể tới đây đều là tinh anh trong tinh anh của Tu La Lộ, đón uy áp Phong Thần đài bọn họ cũng không phải không chịu nổi, chỉ là tốc độ khác nhau mà thôi.

Từng người cũng như Lâm Minh gặp được trong Thần Vực đệ nhất hội võ, lúc ấy Mục Nguyệt Tinh leo lên Phong Thần đài, trừ Lâm Minh cùng Long Nha ra, những thiên tài xuất chúng của Thiên Minh Đại Thánh Địa U Vô Tẫn, ngay cả truyền nhân Thiên Tôn cũng không có.

Mà U Vô Tẫn chỉ là đệ tử hạch tâm của thế lực Đại Giới Giới Vương, so với những đệ tử hạch tâm thế lực Thiên Tôn, Chân Thần còn kém xa.

Ba giờ sau, những võ giả này đã leo lên tầng hai mươi mốt.

Hồn Hậu Thánh Mỹ đã leo lên tầng ba mươi.

Lâm Minh thời điểm này vẫn ở tầng hai mươi hai, cảm thụ được ý cảnh pháp tắc của Phong Thần đài, Lâm Minh chậm rãi ý thức được từ Phong Thần đài này chính là một hồi khảo nghiệm, kỳ thật chính là gia tăng thể ngộ, năm đó chủ nhân Tu La Lộ lưu lại thể ngộ cho các thí luyện giả, nhưng mà có thể lĩnh ngộ cần ngộ tính kinh người, người như vậy ít càng thêm ít, kể cả Lâm Minh cũng chỉ lưu lại hạt giống pháp tắc, khoảng cách tìm hiểu ba mươi ba pháp tắc còn kém quá xa.

– Phong Thần đài này trọng điểm nằm trên ý cảnh pháp tắc, mà không phải uy áp… Trèo lên đỉnh không khó khăn…

Trong nội tâm Lâm Minh sinh ra suy nghĩ này trong đầu, nhìn qua vòng xoáy tới tầng năm trên cao, chỉ sợ ít nhất phải bò lên tầng ba mươi mốt của Phong Thần đài mới không bị loại bỏ.

Mà dựa theo tỉ lệ đào thải của thí luyện cuối cùng, mỗi một tầng đào thải cũng không quá nhiều, như thế tính ra, sẽ có không ít người lên được tầng năm.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.