Bảy vị Đại Đế. bốn mươi chín Tiên Đế liên thủ. tinh thần ý chí cực hạn thiên địa. đủ có thể xoay chuyển thiên địa càn khôn nhưng lại không thể ngãn cản bước chân của Dương Phàm.
Chúng cường giả thất aiới nín thờ ngưng thần, sắc mặt ngưng trọng. tinh thần khẩn trương.
Dưới sự hỗ trợ của cự luân to lớn tráng lệ giCMg như chúa tế dòng song vận mệnh, thân hình Dương Phàm từ từ đi tới cuối của Linh Sơn.
Giờ khắc này hắn phảng phất như trờ thành trung tâm của thế aiới.
– Cường giả nghịch thiên siêu cấp?
Không biết ai thốt lên đầu tiên, chư cường thất aiới rung động một hồi.
Thất aiới hiện tại dường như thật sự không có cường aiả nghịch thiên siêu cấp. trong dĩ vàng lại có truyền thuyết này.
Nếu như nói truyền thuyết Thiên Minh nhị đế bản thể ngao du Man Hoang Tổ Giới, bọn họ chính là cấp bậc Tiên Thiên hỗn độn. chí sợ vượt xa tầng lớp cường aiả nghịch thiên.
– Dương Phàm này lại đạt tới tầng lớp cường aiả siêu cấp?
Mấy chục Tiên Đế. Đại Đế cố thủ trận địa cuối cùng trên Linh Sơn đều lộ vẻ kinh nghi không chừng. đám Đại Đế Long Hoàng Tổ đều có sắc mặt cực kỳ khó coi. không ngừng biến đổi.
Cường aiả nghịch thiên siêu cấp!
Vài từ này khiến cho vô số cường aiả cảm thấy vô lực sâu sắc.
– Cường aiả nghịch thiên siêu cấp… Đó là chuyên rất xa xôi rồi.
Trên mặt Thích Thiên Phật Tổ lộ ra một vẻ nhớ lại trước ngy chưa từng có.
Đại Đế khác đều có thần sắc không giCMg nhau.
Nghĩ đến trong dòng sông lịch sử lâu dài cổ xưa của thất aiới; cường aiả nghịch thiên siêu cấp cùng từng xuất hiện.
– Nếu Dương Phàm này chí là cường aiả nghịch thiên siêu cấp. như vậy hẳn là không vượt khỏi phạm trù chúng ta có thể ứng phó.
Một thanh âm ngm nhân âm nhu truyền đến.
Người lên tiếng chính là Cửu Ảm Đại Đế đến từ Minh aiới. Hắn là một ngm nhân tuấn mỳ thon thả dị thưởng, có một loại vẻ đẹp âm nhu mà người thưởng khó thể chịu nổi.
Trong thất aiới; Minh aiới cùng Thiên aiới ngang hàng. chúa tể hạ tam aiới.
Thiên Minh nhị aiới đều là căn nguyên aiới sinh ra khi thất aiới sơ khai, nhừng aiới diện khác như Tiên. Phật. Ma. Yêu… đều sinh ra sau đó.
Cửu Ảm Đại Đế vừa khéo là chúa tế Minh aiới.
Sau khi Cửu u Ma Đế mất đi. hắn rò ràng là người đứng đầu Minh aiới.
– Cửu Ảm Đại Đế có nhận xét sì?
Chúng cường giả thần niệm trao đổi. trong nháy mắt có thể truyền đạt vạn ngàn ý niệm.
– Lực lượng của cường giả nghịch thiên siêu cấp. ta từng chứng kiến!
Khóe miệng Cửu Ảm Đại Đế nhếch lên một độ cong quỷ dị.
Tuy nhiên ngay sau đó. hắn nói có chút thận trọng:
– Hệ thống của Dương Phàm khiến hắn càng khó chơi hơn so với cường giả nghịch thiên siêu cấp bình thưởng…
Mọi người nghe vậy. đột nhiên có chút tính ngỘ.
Nếu chí là cường giả nghịch thiên siêu cấp bình thưởng, với đội hình liên thủ cường đại vô cùng của bọn họ giỜ phút này hoàn toàn có cơ hội chiến thắng.
Nhưng là Dương Phàm này…
Chúng cường giả phụ cận Vạn Phật Sơn cảm thấy hừu tâm vô lực.
Bời vì bọn họ căn bản không dám ra tay với Dương Phàm.
Hết thảy thần thông và thủ đoạn có tính công kích, thương tổn đều không dám dồn lên người đối phương.
Từ aiao chiến tới bây giỜ. chúng cường giả căn bản không: dám buông: tay buông: chân thoái mái công kích.
Địch nhân mà bọn họ phải đối mặt. ờ trong: phạm vi thất aiới đà chân chính vượt qua sinh tử. lại càng chường; khống: Luân hồi và nhân quả.
Mọi thủ đoạn CỎng kích đối với hắn mà nói đều là mây bay.
Nếu là thi triển thần thông: CỎng kích với Dương: Phàm như vậy gặp tai họa tuyệt đối không: phải Dương: Phàm, khẩng định là đám người bọn họ thậm chí là hại đến con cháu bọn họ.
Chúng cường giả đang quan sát cuộc chiến cùng đưa mặt nhìn nhau.
– Trình tự của Dương: Phàm khiến hệ thống: lực lượng: trong: thất aiới hoàn toàn mất ý nghĩa.
Vân Tiêu Đại Đế thờ dài thật dài.
– Vân Tiêu Đại Đế. Rốt cục là ngươi gặp vận may như thế nào. không: ngỜ có được một đứa con rể tốt như vậy.
Một vị Đại Đế khác đang xem cuộc chiến hâm mộ nói.
Vân Tiêu Đại Đế nghe vậy không: khôi cười khổ đồng thời trong: 1Òng hắn mơ hồ lo lắng.
Lúc này trong: thất aiới không: người có thể áp chế Dương: Phàm nhimg là có một sự thật, nếu Thiên Minh nhị đế kia trờ về thất aiới…
– A Di Đà Phật. Nếu Dương: thí chủ muốn lấy được Vô Song Thần Kiếm, nhất định phải xông qua cửa ải cuối cùng do chúng ta liên thủ bố trí… Hoàn Vũ Chư Thiên Luân Hồi Đại Trận.
Hai tay Thích Thiên Phật Tổ hợp thành chừ thập, khôi phục thần thái trang: trọng: chính đại.
– Hoàn Vũ Chư Thiên Luân Hồi Đại Trận?
Dương: Phàm nhìn hắn một cái đầy hứng thú.
Thích Thiên Phật Tổ cùng không: quanh co 1Òng vòng. Hắn biết mọi âm mưu cùng thủ đoạn đối với Dương: Phàm mà nói không: có tác dụng thực chất.
Nếu đà như vậy. không: bàng đánh bài ngừa.
Quà nhiên. Dương: Phàm dims bước tiến.
– Mờ trận!
Thanh âm sang sàng trang: nghiêm cùng tiếng: Phạn mênh mông khôn cùng hô ứng lẫn nhau.
Dương Phàm chí cảm thấy toàn bộ Linh Sơn trờ thành một lốc xoáy vô hình dẫn động phật lực mênh mông và số mệnh vô cùng của một aiới.
Cùng lúc đó. tinh thần ý chí mênh mông và thần thôno; lực lượng của bảy vị Đại Đế bốn mươi chín Tiên Đế đồng loạt dồn vào Vạn Phật Sơn ờ trung tâm.
Chí nháy mắt. một luồng Phật quang khổng lồ kinh thiên địa. ánh sáng trang nghiêm từ Vạn Phật Sơn phóng lên trời cao.
Phật lực vô hạn trong khoảnh khắc hòa vào lực lượng vô biên mênh mông của một siới.
Đồng tử Dương Phàm co rụt lại. cự luân to lớn bao phủ quanh thân chấn động bắn ra vô số hạt nhò huyễn lệ. hơi có xu thế ảm đạm.
Hắn rốt cục ý thức được chí bàng lực lượng của một người muốn đột phá hàng rào cuối cùng do cường giả các nơi liên thủ cùng khôno; phải dễ dàng như trong tườno; tượng.
Ông Óng Óng “
Lấy Vạn Phật Sơn làm trung tâm còn có bảy cột sáng như chống đờ thiên địa. dưới sự thêm vào của phật pháp mênh mông aiao nhau cùng một chỗ hình thành một aiao điểm ờ trong hư không.
Gần như đồng thời, bốn mươi chín cột sáng màu sắc khác nhau rót vào trong Hoàn Vũ Chư Thiên Luân Hồi Đại Trận kia.
Đột nhiên cả đại trận phát ra hào quang tận trời bễ nghễ hoàn vù.
Toàn bộ Phật aiới đều dưới sự chiếu rọi của hào quang phổ thế kia.
Phốc-
Dưới lực lượng: kinh thiên chiếu rọi. bước tiến của Dương: Phàm lập tức dừng
lại.
Luân Hồi Bàn hóa thành vạn ngàn hư ảnh ý đồ phá vờ thánh quang: phổ thế có mặt khắp nơi.
Nhưng mà luuồng thánh quang: phổ thế này kết hợp không: gian. thời aian. số mệnh, nguyện lực sinh ra lực lượng: thần thông: huyền bí khổng: lồ.
Dương: Phàm chẩng nhừng phát aiác hành động của mình bị noãn cản. trong: vô hình tất cả quy tắc bốn phía đều xây ra biến đổi.
Thân hình hắn dường: như còn lui về sau.
Không: phải hắn đang lùi mà là nhừng nhân tố thời aian. không: aian mơ hồ phát huy tác dụng.
Trong: mặt Dương: Phàm chợt lóe lệ quang. sinh mệnh lực vô cùng tận vận chuyển trong: 1Òng bàn tay. “Ba” một tiếng: theo tiếng: kêu cắt qua hư không. không: aian bốn phía hiện ra từng òing sụp đổ.
Tinh thần ý chí của cường: giả nghịch thiên siêu cấp xung kích ra không: chút aiừ lại.
Ầm… Ông-
Hoàn Vũ Chư Thiên Luân Hồi Đại Trận với Vạn Phật Sơn làm trung: tâm kéo dài ra vô số lốc xoáy sáng rọi mê ly. hấp thu lực lượng: có thể được xưng là nghịch thiên của thất aiới.
Nhừng lốc xoáy này đều là lốc xoáy không: aian.
Nuốt mọi lực lượng. đảo loạn mọi quy tắc.
Dương: Phàm khó thể tiến thêm nữa bước, thậm chí bóng dáng bảy vị Đại Đế. bốn mươi chín Tiên Đế đều có vé mơ hồ.
Dưới cái nhìn của vô số Đại Đế Tiên Đế. vùng Niết bàn cuối cùng của Linh sơn bị nhừng Hoàn Vũ tiểu thế aiới bao bọc.
Vô hình trung:. có chư thiên thế aiới. Hoàn Vũ không: aian thủ hộ Vạn Phật Sơn.
Lực lượng: cá nhân có mạnh mấy đi nừa thì lại như thế nào? Ờ trước mặt chư thiên thế aiới. Hoàn Vũ không: aian đều có vé nhò bé.
Sắc mặt Dương: Phàm lần đầu có chút khó coi. chí thấy khí tức của chúng: Đại Đế. Tiên Đế dần mơ hồ trong: cảm quan.
Ngay cả là cảm quan Đại Luân Hồi ờ trước mặt chư thiên Hoàn Vũ thế aiới đều bị hạn chế tới cực điểm.
– Hoàn Vũ Chư Thiên Luân Hồi Đại Trận cường: đại nhất thời kỳ thái cổ quả nhiên không: phải tầm thưởng:.
– ĐÚng vậy. Trận này sinh ra vào thời kỳ thái cổ Thiên Minh nhị aiới sơ khai. Nghe nói từng có sinh linh aiới ngoại mạnh mè xâm lấn thất aiới. Đối mặt với nhừng cường: aiả nghịch thiên đáng sợ đó. trận này có thể hóa hiểm nguy thành bình yên. noãn cản hết thảy mọi thứ cường đại.
– Lúc trước dường như trận này do Thiên Minh nhị đế sáng tạo. đến từ Man Hoang đại lục trong truyền thuyết.
Chúng cường giả thất aiới có phần may mắn nhìn Hoàn Vũ Chư Thiên Luân Hồi Đại Trận cường đại nhất thất aiới. có chút hưng phấn.
Mà Dương Phàm thân là người trong cuộc, nên cảm thấy tự hào hay là bi ai?
Nhưng giỜ phút này quả thật hắn cảm thấy khó aiải quyết.
Đối mặt với đại trận mạnh nhất thất aiới. hắn gặp phải lực cản lớn lao.
Vù-
Luân Hồi Bàn chủ động đón đánh, biến ảo ra cự luân quang hồ khí thế to lớn lần lượt oanh kích lên Hoàn Vũ Đại Trận.
Mà bốn phía Hoàn Vũ Đại Trận biến ảo vô số chư thiên thế aiới cùng Hoàn Vũ không aian.
Nhừng không aian cùng thế aiới này không ngừng biến ảo. bốn phía cùng có vô số lốc xoáy không aian.
Muốn công phái đại trận bậc này. cho dù lực lượng của cường giả nghịch thiên siêu cấp đều cảm thấy vô lực.
Ầm Ầm Ầm —
Dưới C0ng kích như bài sơn đảo hải của Luân Hồi Bàn. Hoàn Vũ Đại Trận khè
run rây.
– Ngìma-
Dương Phàm đột nhiên thu hồi Luân Hồi Bàn. trong 1Òng cười lạnh: “Mục đích của ta cùng không: phải là công phá trận này. Chí cần có thể tiến vào. đoạt được thần kiếm là được!“
Muốn tiến vào không: nhất định cứ phải phá trận.
Phá trận căn bản không: phải là phạm trù nhân lực có thể với tới. cho dù là Dương Phàm cách aiai đoạn này chí kém một bước.
Ỏng-
Luân Hồi Bàn nỡ rộ ra tinh hà huyễn lệ sáng ngời. biến ảo thành chí khoảng: một trượng:.
Dương Phàm cười quỷ dị. lực Luân hồi quanh thân lưu chuyển, cả người g10ng như irong suốt tiến vào Luân Hồi Bàn.
Nhân – luân hợp nhất!
Xuy… vút-
Sau đó. Luân Hồi Bàn g10ng như quang ảnh trong suốt, trực tiếp lủi vào trong lốc xoáy không: aian bốn phía Hoàn Vũ Đại Trận.
Trong quá trình này Dương: Phàm cảm thấy pháp lực tiêu hao điên cuồng.
Nếu không: phải hắn có sự duy trì của lực lượng: cuồn cuộn vô tận đến từ thế aiới Diễn Sinh, chí sợ căn bản không: kiên trì được bao lâu trong ngàn vạn Hoàn Vũ thế aiới thác loạn kia.
Hắn cang cảm thấy lực lượng: biến mất của mình trờ thành một bộ phận của Hoàn Vũ thế aiới.
Toàn bộ đại trận g10ng như ẩn chứa ý cảnh Luân hồi đơn giản nhất mà lại khó CỎng phá nhất.
Ờ irong Hoàn Vũ không: aian và thế aiới, Dương: Phàm tiến về phía mục tiêu, bất kể là thời aian. không: aian thác loạn hay là Luân hồi đều không: làm khó được hắn.
– Không: tốt. Dương: Phàm sắp đột phá trận.
Tử Thiên Đại Đế kinh hô.
– Trận cửu… Hoàn Vũ phóng trục (trục xuất khôi thế aiới).
Thanh âm sang sàng vô biên của Phật tổ tương: đương: với tầng tầng không: aian cùng thế aiới.
Trận cửu. Hoàn Vũ phóng trục!
Trong lòng chúng Đại Đế. Tiên Đế run lên.
Đối phó với Dương Phàm, tám sát trận, vây trận, ảo trận… cường đại lúc trước đều không đủ. phải trực tiếp sử dụng “Hoàn Vũ phóng trục” bất đắc dì cuối cùng.
Bảy vị Đại Đế. bốn mươi chín Tiên Đế đồng loạt vận chuyển lực lượng. số mệnh và lực aiới diện mênh mông vô cùng của Phật aiới hội tụ vào một điểm.
– Không: tốt!
Dương Phàm đột nhiên aiật mình một cái.
Còn không chờ hắn phản ứng lại. bốn phía vô số Hoàn Vũ thế aiới lần lượt vờ tan hóa thành một động khẩu tối đen như mực.
Một cỗ huyền lực to lớn cực mạnh không: thể noãn cản lôi kéo Dương: Phàm vào irong động khẩu tối như mực.
Trong lúc nhất thời, tất cả quy tắc quanh thân rối loạn. Dương: Phàm căn bản khó thể chong lại. chí có thể trơ mắt tới gần động khẩu tối như mực.
– Nếu chúng ta siết không: chết được ngươi. không: diệt được ngươi. thất aiới bất lực như vậy liền hoàn toàn trục xuất ngươi vào Hoàn Vũ chi tâm của không: aian hỗn loạn kia.
Thanh âm lạnh bang thù hận của Long Hoàng: Tổ vang lên trong thời không: thác loạn.
Dương Phàm kêu một tiếng: trầm thấp, thân hình liền chôn vùi trong động khẩu tối đen. irong thất aiới không: còn tìm được khí tức của hắn.