Sau khi liên tiếp thắng một trăm trận, nhân khí của Triệu Phong tại Thiên Võ Trường đã lên đến cực hạn.
– Triệu Phong! Triệu Phong…
Trong đám người truyền đến rất nhiều tiếng hò hét ủng hộ.
Triệu Phong cường thế quật khởi, khiến cho rất thiếu niên cùng tuồi đều sùng bái.
Hạng nhất ngoại tầng…
Những nơi Triệu Phong đi qua. đám người đều tự động tách ra một con đường.
Những đệ tử ngoại tầng ở xung quanh, trên mật đều lộ vẻ kính sợ, thậm chí là sùng bái.
Cho dù là Triệu Khôn trước kia đã nhiều lần đối nghịch với hắn cũng ảm đạm cúi đầu, không dám tỏ vẻ gì.
– Ngươi từ bao giờ lại trêu chọc phải một tên biến thái như vậy?
Thần sắc Triệu Càn có chút cổ quái, liếc nhìn Triệu Khôn một cái.
– Ta làm sao biết hắn sẽ trở nên mạnh như vậy…
Lúc này Triệu Khôn chỉ cảm thấy muốn khóc mà thôi.
Triệu Phong chậm rãi đi trong đám người, ánh mắt quét nhìn khắp bốn phía.
Bỗng nhiên, ánh mắt của hắn bắt gặp một thân ảnh thiểu nữ mặc tuyết bào.
Thần sắc Triệu Tuyết ảm đạm, khẽ cắn bờ môi đỏ mọng căn bản không dám đối diện với ánh mắt của Triệu Phong
Triệu Phong lắc đẩu, từ sau khi tiến vào Triệu thị gia tộc, hắn và Triệu Tuyết giống như biến thành người xa lạ.
Hắn cũng không có gì ràng buộc, chí hướng của hắn là cừu trọng võ đạo, Võ Đạo Thánh Cảnh, hướng đến đại lục rộng lớn.
Tiếp đó, Triệu Phong bắt đầu chờ đợi thi đấu xếp hạng chấm dứt.
Thi đấu xếp hạng đã đi vào giai đoạn cuối cùng, ít nhất là vị trí thứ nhất đã được xác định.
Bởi vì ngoại trừ Triệu Phong ra, không còn người nào đạt được toàn thắng hoặc ít hoặc nhiều đều từng thua trận.
Cứ như vậy, thứ tự tỷ thí xếp hạng đã dần kết thúc.
Hạng nhất::
Triệu Phong
Hạng nhì:
Triệu Vũ Phi
Hạng ba: Triệu Nhạc
Hạng tư: Triệu Càn
Cho đến vị trí thứ chín mới xuất hiện tên của Triệu Nhất Kiếm.
Bởi vì Triệu Nhất Kiếm trong trận giao phong với Triệu Phong đã bị thương không nhẹ, những trận sau này, hắn cơ bản đều không tham gia.
– Hạng nhất…
Trong lòng Triệu Phong khẽ run lên, sau khi xác định kết quả thì vẫn kích động như trước.
Hai tháng trước, hắn chỉ mong được tham gia võ hội gia tộc, cho dù là thi đấu dự tuyển ngoại tầng thôi cũng mừng rồi.
Về phần xếp hạng nhất, trước đây hắn chưa từng nghĩ qua.
Mà tất cả vận mệnh thay đổi đều là nhờ dung hợp vói con mắt thần bí kia.
Triệu Phong hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, ý thức tiến vào một không gian đen kịt.
Quầng sáng xanh nhạt hình xoắn ốc đang chậm rãi kéo dài và vận chuyển, vô cùng thần bí.
Lúc này quầng sáng xanh nhạt hình xoắn ốc đã kéo dài đến ba thước chín chín, thậm chí gần đạt đến bốn thước.
Triệu Phong biết, quầng sáng xanh nhạt hình xoắn ốc này càng dài thì lực lượng mắt trái của mình lại càng mạnh, về phần sau này sẽ biến thành hình thái gì thì hắn cũng không đoán ra.
Lúc thứ tự thi đấu xếp hạng được công bố cũng là lúc kết thúc vòng thi đấu dự tuyển.
Tại một nơi hẻo lánh nào đó của Thiên Võ Trường
– Lần này trong đệ tử ngoại tầng cũng có vài nhân vật xuất sắc. Đặc biệt là Triệu Phong và Triệu Vũ Phi, tương lai có lẽ có thể đuổi kịp Triệu Lân Long.
Người nói chuyện là một thiếu nữ xinh đẹp trang nhã, dung mạo tú lệ, rất thanh tú điềm đạm
Người này chính là Triệu Cầm, xếp hạng thứ tứ đệ tử nội tầng
Từ khi bắt đầu võ hội ngoại tầng đến nay, trong bốn đệ tử hàng đầu của đệ tử nội tầng chỉ có Triệu Cầm là xem từ đầu đến cuối.
– Ha ha, chỉ là chút náo loạn mà thôi.
Giọng nói hời hợt này đến từ một thiếu niên áo đen.
Thiếu niên áo đen này đứng kề vai với Triệu Cẩm lười biếng nhìn qua võ hội ngoại tầng trên Thiên Võ Trường
– Ta cuối cùng vẫn cảm thấy Triệu Phong này không đơn giản, lúc trước hắn che giấu Võ Đạo Nội Kình, ngay cả ta cũng không nhìn ra. Hơn nữa, công pháp khinh thân của hắn, dù đặt ở nội tầng thì ít nhất cũng có thể xếp vào ba hạng đầu.
Triệu Cầm lộ ra bộ dáng suy tư.
– Chẳng lẽ ngươi cho rằng hắn có thể uy hiếp được chúng ta? Đối thủ của ta chỉ có một, đó chính là Triệu Lân Long!
Trong thanh âm của thiếu niên áo đen có một loại khí thế bễ nghễ.
– Triệu Phong(*), ngươi phải cẩn thận, không nên khinh suất, Triệu Hàn xếp hạng thứ ba gần đây một mực bể quan vài tháng e rằng tiến bộ không nhỏ.
(*) Tên cùng âm nhưng khác cách viết với NVC, ở những chương sau sẽ thêm vào dâu “*” để phân biệt.
Triệu Cầm mỉm cười nói.
– Triệu Hàn? Theo ta nhớ thì hình như hắn có một đường đệ tên là Triệu Nhất Kiếm thì phải?
Ánh mắt của Thiếu niên áo đen xoay chuyển, có chút suy tư nhìn về phía Triệu Phong ở đằng xa.
Triệu Phong ở trong đám người đột nhiên sinh ra cảm ứng, quay đầu nhìn lại.
Tại nơi hẻo lánh đó có một thiếu nữ nho nhã và một thiếu niên áo đen bộ dạng lười biếng.
Nữ tử điềm đạm nho nhã trong đó thì Triệu Phong nhận ra, chính là Triệu Cầm xểp hạng thứ tư trong đệ tử nội tầng
Về phần thiếu niên áo đen với bộ dạng lười biếng kia…
– Trời đất… là Triệu Phong*
– Triệu Phong*… xếp hạng thứ hai trong đệ tử nội tầng rất gần với Triệu Lân Long!
Trong đám người đột nhiên truyền đến từng trận kinh hô.
Ngay cả một vài đệ tử nội tầng lúc ánh mắt chạm đến Triệu Phong* cũng lộ ra vài phần sợ hãi
Sau khi rời đi thật xa, ánh mắt của Triệu Phong đã va chạm với Triệu Phong*.
Hai ánh mắt nhìn nhau không chóp, Triệu Phong chỉ cảm thấy một luồng áp lực vô hình.
Đặc biệt là mắt trái của hắn, lúc tập trụng nhìn Triệu Phong* lại có cảm giác như đối phương không có sơ hở, không thể chiến thắng
Dáng người Triệu Phong* cân xứng, không mập không gầy, khí huyết và Võ Đạo Nội Kình trên người cương nhu hợp nhất, phân bố đều trong mỗi tấc huyết nhục, tràn ngập một cỗ lực lượng khiển người khác phải run sợ.
– Tứ trọng võ đạo đỉnh phong! E rằng thực lực còn trên Triệu cầm một bậc.
Mắt trái của Triệu Phong vô cùng linh mẫn, phán đoán thực lực rất chuẩn xác.
Cũng là tứ trọng võ đạo, thế nhưng thực lực của Triệu Phong* lại càng mạnh hơn, cũng giống như tam trọng võ đạo bình thường ở trước mặt chuẩn Võ Giả thì thậm chí không đỡ nồi một chiêu.
– Nghe nói lúc Triệu Phong* còn chưa tấn chúc tứ trọng võ đạo mà chỉ dựa vào thực lực nửa bước Võ Giả đã có thể chiến thắng Võ Giả chính thức.
– Không ngờ rằng hắn lại đến xem võ hội ngoại tầng.
Những đệ tử xung quanh đều thấp giọng nghị luận, thảo luận về danh tiếng của Triệu Phong*.
Triệu Phong* và Triệu Cầm cũng không nán lại, lần lượt rời đi.
Dựa vào phản ứng của hai người, có thể thấy được, Triệu cầm quan sát Triệu Phong, dường như rất xem trọng hắn.
Còn Triệu Phong* thì không đếm xỉa đến Triệu Phong chút nào, ngược lại hứng thú nhìn Triệu Vũ Phi vài lần.
Trong lòng Triệu Phong có chút chấn động, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại.
Mặc dù hiện tại hắn xếp hạng nhất ngoại tầng, chẳng qua nếu so sánh với một vài đệ tử đinh cao trong nội tầng thì lại chênh lệch rất lớn.
Ít nhất thì đám người Triệụ Cầm, Triệu Phong” cũng đều là Võ Giã chính thức, là tứ trọng võ đạo, tu luyện võ học đẳng cấp và hỏa hầu đều hơn xa đệ tử ngoại tầng
Chươne 026: Tử trọng võ đạo (2)
Lúc màn đêm buông xuống, võ hội ngoại tầng đã kết thúc mỹ mãn.
Trong võ hội ngoại tầng mỗi đệ từ nội tầng đều từng đến quan sát.
Nghe nói, Triệu Phong* xểp thứ hai và Triệu Hàn xếp thứ ba đều từng xuất hiện. Duy nhất chi có một người từ đẩu đến cuối đều không hiện thân.
Đó chính là Triệu Lân Long!
Một trong bốn đại thiên tài của thành Vũ Dương…
Những điều này, đều là nghe được từ những đệ tử xung quanh đang bàn luận, trong lúc Triệu Phong đang trên đường trờ về.
– Với thực lực của ta bây giờ, đứng hạng nhất ngoại tầng, tuy có kinh nhưng không hiểm. Nếu như đặt ở nội tầng thì e là…
Sắc mặt Triệu Phong chợt trở nên ngưng trọng.
Đệ tử nội tầng đều là đối tượng mà gia tộc bồi dưỡng trọng điểm.
Với tình huống trước mắt, Triệu Phong muốn tiến vào trước mười hạng đầu của võ hội tồng thì cũng không phải là vấn để, trong năm hạng đầu cũng có chút cơ hội.
Nhưng nếu muốn tiến vào trong ba hạng đầu thi cơ hội lại quả mong manh.
Nửa tháng sau sẽ diễn ra thi đấu võ hội tồng, liệu có thể tranh giành hạng nhất hay nằm trong ba hạng đầu hay không?
Ánh mắt Triệu Phong trở nên lặp lòe bất định.
Tâm niệm xoay chuyển trong nháy mắt, hắn rất nhanh đã làm ra quyết định: Tranh giành!
Nhất định phải tranh giành!
Hắn vẫn nhớ rõ ban thưởng của võ hội gia tộc.
Chỉ có đệ tử tiến vào ba hạng đầu mới có cơ hội lựa chọn “Võ học đỉnh cấp”
Võ học đỉnh cấp!
Đây chính là võ học có đẳng cắp cao nhất trong thế tục.
Một bộ võ học đỉnh cấp, bình thường chỉ có cừu trọng võ đạo mói được tu luyện, và cũng chỉ có võ học Thánh Phẩm trong truyền thuyết mới có thể vượt qua nó.
Triệu Phong muốn đứng vững chân, muốn sinh tồn trên thể giới này thì nhất định phải tăng cường thực lực, mà võ học đẳng cấp cao chính là một trong những sự lựa chọn tốt nhất.
– Hạng nhất, hoặc là trong ba hạng đầu.
Sau khi Triệu Phong xác định mục tiêu, liền chậm rãi đi về nhà
Hắn vừa về đến nhà liền phát hiện đèn đuốc trong đinh viện sáng trưng, có rất nhiều người đến bái phòng.
Phụ thân Triệu Thiên Dương và Triệu thị thì bận đến tối mắt tối mũi.
Bình thường trong nhà vốn quạnh quẽ, nhưng lúc này tràn ngập khách khứa đến chúc mừng.
– Thiên Dương huynh, chúc mừng ngươi có một đứa con tài giỏi.
– Hạng nhất ngoại tầng, lại còn tu luyện thành Võ Đạo Nội Kình, ngày sau nhất định sẽ trở thành đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của gia tộc.
Một vài khách nhân trong nhà đều ân cần nhiệt tình, sau khi thấy Triệu Phong trở về, bọn họ lại tán dương một phen.
Triệu Phong cảm thấy không thích ứng, khẽ chau mày.
Những thứ gọi là khách nhân này, rất nhiều người đều thân bằng ở quê nhà, bình thường đều xem thường mình, thậm chí còn có mâu thuẫn, quan hệ cũng không tốt đẹp lắm.
Nhưng hôm nay, những người này lại không hẹn mà cùng đến nhà thăm hỏi.
Triệu gia ba miệng, bận rộn cả buổi, thật vất vả mới đẩy được những người này đi.
Cho đến đêm khuya vắng người thì Triệu Phong mới có dịp để nói chuyện với cha mẹ.
– VỖ Đạo Nội Kình? Nửa bước Võ Già? Phong nhi, ngươi che giấu thật kỹ, hôm nay quả thật đã khiển cha rất bất ngờ.
Trên mặt Triệu Thiên Dương tràn đầy hưng phần, kích động đến đỏ bừng.
Lúc diễn ra võ hội gia tộc, không phải tất cả mọi người đều có thể đi vào Thiên Võ Trường.
Cho nên Triệu Thiên Dương cũng chỉ có thể đứng đằng xa quan sát và nghe ngóng.
Khi biết được con trai đoạt được hạng nhất thì cha mẹ của Triệu Phong đều hoài nghi không biết lỗ tai của mình có nghe nhầm hay không.
– Phong nhi của nhà ta từ lúc nào trở nên lợi hại như vậy?
Triệu thị có chút hoài nghi.
Con trai của mình có bao nhiêu bản lĩnh, cha mẹ là người rõ ràng nhất.
– Hắc hắc, từ sau khi bị lội điện bồ trúng, con cảm thấy suy nghĩ của mình đột nhiên trở nên nhạy bén, tu luyện võ học cũng nhanh hơn trước kia rất nhiều…
Triệu Phong chỉ đành giải thích nửa thật nửa giả.
Lời giải thích của hắn cũng được chấp nhận.
Thế giới to lớn này không thiếu chuyện lạ, cũng không phải mọi nhân vật truyền kỳ vừa ra đời đã là siêu nhân có thiên phú nhất đẳng, tất cả còn liên quan đến cơ duyên sau này.
Ngoài ra, vận mệnh của Triệu Phong thay đổi cũng chính là bắt đầu từ khi bị lội điện bồ trúng.
Nghe xong lời giải thích này, cha mẹ cũng không nghi ngờ gì nữa.
Khuya hôm đó…
Triệu Phong cũng không có đi ngủ, mà chỉ nhắm mắt lại, nhớ lại toàn bộ quá trình tham gia võ hội ngoại tầng trong hai ngày qua.
Những hình ảnh trọng yếu hiện lên rõ ràng trong đầu.
Lúc võ hội ngoại tầng, Triệu Phong đã thúc dục mắt trái, một vài tình cảnh, bao gồm từng chi tiết đều được khắc sâu trong óc.
Trong đó còn có quá trình giao thủ với những đối thủ cường đại như Triệu Nhạc, Triệu Nhất Kiếm và Triệu Vũ Phi.
Ngoài ra, còn có chi tiết lúc Triệu Thiên Kiếm và trọng tài trưởng là cao thủ võ đạo xuất thủ.
Đương nhiên, những chi tiết vượt qua cấp độ của hắn thì khó mà suy luận và phân tích được.
Dù vậy, Triệu Phong cùng thu được lợi ích không nhỏ. Hắn khẽ nhắm mắt lại, dung nhập những lĩnh ngộ này.
Trong khoảnh khắc đó, hắn đột nhiên hóa thành một đạo bóng đen, phá cửa sổ mà ra, chạy đến một mảnh đất hoang ở trong tộc.
Vụt! Vụt!…
Triệu Phong nắm hai mắt lại, quyền chưởng vung lên không theo quy luật nào, trong đó loáng thoáng bóng dáng Viêm Cương quyền và Nộ Long Quyền.
Sau đó, chiêu thức quyền chưởng của hắn lại có chút tương đồng với những đối thủ mạnh mẽ như Triệu Nhất Kiếm, Triệu Nhạc, Triệu Vũ Phi,…
Phành phành phành…
Chiêu thức của Triệu Phong càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng thậm chí còn mơ hồ phát ra Võ Đạo Nội Kình.
Lúc này, ý thức của hắn đã chạm vào quầng sáng xanh nhạt hình xoắn ốc trong không gian đen kịt, khiển nó liên tục xoay tròn, từ ba thước chín chín, lại kéo dài thêm.
Khoảnh khắc cuối cùng, tình cảnh lúc hắn bị Triệu Thiên Kiếm áp bách lóe lên trong đầu.
Oành…
Triệu Phong hét lớn một tiếng, Võ Đạo Nội Kình vận chuyển trong người một cách thông suốt, mỗi lần hắn đánh ra một chưởng đều truyền đấn âm thanh chấn động, uy lực dần tăng lên.
Nửa canh giờ sau, lúc gân cốt của Triệu Phong đã sắp kiệt quệ… Oành…
Toàn thân Triệu Phong truyền đến từng trận co rút, Võ Đạo Nội Kình quán thông khắp khí huyết, xương cốt tứ chi toàn thân, giống như đang sôi trào.
Cảm giác ấm áp chảy xuôi từ trên xuống dưới cơ thể.
Đồng thời, bên ngoài thân thể của hắn còn bài xuất ra một tầng mồ hôi và chất bẩn.
– Thành công rồi!
Trong mắt Triệu Phong lóe lên một tia hưng phấn.
Trong không gian đen kịt, quầng sáng xanh nhạt hình xoắn ốc dài ba thước chín chín đã đột phá vách ngăn, đạt đến hơn bốn thước
Giờ phút này, bất luận là Võ Đạo Nội Kình hay là tố chất thân thể của Triệu Phong đều có thể xếp vào tứ trọng võ đạo.
Trong lúc hô hấp, hắn cũng có thề cảm nhận được lực lượng cường đại trong cơ thể, ý niệm vừa khẽ động thì Võ Đạo Nội Kình đã dâng trào trong khí huyết.
– Lực lượng gia tăng, đạt đến ngàn cân rồi, cường độ Võ Đạo Nội Kình ít nhất cũng tăng gấp đôi
Triệu Phong thông qua mắt trái đã nhìn rõ biến hóa toàn thân, trong mắt lóe lên tia kích động, không thể kìm chế nổi.