– Những dược liệu trong danh sách này là những thứ ngươi muốn giao dịch sao? Hay là thay mặt cho trưởng bối của ngươi?
Dương Phàm nao nao. chợt hiểu ý tứ của tên tu sĩ mặt béo này, lạnh lùng nói:
– Những tài liệu này là ta thay sư phụ ta tới mua. Lão nhân gia đang bế quan luyện đan. không rảnh mà phân thân nên mới sai ta tới đây.
– Ồ?
Tên mặt béo giật mình. thái độ đối với Dương Phàm cùng có chút biến chuvển nói:
– Chắc hẳn sư phụ ngươi là một Dược sư hoặc Luyện đan sư có thực lực không tầm thường!
Trên danh sách Dương Phàm vừa lấy ra có liệt kê hơn trăm loại dược liệu. Có một số là những dược liệu bình thường, một bộ phận cũng khá quý giá. nhung có một số loại đến ngav cả hắn cũng chưa từng nghe nói qua!
Ngay cả số lượng các loại dược liệu. nếu muốn mua thì số linh thạch cùng đạt tới mức độ kinh người.
Thử nghĩ một gã tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ làm sao có được số tiền nhiều như thế?
Cho dù là những tu sĩ Ngưng Thần KỲ bình thường, có xuất ra toàn bộ gia sản cũng không thể mua được nhiều tài liệu như thế.
– Đúng thế! Sư phụ ta là một Dược sư.
Trên mặt Dương Phàm lộ ra vài tia kiêu ngạo.
Tên tu sĩ mặt béo kia không khỏi thấy kính nể. Từ thần sắc trong mắt đối phương thì có thể thấy được sư phụ hắn là một Dược sư có thực lực khôn lường.
– Được rồi, những dược liệu này ngươi xem lại đi. có hay không? Dương Phàm thản nhiên hỏi.
Giờ phút này hắn có thể nói chuvện ngang hàng với tên tu sĩ mặt béo này. Trong lòng đối phương thậm chí còn có chút thấp thỏm.
– Ngươi tạm chờ một chút.
Gã tu sĩ mặt béo xuất ra một tấm phù triện màu xanh. kết thủ quyết. nói vào trong đó mấy câu khe khẽ. Sau một lúc, từ tầng hai Dược Vương Các có một lão già chòm râu đã hoa râm mặc áo bào trắng đi xuống. Dương Phàm đã tiến nhập vào trạng thái Toàn Tri Mô Thức, cảm quan đã bao phủ phạm vi hai trăm trượng. Ngay cả những thứ trên lầu cũng không tránh khỏi tai mắt của hắn. Trong cảm giác của hắn. Dược Vương Các có bốn tầng. mỗi tầng đều bố trí cấm chế.
ở tầng một có một số tu sĩ Luyện Khí Kỳ.
Tầng hai không ngờ đều là các tu sĩ cấp bậc Ngưng Thần Kỳ.
về phần tầng ba tầng bốn. nơi này cấm chế cường đại khó lường, ngay cả trạng thái Toàn Tri Mô Thức của hắn cùng không cảm ứng được.
Trong lòng Dương Phàm ngưng trọng. Xem ra. thế lực che dấu sau lưng Dược Vương Các này âu không lường được.
– Từ sư thúc, người xem danh sách này.
Tên tu sĩ mặt béo này cung kính nói với lão già mặc áo bào trắng kia.
Lão già mặc áo bào trắng liếc nhìn Dương Phàm một cái. ánh mắt đảo qua danh sách trong tay, vè mặt hiện lên chút dị sắc. Sau đó. lão lại đánh giá thêm Dương Phàm một lúc rồi hỏi:
– Những thứ này đều là thứ sư phụ ngươi muốn mua?
– Đúng thế. sư phụ không có thời gian. đang luvện chế không ít linh đan, tiêu tốn rất nhiều tài liệu và linh thạch.
Dương Phàm gật đẩu nói.
– Được. ngươi theo ta lên tầng hai.
Lão già họ Từ nói xong liền dẫn Dương Phàm đi về phía tầng hai Dược Vương Các.
Trong lòng Dương Phàm có chút lo lắng. Những người trên tầng hai đểu là những tu sĩ Ngưng Thần KỲ trở lên.
Lão già họ Từ dẫn đường, hỗ trợ phá bỏ cấm chế để Dương Phàm có thể thoải mái đi vào. Ánh mắt hắn đảo qua, tầng hai bố trí lại càng đơn giản hơn. Các loại dược liệu cũng không bày ra. Những vách tường bốn phía lại đặt rất nhiều thẻ trúc, trên đó đều khắc tên các loại tài liệu hoặc linh đan.
Uẩn Linh Đan trung phẩm, Thanh Thần Đan trung phẩm. Tẩy Tủy Đan trung phẩm. Trăm năm Hà Thủ ô. Tam Diệp Vân Thảo. Tuyết Mộc Căn
Danh sách những dược liệu. đan dược này xẹt qua trong tầm nhìn của Dương Phàm.
– Thấy số lượng các tài liệu ngươi cần rất nhiều, linh thạch cũng không ít nên mới ngoại lệ cho ngươi tiến vào tầng hai. Bình thường đây cũng chính là nơi giao dịch của tu sĩ Ngưng Thần Kỳ.
Lào già họ Từ lạnh nhạt nói.
– Mong tiên sinh giúp tại hạ chút. tổng cộng là cần bao nhiêu linh thạch? Bởi vì sư phụ luvện đan đã tiêu hao rất nhiều tài nguyên, linh thạch còn lại cũng có hạn. Nếu không đủ thì còn có thể dùng vật phẩm khác để trao đổi.
Dương Phàm bình thản nói.
Lão già họ Từ gật gật đầu. bắt đầu tính toán cho Dương Phàm. Một lúc sau nói:
– Ngươi cẩn một trăm linh ba tài liệu. trong đó ba mươi lăm loại có thể tìm được ở tầng hai. sáu mươi sáu loại có thể tìm được ở tầng một. Những loại này là tài liệu thường dùng. không mấy quý hiếm. Nhưng có hai loại cuối cùng là Tử Long Quả và Thiên Diệp Hoa thì tầng một và tầng hai cũng không có.
– Như thế. ngoại trừ Tử Long Quả và Thiên Diệp Hoa thì những tài liệu kia cần bao nhiêu linh thạch?
Dương Phàm lại hỏi.
Tử Long Quả và Thiên Diệp Hoa là hai loại tài liệu hiếm thấy, hắn cũng không thấy bất ngờ.
Những thứ hắn cần luyện chế đều là những linh đan có phẩm chất không cao. cũng tương tự như những dược liệu chữa bệnh mà thôi! Mà hai loại này lại là quý hiếm hơn.
– Tổng cộng là một ngàn linh chín linh thạch. Ta tính số nguvên cho ngươi, một ngàn linh thạch!
Lão già họ Từ cười nói.
“Một ngàn linh thạch!” Trong lòng Dương Phàm cả kinh. Hắn ở Dương Gia Bảo nhiều năm như thế. còn chưa từng tiếp xúc với chừng ấy linh thạch.
Đây vẫn là chưa có Tử Long Quả và Thiên Diệp Hoa. Theo Dương Phàm biết thi hai loại này là thứ rất quý giá. Giá trị so với hơn trăm thứ còn lại chỉ có hơn chứ không kém.
– Ha ha. linh thạch trong tay ngươi có là bao nhiêu?
Lão già họ Từ vẫn tươi cười.
Một ngàn linh thạch, dù ta là một tu sĩ Ngưng Thần KỲ bình thường, phải táng gia bại sản cũng lấy không được.
Một số tu sĩ ở tầng hai nghe nói tới con số một ngàn linh thạch cùng kinh dị. đều chuyển mắt nhìn sang đây.
Tu sĩ Luyện Khí Kỳ.
Những tu sĩ Ngưng Thần Kỳ này đều nao nao. Tầng hai từ khi nào lại xuất hiện tu sĩ Luyện Khí Kỳ, giao dịch không ngờ lại tới một ngàn linh thạch?
Dương Phàm hơi chút do dự nói:
– Một ngàn linh thạch, quả thật ta không mang nhiều như thế! Tuy nhiên trong tay ta còn có một loại thiên tài địa bảo. chính là một cây Bạch Ngọc Nhân Sâm năm trăm năm tuổi.
Thiên tài địa bảo. lại còn năm trăm năm!
Những tu sĩ xung quanh đều ghé mắt. lộ ra vẻ tò mò.
Tu tiên giới đã trải qua vô số năm. không nói linh khí đà ngày càng loãng, các loại thiên tài địa bảo cũng ngày càng ít đi.
Có thể xuất ra thiên tài địa bảo năm trăm năm. trong mắt tu sĩ bậc thấp như bọn họ cũng là tuvệt đối hiếm thấy.
– Ngươi đưa ra ta xem!
Lão già họ Từ lộ ra dị sắc.
Dương Phàm lấy từ trong túi trữ vật một chiếc hộp gỗ đặc chế. cỡi bỏ cấm chế phía trên và mở nắp hộp ra. Bên trong hộp có một củ nhân sâm màu như ngọc. lớn chừng một phần ba bàn tay. Lập tức một cỗ linh khí tinh thuần tràn ra khiến cho không khí cũng tươi mát hơn.
– Sinh mệnh lực của Bạch Ngọc Nhân Sâm nàv quá là tràn đầy, chỉ sợ là mới nhổ không lâu đi!
Không ít tu sĩ kinh ngạc nói.
Thiên tài địa bảo bình thường dù đào lên đã lâu. dù bảo quản tốt nhưng sinh cơ và linh tính vẫn chậm rãi tiêu tan. Nhưng củ Bạch Ngọc Nhân Sâm năm trăm năm tuổi này vẫn tràn đầy sinh lực, thậm chí còn tản ra mùi bùn đất nhàn nhạt. dường như mới đào lên vậy!
Rắc.
Dương Phàm đóng nắp hộp. cùng phong ấn lại. rồi hỏi:
– Xin hỏi tiền bối. củ Bạch Ngọc Nhân Sâm này có thể bán được bao nhiêu linh thạch?
Những tu sĩ xung quanh đều vểnh tai lên nghe.
Đây là một thiên tài địa bảo năm trăm tuổi được bảo tồn rất tốt!
Bảo vật như thế. phối thêm một số tài liệu nữa hoàn toàn có thể luyện chế ra linh đan cao cấp!
– Cái này
Lão già họ Từ có chút chần chờ.
– Chẳng lẽ tiền bối hoài nghi củ Bạch Ngọc Nhân Sâm này là giả?
Dương Phàm khó hiểu hỏi.
– Hàng thật giá thật! Củ nhân sâm của ngươi cả cấp độ và phẩm chất đểu rất cao!
Lão già họ Từ quá quvết nói.
– Vậy còn có gì rắc rối sao?
Dương Phàm lại hỏi.
– Việc nàvViệc này ta nhất thời không thể làm chủ được. Không bằng để các vị tiền bối tầng ba nhìn qua xem đã!
Lão già họ Từ vẫn nói thẳng ra sự thật!
Dương Phàm nao nao. không nghĩ tới thiên tài địa bảo năm trăm năm lại còn quý báu hơn so với tưởng tượng của mình. không ngờ còn kinh động tới những tiền bối ở tầng cao hơn!
Lão già họ Từ giải thích:
– Bởi vì tiền bối trên tầng đúng lúc cần thiên tài địa bảo cấp bậc này. Không bằng để bọn họ nhìn qua xem sao?
Nói xong, hắn cầm một tấm ngọc phù. bấm pháp quyết há mồm nói nhỏ mấy câu.
Một lúc sau. một cỗ linh áp cường đại buông xuống tầng hai Dược Vương Các. Những tu sĩ Ngưng Thần Kỳ nơi này tự nhiên bị áp chế xuống. Sắc mặt Dương Phàm đại biến. chỉ thấy khí huyết bốc lẽn. tinh thần rối loạn. Hắn dĩ nhiên đã tiến vào trạng thái Toàn Tri Mô Thức. chỉ thấy dòng chảy sinh mệnh bốn phía tạo ra một trận vặn vẹo, giúp hắn giảm đi một phần áp lực. Mà thực lực chân chính của hắn cũng bị bức phải lộ ra.
“Đây là cường giả cấp bậc nào?”
Dương Phàm hoảng sợ. một củ Bạch Ngọc Nhân Sâm năm trăm năm tuổi không ngờ có thể dẫn dụ ra cường giả như thế. thật sự ngoài phán đoán của hắn. Đúng lúc này, một thanh âm già nua vang lên trong tầng hai:
– Để hắn đi lên đi!