“Các ngươi nhìn đi, các ngươi nhìn mà học lấy chút ít.” Dược Thiên Sầu chỉ tay vào Vạn Thiên Ba, nhìn về phía đám người Ô Phong tấm tắc nói: “Vạn lão huynh đã cùng ta xưng hô huynh đệ, vậy mà cái đám nghĩa tử nghĩa tôn các ngươi lại ngay cả lễ nghĩa cơ bản khi gặp mặt trưởng bối cũng đều không hiểu, não các ngươi đặt ở dưới mông hay sao!”
Nghe thấy những lời này, sắc mặt của đám người Ô Phong không khỏi xám ngoét lại, còn Hồng Thái Long đứng ở một bên thì âm thầm cười trộm, phát hiện ra miệng lưỡi của tiểu tử này quả nhiên là tổn hại. Vạn Thiên Ba thần sắc cũng hơi sững sờ, bất quá vẫn phơi bày ra dáng vẻ tươi cười nói: “Dược huynh đệ tới đây không phải là vì muốn tranh giành thể diện cùng với chúng ta đó chứ?”
“Ta không phải người dễ tức giận như vậy đâu.” Dược Thiên Sầu cười híp mắt bước lên phía trước, ánh mắt cao thấp đánh giá Vạn Thiên Ba: “Nghe nói U Minh Thần Phủ có một lối thông đạo để đi Thần giới, vì thế mới có một nhóm cao thủ ở đây tiềm tu, hy vọng có thể mượn dùng thông đạo này để phi thăng Thần giới. Trước đây ta còn không tin, nhưng sau khi nhìn thấy Vạn lão huynh, thì ta mới tin tưởng chuyện này đúng là sự thật.”
Vạn Thiên Ba cùng mấy vị lão nhân khác đưa mắt nhìn nhau, sau đó dò hỏi: “Hay là Dược huynh đệ cũng đến U Minh Thần Phủ tìm kiếm thông đạo Thần giới chăng?”
Dược Thiên Sầu lườm hắn một cái, trâng tráo vỗ ngực nói: “Nếu ta muốn đi Thần giới, thì tùy lúc có thể khai mở được thông đạo Thần giới ra, còn cần phải đi tìm nữa hay sao?”
Chúng nhân đang nghiền ngẫm ý tứ trong lời nói của hắn, thì Dược Thiên Sầu đã vươn tay chỉ vào Hồng Thái Long giới thiệu: “Hắn chính là người đến từ Long Tộc trên Thần giới, cái địa phương U Minh Thần Phủ này vốn dĩ là do Bàn Long lão tổ của hắn khai mở. Nếu ta muốn đến Thần giới, tùy thời có thể nhờ hắn hỗ trợ….Hồng Thái Long, mau mau thể hiện tài năng của mình cho bọn họ nhìn đi.”
Hồng Thái Long không hiểu hắn đang làm cái trò quỷ gì, nhưng vẫn ngửa mặt lên trời gầm rít lên một tiếng, theo sau trực tiếp hiện ra chân thân của mình là một con hồng long khổng lồ, ở giữa không trung giương nanh múa vuốt, đăng vân giá vũ, thi thoảng còn gào rít uy phong lẫm lẫm thiên địa, làm cho đám người ở bên dưới đứng xem trừng mắt níu lưỡi.
Thẳng đến khi Hồng Thái Long một lần nữa biến hóa trở thành hình người, đáp xuống bên cạnh Dược Thiên Sầu, thì đám người xung quanh mới lấy lại được tinh thần, Vạn Thiên Ba lại suất lĩnh đám lão nhân tu vi Thần cấp, cùng nhau hướng Hồng Thái Long hành lễ nói: “Nguyên lai đúng là Long tộc sứ giả giá lâm, vừa rồi ta nhất thời không chú ý, thỉnh cầu sứ giả thứ tội!”
“Hồng Thái Long?” Ô Phong đứng ở phía sau, bỗng nhiên giật mình cả kinh chỉ tay vào Hồng Thái Long nói: “Ngươi không phải là Thần Long tọa kỵ năm xưa của Vạn Kiếm Ma Quân ư? Ngươi vẫn chưa chết sao?”
Hồng Thái Long nghe vậy thì dựng râu trừng mắt lên nói: “Phi! Ai là tọa kỵ của hắn, ngươi mới là người đã chết rồi đó.”
Dược Thiên Sầu lập tức bước ra dàn xếp: “Ha ha! Chuyện này chỉ là hiểu lầm thôi, năm xưa hắn từ Thần Giới trốn xuống đây chơi, trong lúc vô tình đã gặp phải Vạn Kiếm Ma Quân, cùng nhau gây nên phong ba bão táp, kết quả bị Bàn Long lão tổ phát hiện, bắt ngược trở về Thần giới.”
Chúng nhân nghe vậy thì đều vuốt cằm, trên mặt toát ra thần tình đã hiểu, còn Hồng Thái Long thì giương mắt lên, dù sao nhắc đến chuyện tình mình bị nhốt hơn mười vạn năm cũng không dễ nghe chút nào. Lúc này Vạn Thiên Ba lại hướng Hồng Thái Long chắp tay nói: “Lần này Long sứ tới U Minh Thần Phủ, chẳng lẽ là muốn quay về Thần giới hay sao?”
Nghe vậy, mấy người khác cũng dựng tai lên, mang theo tâm tư hồ nghi giống như Vạn Thiên Ba, chuẩn bị quan sát xem Hồng Thái Long sẽ quay về Thần giới bằng con đường nào. Ai ngờ Dược Thiên Sầu đã mở miệng trước: “Bây giờ còn chưa phải lúc hắn quay về Thần giới. Hiện giờ ma đạo đang lạm sát người vô tội bừa bãi ở trong tam giới, ta cùng hắn đều lĩnh ý chỉ của Bàn Long đại thần, chuẩn bị đem quần ma diệt trừ, lấy lại phong cảnh thái bình giúp cho Tam giới.”
Chẳng lẽ đây chính là nhiệm vụ của Đại Thiên Chưởng Hình Sứ hay sao?
Hồng Thái Long trong lòng nhủ thầm một tiếng, mặc dù trong lòng đối với chuyện này vẫn tỏ vẻ hoài nghi, nhưng ở ngoài mặt lại khí thế nghiêm trang, trùng điệp gật đầu “ưm” một tiếng xác nhận đúng là như vậy.
Lúc này, Vạn Thiên Ba phát hiện cùng Hồng Thái Long trao đổi không quá phương tiện, liền chuyển hướng về phía người phát ngôn là Dược Thiên Sầu, hỏi: “Vậy lần này hai vị tới đây là muốn…”
Dược Thiên Sầu chính nghĩa đáp lời: “Nguyên nhân rất đơn giản, đó chính là muốn nhờ mọi người hiệp trợ, cùng chúng ta ra tay diệt trừ quần ma, đến lúc đó lập được công lao to lớn, thì các ngươi hoàn toàn sẽ có cơ hội phi thăng Thần giới.”
Nghe vậy, chúng nhân đưa mắt nhìn nhau, đám lão nhân trong lòng vui sướng rất nhiều nhưng cũng có chút băn khoăn. Còn Vạn Thiên Ba thì trầm ngâm nói: “Ta hiệp trợ sứ giả diệt trừ Ma Đạo cũng không phải là không được. Nhưng Tam Dạ Ma Quân kia một thân ma công không hề kém cỏi, và còn có Lý công công tu vi cao thâm trợ uy, chúng ta chỉ sợ là hữu tâm mà vô lực giúp đỡ.”
“Chuyện này các vị không cần lo lắng, Lý công công kia đã chết ở trong tay thủ hạ của ta, Tam Dạ Ma Quân cũng đều sẽ có ta đây ra mặt đối phó.” Dược Thiên Sầu nhãn tình rơi vào trên người một nhà Ô Phong, trầm giọng nói: “Điều các vị phải làm đó chính là nhanh chóng liên lạc với quần hùng tam giới, cùng nhau đứng lên phản kích lại ma đạo, tranh thủ đem bọn chúng hoàn toàn diệt trừ sạch sẽ.”
Có chuyện tốt như vậy, đối với đám người Ô Phong mà nói, tự nhiên là muốn cầu cũng không gặp. Nhưng Vạn Thiên Ba cũng đã chắp tay chen ngang: “Chuyện này chúng ta vẫn phải thương nghị qua một chút, hơn nữa mấy chục vị cao thủ bên trong U Minh Thần Phủ đã phân tán đi các nơi. Nếu như có thể mời họ trợ giúp thì lúc đó cũng sẽ có một nguồn trợ lực rất lớn.”
Vốn Dược Thiên Sầu tính toán khuyên đám người Ô Phong hỗ trợ mình, không nghĩ tới còn xuất hiện nhiều cao thủ như vậy, tự nhiên là sẽ không chê ít, lập tức đáp ứng nói: “Hảo! Các vị phải nhanh chóng cấp cho ta một câu trả lời thuyết phục.”
“Đó là tự nhiên!” Vạn Thiên Ba mặt toát ra vẻ vui mừng, hướng về phía sau phất tay nói: “Hai vị sứ giả nếu không ngại, thì hãy đến căn tiểu viện nhỏ bé kia nghỉ ngơi, sau khi có câu trả lời thuyết phục, thì chúng ta sẽ lập tức hồi báo lại cho nhị vị.”
Dược Thiên Sầu gật đầu đáp ứng, dù sao hắn cũng nhìn một chút xem, bên trong U Minh Thần Phủ này rốt cuộc là có cái dạng gì.
Vì thế, theo sự dẫn đường của đoàn người, cùng nhau phi hành tới một ngọn núi cao nằm ở ngoài trăm dặm, trên đỉnh núi đình đài lâu các mây phủ nhiễu phủ bao quanh, ẩn hiện giống như tiên cảnh, đúng là địa phương nhỏ bé như trong miệng của Vạn Thiên Ba.
Trước mắt, diện tích của U Minh Thần Phủ cũng không quá mức rộng lớn, nói tóm lại thì cũng không phải là cái địa phương thần kỳ gì. Chỉ có thể nói là một nơi tuyệt hảo dùng để tĩnh tâm tu luyện. Mà lúc này, Dược Thiên Sầu cùng Hồng Thái Long tới đây, lại không phải là muốn ngắm nhìn phong cảnh, mục đích thật sự, cũng là muốn tìm xem thông đạo Thần giới rốt cuộc đang nằm ở địa phương nào bên trong nơi này.
Dựa vào tu vi của hai người, tản bộ hai ngày tìm kiếm khắp nơi, mà vẫn không tìm thấy thông đạo Thần giới nằm ở chỗ nào. Hai người thẳng tiến sâu vào trong sơn mạch, có hình dáng như Long Bàng Hổ Cứ, đi sâu xuống dưới thăm quan một lần. Nơi đây chính là địa phương năm xưa mà Bàn Long Đại Thần tiềm tu, kết quả cũng không có tìm thấy được.
Theo sau, hai người có điểm nhụt chí quay trở về nơi ở của Vạn Thiên Ba, lúc này Vạn Thiên Ba cũng mang đến khúc mắc quả sau khi thương nghị, cùng thế lực phân tán các nơi liên hệ qua, đều đáp ứng hiệp trợ hai vị sứ giả tiêu diệt ma đạo. Ngày mai sẽ đến tập trung gặp mặt Dược Thiên Sầu để tỏ lòng thành ý….
Đêm khuya, hai người nằm song song ở trên nóc nhà ngắm nhìn sao trời, đồng thời bày ra kết giới cách âm để nói chuyện tào lao.
“Hồng Thái Long, ngươi xác nhận bên trong U Minh Thần Phủ, khẳng định là có thông đạo đi Thần giới do Bàn Long đại thần lưu lại hay sao?”
“Chuyện này chắc là không sai đâu.” Chính bản thân Hồng Thái Long cũng có chút hoài nghi, trầm ngâm một lúc rồi nói: “Ta xuống Tam giới một thời gian, thì từng đả thông liên lạc quay về, có người nói muốn quay về Thần giới, thì hãy đến U Minh Thần Phủ khai mở thông đạo Thần giới ra, để quay về. Muốn khai mở thông đạo này, cần phải dùng bí pháp của Long tộc, cho nên chỉ cần ta đến gần thông đạo, là có thể cảm nhận được sự tồn tại của nó. Nhưng hai hôm nay chúng ta tìm kiếm khắp nơi, mà ta một chút cũng đều không hề cảm nhận được.”
“Vậy thì kỳ quái nhỉ.” Dược Thiên Sầu duỗi tay lắc cổ, nhìn lên bầu trời đầy sao, nói: “Ở dưới không có, chẳng lẽ lại nằm ở trên trời hay sao?”
Nói đến đây, bỗng nhiên hai người nghiêng đầu liếc mắt nhìn nhau, ngây ra một lúc, rồi bất thình lình ngồi thẳng người dậy, trăm miệng một lời đồng thanh kinh hô: ” Ở trên trời!”
Nhất thời hai người đều hưng phấn lên, Dược Thiên Sầu liên tục gật đầu khẳng định suy đoán của mình, nhưng rất nhanh đã nhíu mày lẩm bẩm nói: “Cho dù là ở trên trời, nhưng trên không trung hư vô mờ mịt, ngay cả tọa độ chúng ta cũng đều không biết. Chỉ sợ bay khắp nơi tìm loạn thì sẽ gặp phiền toái.”
“Không cần phải bay khắp nơi tìm loạn, ta đã đoán ra nó nằm ở đâu rồi.” Hồng Thái Long vui sướng hớn hở, khoát tay áo, ghé miệng vào tai Dược Thiên Sầu nói: “Nếu như ta đoán không sai, thì cái thông đạo này sẽ nằm ở ngay trên không trung Bàn Long Sơn, chỉ là lúc ấy chúng ta không ngờ nó lại nằm ở trên bầu trời mà thôi.”
“Không đúng!” Dược Thiên Sầu lắc đầu tỏ vẻ hoài nghi: “Mấy lão gia hỏa ở trong U Minh Thần Phủ tìm kiếm thông đạo đi Thần giới đã nhiều năm qua, khẳng định địa phương lựa chọn đầu tiên sẽ chính là Bàn Long Sơn, nơi ngày trước Bàn Long đại thần tĩnh tu. Địa phương này từ trên xuống dưới, chỉ sợ là đã bị bọn chúng kiểm tra cả ngàn lần rồi.”
Hồng Thái Long cười đáp: “Hắc hắc! Ngươi có điều không biết thôi. Coi như thông đạo bày ra ở ngay trước mắt, thì bọn chúng cũng không thể nhìn thấy được thông đạo. Đây là bí pháp riêng của Long tộc chúng ta, ngoại nhân há lại có thể dễ dàng ra vào.”
“Như vậy ngươi đã có điều nắm chắc, chờ sau khi làm xong chuyện ở đây. Rồi chúng ta hãy đi tìm xem.” Dược Thiên Sầu ngữ khí nhiều ít vẫn còn chút hoài nghi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – http://truyenfull.vn
….
Ngày hôm sau, cao thủ bên trong U Minh Thần Phủ đều tập trung đông đủ, cao thủ có tu vi Tiểu Thần thậm chí có đến hơn sáu mươi người, trong đó có bốn người tu vi Đại Thần, Vạn Thiên Ba nắm giữ tu vi cao thâm nhất. Chúng nhân nhất tề đến bái kiến sứ giả Long tộc, Dược Thiên Sầu cẩn thận quan sát, thầm nghĩ chẳng thể trách Phong Thần trượng lại nằm ở trong tay của Ô Phong.
Hàn huyên một phen xong, Dược Thiên Sầu mới biết, bên trong nơi này có thật nhiều người đã từng giao thủ với ma đạo, ở khoảng thời gian khi Ma giới chưa bị phong ấn. Cũng chính bởi vì sự hiện diện của bọn họ, mà lúc ấy ma đạo mới vô pháp thống nhất được tam giới, chẳng qua trong số này, không một ai có bản lĩnh là đối thủ của Tam Dạ Ma Quân mà thôi.
Chúng nhân hùng tâm vạn trượng, cùng nhau đến Minh giới trừ ma, nào ngờ vừa bước vào trong U Minh Thần Phủ thì phát hiện, địa phương này đã bị người ta phong ấn từ bên ngoài. Hay nói theo cách khác, thì mọi người đều bị phong ấn nhốt ở bên trong.
“Là ai có lá gan lớn như vậy, dám phong ấn U Minh Thần Phủ do Bàn Long đại thần khai mở ra đây chứ!” Vạn Thiên Ba gầm rít một tiếng, đám người xung quanh cũng sôi nổi mở miệng phụ họa.
Dược Thiên Sầu ngẫm nghĩ, Bàn Long đại thần tính là cái gì, chỉ sợ các ngươi còn chưa biết hiện giờ Ma Thần đang chính là Thần giới đệ nhất cao thủ! Ngay cả Ma giới do Thần giới đệ nhất cao thủ còn có người dám phong ấn, thì Bàn Long đại thần tính là cái gì đây chứ.
Bất quá, Dược Thiên Sầu tự nhiên sẽ không nói ra thân phận ngưu bức của Ma Thần ở Thần giới, chủ yếu là sợ hù dọa mọi người không dám phóng tay buông chân giúp mình trừ ma, cần phải biết rằng mấy người này một lòng muốn đi Thần giới, luôn luôn cho rằng Thần giới là địa phương tốt đẹp. Nếu như biết Ma Thần lợi hại, thì còn ai dám đắc tội với đám ma đạo nữa đây…..