Đứng ở một góc tối, bởi vì do Trịnh Thần Không và Đế hồn đỉnh đang tập trung vào tấm thạch bi khắc quyển thiên thư thứ năm Địa ngục đạo, thế nên không chú ý ở góc tối đó, có một đao nhân ảnh đang ẩn mình.
Có lẽ là trên người nam tử hắc y này mang theo một kiên pháp bảo ẩn giấu khí tức, nhờ vậy mà thoát khỏi thần thức của Trịnh Thần Không và Đế hồn đỉnh. Nam tử hắc y này vừa nãy tham ngộ thiên thư Địa ngục đạo thì nghe bên ngoài truyền vào những âm thanh gào thét thảm thiết của đám Bất tử oán linh. Có thể khiến cho Bất tử oán linh sợ hãi đến như vậy, hẳn nhân vật bên ngoài không những tu vi cao cường, mà thủ đoạn còn rất mạnh mẽ.
Mỗi quyển thiên thư, số lượng Tiên thiên cổ ngữ hơn một vạn từ, trong đó chứa đựng không biết bao nhiêu sự huyền diệu. Nam tử hắc y đã rất cố gắng ghi nhớ lại, thế nhưng bởi vì thời gian quá ngắn nên y chỉ ghi nhớ được một phần ba của thiên thư Địa ngục đạo. Sau đó thì lập tức trốn vào một góc, tế ra Ám dạ châu, nhất thời không bị Trịnh Thần Không và Đế hồn đỉnh phát hiện.
Đương nhiên đây cũng là một phần may mắn của nam tử hắc y này. Đế hồn đỉnh là bán thần khí hung danh từ thời thượng cổ, lại thức tỉnh được linh trí. Bởi vì đang hưng phấn khi tìm được thiên thư Địa ngục đạo nên không phát hiện được có người đang có mặt ở nơi này.
Ám dạ châu có nhiều cấp bậc khác nhau, có thể dùng để ẩn giấu đi khí tức của võ giả. Ám dạ châu trên tay nam tử hắc y kia có phẩm cấp Tôn cấp trung giai, thuộc loại cao cấp trong số Ám dạ châu. Tác dụng của Ám dạ châu cực kỳ hữu dụng, nên được giới võ giả rất ưa chuộng.
Chỉ là, Ám dạ châu này chỉ sử dụng được duy nhất một lần, và thời gian sử dụng khá ngắn, tùy vào Ám dạ châu thuộc phẩm cấp nào. Ám dạ châu của nam tử hắc y kia có thể giúp hắn ẩn dấu khí tức trong một canh giờ. Sau một canh giờ, Ám dạ châu mất đi tác dụng, chắc chắn hắn sẽ bại lộ thân phận.
Nam tử hắc y sau khi núp vào một góc tối, cách con đường đi vào khoảng chừng sáu mét. Bình thường, sáu mét đối với võ giả mà nói thì không khác gì một bước chân cả. Nhưng bây giờ, sáu mét này lại giống như sáu vạn dặm.
Cao thủ hiện diện ngay tại nơi này, đối với nam tử hắc y này cực kỳ nguy hiểm. Sơ suất một giây là mất mạng như chơi. Trong lòng thầm dự tính, chỉ cần người kia lơ là một khắc là lập tức trốn đi ngay. Thế nhưng, không biết trời xuôi quỷ khiến như thế nào, vừa thấy Trịnh Thần Không bước chân vào thì nam tử hắc y toàn thân cứng đờ lại.
Vài giây sau thì đôi mắt thoáng qua một đạo sát khí. Nếu như không phải cố áp chế thì có lẽ y đã bị phát hiện từ lâu rồi. Chắc hẳn, nam tử hắc y này đối với Trịnh Thần Không có mối hận thù nào đó, nên vừa nhìn thấy Trịnh Thần Khôn hắn mới có biểu cảm như vậy.
Khiến cho nam tử hắc y này kinh ngạc là, tu vi của Trịnh Thần Không đã đột phá Thần đế cảnh trung kỳ. Trên trán hắn lấm tấm mồ hôi lạnh, hiển nhiên đã sinh ra úy kị với Trịnh Thần Không. Song thủ nắm chặt lại, dường như trong lòng đang đặt ra một mục tiêu nào đó.
Áp chế lại suy nghĩ trong lòng, hiện tại không có nhiều thời gian, trước mắt cần phải nhanh chóng thoát khỏi chỗ này thật nhanh. Thiên thư Địa ngục đạo ở trước mặt, tuy rằng không ghi nhớ lại tất cả, nhưng được một phần ba cũng coi như một thành tựu rồi. Ẩn chứa trong mỗi quyển thiên thư là vô số điều huyền diệu, lĩnh ngộ được một chút đã là rất tốt rồi.
Cho dù đã ghi nhớ lại một phần ba, nhưng chưa chắn gì đã tìm hiểu được điều gì đang ẩn chứa trong đó. Dù sao thì mạng sống vẫn quan trọng. Nam tử hắc y quyết định đào tẩu khỏi đây. Hiện tại, Trịnh Thần Không đang đứng trước thạch bi, dường như đang chìm sâu vào suy tư. Đây chính là cơ hội để nam tử hắc y này bỏ trốn.
Nguyên lực trong đan điền vận chuyển, sau lưng đột nhiên xuất hiện một chiếc áo choàng lông chim. Đôi mắt hướng về phía con đường đào tẩu. Hít sâu một hơi, trong một giây, nam tử hắc y tốc độ cực nhanh, giống như một tia lôi điện, phá không bay về chỗ con đường đào tẩu.
Trịnh Thần Không ngay lập tức phát hiện, chính là lúc mà nam tử hắc y kia bại lộ thân thế. Chỉ thấy Trịnh Thần Không tâm tình nổi giận, quát lớn một tiếng:
– Kẻ nào?
Vừa quát, đồng thời tả thủ xuất ra một chưởng. Chưởng này nhìn tuy không lớn, thế nhưng lực lượng hủy diệt cực kỳ nghịch thiên, hư không trở nên vạn vẹo, sát khí ngập trời. Nam tử hắc y đã nhanh, nhưng tốc độ xuất ra chưởng ấn của Trịnh Thần Không lại còn nhanh hơn.
Chớp mắt chưởng lôi điện bay đến trước mặt nam tử hắc y. Dường như đã dự đoán trước được điều này, nam tử hắc y kia đồng thời cũng xuất ra một chưởng lôi điện. Chỉ là, khí thế chưởng ấn của nam tử hắc y này so với Trịnh Thần Không thì thua kém rất xa. Ầm một tiếng, đai sảnh rung động dữ dội, đất đá trên trần nhà rơi xuống.
Một âm thanh thảm thiết vang lên, đồng thời giữa hư không xuất hiện một ngụm máu màu đỏ tươi. Hiển nhiên là nam tử hắc y trong pha tranh phong với Trịnh Thần Không đã bị thụ thương. Nhưng không vì thế mà tốc độ của y suy giảm, chỉ thấy chiếc áo choàng lông chim màu đen sáng rực lên, trong không gian vang lên âm thanh lách tách của lôi điện.
Trịnh Thần Không trợn mắt, kinh ngạc thốt:
– Tật vũ lôi thần y. Hỗn đản, ngươi là ai?
Chiếc áo choàng lông chim màu đen mà nam tử hắc y kia khoắc trên người, không ngờ lại là Tật vũ lôi thần y. Tật vũ lôi thần y là một kiện pháp bảo Tôn cấp cao giai, cực kỳ nổi tiếng mà người nào cũng thèm muốn. Kiện pháp bảo này thuộc loại tốc độ, được chế tạo từ lông vũ của Tử vũ thiểm điện ưng.
Pháp bảo được chế tạo nên từ tài liệu của yêu thú phi cầm, đa số đều tăng tốc độ cho võ giả. Trong số đó, Tật vũ lôi thần y đứng trong số những pháp bảo tăng tốc độ hàng đầu. Thật không ngờ là nam tử hắc y kia lại sở hữu kiện pháp bảo quý giá này.
Trịnh Thần Không tâm tính cao ngạo, há có thể để cho nam tử hắc y kia chạy thoát. Lập tức Trịnh Thần Không mở ra Xích sắc chân nguyên vũ, nhún người một cái, đuổi theo sau lưng nam tử hắc y kia.
Trịnh Thần Không đột phá Thần đế cảnh trung kỳ, tốc độ tăng lên không chỉ là gấp ba lần. Còn nam tử hắc y kia, tu vi chỉ là Thần vương cảnh hậu kỳ, so với Trịnh Thần Không kém hơn hai cấp, nhưng bởi vì nhờ có Tật vũ lôi thần y nên tốc độ không hề thua kém Trịnh Thần Không, thậm chí có phần nhỉnh hơn.
Khoảng cách cứ liên tục bị kéo giãn, chẳng mấy chốc đã cách nhau gần một ngàn trượng. Trịnh Thần Không vốn tự cho mình là thiên kiêu chi tử, luôn coi thường thiên hạ chúng sinh, há có thể chịu thua nam tử hắc y kia được.
– Đế hồn đỉnh, mau giúp ta thu phục tên hỗn đản kia. Điều kiện thế nào, sau này sẽ tính.
Trịnh Thần Không sắc mặt giận giữ, ý tứ sắc như kiếm nói.
– Được. Tiểu tử kia đến trước chúng ta, hẳn đã biết sự tồn tại của thiên thư, tuyệt đối không thể để hắn toàn mạng mà rời khỏi đây.
Đế hồn đỉnh lạnh giọng nói. Thiên thư tuyệt không thể bị tiết lộ, cả hai người Trịnh Thần Không và Đế hồn đỉnh đều cho là như vậy. Thế nên, Đế hồn đỉnh không chần chừ mà chấp thuận ngay. Chỉ thấy Trịnh Thần Không giơ tay về phía trước, chiếc nhẫn đầu lâu màu đen lóe lên hắc quang.
Trong chớp mắt hóa thành một đạo kiếm quang màu đen, phá không bay tới chỗ nam tử hắc y. Đồng thời, Đế hồn đỉnh kích hoạt không gian lĩnh vực trong phạm vi ngàn trượng, khiến cho nam tử hắc y kia dù có Tật vũ lôi thần y cũng không thể tiến xa hơn được nữa.
Nam tử hắc y kia cảm giác được nguy cơ trí mạng, lập tức chuyển người, vận chuyển nguyên lực, song thủ kết ấn. Chỉ thấy trong chớp mắt, phía trước người nam tử hắc y xuất hiện một chiếc khiêng. Chiếc khiêng này phẩm cấp thuộc Tôn cấp sơ giai. Thế nhưng, trước lực lượng hủy diệt mạnh mẽ của đạo hắc kiếm mà Đế hồn đỉnh bắn ra, giống như một miếng đậu hũ vậy, lập tức bị phá nát thành tro bụi.
Nam tử hắc y sắc mặt biến đổi, thế nhưng bởi vì quá nhanh, y không thể nào phòng thủ được nữa. Đạo hắc kiếm đâm xuyên qua người hắn, chỉ nghe hắn hét lên một tiếng đau đớn, giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi, sau đó giống như một con điêu bị gãy cánh, rớt xuống mặt đất bên dưới.
Lúc này thì Trịnh Thần Không cũng vừa đến nơi, đứng phía trên cao, phong thái kiêu ngạo của bậc đế vương, mái tóc cùng tử dụ long bào bay phất phơ trong gió, làm tăng lên phẩm chất bất phàm của Trịnh Thần Không. Đôi mắt đầy kiêu ngạo, đồng thời thoáng qua một nét giận dữ, nhìn xuống bên dưới, nơi mà nam tử hắc y đang nằm, lạnh lùng nói:
– Tiểu tử, nói cho bổn thái tử biết, ngươi là kẻ nào nào, thuộc thế lực nào, vì sao có thể đến được đây trước cả bổn thái tử?