Đại La Thiên Tôn

Quyển 3 - Chương 138: Kích lưu ám dũng (Trung)


– Trịnh Thần Không đột phá Thần đế cảnh rồi sao?

Tinh Hồn mày kiếm cau lại, hỏi. Quỉ mị Tà Phong gật đầu, lại nói tiếp:

– Không chỉ đột phá Thần đế cảnh, mà còn là Thần đế cảnh trung kỳ.

Tốc độ tu luyện của Trịnh Thần Không tuy rằng không bì được so với Tinh Hồn, thế nhưng tốc độ như vậy cũng gọi là rất nhanh rồi. Quả nhiên là tuyệt thế thiên tài ngàn năm có một. Tinh Hồn là thiên tài vượt cấp khiêu chiến, sau khi đột phá Độ kiếp kỳ thập nhị trọng đã có thể đối chiến với đại cường giả Thần đế cảnh hậu kỳ cực hạn, bây giờ lại có thêm Thủy chi bổn nguyên, giúp cho hắn tranh phong được với cả đại cường giả Thần hoàng cảnh sơ kỳ.

Nhưng không chỉ có Tinh Hồn là thiên tài vượt cấp khiêu chiến, tuy rằng không thể so được, nhưng Trịnh Thần Không kỳ tài ngút trời, cũng là một trong những thiên tài vượt cấp khiêu chiến. Với tu vi Thần đế cảnh trung kỳ, Trịnh Thần Không hiện tại có thể khiêu chiến với đại cường giả Thần hoàng sơ kỳ. Nếu đem so sánh thì thực lực cả hai ngang với nhau.

Sở dĩ quỷ mị Tà Phong cho rằng Trịnh Thần Không mạnh hơn Tinh Hồn một bậc là bởi vì Trịnh Thần Không có sự trợ giúp đến từ Đế hồn đỉnh, kiện bán thần khí trong truyền thuyết vừa mới thức tỉnh. Chỉ là, trước đây Tinh Hồn đã từng chiến thắng cả một yêu thú cấp Đại yêu chủ, chính là Tam nhãn thôn thiên sư. Đương nhiên đó là nhờ Tinh Hồn và Cơ Dung hợp nhất với nhau.

Hiện tại không có Cơ Dung đi cùng, nếu như Tinh Hồn và Trịnh Thần Không gặp nhau, chắc chắn Trịnh Thần Không sẽ chiếm thế thượng phong. Nhưng nếu muốn đánh bại Tinh Hồn thì hoàn toàn không có khả năng, trừ phi đích thân Đế hồn đỉnh xuất thủ.

Bỗng trong đầu lóe lên một tia linh quang, Tinh Hồn liền hỏi:

– Tà Phong, cái Đế hồn đỉnh mà ngươi nói là gì?

Quỷ mị Tà Phong giọng cười gian xảo vang lên. Kiều An đôi mắt bất ngờ nhìn Tinh Hồn. Lão đối với quỷ mị Tà Phong cực kỳ tôn sùng, và còn có sợ hãi nữa, bởi vì lão biết được, có thể chưởng quản Địa ngục tháp thần bí khó lường này, thực lực của Kiều An chắc chắn rất cao cường. Thậm chí còn có thể là cường giả đỉnh phong tồn tại trong truyền thuyết, đứng đầu chư thần, chính là Chủ thần cảnh. Thật không ngờ Tinh Hồn đứng trước cường giả đứng đầu chư thần lại bình tĩnh như vậy, hoàn toàn không có một nét sợ hãi. Còn quỷ mị Tà Phong, đương nhiên không để ý đến biểu cảm của lão giả Kiều An, ánh mắt đầy thú vị, nói:

– Đế hồn đỉnh là pháp bảo cấp Bán thần, chính là thần binh tồn tại ở thời kỳ thượng cổ. Nghe nói, Đế hồn đỉnh được tộc người lùn sống ở Đông hải, dùng vô số thời gian, tài liệu mà luyện thành. Lực lượng phòng ngự của Đế hồn đỉnh cực kỳ mạnh mẽ, nếu không phải là thần khí trong truyền thuyết ra thì không có bất kỳ pháp bảo nào có thể phá vỡ lớp phòng ngự của Đế hồn đỉnh cả.

Trừ thần binh chân chính trong truyền thuyết ra thì cho dù là Bán thần binh cũng hệ công kích cũng không thể làm suy chuyển được lớp phòng ngự của Đế hồn đỉnh. Như vậy có nghĩa là, sở hữu Đế hồn đỉnh không khác gì có được bất tử chi thân sao? Đây cũng quá mức nghịch thiên rồi.

Từ khi biết được Trịnh Thần Không cũng đang tham gia Tử vong chi địa, Tinh Hồn đã có ý định muốn giết chết hắn. Nhưng bây giờ, Trịnh Thần Không lại có được bất tử chi thân, xem ra mục đích của Tinh Hồn không thể hoàn thành rồi. Đương nhiên, chuyện Tinh Hồn muốn giết chết Trịnh Thần Không thì chỉ có mình hắn biết, quỷ mị Tà Phong cũng chỉ lờ mờ đoán thôi.

Song thủ Tinh Hồn siết chặt lại, trong lòng thầm nói: “Ngươi có bán thần khí trên người, thì ta cũng đang mang theo thần khí. Tuy rằng không giết được ngươi, nhưng khiến ngươi thành đầu heo thì cũng không phải là chuyện khó. Trịnh Thần Không, tốt nhất là ngươi cầu trời đừng để ta gặp mặt ngươi!”

Chỉ thấy gương mặt bỗng nở nụ cười lạnh:

– Bán thần khí Đế hồn đỉnh sao? Tốt lắm, quả nhiên là đối thủ của ta.

Sau đó, Tinh Hồn đa tạ quỷ mị Tà Phong một tiếng. Dù sao thì quỷ mị Tà Phong đã nói cho hắn biết một việc cực kỳ quan trọng, thế nên trong lòng cũng sinh ra một tia hảo cảm với y. Đã xong xuôi, Tinh Hồn liền quyết định tiến lên tầng thứ tư Luyện kim ngục thì bỗng lão giả Kiều An giọng khàn khàn lên tiếng:

– Tà Phong tiền bối, không biết có thể để cho lão hủ đi theo vị công tử này được không?

Quỷ mị Tà Phong luận tu vi và tuổi tác đều lớn hơn Kiều An, thế nên gọi hai chữ tiền bối cũng là điều dễ hiểu. Lại nhớ trước đây, khi quỷ mị Tà Phong cứu Kiều An một mạng ở Hắc thủy trạch, sau đó đã tạo một cấm chế trên người lão, khiến cho lão không thể tiến vào những tầng tiếp theo. Cả đời chỉ có thể trông coi Truyền tống trận, không được ra bên ngoài.

Bởi vì nội tâm lão sinh ra một cảm giác ngưỡng mộ đối với Tinh Hồn, một lí do khác là trên người Tinh Hồn có rất nhiều bí mật khiến cho lão nảy sinh hứng thú. Thế nên mới cầu xin quỷ mị Tà Phong cởi bỏ cấm chế trên người lão để lão có thẻ đi theo Tinh Hồn.

– Cũng được, nhưng mà phải xem hắn có đồng ý hay không đã.

Trước giờ quỷ mị Tà Phong chưa từng để ý điều này. Hắn từ rất lâu rồi đã trở thành người chưởng quản Địa ngục tháp, không biết đã cứu bao nhiêu sinh mạng. Đương nhiên, cái giá phải trả cho việc quỷ mị Tà Phong đã cứu bọn họ chính là cả đời trông coi Truyền tống trận.

Cũng có một số trường hợp, kẻ canh giữ Địa ngục tháp muốn đi theo người đang tham gia bí cảnh. Và hầu như, toàn bộ bọn họ đều chết cả. Sống chết của bọn họ, quỷ mị Tà Phong chưa từng quan tâm tới. Chết kẻ này thì chỉ việc thay kẻ khác lên là được.

Còn Tinh Hồn, nghe Kiều An có ý muốn đi theo hắn thì trong lòng liền hiện lên những ý nghĩ. Việc này, đương nhiên không phải là không tốt. Tinh Hồn hiện tại rất thiếu lực lượng, hắn định sau khi hoàn thành xong mọi chuyện sẽ trở về lại Lang gia thành chiêu mộ võ giả, tăng cường thực lực. Tất cả đều để chuẩn bị cho đại kế hoạch của Tinh Hồn.

Chỉ là, những người đi theo Tinh Hồn tính đến bây giờ, nếu như không phải là tự nguyên đi theo hắn, thì cũng là bị gieo vào linh hồn chi hải, hoàn toàn phục tùng hắn. Còn về Kiều An thì hắn không biết phải xử lí như thế nào. Lão ta là một kẻ cơ hội, là một lão hồ ly, trong đầu lão suy nghĩ gì, Tinh Hồn hoàn toàn không biết.

Suy nghĩ một lúc, Tinh Hồn mới nói:

– Đi theo ta cũng không phải là không được. Nhưng mà, muốn theo ta thì phải trở thành thuộc hạ của ta. Lựa chọn như thế nào là tùy ở ngươi.

Kiều An trong lòng giật mình. Lão thật không ngờ Tinh Hồn lại thẳng thừng như vậy. Được một yêu tu cấp Đại yêu chủ cùng song hành, đây đã là một việc rất có lợi rồi, không phải ai cũng được cái diễm phúc này. Thế nhưng một tên thiếu niên chưa đầy mười tám tuổi từ chối khéo. Một là tiếp tục ở lại đây, còn hai là… trở thành thuộc hạ của hắn.

Một cường giả Đại yêu chủ lại trở thành thuộc hạ của một tên nhỏ nhỏ Thần đế cảnh sơ kỳ, mà yêu thú vốn trời sinh cao ngạo, làm sao có thể chấp nhận được. Nhất thời Kiều An không biết phải lựa chọn như thế nào.

Tinh Hồn thì đương nhiên không gấp, nếu Kiều An đồng ý thì là một chuyện tốt, còn không được cũng không sao. Nhưng mà, Tinh Hồn trong lòng lại nắm chắc rằng, Kiều An nhất định sẽ đồng ý đi theo hắn. Bởi vì, không có ai cam tâm cả đời chịu trói buộc ở cái nơi khỉ ho cò gáy này cả.

Suy nghĩ một lúc, cuối cùng Kiều An cũng đưa ra quyết định của mình. Lão nói:

– Làm thuộc hạ của ngươi cũng được, nhưng mà chủ nhân của lão phu tuyệt đối phải hơn người. Nếu ngươi trong vòng mười năm đột phá Thần hoàng cảnh, lão phu nguyện sẽ theo ngươi cả đời. Nhưng còn ngươi không làm được, lão phu chỉ có thể làm thuộc hạ của ngươi mười năm. Sau đó cả hai đường ai nấy đi. Như thế nào?

– Vốn dĩ ngươi không có quyền đặt điều kiện với ta. Nhưng mà để ngươi tâm phục khẩu phục cũng không phải là không thể. Được, ta đồng ý với ngươi chuyện này.

Tinh Hồn trên gương mặt anh tuấn nở một nụ cười nhạt. Hiện tại, thực lực chân chính của Tinh Hồn đã có thể tranh phong với cường giả Thần hoàng cảnh. Còn về mặt tu vi, với thiên phú của mình, Tinh Hồn tự tin mình nhất định có thể làm được. Và đây cũng là mục tiêu của hắn, nếu không có điều kiện của Kiều An thì Tinh Hồn cũng tự đề ra với chính bản thân.

Tinh Hồn đã đồng ý, quỷ mị Tà Phong liền xuất thủ giải trừ cấm chế cho Kiều An.

– Được rồi, tiến lên tầng tiếp theo thôi.

Tinh Hồn, Tàng Tử Đan, Thiên tuyết miêu và Kiều An bốn người tạm biệt quỷ mị Tà Phong, sau đó cùng nhau đi vào Truyền tống trận. Chỉ thấy Truyền tống trận kim quang lóe lên, từng dòng tiên thiên cổ ngữ từ dưới chân bay lên, bao phủ lấy thân thể bốn người. Trong giây lát đều không thấy đâu nữa. Bốn người Tinh Hồn đã thành công tiến vào tầng thứ tư Luyện kim ngục.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.