Quản Trọng Vũ khóe mắt co rúm thoáng một phát, hừ lạnh một tiếng, tựa hồ đột nhiên nhớ ra gì đó, lập tức thần sắc lại trở nên thập phần sùng kính:
– Ánh sáng chói lọi của Đệ Nhất Công Tử áp đảo Nhật Nguyệt, Huyền Thiên, chờ ngươi nhìn thấy Đệ Nhất Công Tử, ngươi nhất định sẽ tự mình hổ thẹn! Text được lấy tại Truyện FULL
Huyền Thiên cũng không tranh chấp với Quản Trọng Vũ, nhàn nhạt cười cười, lơ đễnh, cáo từ rời đi.
Trận pháp bên ngoài di tích Vạn Hóa chưa bị phá vỡ, chúng cường giả Bắc Thần Các tới quá trễ, nhưng thực sự muốn mình tiến vào trong di tích Vạn Hóa trước nên sáu vị cường giả Thiên giai đến đây rất nhanh liền vùi đầu vào trong đại quân phá giải trận pháp
Huyền Thiên trở lại bên người Túy Kiếm Ông và Tiêu Lão, có chút kinh ngạc hỏi Túy Kiếm Ông:
– Tiền bối vì sao không phá giải trận pháp, nếu bị người khác vượt lên trước, chẳng phải sẽ mất đi tiên cơ sao.
Siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh ngoại trừ Túy Kiếm Ông, toàn bộ đều đang phá giải trận pháp bên ngoài di tích Vạn Hóa, bất kể là vừa đuổi tới hay là tới trước đó, mà ngay cả Vạn Sĩ Độc Hành và Bá Công Tử sau khi trở lại chỗ chúng cường giả Bá Kiếm Môn thf cũng tiếp tục phá giải trận pháp.
Túy Kiếm Ông ánh mắt vẩn đục, lại uống một ngụm rượu, lúc này mới rì rì nói:
– Trận pháp bên ngoài là một chỉnh thể, một phương phá trận, thập phương trận khai mở, không cần sốt ruột.
Ba người đứng chung một chỗ, tiếng nói lại cố ý khống chế trong phạm vi nhất định, ngoại nhân căn bản không nghe được bọn hắn nói gì..
– Thì ra là thế, tầm mắt tiền bối thực là không như bình thường!
Huyền Thiên thần sắc hiểu ra, sợ hãi thán phục một tiếng.
Ngay cả nhân vật cái thế như Vạn Sĩ Độc Hành cũng không thể nhìn ra, tất cả cường giả Thiên giai đến đây toàn bộ đều nắm chặt thời gian phá trận, muốn tiến vào di tích Vạn Hóa trước một bước, lại chỉ có một mình Túy Kiếm Ông nhìn ra trận pháp bên ngoài di tích Vạn Hóa là một phương phá trận, tất cả trận pháp đều sẽ phá vỡ, phần ánh mắt này khiến Huyền Thiên không thể không sợ hãi than.
Nếu đã là một phương phá trận, thập phương trận mở thì ba người Huyền Thiên, Túy Kiếm Ông, Tiêu Lão tự nhiên cũng thập phần bình tĩnh mà đứng bên ngoài di tích Vạn Hóa, chờ đợi thời khắc phá trận đến.
Nhân cơ hội này, Huyền Thiên cẩn thận quan sát bố cục di tích Vạn Hóa một lần.
Di tích Vạn Hóa do rất nhiều khu kiến trúc liền cùng một chỗ tạo thành, có hình tròn, đường kính dài nhất có hơn mười dặm, chỗ gần nhất cũng có chừng mười dặm. Trong đó có một tòa cung điện, thập phần cực lớn, ở ngay chính giữa. Dài rộng đều quá ngàn trượng, cơ hồ tương đương với một tòa tiểu thành, tứ phương đều mở ra đại môn đi vào, đúng là Vạn Hóa Hoàng Cung.
Một tòa cung điện cự đại như thế, quy mô của nó hùng vĩ còn hơn xa Thượng Cổ Lôi Cung, có thể nghĩ lúc còn Vạn Hóa Vương, Vạn Hóa Hoàng Cung cường thịnh đến bực nào.
Thượng Cổ Lôi Vương tuy rằng cũng là Vương Giả, nhưng thời đại Thượng Cổ Vương Giả đều xuất, thiên hạ cũng không phải chỉ có mình Lôi Vương là Vương Giả vô thượng, mà thời đại sau Thượng Cổ, Vương Giả vô thượng chỉ có một mình Vạn Hóa Vương, vô địch thiên hạ, Thần Châu cùng tôn vinh, uy chấn tứ hải, bát phương đều thần phục. Nhất thống Thần Châu gần 200 năm, cung điện so với cung điện Vương Giả thời đại Thượng Cổ càng thêm hùng vĩ bao la.
Bốn phía Vạn Hóa Hoàng Cung đều là cung điện không ngớt không dứt, xem xét tinh tế thì những cung điện này vây quanh ” Vạn Hóa Hoàng Cung, phân bố được thập phần đều đều, chằng chịt hấp dẫn, tạo thành vòng tròn vây quanh Vạn Hóa Hoàng Cung, tầng tầng lớp lớp, tổng cộng có cửu trọng.
Từ bất từ một hướng nào tiến vào di tích Vạn Hóa đều cần phải đi qua cửu trọng cung điện, sau đó bước vào đệ thập trọng, tề tụ ở Vạn Hóa Hoàng Cung.
Chín chính là đại biểu Thiên Địa cực số, chí cao Vô Thượng, Vạn Hóa Hoàng Cung lại làm ra thập trọng, có thể thấy Vạn Hóa Vương năm đó cũng là một nhân vật tuyệt thế tâm cao khí ngạo, Vương Giả vô thượng cũng không phải là cảnh giới hắn thỏa mãn, hắn còn muốn nghịch thiên, đạp vào võ đạo chi lộ càng xa hơn .
Theo thời gian dần qua, thế lực đến đây cũng ngày càng nhiều, Trung Vực, Đông Vực, Tây Vực, đều có thế lực lớn đến đây, thậm chí, còn có thế lực thượng phẩm của Nam Vực mượn nhờ cổ trận hoành độ hư không tới nữa.
Trận pháp bên ngoài di tích Vạn Hóa tuy rằng cao thâm, hơn nữa hết sức lợi hại, nhưng thời gian tồn tại quá lâu, thời đại của Vạn Hóa Vương đã qua hơn chín nghìn năm, hơn nữa, số lượng cường giả Thiên giai phá trận quá nhiều, trận pháp cổ xưa cuối cùng cũng không thể ngăn cản nổi nữa.
Cường giả Thiên giai của Bá Kiếm Môn có nhân số nhiều nhất, thời gian phá trận sớm nhất, người thứ nhất đã phá vỡ trận pháp bên ngoài di tích Vạn Hóa, đi tới phía trước bên ngoài cung điện đệ nhất trọng.
Tất cả cường giả Bá Kiếm Môn đều lớn tiếng quát lên … Người đầu tiên phá trận đưa nhóm đầu tiên tiến vào trong di tích, đoạt được tiên cơ, so với người khác càng có tỷ lệ, đạt được truyền thừa hoặc là bảo vật còn sót lại của Vạn Hóa Vương hơn.
Bất quá âm thanh của chúng cường giả Bá Kiếm Môn còn chưa rơi xuống, thành viên cũng chưa hoàn toàn tiến vào trong di tích Vạn Hóa thì trận pháp bên ngoài di tích Vạn Hóa đã như thảo mầm bị gió thổi qua, rất nhanh sụp đổ, toàn bộ trận pháp bên ngoài hoàn toàn hỏng mất, từ bất kỳ hướng nào cũng có thể tiến vào trong cung điện đệ nhất trọng.
Trận pháp bên trong di tích Vạn Hóa chưa phá, không ai có thể từ trên không trực tiếp tiến vào trong, chỉ có thông qua cửu trọng cung điện, từng bước một tiến vào trong Vạn Hóa Hoàng Cung thôi.
Trận pháp bên trong so với bên ngoài càng thêm chắc chắn, nếu phá trận thì không có mười ngày nửa tháng không cách nào đi thông được, không có phương thế lực nào nguyện ý chờ mười ngày nửa tháng phá trận, như vậy thế lực khác sớm đã tiến vào trong di tích, quét sạch toàn bộ bảo vật. Cho nên, toàn bộ đều xông vào bên ngoài cung điện đệ nhất trong.
Di tích Vạn Hóa phạm vi hơn mười dặm, bên ngoài cung điện đệ nhất trọng vô cùng rộng lớn, nhiều vô số kể, tuy rằng thế lực lớn đến đây cũng có vài chục trên trăm, nhưng đối với cung điện đệ nhất trọng mà nói, số lượng hoàn toàn không có ý nghĩa, sẽ không phát sinh chuyện hai phe thế lực cùng tranh giành một cái cửa vào. Bất quá, đợi đến khi cách Vạn Hóa Hoàng Cung càng ngày càng gần, cung điện mỗi một trọng sẽ càng ngày càng ít, đến lúc đó thế lực bất đồng gặp nhau là chuyện không thể tránh khỏi.
Sau khi Bá Kiếm Môn phá vỡ trận pháp toàn bộ trận pháp bên ngoài vậy mà lại hoàn toàn sụp đổ, kết quả vượt quá dự đoán của chúng cường giả Bắc Thần Các, nhưng lại khiến cho bọn họ thập phần vui mừng, như vậy Bá Kiếm Môn cũng sẽ không chiếm được tiên cơ.
Chúng cường giả Bắc Thần Các dưới sự dẫn dắt của thái thượng trưởng lão Mục Hư Bạch lập tức xông vào cửa cung điện gần nhất.
– Y… ! Thiếu đi một người.
Khi sắp đi vào di tích Vạn Hóa thì một vị thái thượng trưởng lão Thiên giai cảnh nhị trọng đột nhiên kinh hô.