Edit Lão Bảo – Hội fan ĐCT
Ba cột sáng màu vang có Kim Long vờn quanh phóng lên tận trời, chiếu rọi trăm dặm, các phương cường giả đều đờ đẫn nhìn vào ba cột sáng, ánh mắt mờ mịt chấn động.
Kim Long đệ tử rất là hiếm có, bọn hắn đã tự mình kiểm nghiệm qua, cho nên hiểu rất rõ mỗi một Kim Long đệ tử đều đại biểu cho loại thân phận gì, đây là chân chính thiên chi kiêu tử, thậm chí nếu không đặt tại trong Thượng Cổ Thiên Cung thì với danh xưng này, từng người có thể xưng bá trong một thế lực siêu cấp tại Thiên La đại lục, đều có thể tồn tại kiêu ngạo.
Mà nhìn khắp Thiên La đại lục hiện tại, đoán chừng, cũng chỉ có bài danh trước bốn trong Cường Giả Bảng, mới có thể có tư cách trở thành Kim Long đệ tử, nhưng tình cảnh trước mắt, lại là khó có thể tin, trước mắt ba người đang cầm 3 tấm lệnh bài Kim Long đệ tử đều xa lạ như thế.
“Ba người bọn họ đều là Kim Long đệ tử?” không gian xung quanh yên tĩnh một lát sau, rốt cục cũng bạo phát ra vô số âm thanh kinh hãi.
“Không thể nào? Kim Long đệ tử đâu thể dễ dàng đạt được như vậy? Chắc chắn là bọn ngừoi này đã giở trò gì?”
“Ha ha nếu như dễ đạt được lệnh bài như thế thì việc trèo lên Long Môn để đạt được lệnh bài sẽ đâu có khó và Kim Long đệ tử cũng đâu khó xuất hiện.”
“Ba người này, tuyệt đối không đơn giản.”
” “
Rất nhiều thanh âm bàn luận xôn xao, có người chê bai, có kẻ đố kị, người thì hâm mộ, kẻ thì nói ra, không thiếu ngữ điệu nghi ngờ, chẳng qua mọi người ở đây đều đã trải qua thử thách tại Long Môn, cho nên biết được sự cường đại trong đó, muốn tìm ra sơ hở trong đó, không phải là sự tình đơn giản.
Giữa thiên địa tiếng ồn xôn xao, những cường giả bên trong nhân mã Đại Hạ hoàng triều cũng trợn mắt hốc mồm, sắc mặt Hạ Hoằng trắng bệch, sau một hồi lâu, mới hướng về phía Mục Trần gầm nhẹ nói: “Với khả năng của ngươi? cũng có thể trở thành Kim Long đệ tử?!”
Thời điểm giao thủ cùng Mục Trần trước kia, Mục Trần chỉ là nửa bước Cửu phẩm, coi như hắn có chiến lực phi phàm, cũng chỉ tương đương với Cửu phẩm đỉnh phong mà thôi, nhưng muốn có được lệnh bài Kim Long đệ tử. Tối thiểu đều phải Cửu phẩm viên mãn, đồng thời vẫn phải có rất nhiều át chủ bài, mới có thể lấy được lệnh bài đến tay .
Khí thế ương ngạnh của những cường giả thuộc phe Đại Hạ hoàng triều sớm đã tiêu tán, đối mặt với đội hình ba vị Kim Long đệ tử, coi như bọn hắn người đông thế mạnh, cũng là không có chút phần thắng nào.
“Im miệng!”
Hạ Vũ hung hăng nhìn chằm chằm vào Hạ Hoằng một cái, sau đó hắn quay đầu nhìn Tiêu Tiêu cùng Lâm Tĩnh lúc này hắn cũng bắt đầu phát giác được một loại cảm giác nguy hiểm.
Còn có gia hoả kia mặc dù nhìn qua chỉ là mới vào Cửu phẩm, nhưng ở vào trực giác bén nhạy, Hạ Vũ có thể cảm giác được, gia hỏa này, chỉ sợ cũng là ẩn tàng thực lực rất sâu.
Lần này hắn thật đã đá trúng thiết bản.
Khuôn mặt Hạ Vũ có chút kéo ra, trong lòng hối hận, hắn hối hận vì sao lúc ấy tại trong không gian thông đạo gặp phải Mục Trần lúc, hắn không tự mình xuất thủ. Như vậy, rất có thể sẽ đem giết được Mục Trần ở trong đó.
Mà trước mắt, Mục Trần lại không biết từ chỗ nào tìm được hai nữ tử thần bí giúp đỡ, đối mặt với đội hình này của đối phương, e là hiện tại cho dù chân chính khai chiến, hắn sẽ chiếm không được bao nhiêu phần thắng.
Ba đạo cột sáng Kim Long, cuối cùng từ từ tiêu tán, ba người Mục Trần đem Kim long lệnh bài thu hồi, sau đó nhìn về phía bọn người Hạ Vũ, nói: “Hiện tại, còn cần chúng ta đem bảo bối giao ra không?”
Ánh mắt Hạ Vũ có chút âm trầm, chợt ánh mắt lóe lên, hướng về phía Tiêu Tiêu, Lâm Tĩnh ôn hòa cười một tiếng.: “Hai vị cô nương, không biết từ đâu mà đến? Trước đây tựa hồ cũng chưa từng nhìn thấy qua trên Thiên La đại lục? Tại hạ Hạ Vũ, Đại Hạ hoàng triều Thái tử, chuyện hôm nay, ta Đại Hạ hoàng triều cùng Mục Trần có ân oán, nếu hai vị có thể đứng ngoài quan sát. Đại Hạ hoàng triều ta tất có hậu lễ.”
Tuy nói Mục Trần cũng là Kim Long đệ tử , đồng dạng để cho người ta kiêng kị, nhưng nếu như có thể khiến cho hai cái này nữ tử thần bí này khoanh tay đứng nhìn, Hạ Vũ vẫn có lòng tin thu thập được Mục Trần, dù sao, hắn cũng là Kim Long đệ tử, hắn cũng không cho rằng Mục Trần mạnh hơn hắn.
Mà đối với loại hạ sách này của Hạ Vũ, Mục Trần thì cũng không ngăn cản, ngược lại cười híp mắt nhìn qua Hạ Vũ, bởi vì hắn cũng không cho rằng, một Đại Hạ hoàng triều, có thể khiến cho hai vị Đại tiểu thư có bối cảnh đáng sợ này động lòng.
Đúng như sở liệu của Mục Trần, Tiêu Tiêu chỉ lãnh đạm nhìn Hạ Vũ một cái, sau đó liếc nhìn chỗ khác, một bộ dáng lười biếng như không muốn để ý tới.
Ngược lại Lâm Tĩnh dường như nhớ ra cái gì đó, từ trong tay áo móc ra một cuốn sách vàng, giương lên, nói: “Nguyên lai ngươi chính là Đại Hạ hoàng triều Thái tử, vậy thì thật là tốt, chút thời gian trước hoàng đệ ngươi đánh cược thua một trăm triệu Chí Tôn Linh Dịch cho ta, hắn nói một mực tìm Đại Hạ hoàng triều các ngươi mà lấy.”
Mặt Hạ Hoằng xanh ngắt khi nghe lời nói từ Lâm Tĩnh.
Khóe miệng Hạ Vũ đột nhiên co giật, sắc mặt hắn cực kỳ khó coi nhìn Hạ Hoằng, một trăm triệu Chí Tôn Linh Dịch? Cái này là muốn đem toàn bộ quốc khố của Đại Hạ hoàng triều lấy đi bảy tám phần, đừng nói là hắn, ngay cả phụ hoàng của hắn cũng không dám tự ý lấy ra số lượng như vậy.
“Sao? Đại Hạ hoàng triều các ngươi muốn quỵt nợ?” Lâm Tĩnh vừa thấy được sắc mặt hắn, ngay lập tức khuôn mặt liền khó coi nói ra.
Hạ Vũ hít sâu một hơi, thản nhiên nói: “Số lượng này quá lớn, ta không làm chủ được, đến lúc đó cô nương có thể trực tiếp cầm tờ giao ước đến gặp phụ hoàng ta mà lấy.”
Hắn đương nhiên sẽ không trả nợ, đến lúc đó nếu như Lâm Tĩnh thật dám ở trước mặt phụ hoàng hắn đưa ra cái phiếu nợ này, chỉ sợ kết quả duy nhất chính là bị giết người bịt miệng, ha ha, những năm gần đây, người muốn doạ dẫm Đại Hạ hoàng triều bọn hắn thật không nhiều.
Lâm Tĩnh nghe vậy, thản nhiên nói: “Đã như vậy, đến lúc đó ta tìm vị Hạ Hoàng của Đại Hạ hoàng triều các ngươi đòi nợ vậy.”
Khóe miệng Hạ Vũ cùng Hạ Hoằng giật một cái, nhìn về Lâm Tĩnh ánh mắt giống như nhìn tới một tên ngu xuẩn.
Bất quá, khi bọn hắn cũng cảm thấy được ánh mắt của Mục Trần cùng Cửu U nhìn bọn hắn bằng cái nhìn tương tự, lúc này bọn hắn cũng khẽ giật mình, trong lúc mơ hồ, có chút cảm giác không thích hợp.
Mục Trần cũng không hứng thú nói rõ với hắn, dù sao đến thời điểm đó bọn hắn sẽ biết được thân phận Lâm Tĩnh lúc đó hẳn là sẽ lý giải ánh mắt của bọn hắn đến tột cùng có bao nhiêu ngu xuẩn, những này ngu xuẩn, bọn hắn nghỉ rằng không có người dám đến Đại Hạ hoàng triều đòi nợ hay sao?
Đường đường là phiếu nợ của con gái Võ Tổ ngươi cũng dám không trả, đến lúc đó Đại tiểu thư tùy tiện từ bên trong Võ Cảnh gọi ra một vị trưởng bối, chỉ sợ cũng đã san bằng cả cái Đại Hạ hoàng triều này.
“Hạ huynh nếu như không có gì nói nữa, bọn ta xin cáo từ?” Mục Trần hướng về phía Hạ Vũ mỉm cười, nói.
Hắn cũng không muốn cùng bọn người Hạ Vũ động thủ, nhân số đối phương cũng không ít, một khi động thủ, sợ cũng phải tiêu hao thời gian không ngắn, mà trước mắt quan trọng nhất, vẫn là đi đến vị trí của Thiên Trì, tiếp nhận Thiên Trì tẩy lễ, về phần Hạ Vũ, sẽ có rất nhiều cơ hội thu thập hắn.
Hạ Vũ nhìn Mục Trần mỉm cười, nắm đấm không nhịn được nắm chặt, trong lòng tràn đầy lửa giận, nguyên bản Mục Trần chỉ như một con kiến mà hắn có thể một tay bóp chết, mà hiện tại lại có thể đứng trước mặt hắn nói nhăn nói cuội mà hết lần này tới lần khác hắn vẫn không dám đối mặt.
Mặc kệ trong lòng có bao nhiêu tức tối, Hạ Vũ lại không cách nào tung ra nửa câu khiêu khích, bởi vì hắn biết, nếu quả thật động thủ, bọn hắn tất nhiên không chiếm được chỗ tốt.
Mà những cường giả kia của Đại Hạ hoàng triều cũng trầm mặc, ngay cả Hạ Vũ cũng không dám mở miệng, lá gan của bọn hắn đang ở đâu?
Các phương nhân mã chung quanh thiên địa nhìn thấy một màn này, đều không nhịn được âm thầm cười nhạo, lúc trước thái độ của Hạ Vũ đối với Mục Trần cao cao tại thượng, có thể tuỳ tiện áp chế, nhưng mà trong nháy mắt thế cục biến đổi, ngược lại làm cho hắn chật vật không chịu nổi.
Vô số đạo thân ảnh đang đứng cười nhìn mấy người bọn hắn bằng ánh mắt thương hại, bị Hạ Vũ phát giác, nhưng hắn lại chỉ có thể xanh mặt chấp nhận.
Mục Trần nhìn thấy bọn người Hạ Vũ trầm mặc, thì nhẹ nhàng cười một tiếng, lại lười nhác dây dưa với hắn, trực tiếp đạp hư không, khoan thai đối với nơi xa mà đi, mà Tiêu Tiêu, Lâm Tĩnh, Cửu U, cũng đi theo sát.
Vô số cặp mặt nhìn đến nhưng bốn ngườin vẫn nghênh ngang rời đi, lần này không còn bất cứ kẻ nào dám lên tiếng ngăn cản, thậm chí, ngay cả đám người đang đỏ mắt muốn rục rịch với bảo bối mà bọn Mục Trần đã thu hoạch được tại Long Đảo cũng không có gan manh động.
Ba Kim Long đệ tử, đủ để chấn nhiếp hết thảy quần hung nơi đây.
Bọn người Hạ Vũ trơ mắt nhìn bọn Mục Trần rời đi, nhưng không một ai dám lên tiếng, khí thế ương ngạnh lúc trước đã tiêu tán hầu như không còn.
“Hoàng huynh” Hạ Hoằng không cam lòng mở miệng, vốn cho là lần này hắn có thể đem Mục Trần tùy ý áp chế, trả lại mối thù chặt tay, nhưng nào nghĩ tới Mục Trần cường hãn đến trình độ này, thậm chí ngay cả Hạ Vũ cũng bị chấn động không dám ra tay.
“Ngươi câm miệng cho ta!” sắc mặt Hạ Vũ tái nhợt, hung hăng nhìn Hạ Hoằng một cái, nếu không có gia hỏa này đi đắc tội với Mục Trần, bọn hắn làm sao lại chật vật như thế.
Đối mặt với đội hình Mục Trần, mạnh như Hạ Vũ, cũng cảm nhận được áp lực thực sự lớn, mặc dù hắn tự tin có thể thắng qua Mục Trần, nhưng không có niềm tin tuyệt đối thắng qua hai nữ tử thần bí Lâm Tĩnh cùng Tiêu Tiêu.
Hạ Hoằng bị quát lớn, sắc mặt trắng bệt, một lát sau cắn răng nói: “Chẳng lẽ cứ như vậy sao? Lúc đi phụ hoàng đã giao phó cho chúng ta phải bảo vệ thanh danh Đại Hạ hoàng triều chúng ta, vậy mà lại bị một tên nửa bước Cửu phẩm chà đạp.”
Ánh mắt Hạ Vũ âm trầm, hắn nhìn về phương hướng Mục Trần đang đi, âm lãnh nói: “Việc này đương nhiên sẽ không tuỳ tiện bỏ qua, hừ, tiểu tử này, mặc dù không biết hắn từ chỗ nào tìm được hai nữ tử lợi hại giúp đỡ, chẳng qua hắn tưởng bản điện hạ cũng là không có người khác giúp đỡ hay sao? Ta nghĩ, Già Lâu La đối với những Kim Long đệ tử này cũng rất có tâm, đến lúc đó, ta có thể liên hợp với bọn hắn, trục xuất những kẻ ngoại lai này.”
Nghĩ tới đó, ánh mắt Hạ Vũ âm tàn, gằn giọng nói: “Mục Trần ngươi đã dám đắc tội với Đại Hạ hoàng triều chúng ta, vậy để bản điện hạ xem, đến tột cùng ngươi có cái loại năng lực này hay không!”