Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2252: Tam đại Thánh môn tới thăm hỏi.


Thiếu gia bị bỏ rơi

Tác Giả: Nga thị lão ngũ thần

Chương 2250 : Tam đại Thánh môn tới thăm hỏi.

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Chương 2250 : Tam đại Thánh môn tới thăm hỏi.

– Tông chủ, có khách tới.

Một nữ Tố Đạo đi tới trước mặt Diệp Mặc kính cẩn nói.

Diệp Mặc thấy cô gái trước mắt này, lập tức liền vui vẻ hỏi:

– Anh Dao tiên tử, cô cũng gia nhập Thánh Đạo Tông?

Đan Anh Dao vẻ mặt xúc động nói:

– Đúng vậy thưa tông chủ, sau khi ta biết tông chủ Thánh Đạo Tông là Diệp đại
ca, ta lập tức thương lượng với người trong tộc, sau đó gia nhập vào Thánh Đạo
Tông. Diệp đại ca, bây giờ huynh đã là tông chủ, chỉ cần gọi Anh Dao là được
rồi.

– Ừh, cảm ơn Anh Dao có thể tới giúp đỡ ta, Thánh đạo giới đã khôi phục sức
sống, tin rằng với tư chất của Anh Dao cô, sẽ thăng cấp Dục Đạo, chắc hẳn cũng
không cần bao lâu.

Diệp Mặc cảm giác được, Đan Anh Dao đã là Tố Đạo viên mãn, gần tới Dục Đạo.

– Đa tạ tông chủ.

Đan Anh Dao và Diệp Mặc đã quen biết từ lâu, nhưng chính cô cũng chẳng bao giờ
nghĩ tới, có một ngày Diệp Mặc sẽ có thành tựu cao như thế.

Tần Tuyền Ki đi tới trước mặt Diệp Mặc nhỏ giọng nói:

– Tông chủ, ngươi đi gặp khách một chút trước đi, bên này giao cho ta là được
rồi.

Giọng nói của cô còn có chút run run. Chuyện đã từng tha thiết mơ ước vô số
năm qua, cứ như vậy mà thành công. Dù cho đã là một Đạo Nguyên Thánh Đế, cô
vẫn có chút không dám tin.

Thần thức của Diệp Mặc đã quét đến vị khách trong điện tiếp khách, Vương Nam
Sương cùng Cơ Tích cùng Cơ Tâm Dật. Một Đạo Nguyên Thánh Đế da đen mặt chữ
điền, có chút bất an ngồi ở một bên khác, Chư Ôn Mậu đang ngồi ở bên cạnh gã.
Đạo Nguyên Thánh Đế bất an này Diệp Mặc có biết, chính là tên Đạo Nguyên Thánh
Đế kiêu ngạo kia của Húc Nguyệt Thánh Đạo. Tên này kêu Ôn Chư Mậu cùng gã đến
đây, hiển nhiên là vì sợ.

Ngoài ra còn có một Bán Bộ Hỗn Nguyên Thánh Đế mà hắn không nhận ra, tuy rằng
Diệp Mặc không nhận ra tên Bán Bộ Hỗn Nguyên này. Nhưng Đổng Yến ngồi ở bên
cạnh gã thì Diệp Mặc lại nhận ra. Thánh Đạo Tông bên này, Lam Ki Lan đang tiếp
khách.

Diệp Mặc nói một tiếng với bọn người Đan Anh Dao, Tần Tuyền Ki. Đi thẳng tới
điện tiếp khách.

– Cơ Tâm Dật của Thần Nữ Thánh Môn bái kiến tông chủ.

– Lâu Trung của Húc Nguyệt Thánh Đạo bái kiến Diệp tiền bối.

– Diệp tông chủ, Tề Mậu của Đại Nhật Thần Sơn đến đây tạ tội.

Diệp Mặc vừa tiến đến, mọi người ngồi ở trong điện tiếp khách đều đứng lên ân
cần thăm hỏi, tuy rằng Lâu Trung và Diệp Mặc có khúc mắc, thế nhưng Diệp Mặc
chú ý trước nhất lại không phải là Lâu Trung, mà là Tề Mậu đã là Bán Bộ Hỗn
Nguyên kia. Tề Mậu này là một tên cực kỳ ích kỷ, Diệp Mặc sớm đã biết gã,
người này không chỉ muốn bắt Mục Tiểu Vận tế điện Đại Nhật Thần Sơn. Còn muốn
luyện hóa Thánh đạo Tàn giới.

Mặc dù Diệp Mặc biết, người này chỉ dựa vào tu vi Bán Bộ Hỗn Nguyên tầm thường
mà đã muốn luyện hóa Thánh đạo Tàn giới đó là nằm mơ, thế nhưng lòng ích kỷ
của người này lại nhìn một cái là đã thấy hết. Tề Mậu này tóc cực kỳ thưa
thớt, ánh mắt rất u ám, lông mày dài rủ xuống thần thái có vẻ có chút khẩn
trương.

Thấy Diệp Mặc vừa tiến đến đã đem ánh mắt nhìn chằm chằm Tề Mậu, Đổng Yến liền
vội vàng đứng lên nói rằng:

– Tông chủ. Tề Mậu Thánh Đế của Đại Nhật Thần Sơn ta trước đây bởi vì mạo
phạm tông chủ, rất là bất an. Lần trước Đại Nhật Thần Sơn đã bỏ ra rất nhiều
tài nguyên tu kiến Thánh Đạo Tông, cũng là ý của Tề Mậu Thánh Đế đấy, lần này
Tề Mậu Thánh Đế có lòng đến đây tạ tội, vẫn mong…

Dìẹp Mặc xua tay ngăn Đổng Yến nói tiếp, hắn giương ánh mắt lạnh lẽo nhìn Tề
Mậu nói rằng:

– Trước đây ta vẫn không rõ ngươi – một Thánh Đế Nhân Tộc vì sao lại muốn
luyện hóa Thánh đạo Tàn giới. Nhưng ôm nay cuối cùng ta đã hiểu.

Nghe Diệp Mặc nói vậy, Tề Mậu trong lòng vô thức căng thẳng, lúc trước gã
không rõ lắm Diệp Mặc có đúng đã là Hỗn Nguyên hay không, thế nhưng hiện tại
gã cũng hiểu được, Diệp Mặc chắc chắn đã là Hỗn Nguyên Thánh Đế.

Nghe thấy Diệp Mặc nói Tề Mậu muốn luyện hóa Thánh đạo Tàn giới. Hầu như tất
cả các ánh mắt đều tập trung ở trên người Tề Mậu.

Tề Mậu sợ hãi vội vã khom người nói rằng:

– Tông chủ. Tuyệt không có việc này, Tề Mậu là một Thánh Đế của Thánh đạo Tàn
giới, sao dám đi luyện hóa Thánh đạo Tàn giới. Trước đây yêu cầu Thánh nữa của
Thần Nữ Thánh Môn tế điện thần núi, Tề Mậu đã ăn năn không kịp, đồng thời đã
diệt trừ Đại Nhật Thần Phong…

– Vậy sao? Thế nhưng ngươi – một Thánh Đế Yêu Tộc, vì sao lại đến một tông
môn Nhân Tộc của ta? Nếu như ngươi cho là cút tu vi ấy của ngươi, có thể che
giấu được trước mặt ta, ngươi cũng quá cuồng vọng rồi.

Lời Diệp Mặc nói như long trời lở đất, tất cả các ánh mắt đều tập trung trên
người Tề Mậu, Tề Mậu vẫn luôn là Thánh Đế của Nhân Tộc, làm sao có thể biến
thành của Yêu Tộc?

– Diệp tông chủ, Tề Mậu Thánh Đế vẫn luôn là Thánh Đế của Đại Nhật Thần Sơn
ta mà, hơn nữa còn là…

Đồng Yến còn chưa dứt lời, lại lần nữa bị Diệp Mặc cắt đứt:

– Đổng tiên hữu, Tề Mậu này là đoạt xá, tuy rằng đoạt xá đã từ xa xưa lắm
rồi, thế nhưng người này lại không phải là Nhân Tộc.

Người khác nhìn không ra khí tức của Tề Mậu, Diệp Mặc đã chứng đạo Hỗn Nguyên,
Thiên Địa vạn vật đều trong nhất niệm, há có thể nhìn không ra một Bán Bộ Hỗn
Nguyên Thánh Đế đang che giấu khí tức?

– Tề mậu… Ngươi thực sự là từ Yêu Tộc tới sao?

Đổng Yến không thể tin được nhìn Tề Mậu, nhưng ông ta nói nửa câu xong lập tức
tỉnh ngộ ra:

– Chẳng trách trước đây Hải Tộc tới xâm phạm, ngươi vừa hay lại đang bế
quan…

Tề Mậu biến sắc, gã biết mình thật sự đã bị nhìn ra rồi. Sau một khắc thân
hình gã thoáng nhạt đi, muốn bay xa.

Trước mặt Diệp Mặc, một Bán Bộ Hỗn Nguyên Thánh Đế cũng có thể đào tẩu, vậy
cũng quá buồn cười rồi. Thân thể Tề Mậu chỉ vừa mới nhạt đi một chút, lại lần
nữa ngưng thực lại.

– Ở trước mặt ta ngươi đừng mong đi được.

Diệp Mặc nói xong, một hỏa cầu đã bay ra, rơi vào trên người Tề Mậu.

Đây là một hỏa cầu thuật bình thường nhất, cho dù là tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ
cũng có thể thi triển hỏa cầu thuật. Nhưng một hỏa cầu như thế này, lại làm ột
Bán Bộ Hỗn Nguyên Thánh Đế ngay cả khoảng trống để phản kháng cũng không có,
trực tiếp bị hóa thành tro bụi.

Một hỏa cầu giết một Bán Bộ Hỗn Nguyên, dù cho Bán Bộ Hỗn Nguyên này là người
của Yêu Tộc, mọi người trong điện cũng đều không tự giác có chút rét lạnh. Tu
vi Diệp Mặc từ lâu đã vượt qua mức độ mà bọn họ có thể tưởng tượng được, điều
này hoàn toàn không thể dùng trình tự đẳng cấp để hình dung, đây đã là sự khác
biệt một trời một vực rồi.

– Đa tạ tông chủ, bằng không ta còn không biết đe nhất Thánh Đế của Đại Nhật
Thần Sơn ta là một Yêu Tộc. Ta hiện tại muốn lập tức về Đại Nhật Thần Sơn, còn
xin tông chủ thông cảm.

Đổng Yến vội vàng đứng lên khom người cảm tạ.

Diệp Mặc hiểu được suy nghĩ của Đổng Yến, đệ nhất Thánh Đế của Đại Nhật Thần
Sơn bị diệt trừ, hiện tại trong tông môn nhất định là cần chỉnh lý một lần
nữa, hắn gật đầu nói rằng:

– Đổng tiên hữu xin cứ tự nhiên.

Chờ sau khi Đổng Yến vội vã rời đi, Chư Ôn Mậu nhanh chóng nói rằng:

– Tiền bối, năm đó đa tạ tiền bối giúp Húc Nguyệt Thánh Đạo ta lập tông…

Diệp Mặc biết y sợ mình tiếp tục cũng cho luôn Lâu Trung một hỏa cầu, Lâu
Trung tuy rằng kiêu ngạo, Diệp Mặc lại không có ý định giết gã. Hiện tại Chư
Ôn Mậu đã đứng lên nói chuyện, Diệp Mặc cũng chắp tay nói:

– Chúc mừng tông môn của Húc Nguyệt Thánh Đạo được thành lập.

Lâu Trung đâu còn dáng dấp kiêu ngạo như trước đây nữa, cũng vội vã khom người
nói với Diệp Mặc rằng:

– Lâu Trung năm đó không biết phân biệt, lại mạo phạm Diệp tông chủ, vẫn xin
tông chủ trách phạt.

Diệp Mặc nhíu mày một chút, hừ lạnh một tiếng nói rằng:

– Lâu Trung, ngươi không cần xin xỏ cho cái mạng nhỏ của mình, nể mặt Chư Ôn
Mậu, ta không làm khó dễ ngươi. Ngươi trả lời ta một vấn đề, ngươi hiểu biết
bao nhiêu về Đoan Mộc Cữu Cách?

Lâu Trung lúc này căn bản là không dám chậm trễ, khom người nói rằng:

– Con đường luân hồi của Thánh đạo giới bị hủy, vô số Tiên nhân ngã xuống
không thể luân hồi, lúc đó tan thành hư vô. Cữu Cách sư tổ bi thương trong
lòng, sau khi chứng đạo Hỗn Nguyên, người đã dứt khoát quyết định mở con đường
luân hồi thông tới Âm Minh tại Thánh đạo giới, sau đó lại không có tin tức gì
của Cữu Cách sư tổ…

Diệp Mặc biết Âm Minh cùng U Minh là hai nơi khác nhau, Lâu Trung có lẽ cũng
không rõ ràng lắm, thậm chí Đoan Mộc Cữu Cách mở con đường luân hồi cũng không
rõ luôn.

Trước đây hẳn là Đoan Mộc Cữu Cách muốn mở con đường thông tới U Minh, bởi vì
ông ta không rõ ràng lắm sự khác nhau giữa U Minh và Âm Minh. kết quả là mở
con đường thông đến Âm Mih giới. Ông ta không phải loại giảo hoạt như Tiêu
Đản, nói không chừng cũng không rõ ràng lắm chuyện Âm Minh giới sẽ có áp chế
về tu vi.

Có lẽ ông ta biết Âm Minh giới có áp chế tu vi, thế nhưng ông ta không có cách
nào giải quyết, kết quả đến Âm Minh giới, một Hỗn Nguyên Thánh Đế như ông ta
tu vi bị áp chế lợi hại, rất có thể ngay cả Đạo Nguyên Thánh Đế bình thường
cũng đánh không lại. Cuối cùng tuy rằng con đường được ông ta mở ra hơn phân
nửa, chính ông ta thì lại chết ở trong hư không giữa Âm Minh giới và Nhân
giới.

Đoan Mộc Cữu Cách cụ thể là chết như thế nào, có lẽ Lãnh Dục Kỳ của Âm Minh
giới biết, tương lai đợi lúc rảnh rỗi, có thể đi hỏi Lãnh Dục kỳ một chút.
Đồng thời Diệp Mặc quyết định một lần nữa mở ra con đường thông tới U Minh mà
Đoan Mộc Cữu Cách vẫn chưa mở xong, cho Tiên nhân ngã xuống của Thánh đạo giới
cầu được một cơ hội luân hồi.

– Đoan Mộc Cữu Cách có phải là có một thanh đoản thương pháp bảo không?

Diệp Mặc lại hỏi.

– Vãn bối không biết.

Lâu Trung cẩn thận từng li từng tí đáp một câu.

– Ta biết rồi, ngươi đi đi.

Diệp Mặc lạnh nhạt nói.

Lâu Trung thấy Diệp Mặc không có ý muốn tìm mình tính sổ, tranh thủ thời gian
đứng lên cáo từ. Chư Ôn Mậu trong lòng cũng thở dài một tiếng, Diệp Mặc đối
với y có ân cứu mạng, hơn nữa đối với Húc Nguyệt Thánh Đạo cũng có đại ân. Chỉ
là tổ sư Lâu Trung thật sự là quá không biết cư xử đi, cho rằng Đạo Nguyên thì
vô cùng giỏi dang, hiện tại một Bán Bộ Hỗn Nguyên trước mặt Diệp Mặc cũng phải
tan thành tro bụi. Nếu như Diệp tiền bối thật muốn giết Lâu tổ sư, cũng chỉ là
trong một cái phất tay thôi. Cũng may Diệp tiền bối đại nhân đại lượng, lười
tính toán với Lâu tổ sư.

Y cũng biết, mình không cách nào nói thêm gì nữa, chỉ có thể đứng lên theo Lâu
Trung đi ra ngoài.

Cơ Tích thấy Diệp Mặc quét mắt tới, vội vàng lấy ra một cái hồ lô không có đáy
đưa đến trước mặt Diệp Mặc nói:

– Diệp tông chủ, đây là Tam Bảo Hỗn Nguyên hồ lô, mãi tới hôm nay mới trả lại
cho ngươi, việc này là Cơ Tích…

Diệp Mặc thu hồi hồ lô, không đợi Cơ Tích nói hết lời thì đã cắt đứt lời Cơ
Tích nói:

– Việc này không cần nhắc lại, ngươi đi ra ngoài trước đi.

Nói xong Diệp Mặc lại hướng sang Lam Ki Lan nói:

– Lam sư thúc, người cũng cùng Nam Sương tiên tử ra bên ngoài ngồi một chút
đi, ta muốn nói chuyện với Cơ tông chủ.

Bọn người Lam Ki Lan không rõ lắm Diệp Mặc muốn cùng Cơ Tâm Dật trò chuyện gì,
nhưng mấy người vẫn đứng lên cáo từ Diệp Mặc rồi rời đi.

Cơ Tâm Dật là tông chủ Thần Nữ Thánh Môn, cũng chỉ là một Hóa Đạo Thánh Đế,
hiện tại Diệp Mặc – một Hỗn Nguyên Thánh Đế đứng ở trước mặt cô, cô không căng
thẳng là không thể nào. Không nói cô và Diệp Mặc có thù oán, trước đây cô
thiếu chút nữa là đã ngã xuống trong tay Diệp Mặc.

– Cơ tông chủ, ngươi ngồi xuống trước đã, nể tình trước đây ngươi đã vì Nhân
Tộc mà xuất chiến với Hải Tộc, ta không giết ngươi. Ta hiện tại cần hỏi ngươi
mấy chuyện, ngươi thành thật trả lời, bằng không đừng trách ta không niệm tình
chiến công của ngươi.

Diệp Mặc nhìn chằm chằm Cơ Tâm Dật nói, đối với Cơ Tâm Dật hắn cũng không chút
thiện cảm nào.

Thanks

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.