Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2221: Hỗn chiến đột nhiên dừng lại.


Thiếu gia bị bỏ rơi

Tác Giả: Nga thị lão ngũ thần

Chương 2219 : Hỗn chiến đột nhiên dừng lại.

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Chương 2219 : Hỗn chiến đột nhiên dừng lại.

– Thao Phủ, Hải tộc của anh cho dù giết sạch toàn bộ chúng tôi,
Diệp tông chủ cũng sẽ đến Hải tộc các anh nhổ tận gốc. Không tin, anh
cứ đợi mà xem.

La Thanh Hà biết, chuyện đến nước này rồi, nói gì cũng vô ích. Thánh Đế
của Hải tộc, tuyệt đối sẽ không vì gã xin tha mạng hoặc những lời
khác mà bỏ qua cho Thánh đạo Tàn giới.

Thao Phủ cười ha hả một tiếng nói:

– Anh nói Diệp tông chủ chính là Diệp Mặc chứ gì, hắn e rằng đến chút
xương vụn cũng không còn nữa rồi. Giết nhiều Thánh Đế của Hải tộc
chúng tôi như vậy, hắn còn muốn sống sao?

Nói xong, y căn bản cũng chẳng thèm đợi La Thanh Hà nói gì, lớn tiếng
gọi:

– Các tiên sĩ Hải tộc, Nhân tộc giết hơn trăm Thánh Đế của Hải tộc
chúng ta, hôm nay chúng ta đến báo thù, cùng xông lên đi. Để cho bọn
họ biết máu của Hải tộc chúng ta tuyệt đối không chảy vô ích, giết
sạch bọn họ, tuyệt đối không để lại một cây cỏ dại nào.

– Khoan đã…

Áo Hách nghe thấy Thao Phủ muốn ra tay, lập tức đứng ra nói.

Thao Phủ sớm đã nhìn thấy Áo Hách rồi, lúc này y nhìn thấy Áo Hách
đứng ra, căn bản cũng không đợi Áo Hách nói gì, liền chủ động nói:

– Áo Hách, tôi biết anh là người của Nghiễm Nguyên cung, tôi cũng biết
Nghiễm Nguyên cung các anh có một Hỗn nguyên Thánh đế, nhưng tôi nói
cho anh biết, đây là ân oán giữa Hải tộc và Nhân tộc. Nếu như Nghiễm
Nghiên cung các anh muốn nhúng tay vào chuyện này thì cứ việc, Hải
tộc chúng tôi cũng sẽ không sợ Nghiễm Nghiên cung đâu.

Áo Hách lập tức cứng họng, gã sở dĩ ăn chắc Thao Phủ, chính là vì
Thao Phủ chỉ là một Đạo nguyên Thánh đế, không có cách nào làm chủ
được. Bây giờ Thao Phủ nói ra những lời như này, rõ ràng đã được sự
đồng ý của Hỗn nguyên Thánh đế của Hải tộc. Nếu là như vậy, thì
những lời gã nói căn bản cũng không có tác dụng gì.

Nhìn một bán bộ Hỗn nguyên Thánh đế đứng bên kia của Hải tộc, Áo
Hách biết, gã bây giờ cũng không có tác dụng gì.

– Tôi nói giết…

Thao Phủ lại lần nữa quát lớn, chủ động xông về phía La Thanh Hà.

Những Thánh Đế của Hải tộc còn lại thấy vậy lập tức ùa lên, người
của Nhân tộc mặc dù cũng không ít, nhưng sức mạnh tổng thể hợp lại
cũng kém quá xa Hải tộc, hơn nữa bên Hải tộc còn có một bán bộ
Hỗn nguyên Thánh đế còn chưa ra tay.

Chỉ tiếp xúc trong khoảng thời gian ngắn ngủi, bên Nhân tộc cũng đã
bị chết vô số. La Thanh Hà nhìn thấy Vương Nam Sương mà gã rất có thiện
cảm bị một Thánh Đế Đạo nguyên hậu kỳ của Hải tộc đánh nát một
cánh tay, lại càng cay mắt. Tức giận, thanh kiếm màu xanh trong tay hình
thành từng gợn sóng kiếm mạc, những gợn sóng kiếm này trực tiếp vây
lấy hư không trước mặt, những Thánh Đế bình thường của Hải tộc trong
đó toàn bộ bị chém thành màn máu.

Các loại pháp bảo kích thích lóe sáng càng lúc càng nhiều hơn, những
ánh sáng này dẫn theo từng đường sát khí, chỉ trong thời gian ngắn,
sát khí đã tràn ngập toàn bộ chiến trường này, những người có tu vi
thấp hơn một chút, chỉ cần bị sát khí này cuốn vào trong cũng sẽ bị
chết. Vì sát thế không gian càng lúc càng dày đặc, hai bên đánh nhau
cũng dần bị sát khí này xâm lấn lôi kéo, khí tức điên cuồng và hủy
diệt càng lúc càng nặng hơn.

Lập tức cùng với sát ý điên cuồng này, người của hai bên liền lâm
vào trong hỗn sát, một đường ánh sáng đột nhiên rơi vào tay của bán
bộ Hỗn nguyên Thánh đế áp trận kia. Vị Hỗn nguyên Thánh đế này sau
khi chộp lấy được ánh sáng này, vẻ mặt lập tức đại biến, sau đó
nói:

– Mọi người lập tức dừng tay, Hải tộc rút quân, lên thuyền.

Tên bán bộ Hỗn nguyên Thánh Đế này mặc dù không tham gia vào cuộc
chiến, nhưng rõ ràng là tên cầm đầu.

Người của Hải tộc nghe thấy lời của gã, lập tức bắt đầu rút lui.

Vì người của hai bên chỉ là vừa đánh ra sát ý điên cuồng, còn chưa
hoàn toàn hỗn chiến với nhau.

Cộng thêm người của Hải tộc chiếm thế thượng phong rõ ràng. Cho nên
tên bán bộ Hỗn nguyên Thánh Đế này sau khi nói dừng tay, người của
Hải tộc ngay lập tức đã lùi ra khỏi vòng chiến đấu.

La Thanh Hà và Tần Khải Toàn cả thân đẫm máu, mặc dù bọn họ không
biết tại sao Hải tộc đang chiếm thế thượng phong lại rút khỏi vòng
chiến, nhưng lại thầm kinh hãi năng lực nghe lệnh của tiên sĩ Hải tộc.

Bởi vậy có thể thấy được, cho dù thực lực của Nhân tộc và Hải tộc
chênh lệch nhau khá nhiều, dưới sự ước thúc cường đại kỷ luật nghiêm
minh này, Nhân tộc cũng đã thua nhiều thắng ít rồi.

– Hoằng Thánh đại nhân, chúng ta đang chiếm thế thượng phong tuyệt đối,
chỉ cần xông lên chút nữa, bọn chúng nhất định sẽ tán loạn, đúng
lúc có cơ hội ra tay tiêu diệt, sao lại dừng tay lại?

Thao Phủ cực kỳ không cam lòng tiến đến ôm quyền nói.

Tên bán bộ Hỗn nguyên Thánh đế của Hải tộc này cau mày, gã rất không
thích một người tu vi không bằng gã lại hùng hổ dọa người hỏi thăm
như này. Nhưng tu vi của Thao Phủ mặc dù thấp hơn gã, địa vị cũng
không cao hơn gã, nhưng trong Hải tộc lại có được sự coi trọng hơn gã
rất nhiều.

Cho nên tên bán bộ Hỗn nguyên Thánh đế này vẫn giải thích nói:

– Đức Thủy thánh quân truyền tin đến, yêu cầu chúng ta tạm thời đừng
ra tay với Nhân tộc, quay về Hải tộc trước rồi tính sau.

– Tại sao?

Thao Phủ cực kỳ không hiểu, ngữ khí của y hơi nặng nề. Vì y thực sự
nghĩ không thông, tại sao lại phải như này. Thánh Đế của Nhân tộc giết
hơn trăm Thánh Đế của bọn họ ở Hư Thị, còn cả bốn vị Đạo nguyên
Thánh đế, bọn họ gian khổ lắm mới đến được đây, chỉ cần đánh thêm chút
nữa, mặc dù cũng giết được mấy trăm người, nhưng tính mạng của mấy trăm
người này cũng không bằng những Thánh Đế đã mất mạng của Hải tộc bọn
họ.

Tên bán bộ Hỗn nguyên Thánh đế này lại bị chất vấn, sắc mặt lập tức
trầm xuống, có chút khó chịu nói:

– Nếu Đức Thủy thánh quân truyền tin đến, anh có thể quay về hỏi thánh
quân.

Một câu còn chưa nói xong, tên bán bộ Hỗn nguyên này cũng không thèm
để ý đến Thao Phủ nữa, quay người nói với mấy tên Đạo nguyên Thánh đế
còn lại:

– Lập tức thu quân về thuyền hạm, lập tức quay về.

Thao Phủ trong lòng cực kỳ khó chịu, nhưng Đức Thủy thánh quân nói
thì y không dám phản bác lại, chỉ có thể ngậm miệng mà thôi.

Thấy hơn mười thuyền hư không của Hải tộc mau chóng rời khỏi, đám
người La Thanh Hà nhìn nhau, bọn họ căn bản không hiểu xảy ra chuyện
gì. Khi Hải tộc đến khí thế hùng hổ, khi đi không ngờ cũng vô cùng
nhanh chóng.

– Bọn họ có chuyện gì vậy?

Tần Khải Toàn cau mày nói.

La Thanh Hà lắc đầu, lập tức nói: (.

– Mặc kệ Hải tộc có chuyện gì, nếu bọn họ đi rồi chắc chắn là do
nguyên nhân khác, nói không chừng nội bộ Hải tộc xảy ra chuyện gì
đó. Chúng ta trước tiên cứu những người thương vong bên này đã, còn
nữa đại trận hộ giới của chúng ta cũng cần phải bố trí lại, nếu
không sẽ không có bất cứ hiệu quả phòng ngự nào, người khác muốn đến
thì đến, muốn đi thì đi.

Tần Khải Toàn liếc nhìn La Thanh Hà nói:

– Bố trí đại trận hộ giới? Anh cho rằng mình biết tông sư trận pháp
Hỗn nguyên sao? Nói đơn giản vậy.

La Thanh Hà chỉ có thể chán chường sở lên chóp mũi, cho dù Thánh
đạo Tàn giới là một giới diện bị tàn phá, muốn bố trí đại trận hộ
giới, cũng cần phải có Hỗn nguyên Thánh Đế ra tay mới được.

Áo Hách tiến đến có chút lúng túng nói:

– Ba vị tông chủ, Diệp đan thánh cho tôi ở lại đây, vốn dĩ là muốn
tôi giúp mọi người, nhưng tôi chưa giúp được việc gì, thực sự rất hổ
thẹn.

La Thanh Hà vội vàng nói:

– Áo tiên hữu đã giúp rất nhiều rồi, Hải tộc đột nhiên rút lui, cũng
có thể là kiêng kị Nghiễm Nguyên cung. Áo tiên hữu cũng không cần nghĩ
nhiều, tôi nghĩ tông chủ chắc chắn sẽ đến Nghiễm Nghiên cung một chuyến.

Áo Hách vừa rồi mặc dù còn chưa uy hiếp Hải tộc, nhưng khi đánh nhau
lại không hàm hồ chút nào.

Gã cũng không vì Hải tộc không nể mặt Nghiễm Nguyên cung, liền kiêng
kị Hải tộc không dám động thủ. Ngược lại Áo Hách vừa nãy cũng
không nương tay chút nào, điểm này, La Thanh Hà cũng vô cùng cảm tạ.

Đám người Diệp Mặc theo sau Ngao Quỳ tiến vào trong Long cung, nói thật,
đây cũng là lần đầu tiên Diệp Mặc nhìn thấy một cung điện xa hoa xa xỉ
như này.

Hắn tham gia nhiều hội đấu giá cao cấp, cũng đi đến rất nhiều tông môn, gặp
rất nhiều cung điện.

Trước khi chưa đến Long cung, Diệp Mặc còn cho rằng một số cung điện cũng
rất được, bây giờ hắn nhìn thấy Long cung của Long tộc rồi, lấy những cung
điện kia mà so sánh với Long cung, quả thực như lấy nhà lá so với
hoàng kim điện vậy.

Sự xa hoa của Long cung không chỉ ở sự rộng lớn, sau khi vào trong,
anh chỉ có thể cảm giác trong này vô cùng xa hoa, nhưng anh lại không
thể nói sự xa hoa này rốt cục là xa hoa ở điểm nào. Từng gốc Thần
linh thảo cao cấp trôi lơ lửng trong hư không, thoạt nhìn chỉ có thể
nói là làm đẹp, từng cây cột màu trắng thuần khiết đúc từ Thần Tủy
Thạch, thoạt nhìn chỉ có thể nói những thứ này nhất định phải có.

Trong đại điện Long cung rộng rãi thênh thang này, từng ghế ngồi của
khách đã được bố trí sẵn, mấy vạn Long tử Long tông đều yên tĩnh đứng
hai bên Long cung. Những đệ tử long tộc đứng trong này, tu vi thấp nhất
cũng là trên Tiên đế rồi, có thể thấy nội tình của Long tộc hùng hậu
như nào.

Huống chi trong này còn chỉ là một phần thực lực của Long tộc, thậm
chí là một phần nhỏ.

Hơn một ngàn tiên nữ long tộc xinh đẹp ăn vận tiên váy giống nhau, an tĩnh
đứng hai bên chỗ ngồi của khách.

Ngao Quỳ rất hài lòng nhìn những đệ tử Long tộc trong Long cung, lúc
này mới khách khí nới với quan khách:

– Các vị Tiên hữu đến dự lễ mời ngồi, mời dùng Tiên quả và Bàn
Long Tiên tửu của Long tộc chúng tôi.

Đám người Diệp Mặc sau khi ngồi xuống, lập tức có tiên nữ Long tộc đến
hầu hạ, cho thấy thái độ cực kỳ tôn trọng của Long tộc với bọn họ.

– Hôm nay là đại lễ Ngao Si Thánh Đế của Long tộc chúng tôi Chứng đạo
Hỗn nguyên, các vị Tiên hữu đến tham gia đại lễ của Long tộc chúng
tôi, khiến Long tộc chúng tôi càng vẻ vang vinh dự, Long tộc chúng tôi
cũng muốn mượn cơ hội lần này kết bạn với các tộc.

Ngao Quỳ nói xong trực tiếp nâng ly rượu trong tay mình lên, giơ ra xung
quanh, sau đó uống cạn.

Lúc này một người trong đám quan khách bỗng nhiên đứng ra, đây là
một người đàn ông tướng mạo cực kỳ thanh tú, hơn nữa thoạt nhìn
cũng rất trẻ tuổi, tóc dài xõa vai, đồng thời lộ vẻ vô cùng tự tin,
giống như cả thế giới bị y nắm trong tay vậy. Người đàn ông này sau khi
đứng ra, cũng nâng ly rượu trên tay mình lên nói:

– Hôm nay chúng tôi đều là đến chúc mừng Ngao Si Thánh Đế của Long tộc
Chứng đạo Hỗn nguyên, vì quan khách đến đông, Gia Cát Trí Thần tôi thay
mặt mọi người chúc Ngao Si Thánh Đế Chứng đạo Hỗn nguyên.

Nghe thấy người đàn ông này nói vậy, tất cả quan khách đều đứng dậy,
nâng ly rượu trong tay mình lên uống một hơi cạn sạch.

Người tên Gia Cát Trí Thần này cũng là một Hỗn nguyên Thánh đế, Diệp
Mặc mặc dù chưa từng nghe đến gã, nhưng có thể đoán ra tên này chắc
hẳn là Hỗn nguyên Thánh đế của Yêu tộc, đến đây chắc hẳn là thay mặt
Yêu tộc tham gia đại lễ chúc mừng Ngao Si Chứng đạo Hỗn nguyên.

Đợi sau khi tất cả mọi người ngồi xuống, Gia Cát Trí Thần lấy một hộp
ngọc ra, mở hộp ngọc ra rồi đưa cho tiên nữ Long tộc đứng bên cạnh
nói:

– Chút lễ mọn biểu thị thành ý, chỉ là để bày tỏ chút tình cảm
của Yêu tộc chúng tôi chúc mừng Ngao Si Thánh Đế Chứng đạo Hỗn nguyên.

Thanks

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.