Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2120: Lại phong ấn.


Thiếu gia bị bỏ rơi

Tác Giả: Nga thị lão ngũ thần

Chương 2118 : Lại phong ấn.

Dịch Giả: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Chương 2118 : Lại phong ấn.

Ba tháng sau, Diệp Mặc cũng đã quyết định phương án bố trí lại trận pháp
phong ấn, từng đống trận kỳ được Diệp Mặc luyện chế ra, Tiên tài cao cấp
tích thành núi cũng được Diệp Mặc luyện chế thành trận kỳ.

Một năm sau, Diệp Mặc nhìn những đống trận kỳ này, lúc này mới thầm may
mắn mình gặp được tông chủ của Đô đình Thần môn. Nếu không với nguyên
liệu mà hắn chuẩn bị, cho dù luyện chế non nửa số trận kỳ trong này
cũng không đủ.

Đại cung chủ cũ của Băng Thần cung Ngu Tú vừa trợ giúp Diệp Mặc, sửa
sang lại loại hình trận kỳ các loại phương vị trận pháp, hai người mặc
dù không nói gì, nhưng trong lòng hai người lại rất sốt ruột, lúc
trước hai người đều cho rằng trận pháp này còn có thể chống cự thêm mấy
chục năm nữa, nhưng khi bọn họ luyện chế trận kỳ trong trận pháp này,
trận pháp này với mắt thường cũng có thể nhìn thấy tốc độ xuống dốc
của nó.

Tốc độ xuống dốc này, căn bản cũng không cần đến ba năm năm, thì trận pháp
này cũng bị phá hủy hoàn toàn. Sau đó trận pháp phong ấn Tiên giới đến
Thánh đạo Tàn giới cũng biến mất hoàn tàn, thông đạo cũng mở hẳn.

Nhìn Diệp Mặc chỉ lo luyện chế trận kỳ, Ngu Tú cuối cùng cũng không kìm
chế được hỏi:

– Diệp tiên hữu, hay là anh đi bố trí vài trận kỳ trước đi, cố định
trận pháp này lại trước đã.

Diệp Mặc lắc đầu nói:

– Không được, nếu như bây giờ tôi đi bố trí trận kỳ, chỉ là rượu độc
giải khát mà thôi. Tu bổ căn bản không phải là biện pháp, chỉ gây
phiền phức cho trận pháp phong ấn mà chúng ta bố trí lại mà thôi.

Tu vi trận pháp của Diệp Mặc cũng tinh thâm hơn nhiều so với Ngu Tú, hắn
biết trận cơ lúc này là hoàn chỉnh. Nếu như hắn bây giờ tu bổ trận
pháp lại trên trận cơ, sẽ phá hỏng trận cơ. Sau này đợi đến khi hắn
luyện chế xong tất cả trận kỳ rồi, nếu như bố trí lại trận pháp, lại
phải phá hỏng trận cơ một lần, chuyện được một mất mười này, Diệp Mặc
cũng không muốn làm.

Trận pháp này mặc dù lỏng lẻo đến mức sắp sụp đổ rồi, nhưng Diệp Mặc
tin rằng chỉ cần mình vẫn còn trong này, những người bình thường cho dù
đến nơi này rồi, cũng không thể nào thông qua hắn tiến vào trong Tiên
giới, trừ phi có Đạo nguyên Thánh đế thực sự đến. Nhưng bây giờ Diệp
Mặc thấy rằng, thậm chí là Hóa đạo Thánh đế, cũng không thèm đến một
giới diện cấp thấp dạo một vòng.

Hai năm sau, Diệp Mặc luyện chế xong trận kỳ cuối cùng, lúc này mới phát
hiện nguyên liệu của mình cũng chẳng còn là bao nữa.

Diệp Mặc thở phào, cuối cùng cũng đã luyện chế xong trận kỳ trước khi
trận pháp sụp đổ. Hắn đưa một phần trận kỳ cho Ngu Tú, rồi lại đưa cô
ngọc giản bố trí trận pháp nói:

– Đại cung chủ, đợi lát nữa khi cô đến Tiên giới bên kia, cứ dựa theo
miếng ngọc giản này của tôi mà bố trí.

Ngu Tú nhận lấy đồ mà Diệp Mặc đưa cho, ra hiệu đã hiểu rồi.

Diệp Mặc lại lần nữa vung tay ném mấy trận kỳ ra, một nơi vốn dĩ mù mịt
sương mù trong nháy mắt đã xuất hiện một thông đạo dần rõ ràng hơn.
Ngu Tú biết thủ đoạn trận pháp của Diệp Mặc lợi hại, nhưng nhìn Diệp
Mặc mở thông đạo đến lối vào Tiên giới một cách dễ dàng như vậy, cũng
vô cùng khâm phục.

– Diệp tiên hữu, anh có chuyện gì khác cần tôi giúp không?

Ngu Tú không đi vào thông đạo ngay lập tức, ngược lại lại hỏi Diệp
Mặc một câu. đọc truyện mới nhất tại .

Diệp Mặc trong lòng cảm kích một người thông minh như Ngu Tú, hắn lấy ra
một nhẫn trữ vật đưa cho Ngu Tú nói:

– Đại cung chủ, trong nhẫn trữ vật này có một số Thần tinh và hai đoạn
Thấn linh mạch cấp thấp, còn một số tâm đắc tu luyện của tôi, tặng cho
đại cung chủ.

Ngu Tú cám ơn, nhận lấy nhẫn trữ vật này. Cô biết Thần tinh trong nhẫn trữ
vật này, còn có một phần là dùng để bố trí trận pháp, số dư thừa còn
lại đều là Diệp Mặc tặng cho cô.

Thấy Ngu Tú nhận chiếc nhẫn, Diệp Mặc lại lần nữa lấy ra một hạt châu
màu xanh đưa cho Ngu Tú nói:

– Đây là tiểu thế giới mà tôi lấy được, tôi cũng luyện hóa rồi. Nếu
như cô có thời gian đến Mặc Nguyệt Tiên tông của Cung Hoa Thiên, giúp tôi
đưa hạt châu này cho vợ của tôi là Lạc Ảnh.

Hạt châu mà Diệp Mặc cho Ngu Tú tuyệt đối không phải là thứ thô sơ như
tiểu thế giới, mà là thế giới Chân linh mà lúc trước hắn lấy được từ
người áo bào tím kia, thế giới Chân linh này thậm chí có thể hóa
thành thế giới Ngũ hành. Diệp Mặc để rất nhiều đồ trong này, bao gồm cả
nhẫn trữ vật tặng cho Diệp Lăng, Bắc Vi, Khinh Tuyết cũng để trong đó.

Sở dĩ giao cho Lạc Ảnh, là vì Lạc Ảnh đối với bọn họ mà nói, như
một người chị vậy. Không ai sẽ vì đồ trong tay Lạc Ảnh mà lại có
những suy nghĩ linh tinh. Đồng thời Diệp Mặc cũng tin rằng, cho dù Ngu
Tú biết thứ hắn đưa cho Lạc Ảnh là thế giới Chân linh, cũng sẽ không
có suy nghĩ gian dối.

Ngu Tú nhận hạt châu màu xanh, rồi lại khom người hành lễ nói với
Diệp Mặc:

– Cám ơn Diệp tiên hữu, Ngu Tú nhất định sẽ làm thỏa đáng chuyện
này.

Chỉ có bản thân Ngu Tú biết, tại sao cô lại giúp Diệp Mặc, ngược lại
còn cám ơn Diệp Mặc nữa. Vì Diệp Mặc hoàn toàn có thể tự mình quay về
Tiên giới, nhưng hắn lại không chọn quay về. Không phải hắn không muốn quay
về, mà là cho dù tốc độ của Diệp Mặc có nhanh đi nữa, quay về Cung Hoa
Thiên, sau đó lại quay về đây, cũng cần chút thời gian, bây giờ trận
pháp sắp sụp đổ rồi, một khi Diệp Mặc không ở trong này, thì trận pháp
coi như xong. Mấy Dục đạo Thánh đế tiến vào Tiên giới, cũng sẽ không có
ai biết.

Diệp Mặc hiểu suy nghĩ của Ngu Tú, hắn đúng là nghĩ như vậy, nhưng
cũng không hoàn toàn là vậy. Trận pháp cần phải bố trí lại này, hắn
định để lại một lối vào, chỉ có điều cái giá của lối vào này quá
à thôi. Dùng một miếng Vô Tương Bí Kim, Vô Tương Bí Kim là nguyên liệu bố
trí trận pháp cao cấp trong giới vực, cho dù Diệp Mặc cũng có một miếng,
hắn dùng Vô Tương Bí Kim này bố trí, mục đích chính là sau này có cơ
hội từ nơi này quay về Tiên giới.

Chỉ tiếc là, Vô Tương Bí Kim của hắn số lượng quá ít, chỉ là luyện chế
ba trận kỳ, hai trận kỳ hô ứng, một trận kỳ mở ra. Một trận kỳ mở ra
cũng chỉ có thể dùng một lần, cho nên nói hắn cũng chỉ có một lần
cơ hội trở lại Tiên giới.

Sau này hắn từ Hư Thị trở về, có thể dùng trận kỳ này quay vế Tiên
giới. Bây giờ trận pháp này sắp sụp đổ rồi, hắn chắc rằng không còn
thời gian đến Mặc Nguyệt Tiên tông. Nếu như đợi hắn bố trí xong trận pháp
này, rồi đến Mặc Nguyệt Tiên tông một chuyến, thì quá lãng phí trận kỳ
này rồi.

Đương nhiên, khiến cho Diệp Mặc lo lắng chính là, Mặc Nguyệt Tiên tông của
Tiên giới bây giờ khí thế cường đại, Tiên đế cũng có mấy người. Lúc
trước khi hắn rời khỏi Mặc Nguyệt Tiên tông cũng đã nhiều lần dặn dò,
một khi Đại lục Lạc Nguyệt có tu sĩ phi thăng, lập tức sẽ được Mặc Nguyệt
Tiên tông biết, sẽ không có chút nguy hiểm nào. So với trở lại Tiên
giới, hắn càng muốn đến Hư Thị một chuyến hơn.

Trong Hư Thị tìm cơ hội Dục đạo đương nhiên là một trong những mục
đích chủ yếu của Diệp Mặc, còn có một mục đích nữa, Diệp Mặc trước
giờ chưa từng nói, đó chính là hắn nghe nói trong Hư Thị có người
của Âm Minh giới, hắn muốn hỏi về chuyện âm hồn của Uyển Thanh có thể
quay về từ Âm Minh giới hay không.

Diệp Mặc biết rõ tu vi của mình so với Âm Minh giới mà nói, quả thực
quá thấp. Đương nhiên Hỗn nguyên Thánh đế Đoan Mộc Cữu Cách cũng là
từ Âm Minh giới thất bại tan tác mà về, hắn cũng sẽ không coi thường
đến mức xông vào Âm Minh giới.

– Vậy thì Ngu Tú xin đi trước.

Ngu Tú sau khi hành lễ với Diệp Mặc, cũng không yêu cầu gặp lại Thanh
Như một lần nữa, Thanh Như nếu như muốn tìm đạo lộ của mình, gặp thêm
cũng chỉ khiến thêm đau xót mà thôi.

Diệp Mặc còn chưa kịp nói gì, chỉ nghe thấy răng rắc một tiếng, một
bóng người xông vào trong màn sương mờ mịt.

– Ồ, cũng đã có người đến rồi sao?

Bóng người xông vào đó nhìn thấy Diệp Mặc và Ngu Tú, kinh ngạc bật
thốt lên, sau đó liền nhìn kỹ tu vi của Diệp Mặc và Ngu Tú cũng kém hơn
gã rất nhiều.

Diệp Mặc trong lòng hiểu rõ mình không chọn quay về Mặc Nguyệt Tiên tông
một chuyến quả thực là chính xác, người đến này là một Dục đạo
Thánh đế, một khi mình quay về rồi lại quay lại đây, Ngu Tú tuyệt đối
không phải là đối thủ của người này. Người này chắc chắn sẽ giống như
Dục đạo Thánh đế lúc trước xông vào Tiên giới kia, lại xông vào Tiên
giới tiếp.

– Cút đi.

Tên Dục đạo Thánh đế này căn bản cũng không hỏi Ngu Tú và Diệp Mặc
bất cứ câu nào, trực tiếp phóng ra một đường đao màu hồng bổ về phía
Diệp Mặc.

Đừng nói tên Dục đạo Thánh đế này ra tay trước, cho dù gã không ra
tay, Diệp Mặc cũng sẽ giết chết gã. Lúc này đường đao màu đỏ cũng đã
đến, Diệp Mặc hừ lạnh, đấm một quyền ra.

Thần thông Liệt Không cuốn dậy sát thế không gian, trong nháy mắt liền
cuốn đường đao màu đỏ này lên, ngay tức khắc tên Dục đạo Thánh đế này
liền bị quyền thế của thần thông Liệt Không khóa chặt lại.

– Hóa đạo…

Tên Dục đạo Thánh đế này cảm thấy quanh người gã bị khóa chặt lại,
lập tức kinh hãi bật thốt lên.

Gã cho rằng chỉ có Thánh Đế trên cấp Hóa đạo mới có thể dùng lĩnh
vực và quyền thế hoàn toàn khóa chặt gã lại.

Cho dù tên Dục đạo Thánh đế này coi thường Diệp Mặc, nhưng trong lúc
vội vàng, gã vẫn thoát khỏi sự khóa chặt của quyền thế không gian
của Diệp Mặc, cố gắng phóng ra một cái bát nhỏ màu lam khổng lồ.

Loảng xoảng…

Một tiếng vang lên, cái bát khổng lồ đó bị quyền thế của Diệp Mặc đánh
vỡ tan, đem không gian xung quanh đánh ra từng gợn sóng.

Tên Dục đạo Thánh đế này mặc dù cố gắng phóng ra cái bát khổng lồ,
nhưng cái bát đó còn chưa hoàn toàn kích phát, thì bị một quyền của
Diệp Mặc trực tiếp đánh vỡ tan. Gã đồng thời bị quyền thế Liệt Không
cường đại đánh trúng, phun một ngụm máu trên không trung rồi ngã ra
ngoài.

Không đợi gã nói gì, Diệp Mặc vung tay lên, lại có năm đường lôi thương
ầm ầm đánh xuống, tên Dục đạo Thánh đế này dưới sự vội vàng, bị năm
đường lôi thương của Diệp Mặc xé thành bã vụn.

Ngu Tú trong lòng thầm sợ hãi, nếu như tên Dục đạo Thánh đế này thông
qua trận pháp phong ấn từ Thánh đạo Tàn giới đến Tiên giới, với bản
tính không hỏi bất kỳ nguyên nhân gì liền động sát tâm của người này,
Tiên giới có lẽ sẽ biến thành thế giới chân linh của gã.

– Đại cung chủ, trận pháp phong ấn trong này cũng đã tàn phá không
chịu nổi nữa rồi, người đến đây sẽ càng lúc càng đông hơn. Bây giờ cô
quay về Tiên giới, chúng ta lập tức bắt đầu bố trí lại trận pháp phong ấn
này.

Diệp Mặc thu lại nhẫn trữ vật, vẻ mặt nghiêm trọng nói.

– Được, vậy Ngu Tú sẽ ở Tiên giới đợi tin tốt của Diệp tiên hữu.

Ngu Tú nói xong, cũng không chút do dự, tăng tốc tiến vào trận môn tiến
vào Tiên giới kia.

Ninh Hải, lúc này cũng đã là một thánh phố vô cùng nổi tiếng trong
Hoa quốc rồi, chính vì một kỳ nhân như Diệp Mặc đã từng ở nơi này. Lúc
này trên một quầy xem tướng số trên một con phố dành cho người đi bộ
trong Ninh Hải, một lão đạo thoạt nhìn Tiên phong đạo cốt đang nhắm mắt
nói:

– Tài vận của anh còn chưa đến, quay về ăn nhiều khoai lang. Ba năm sau,
có lẽ có thể…

– Hả…

Lời của lão đạo này còn chưa dứt, bỗng nhiên sung sướng đứng dậy,
ngẩng đầu nhìn bầu trời bao la phía xa, đồng thời thất thanh hả lên một
tiếng.

– Tốt, tốt, không ngờ tu bổ lại phong ấn trận pháp, nếu là anh, thì
chứng tỏ tôi cũng không nhìn nhầm người.

Nói xong lão căn bản cũng không để ý đến người đàn ông trung niên ngồi
trước sạp hàng của lão, thu lại sạp hàng xem tướng số, quay người
rời đi.

– Này, đại sư, số mệnh của tôi ông còn chưa nói xong mà…

Dựa vào kiểu xưng hô của người đàn ông trung niên này, lão đạo này
cũng không để ý đến, chỉ vài phút, lão đạo liền biến mất giữa đám
người.

Thanks

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.