Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2032: Sự đáng sợ của Đạo Nguyên Thánh Đế


Thiếu gia bị bỏ rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ

Chương 2030: Sự đáng sợ của Đạo Nguyên Thánh Đế

Nguồn dịch: Nhóm dịch Friendship

Sưu tầm:

Biên tập: metruyen

Nguồn truyện: kenwen

Hắn đi tới hội luận đạo còn có một điều kiện khác, chính là để cho người tên
Tư Không Xán kia dẫn hắn tới bên ngoài Thần Phần Vực, nếu không thì quá là
lãng phí 'Thánh đạo quả' của hắn rồi. Chờ sau khi đi Thần Phần Vực rồi, thì ai
còn có thể tìm tới hắn được nữa?

Chân chính mà nói thì tên béo chưa tính là con người, mà là thuộc về Long
tộc. Cho dù là Thế giới trang vàng của Diệp Mặc còn chưa kịp hoàn thiện, thì
hắn vẫn có thể đưa tên béo vào đó. Huống chi sau khi hắn đi vào Thần Phần
Vực, thì đã tìm được 'Ụ đá' thứ năm và hoàn thiện Thế giới trang vàng của mình
rồi, cho nên càng có thể tùy tiện mà đưa tên béo vào.

Trong quán rượu có không ít người, bọn họ thấy Diệp Mặc cứ như vậy đưa tên
béo đi thì đều trợn mắt há mồm. Rất nhiều người trong quán rượu này đều không
phải là đồ ngốc, tên béo kia dường như là lai lịch không bình thường, còn
Diệp Mặc lại chỉ là một Tiên Đế, vậy mà cũng dám ở ngay chỗ này đưa tên béo
kia đi, quả thực là chán sống rồi.

Người khác kỳ quái là Diệp Mặc sao lại có gan để đưa tên béo đi, chứ không hề
kỳ quái là vì sao Diệp Mặc lại có thể khiến tên béo biến mất ngay trước mắt
mọi người cả. Tu vi đạt tới Tiên Đế rồi, thì đại bộ phận đều có Tiểu thế giới
riêng của mình, hoặc là các loại pháp bảo động phủ gì đó, cho nên việc thu
đi vài người căn bản cũng không tính là gì.

– Chuyện này anh làm có vẻ như không ổn lắm. Cái tên béo kia đúng là không
tệ, nhưng người nhìn trúng nó không phải chỉ một mình anh thôi đâu.

Đỗ Khải Khê thấy Diệp Mặc đưa tên béo đi, thì liền đi tới chậm rãi nói.

Đỗ Khải Khê vừa nói ra lời này, thì Diệp Mặc liền biết rằng Đỗ Khải Khê cũng
biết rõ việc tên béo là Long tộc rồi. Nhưng hắn cũng không sợ, chỉ truyền âm
cười nói:

– Chúng ta có 'Đạo quả' thì có thể tiến vào hội luận đạo sao?

– Đương nhiên là có thể. Anh cho rằng ai cũng có thể lấy ra được 'Đạo quả'
sao? Tuy rằng anh còn chưa lấy ra cho tôi xem là loại 'Đạo quả' gì, nhưng tôi
tin tưởng rằng anh sẽ không lừa gạt rôi. Nhưng chúng ta không thể dùng biện
pháp trực tiếp được, cần phải thông qua Tư Không Xán kiểm tra trước mới được,
nếu không thì cho dù là có cũng không nhất định dùng tới được.

Đỗ Khải Khê lập tức khẳng định.

– Vậy là tốt rồi. Tôi có 'Đạo quả', hai chúng ta có thể cùng tiến vào hội
luận đạo, sau đó lại mời Tư Không tiền bối giúp mang tôi đi tới biên giới
Thần Phần Vực. Lúc đó thì ai còn có thể tìm tới nữa? Lo lắng của tôi là anh
đó. Anh đi cùng với tôi, nên nếu những người kia không tìm thấy tôi, có thể sẽ
đem lửa giận đổ lên đầu anh đấy.

Diệp Mặc bình thản nói.

Đỗ Khải Khê nếu như không dám đi cùng với hắn, thì hắn chỉ có thể đi một mình.
Một mình hắn có 'Đạo quả', thì lại càng dễ để cho Tư Không Xán đáp ứng việc
dẫn hắn tới Thần Phần Vực. Nhưng phương pháp trực tiếp kinh động tới Tư Không
Xán của Đỗ Khải Khê thì hắn rất đồng tình.

Đỗ Khải Khê cười ngạo nghễ:

– Đỗ Khải Khê tôi mặc dù chỉ là một tán tu, nhưng chẳng việc gì phải sợ ai
cả.

Những lời này của Đỗ Khải Khê cũng không phải là khoác lác. Y là một Tố Đạo
Thánh Đế, cho nên tuy là không dám đi đắc tội với một vài thế lực lớn, nhưng
những thế lực lớn đó cũng chẳng dám vô duyên vô cớ mà tìm y gây chuyện cả.
Biết rõ rằng tên béo không phải là do y mang đi, vậy mà còn tới đắc tội với
một Tố Đạo Thánh Đế như y, thì quả thật là bại não rồi.

– Vậy là tốt rồi. Trừ phi những người kia hiện tại dám tới bắt lấy tôi, bằng
không thì tôi cũng chả phải sợ.

Diệp Mặc cười ha hả. Hắn căn bản là không thèm để ý. Cho dù là không thể đi
Thần Phần Vực, thì với thủ đoạn 'Na di' của hắn không lẽ lại không thể bỏ
chạy được.

Đỗ Khải Khê từ tốn nói:

– Anh yên tâm đi, những người kia dù là muốn tìm tới cậu, cũng phải chờ cậu
đi ra khỏi Trường Phí Thánh Đạo Thành đã.

– Nơi này chính là hội trường luận đạo sao?

Nơi mà Diệp Mặc cùng Đỗ Khải Khê tới không ngờ lại là một khu vực trống vắng,
phía trước hoàn toàn mơ hồ, hẳn là đã bị ngăn cách do cấm chế rồi. Nhưng Diệp
Mặc khẳng định, cái khu vực mơ hồ kia cũng không có bất kỳ kiến trúc gì,
khẳng định là một khu đất trống trải mà thôi.

Diệp Mặc còn tưởng rằng muốn luận đạo thì cần phải ở trong một cái đại điện xa
hoa, nhưng không thể ngờ là chỗ này lại không hề có nửa phần dấu vết của bất
kỳ loại kiến trúc nào.

Đỗ Khải Khê gật đầu:

– Đại đạo hợp tự nhiên, đương nhiên là không thể tiến hành ở trong một gian
phòng rồi. Chỉ có thể ở một địa phương Thiên Địa tự nhiên, thì dưới sự luận
đạo của các tiền bối mới có thể cảm nhận được một tia 'Đạo vận' trong đó.

– Vị đạo hữu này kiến thức quả là rộng rãi.

Một tên cũng là Tố Đạo Thánh Đế liền ôm quyền nói với Đỗ Khải Khê. Hiện nhiên
là rất tán đồng với lời nói của Đỗ Khải Khê.

Sau khi nói xong, thì tên Tố Đạo Thánh Đế kia lại nói tiếp:

– Bất quá ở đây sắp bắt đầu luận đạo rồi, kính xin hai vị đạo hữu tránh đi
cho.

Diệp Mặc lập tức nói:

– Chúng tôi cố ý tới đây để nghe 'Đạo' mà.

– Thật có lỗi, ở đây không phải là người nào muốn đến thì đến cả, mời đi cho.

Đối với một tên Tiên Đế viên mãn như Diệp Mặc, thì tên Tố Đạo Thánh Đế kia
đương nhiên sẽ không khách khí như với Đỗ Khải Khê rồi.

Diệp Mặc cũng không hề tức giận mà vẫn giữ nụ cười trên môi và nói tiếp:

– Tôi cùng Đỗ huynh đây đều muốn tiến vào 'hội Thánh Đế luận đạo', đồng thời
tôi còn muốn thỉnh cầu Tư Không tiền bối dẫn tôi tiến vào Thần Phần Vực nữa.

– Ha ha…

Tên Tố Đạo Thánh Đế kia giận quá hóa cười. Đối phương không ngờ chỉ là một tên
Tiên Đế, mà lại có thể nói chuyện ngang ngược như vậy. Hắn nghĩ rằng mình là
ai? Mười suất kia đã sớm được định sẵn, sao có thể để người khác chen chân
vào được.

– Tôi có được một 'Đạo quả', tôi muốn dâng 'Đạo quả' này lên cho Tư Không
tiền bối.

Diệp Mặc cao giọng nói.

Đây là điều mà hắn đã thương lượng cùng với Đỗ Khải Khê rồi. Nếu như bọn họ
dám một mình cầm 'Đạo quả' đi báo danh, thì rất có thể là 'Đạo quả' không còn,
mà mạng nhỏ của cả hai cũng chưa chắc đã giữ được.

Đại hội luận đạo lần này là do những thế lực xung quanh Trường Phí Thánh Đạo
Thành liên hợp lại để tổ chức, mà Tư Không Xán lại chỉ là một Đạo Nguyên Thánh
Đế vì một ít tài nguyên nên mới đồng ý tham gia mà thôi. Diệp Mặc cùng Đỗ Khải
Khê đều không phải là người thuộc một thế lực lớn nào, nên một khi những kẻ tổ
chức cái 'hội Thánh Đế luận đạo' này muốn nuốt trọn hết 'Đạo quả' lẫn cái
mạng của Diệp Mặc hắn, thì cho dù là Tư Không Xán cũng không nhất định biết
được.

Tư Không Xán phải đi tới Thần Phần Vực để Chứng đạo Hỗn Nguyên, cho nên sau
lần tham gia 'hội Thánh Đế luận đạo' này thì sẽ lập tức rời đi, càng không có
thời gian để đi điều tra những chuyện khác.

Cho nên Diệp Mặc đã thương lượng với Đỗ Khải Khê, đó là cho dù là lấy ra 'Đạo
quả', thì cũng phải ở ngay bên ngoài hội trừơng luận đạo rồi lớn tiềng nói
ra, khiến cho những kẻ tổ chức cái 'hội Thánh Đế luận đạo' này kiêng kỵ mới
tốt.

Quả nhiên khi Diệp Mặc vừa lớn tiếng nói ra, thì sắc mặt của tên Tố Đạo Thánh
Đế kia lập tức thay đổi. Y lập tức nói:

– Ngươi thật sự có 'Đạo quả'? Là loại 'Đạo quả' gì? Lấy ra cho ta xem một
chút. đọc truyện mới nhất tại .

Diệp Mặc khinh thường:

– 'Đạo quả' ta đưa đến là 'Đạo quả' gì thì ngươi không cần biết. Đây là 'Đạo
quả' mang tới cho Tư Không tiền bối, cho nên đến lúc đó ta sẽ trực tiếp giao
ra cho Tư Không là được rồi.

Lúc này tên Tố Đạo Thánh Đế kia đã hoàn toàn tỉnh táo lại rồi nhàn nhạt nói:

– Cho dù là ngươi có 'Đạo quả', cũng cần phải cho ta kiểm tra qua, sau đó mới
quyết định xem có cho ngươi đi vào hay không. Nếu như ngay cả 'Đạo quả' của
ngươi là loại 'Đạo quả' gì cũng không biết, thì chúng ta sao có thể thưa lại
với Tư Không tiền bối?

– Ta có 'Đạo quả', đương nhiên là sẽ phải giao cho Tư Không tiền bối rồi. Nếu
như Tư Không tiền bối không có ở đây, thì ta sẽ chờ một lát. Dù sao 'Đạo quả'
cũng quá mức trân quý, giao cho người thì ta thấy không thỏa đáng lắm.

Diệp Mặc vẫn tiếp tục lớn tiếng nói.

Tên Tố Đạo Thánh Đế kia từ tốn nói:

– Đã như vậy thì các người rời đi thôi. Chúng ta ở đây không chào đón những
kẻ lừa gạt.

Trên người tên Tố Đạo Thánh Đế kia lập tức xuất hiện sát ý nhàn nhạt, Diệp Mặc
cũng lập tức cảm nhận được. Hắn khẳng định là một khi hắn và Đỗ Khải Khê rời
đi, thì đằng sau sẽ lập tức có kẻ đi tới ngăn cản hai người họ lại.

– Nếu đã không cần 'Đạo quả', thì chúng ta đi là được rồi. Đỗ huynh, không
phải là anh nói rằng Tư Không tiền bối muốn thu thập 'Đạo quả' sao? Tôi thật
vất vả mới tìm được một 'Đạo quả', vậy mà bọn họ lại nói rằng không cần.

Giọng nói của Diệp Mặc chẳng những lớn hơn, thậm chí còn mang theo cả Thần
Nguyên truyền đi xa nữa.

Tên Tố Đạo Thánh Đế kia rất tức giận, nhưng không đợi y kịp nói gì, thì đã có
một thanh âm nhàn nhạt truyền đến:

– Ai nói rằng ta không cần 'Đạo quả' thế?

– Tư Không tiền bối.

Tên Tố Đạo Thánh Đế còn chưa kịp phát hỏa, thì đã lập tức tranh thủ khom người
thi lễ.

Một người đàn ông gầy gò mặc bộ tiên bào mầu nâu đột ngột xuất hiện trước mặt
ba người. Chỉ sau một lát, thì lại có thêm hai người nữa xuất hiện ở bên cạnh.

Khóe mắt của Diệp Mặc liên tục run rẩy. Tuy hắn khẳng định rằng mình chỉ cần
lớn tiếng nói, thì Tư Không Xán sẽ phải chú ý tới. Nhưng khi Tư Không Xán đến
trước mặt hắn, thì hắn mới biết rằng đối phương đáng sợ tới nhường nào.

Thần thức của hắn vẫn một mực chú ý xung quanh, nhưng dù là vậy, thì mãi cho
tới lúc Tư Không Xán xuất hiện trước mặt hắn, hắn vẫn không phát giác được
chút gì. Đừng nói là Tư Không Xán, mà ngay cả hai người tới sau Tư Không Xán
thì hắn cũng không hề cảm giác được. Có thể thấy được chút tu vi này của hắn
trước mặt Đạo Nguyên Thánh Đế quả thực không tính là gì, ngay cả là con kiến
hôi thì cũng không bằng.

Tên Tố Đạo Thánh Đế kia sau khi chào hỏi xong, thì càng khom người xuống mà
không dám đứng thẳng lên. Với tu vi Tố Đạo Thánh Đế của y, vậy mà không có
cách nào khống chế mồ hôi lạnh sau lưng cả. Cái này không chỉ là vì sợ hãi, mà
còn là vì loại 'Đạo vận' áp chế cường đại kia nữa.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.